47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

Advertisements

[DPKTH] Chương 47: Thủ lĩnh thực sự của Thập đại ảnh vệ

Posted by Tuyết Lạc

Tiểu Bạch: Sr mọi người vì sự chậm trễ, dạo này ta viết cứ bị phân tâm quá ^^”

.

.

.

Chú thích: Mọi hình ảnh trong bài đều chỉ mang tính lừa tềnh :v

Advertisements

Diễm Phong khuynh thiên hạ

[Đệ tam quyển – Bão táp sa trường]

Tác giả: Tuyết Lạc

.

Advertisements

[Đệ Tứ Thập Thất Chương]

Thủ lĩnh thực sự của Thập đại ảnh vệ

.

.

“Hoàng Thượng, Người thực sự đã phái Vô Ảnh đi bảo hộ Tiểu vương gia?” Lý Ngự dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, nghe thấy lời này vẫn không tránh khỏi bị kinh đến.

“Ừm.” Tịch Quân Vũ phất bào ngồi xuống án thượng, thản nhiên trả lời.

Thập đại ảnh vệ đang quỳ dưới điện chợt nghe đến cái tên này, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Thủ lĩnh? Thủ lĩnh đã trở về?

Phải biết, người kia không chỉ nắm giữ chức Ngự tiền thị vệ hay đệ nhất Đại nội mật thám, đối với bọn họ, hắn trên hết còn là kẻ đứng đầu tổ chức Ảnh vệ nơi mười kẻ ưu tú nhất bọn họ được đào tạo ra, là thủ lĩnh tối cao của bọn họ!

“Nhưng… chẳng phải từ ba năm trước, Hoàng Thượng đã sai hắn đi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng hay sao? Hơn nữa, Người đối với kế hoạch đó, đều tốn không ít tâm sức…”

Đúng vậy, Vô Ảnh vốn là quân cờ Tịch đế bí mật cài vào bên cạnh Thế tử Khương Liệt. Mục đích chính là muốn kích thích hắn mau chóng làm phản, khiến triều đình Khương quốc hỗn loạn lâm vào tranh đoạt nội chiến, khi đó hắn đã có Vô Ảnh làm bàn đạp, liền có thể thừa nước đục thả câu mà thâu tóm Khương quốc.

Thế nhưng…

“Nhiệm vụ quan trọng thế nào cũng không thể bằng sự an nguy của Phong Nhi.” Tịch Quân Vũ bán híp mắt, hai tay đặt tại trên bàn chậm rãi siết chặt. “Hiện giờ chỉ có Vô Ảnh là người ở gần Phong Nhi nhất, cũng là kẻ có năng lực nhất.”

“Người thật sự muốn huỷ bỏ kế hoạch đã dày công xây dựng suốt mấy năm này?” Lý Ngự không thể tin một kẻ lãnh khốc, quyết đoán lại vô cùng tham vọng như quân chủ nhà mình lại có thể đưa ra quyết định này một cách nhẹ nhàng đến như vậy, bất quá nhìn vào ánh mắt thâm trầm vô gợn sóng của nam nhân, ông chỉ đành thở dài nhận mệnh như bao lần trước.

Được rồi, nhất thống thiên hạ gì chứ, tất cả đều không thể so sánh với ‘tiểu thiên hạ’ trong lòng vị Đế vương si tình này a.

“Không chỉ là huỷ bỏ.” Trước cặp mắt còn chưa kịp hiểu của Lý Ngự, Tịch Quân Vũ đột nhiên đứng lên, hai tay chắp sau lưng hướng tối cận thần phân phó:

“An Đức. Mau truyền Vương tướng quân đến phòng nghị sự gặp ta.”

Tuy nói đã phái đi thủ hạ tinh nhuệ nhất, nhưng tính cách của Phong Nhi hắn quá hiểu rõ, cậu nhất định sẽ không ngoan ngoãn để Vô Ảnh bắt về. Như vậy, chỉ còn một cách mà thôi.

“Hoàng Thượng, không lẽ Người định…” Lý Ngự bắt gặp một tia kiên quyết chợt loé qua mắt quân chủ, lắp bắp không dám tin vào phán đoán của mình.

Tịch Quân Vũ không trả lời cũng không giải thích, chỉ lạnh lùng bước qua trước mặt bọn họ. Đi đến cửa, mới hơi ngoảnh đầu nhàn nhạt liếc qua đám người vẫn còn đứng/ quỳ ở đó.

“Các ngươi, cũng mau chuẩn bị đi!”

Thập đại ảnh vệ quay sang nhìn nhau, chỉ biết nói một tiếng ‘tuân lệnh!’.

***

“Thì ra là vậy.” Thiên Phong gật gật đầu nghiền ngẫm. “Ra lý do ban đầu ngươi xuất hiện bên cạnh Khương Liệt, chính là nghe theo mệnh lệnh của ca ca, đến làm gián điệp đồng thời thao túng mọi động thái của hắn?” Cho dù vừa được nghe tận tai, cậu vẫn cảm thấy chuyện này thật khó mà tin nổi.

“Vậy sao… ngươi không tiếp tục nhiệm vụ của mình, lại chạy đến nói chuyện với này với ta?” Thiên Phong đương nhiên biết không phải tự dưng nam nhân muốn tiết lộ thân phận với cậu, còn giết chết cả Nhạc Tư Viễn gây rút dây động rừng. Nếu cái linh cảm xấu này của cậu là chính xác, thì chắc chắn…

“Trước khi Tiểu vương gia đến doanh trại, Hoàng Thượng cũng đã gửi mật hàm cho ta, lệnh ta phải ngưng lại mọi kế hoạch đang làm, quay sang bảo vệ Người cho tốt. Có điều vì sợ Tiểu vương gia tiếp tục chạy trốn, nên Hoàng Thượng bảo ta vẫn phải ẩn giấu thân phận mình, chỉ khi thấy Người thực sự gặp nguy hiểm, mới được phép đi ra.”

“Vậy… được rồi, ta bây giờ đã an toàn rồi.” Thiên Phong trong lòng có chút chột dạ, cứng ngắc cười cười. “Ngươi liền quay trở về làm tiếp công việc của mình đi.”

“Không thể được.” Vô Ảnh vốn nãy giờ vẫn đang quỳ, dường như phát giác thiếu niên có ý định muốn trốn liền chậm rãi đứng lên, bóng dáng cao lãnh phong toả mọi lối đi của cậu.

Thiên Phong giật thót: “Tại… tại sao?”

“Trong thư Hoàng Thượng cũng đã nói: Nếu nhận thấy tính mạng của Tiểu vương gia có bất cứ dấu hiệu bị đe doạ, thì phải lập tức đưa Người trở về.” Ánh mắt đang hạ thấp chợt loé qua hàn quang. “Cho dù có dùng đến vũ lực.”

“Ngươi muốn ép ta?” Số cậu cũng thật đủ xui xẻo, tại sao lại đụng độ với đệ nhất thủ hạ của ca ca ngay lúc nội lực đã mất hết cơ chứ?

“Thuộc hạ không dám.” Lời ra lễ phép, lại lạnh lẽo không chứa bất cứ cảm tình gì. “Chỉ là ý chỉ của Hoàng Thượng, không thể không tuân.”

“Ngươi…”

“Tiểu vương gia, thỉnh cùng thuộc hạ trở về.”

Đã từng một lần cộng tác với nam nhân, Thiên Phong hiểu rõ cứng nhắc chính là một trong những tiêu chí khi làm việc của hắn, bất quá… cậu cũng có sự cố chấp của mình.

“Thực xin lỗi, nhưng ta bây giờ… vẫn chưa thể theo ngươi.” Xa Viêm nơi đó còn đang chờ cậu đến giúp.

“Như vậy, thứ cho thuộc hạ vô lễ.” Vô Ảnh đương định tiến đến, lại nhíu mày phát giác có một cơn cuồng phong đột nhiên xuất hiện, mạnh mẽ thổi tới khiến hắn phải khựng lại bước chân.

Chỉ thấy từ dưới bờ vực phía sau lưng thiếu niên, chợt bị bóng tối của một cánh chim lớn bao phủ. Vừa mới nhận ra vật kia chính là con đại điểu mấy hôm trước mình từng chạm trán, Vô Ảnh đã chứng kiến nó nhìn mình co rút lại song đồng, vâng theo chỉ lệnh vô hình của thiếu niên, vút cánh tấn công về phía hắn.

Tuy rằng chỉ là loài dã thú tưởng như không có trí não, mọi đòn công kích sắc bén đến từ đối thủ không phải con người đều khiến Vô Ảnh có chút bối rối nhất thời phải lùi lại. Hơn nữa ai cũng biết con tuyết điêu này là sủng vật cưng nhất của Tiểu vương gia, hắn không thể ra tay đem nó thương tổn.

Thiên Phong nhờ Tuyết mở đường máu, tranh thủ lúc này liền muốn lách qua Vô Ảnh chạy đi, ai ngờ nam nhân thấy vậy, không quản cánh tay bị móng vuốt của đại điêu cào rách một đường, tay kia vươn tới giữ chặt lấy thiếu niên nhất quyết không để cho cậu thoát.

“Buông y ra!” Kèm theo tiếng gầm đột nhiên giữa không gian vang lên, một cây thương cũng cùng lúc lao vút tới, chia cắt khoảng cách giữa Thiên Phong và Vô Ảnh.

“Xa Viêm!” Thiếu niên nhìn rõ người đến là ai, kinh hỉ gọi ra tên hắn, lại ngay lập tức bị tấm thân nhuộm đầy máu của hắn khiến cho sợ hãi. “Ngươi bị thương?!”

Bước chân không vững rõ ràng chứng tỏ tổn thương này đối với thiết nam nhân thực không hề nhẹ, thế nhưng hắn vẫn không chậm đi một giây, liền lập tức cầm đao xông vào, đẩy tách Vô Ảnh rời xa thiếu niên đang đứng đó.

“Không cho phép ngươi động đến một sợi tóc của y!” Xa Viêm đối nam nhân đeo cung giương lên hung nhãn, không biết là bởi vì máu hay vì đã không còn đủ kiểm soát để che giấu đi màu thực, song đồng kia lúc này chính hiện rõ sắc đỏ thị huyết, sẵn sàng cắn xé kẻ lọt vào bên trong.

“Xa Viêm, khoan đã…” Thiên Phong luống cuống muốn ngăn lại hai người, thế nhưng đầu hổ kia dường như đã không thể nghe thấy lời cậu, trận chém giết kinh hoàng vừa nãy khiến lý trí của hắn bây giờ cũng đi theo lượng máu xói mòn khỏi thân thể mà bắt đầu tan rã, chỉ biết đối với địch thủ trước mặt không ngừng điên cuồng tấn công.

Đương lúc mọi người không ai để ý, trong đống xác chết ngổn ngang bên cạnh có một bàn tay chậm rãi cử động. Nhạc Tư Viễn dùng chút hơi tàn cuối cùng, hướng thiếu niên đang đứng cô độc một mình phóng ra ám khí.

Thiên Phong cảm giác được có vật bay đến, may mắn hướng về sau tránh thoát, thế nhưng xui xẻo là phía sau đó không còn gì ngoài một bờ vực thẳm. Mảng đất được bồi bởi toàn phù sa mềm nên chỉ cần hơi chút dậm nhẹ cũng có thể lập tức bở ra. Cảm thấy cả người nhất hẫng, Thiên Phong liếc mắt nhìn bóng hai nam nhân kia bỗng đột nhiên xa dần, chỉ có thể âm thầm cười khổ, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.

Dẫu đang đầu nhập trong chiến đấu, hai nam nhân vốn luôn tâm niệm trong lòng thiếu niên đương nhiên nhận ra động thái này mà đồng thời ngừng tay. Mắt thấy bóng nhỏ kia vừa trượt khỏi vách đá, liền không hẹn mà cùng nhảy theo cậu.

Xa Viêm trong ý thức hỗn độn vẫn còn tinh tường nhớ rõ, thiếu niên kia… là không biết bơi.

***

“Khụ! Khụ!” Chậm rãi mở mắt ra, đầu tiên lọt vào trong mắt Thiên Phong chính là khuôn mặt băng lãnh tưởng như ngàn năm không đổi của ai đó: “Thương… Vô Ảnh?” Lại nhìn quanh không gian mù sương, nhất thời chưa thể nhận rõ: “Đây là đâu vậy?”

“Tử Mộng đảo.”

“Tử Mộng đảo? Sao chúng ta lại ở đây?”

“Hiện giờ hai bên bờ Xích Hà giang đều đứng đầy quân đội Mạc quốc.” Vô Ảnh lãnh thanh đáp, chỉ đơn giản là trần thuật một thông tin. “Doanh trại Khương quốc cũng đã lọt vào tay Khương Liệt, binh lính đều tưởng Đại tướng quân chết rồi nên soái ấn lẫn quyền hành nghiễm nhiên liền do hắn tiếp quản. Chúng ta hiện tại không thể trở về.”

“Vậy sao?” Không khí xung quanh đột nhiên chùng xuống, Thiên Phong lúc này mới sực nhớ tới ‘người nào đó’ vừa được nhắc tên: “Xa Viêm, phải rồi, Xa Viêm hắn đâu?”

Vô Ảnh không trả lời, chỉ lạnh nhạt đưa mắt qua phía bên cạnh cậu. Thiên Phong ngây ngốc nhìn theo, liền phát hiện kẻ cậu vừa hỏi đến chính đang nằm ngay bên mình, trạng thái dường như đã chìm vào hôn mê, thế nhưng một tay của hắn vẫn đem ngọc thủ nhỏ bé của cậu nắm chắc, cảm giác nam nhân kể từ khoảnh khắc phi theo cậu nhảy xuống vực, vẫn chưa từng buông ra một phút nào.

Mà cũng không phải cảm giác, thực sự chính là như vậy.

Vô Ảnh nhíu mày khó chịu nhìn ‘của nợ’ đột nhiên từ trên trời rơi xuống bám dính lấy Tiểu vương gia, hại hắn không thể tha đi sức nặng của cả hai người mà lập tức trở về Tịch quốc, chỉ có thể tạm thời dạt vào hòn đảo này, tránh né sự truy sát của Khương Liệt.

Vuốt vuốt làn tóc mái cũng đã hơi trở về màu đỏ, lộ ra gương mặt cương nghị nhưng tái nhợt đi vì mất máu, Thiên Phong lo lắng muốn lập tức sơ cứu cho hắn, lại nhận ra bàn tay đang nắm lấy mình quả thực rất chặt, đến cả Vô Ảnh đều vô pháp gỡ ra.

Đương nhiên không thể nghe theo lời Vô Ảnh nói, đem bàn tay kia một nhát chém đứt, Thiên Phong có chút dở khóc dở cười nhìn đôi mày kiếm của người nọ cứ như đang lo sợ điều gì mà vẫn vô thức nhíu chặt, nhớ lại lần cuối bắt gặp ánh mắt hắn trước khi cùng nhau rơi xuống nước, thiếu niên ma xui quỷ khiến liền chậm rãi cúi xuống, có chút do dự mà nhẹ nhàng ghé sát vào bên tai nam nhân, khẽ thì thầm:

“Ta… đã không sao rồi. Ngươi không cần lo lắng…”

Thế nhưng thật kỳ diệu, nam nhân cứ như nghe thấy được lời này, mi tâm chậm rãi giãn ra, bàn tay cũng từ từ buông lỏng.

Không có thời gian ngạc nhiên thử nghiệm của mình thực sự hiệu quả, Thiên Phong vội phân phó Vô Ảnh, cùng đưa Xa Viêm đến ngôi nhà trên ngọn đồi dược thảo của Mạc Y Nhiên.

Xem xét vết thương của hắn khá nghiêm trọng, bất quá may mắn, nơi đây thứ gì cũng thiếu chỉ không thiếu thuốc. Thiên Phong đặt nam nhân nằm lên chiếc giường duy nhất trong nhà, lau đi thuỷ tích cũng như vết bẩn trên người hắn, chốc lát đã băng bó xong.

“Tiểu vương gia, chúng ta cũng nên đi thôi.” Vô Ảnh nãy giờ vẫn kiên nhẫn đứng đợi ở ngoài, vừa thấy thiếu niên bước ra, liền hơi cúi đầu nói.

Thực bó tay hắn nãy giờ suy nghĩ vẫn chỉ là này?

“Vô Ảnh, chúng ta không thể cứ bỏ mặc hắn như vậy.” Thiên Phong xuyên thấu qua khung cửa sổ quay lại nhìn nam nhân cả người được quấn kín băng trong phòng, tình trạng hắn bây giờ không cho phép cậu rời mắt đi nửa khắc.

“Người vốn dĩ đối với hắn không có bất cứ trách nhiệm nào cả.” Vô Ảnh nhíu mày.

“Có chứ, bởi vì ta và hắn là bằng hữu.”

Bằng hữu? Trong ý thức của Vô Ảnh chưa từng có từ này, chỉ có kẻ hạ đặt mệnh lệnh và kẻ thực hiện mệnh lệnh mà thôi.

“Tiểu vương gia, xin đừng ép thuộc hạ phải dùng biện pháp mạnh.”

Nhìn nam nhân lại bắt đầu triển khai bầu không khí căng thẳng, Thiên Phong nhịn không được khổ cười, tại sao hắn rõ ràng gọi cậu Tiểu vương gia chính mình xưng thuộc hạ, thế nhưng cậu lúc nào cũng cảm giác mình bị khí tràng cường đại của hắn áp bức vậy hả?

Đương lúc Vô Ảnh toan cất bước tiến về phía thiếu niên, Tuyết đột nhiên từ trên trời mạnh đáp xuống ngăn giữa nam nhân cùng chủ tử, chiếc mỏ sắc nhọn không ngừng thét lên những tiếng kêu đầy hăm doạ, sải cánh dang rộng đem hình dáng nhỏ bé của thiếu niên hộ phía sau mình, lại như tuỳ thời đều có thể xông lên đem địch thủ xé nát dưới móng chân.

“Tuyết, khoan đã.”

Tuyết điêu nghe tiếng chủ nhân ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ thấy thiếu niên chậm rãi vén lên tầng lông dày dưới cánh mình, bình tĩnh đi đến trước mặt Vô Ảnh, trước ánh mắt nghi hoặc của nam nhân, thân thủ lấy từ trong ngực ra một chiếc khăn trắng, nhẹ nhàng quấn quanh cánh tay còn in hằn vết thương bị móng vuốt cào xé của người nọ.

“Vô Ảnh, ta biết huynh đối với mệnh lệnh của ca ca là không thể làm trái…” Thiên Phong thanh âm hơi ngưng lại một chút, bất quá động tác băng bó vẫn không dừng. “Chỉ là, huynh có thể cho ta thêm một chút thời gian được không?” Cặp mắt lưu ly ngước lên mang ý cầu tình, xinh đẹp như vậy quả nhiên chỉ hợp với tuyệt mỹ dung nhan giờ đã hoàn toàn triển lộ mà thôi. “Đợi tình hình Xa Viêm tạm ổn, ta lập tức sẽ theo huynh trở về Tịch quốc.”

“…”

Cảm thấy hàn băng kết trong song đồng lạnh lẽo kia vẫn không hề có dấu hiệu nứt vỡ, Thiên Phong vội bỏ thêm một câu.

“Coi như ta xin huynh, không phải với tư cách là một mệnh lệnh, mà là lời nhờ vả giữa những người bằng hữu.”

Bằng hữu? Lại là từ này. Vô Ảnh ban nãy khi nghe thiếu niên nói cậu với nam nhân kia là bằng hữu, hắn chỉ cảm thấy cái danh hiệu này thực chán ghét, thế nhưng lúc này được nghe thiếu niên dùng xưng hô đó với mình, trong lòng không hiểu sao lại có chút xao động.

Ánh mắt vô cảm chợt loé lên khác thường, thế nhưng không để thiếu niên có cơ hội phát giác, Vô Ảnh đã cúi đầu nhanh chóng đem nó che giấu đi.

“Không nói gì tức là đồng ý?”

“…”

“Vậy là huynh đã đồng ý rồi?” Thiên Phong mặc kệ việc tự hỏi tự trả lời này có bao nhiêu sao không biết xấu hổ, hưng phấn nắm lấy tay nam nhân. “Cám ơn huynh, Vô Ảnh.” Rồi cũng không để ai đó kịp ngẩn ra trước nụ cười rạng rỡ đến kinh tâm động phách, thiếu niên đã tựa như chú sóc nhỏ lại lanh lẹ chạy đi.

“Tuyết, chúng ta đi hái chút dược thảo về.”

Nhìn theo bóng dáng kia bám vào chân đại điểu nhanh chóng mất hút sau tán đào nở rộ, Vô Ảnh có chút mê mang cúi xuống nhìn cánh tay lạnh lẽo vẫn còn dư lại hơi ấm, chiếc khăn thuần trắng quấn quanh vết thương đối với hắn vốn không cần trị liệu kết thành một cái nơ xinh xinh, phản chiếu vào trong cặp mắt băng sơn dường như nhuốm thêm một sắc ấm nhu hoà.


…………………………………….

Tiểu Bạch: Cầu com lấy động lực a TT^TT

.

.

Advertisements

.

Share this:

TwitterFacebook

Đang tải...

Liên quan

[DPKTH] Chương 52: Khởi giá hồi cungIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 57: Nhà của đệ là Tử Cấm ThànhIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[Thiên long bát bộ YY] Phỏng vấn Tiêu ĐoànIn "Tiêu Đoàn phỏng vấn"

05/08/201553 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

crimsonbara trong 05/08/2015 lúc 21:57

Ca ca của Phong đúng là một chuẩn công mẫu mực, luôn đặt em lên đầu tiên. Mất tich mấy hôm Tuyết ca đã trở về rồi. Mong có cảnh đánh nhau giữa các anh để giành em quá. Nàng viết hay lắm, cứ tiếp tục cố gắng nha. Ta ngày ngày đêm đêm mong chương mới của nàng.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 05/08/2015 lúc 23:56

Sẽ có rất nhiều cảnh đánh nhau giữa các anh nàng yên tâm nhóe :))

Phản hồi

crimsonbara trong 05/08/2015 lúc 22:01

Ta nhớ là mỗi lần xuống nước thì mặt nạ của em sẽ trôi đi, liệu Hổ ngốc có thấy gương mặt thật của em không vậy nàng.

Phản hồi

Saki Nguyễn trong 05/08/2015 lúc 22:40

*bon chen* Ta thấy nàng Bạch quên vụ các anh có ướt hay không.. huống chi cái mặt nạ của em a~~~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 00:02

Vụ mặt nạ của e ta định để chương sau mới nói, anh hổ thì phải cởi hết quần áo ra để băng bó rùi, còn a vô ảnh thì dùng nội lực hong khô nên ta lược qua hem có nhắc tới, ^^ các nàng đọc vẫn cảm thấy vô lý à? Hay để ta sửa lại nói cụ thể hơn

Tuyết Lạc trong 05/08/2015 lúc 23:57

Có chứ, chương sau ta sẽ nói rõ hơn về điều này ^^

Phản hồi

chesnutautumn trong 05/08/2015 lúc 23:02

chờ đợi e thụ way về vòng tay ca ca :'( ta thích ca ca vs sư phụ ah… TT^TT

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 00:03

Sắp rùi nàng ko phải đợi lâu đâu ^^

Phản hồi

Saki Nguyễn trong 05/08/2015 lúc 23:05

=(((( Mấy hôm nay ta không lên PC nên hông còm động viên nàng được *cắn khăn*
Tiến trình của nàng ngày càng chậm a~~~~ Mà thôi có chương mới là được rồi Cố lên! Ta luôn ủng hộ nàng~ :3 :3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 00:04

Tại ta càng ngày càng bị phân tâm hix, chả có tr j hay để đọc nên chả có cảm hứng viết j cả

Phản hồi

loveyunjaeforever10619996 trong 05/08/2015 lúc 23:24

xía xía chờ nàng mỏi mòn lun z đó ~~~~~ lần này hậu cung của bé lại nạp thêm lão công rồi mahahahahaha chắc sau này bé phải phân chia hôm nay ngủ với ai quá *hóng cảnh H *

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 00:05

Chắc mỗi ngày 1 anh cả tuần luân phiên :))

Phản hồi

Little Mymy trong 05/08/2015 lúc 23:52

Ngày nào ta cũng chờ chực koi koa chương mới k a!! Nàng tiếp tục cố gắng nhoa!! *moa moa* Fighting!! Fighting, babe!! *moa moa*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 00:06

Cảm ơn nàng luôn dõi theo ta ;_____;

Phản hồi

Minawa trong 06/08/2015 lúc 08:55

nàng ơi, ta rất tò mò với cái quá khứ của a Vũ vs e Phong, k biết nàng có định giành 1 cái pn nào để ns về việc này như khi kể về quá khứ của e vs a Tà k nhỉ *dụ dỗ* :))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 09:46

Có chứ, ta sẽ dành hẳn một quyển để kể về tuổi thơ giữa a vũ vs e phong ^^

Phản hồi

Minawa trong 06/08/2015 lúc 11:39

TRỜI ƠIIII *đập bàn* *hú hét* ta yêu nàng a, vậy nó ở quyển mấy v? QUYỂN 4, QUYỂN 4 PHẢI K???????

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 15:58

có thể là quyển 4 hoặc quyển 5, ta vẫn đang suy nghĩ xem đặt nó ở đâu cho hợp lý T_T

Minawa trong 06/08/2015 lúc 20:14

quyển 4 đuê T^T

evenny_unique trong 06/08/2015 lúc 10:36

hình đẹp…truyện hay…đọc truyện mà lòng em hưng phấn vô cùng….e là e thích anh Vân lắm zòi đó…nhưng lòng e iu nhất vẫn là Bạch tỷ tỷ, cho e hun sis cái nha *chụt chụt*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 15:57

hun 10 cái cũng dc :”X

Phản hồi

love trong 06/08/2015 lúc 14:57

Tỷ ak tỷ ơi, em đợi tỷ mỏi mòn lun đó. Tỷ cố gắng giữ phong độ lúc đầu nha tỷ 😁😁😁😁😁

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 15:58

tỷ sẽ cố T^T

Phản hồi

thu788255 trong 06/08/2015 lúc 15:29

Tỷ ak mau ra chap mới ngen, mụi đây trông đợi mỏi mòn.
P/s: love you

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 15:59

try my best
love you too ^^

Phản hồi

Thương tâm Bích lạc trong 06/08/2015 lúc 16:01

Nang ơi viết típ đi Lạc ta ủng hộ nàng a~~~~~~>////<

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 16:23

ta sẽ cố gắng TT^TT dạo này tự dưng bị mất cảm hứng sao đó

Phản hồi

huyen trong 06/08/2015 lúc 16:38

chờ thì lâu mà sau đọc mau hết quá .

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 17:24

1 chương dài thế mà T_T

Phản hồi

kamikyon trong 06/08/2015 lúc 18:45

hây.. nuôi ong tay áo mà.

ha ha ha….. 3 anh tranh nhau một e. sau này tổng hợp lai. 1 mình e sao chia sẻ nhỉ.>_<¦¦¦

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 06/08/2015 lúc 19:42

ko chỉ 3 mà còn 7 a nữa :))

Phản hồi

love trong 06/08/2015 lúc 22:52

Tỷ hnay có chương mới không tỷ. Mấy ngày trước e thức đợi mõi mònlun đođó

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 07:57

sr e hum qua chưa có chương mới dc, mà e cứ an tâm ngủ đi ngày hum sau đọc cũng dc mà, nghe e bảo phải thức đêm tỷ thấy cắn rứt quá T_T

Phản hồi

love trong 07/08/2015 lúc 09:55

Ngày xưa lúc tỷ viết truyện rồi dừng mấy năm, khi đó DPKTH đối với em như quả ngọt nằm trên cây, em thì dưới mặt đất với không tới. H thì tỷ về rồi mà mỗi ngày không được đọc chương mới thì giống như tỷ để đồ ngon ngay trước mặt em mà không cho em an zay, như zay đau khổ lắm tỷ ui, nói túm lại là tỷ có chương mới là em sẽ đoc liền, nếu tỷ có xuất bản truyện em cũng mua luôn😁😁😁😁

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 10:02

Đọc com của em mà tỷ muốn khóc quá, ko ngờ truyện của mình lại được độc giả như em yêu quý đến như vậy T_T cảm ơn em rất nhiều, tỷ sẽ cố gắng viết và ko để nó drop đâu

KuroRaven trong 06/08/2015 lúc 23:57

Để đền bù vụ việc trễ chương những 2 lần yêu cầu Lạc tỉ cho ra 1 chương/1 ngày!
Ai ủng hộ nhớ reply lại trong comment này nha!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 07:58

giết tỷ đi *khóc*

Phản hồi

love trong 07/08/2015 lúc 09:47

Có mình đây ủng hộ đầu tiên

Phản hồi

haduong73 trong 07/08/2015 lúc 02:00

Cmt tiếp động lực-ing~~~~
Truyện ss viết hay quớ, ss tiếp tục cố gắng na, tiện thể lót dép hóng~~~(*¯︶¯*) ~~~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 08:00

cám ơn e đã động viên ^^

Phản hồi

bubbletea2345 trong 07/08/2015 lúc 17:06

Kkkk….ta đọc bộ này lâu r, gần đây điện thoại bị đao giờ ms cmt được =.,=. Nàng viết rất mượt, cố lên, ta ủng hộ a~~~ ~^^

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 20:38

Ta thấy mình viết dở kinh lên được ấy :)) cơ mà được mọi người động viên nên thôi lại cố

Phản hồi

bubbletea2345 trong 07/08/2015 lúc 22:35

Uầy ta thấy mượt mà ~~

Linh Cún Tiểu Iu trong 07/08/2015 lúc 20:52

Vâng và a Xa Viêm đã trở thành “cục nợ” trong mắt a Vô Ảnh. E thích a rồi đấy :3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 07/08/2015 lúc 23:00

rõ ràng là cục nợ mà =))

Phản hồi

love trong 07/08/2015 lúc 20:59

Hnay có chương mới không tỷ nhỉ

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 08/08/2015 lúc 00:39

có đó e, tỷ định post giờ nè, vừa mới viết xong chưa kịp chỉnh sửa, cơ mà tại muộn quá rùi T.T sr nếu để e đợi lâu nhé

Phản hồi

Tuyết Nhan trong 14/08/2015 lúc 11:49

Có thịt giữa anh Ảnh và tiểu Phong ko

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 15/08/2015 lúc 08:02

Ta đang suy nghĩ xem ~.~

Phản hồi

Tuyết Nhan trong 25/08/2015 lúc 18:05

~.~

Yoomina trong 12/03/2017 lúc 01:51

Ai da! Truyện thật là hay ah! Cảm ơn tỷ tỷ vì đã sinh ra trên cõi đời này ah!!!!!!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/03/2017 lúc 00:18

em nói thế làm tỷ ngại quá :”>

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG TÁM 2015HBTNSBC« Th7 Th9 » 12345678910111213141516171819202122232425262728293031 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,829 hits

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie