53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

[DPKTH] Chương 53: Trừng phạt

Posted by Tuyết Lạc

Tiểu Bạch: Sr vì đã để mọi người đợi lâu, dạo này thực ít cảm hứng viết quá ^^” bởi vì ta đang trong thời gian tìm việc và đi phỏng vấn nên có lẽ phong độ sẽ bị giảm so với mấy bộ trước, bất quá vẫn mong mọi người có thể tiếp tục duy trì.

Bộ này sẽ hé lộ rất nhiều bí ẩn về thân phận Phong Nhi, tình cảm cũng sẽ được đẩy lên tới cao trào (với rất nhiều anh) và cuối cùng là H (=> marketing trá hình)

.

.

.

Chú thích: Mọi hình ảnh trong bài đều chỉ mang tính lừa tềnh :v

Diễm Phong khuynh thiên hạ

[Đệ tứ quyển – Phong hồi Tịch quốc]

Tác giả: Tuyết Lạc

.

[Đệ Ngũ Thập Tam Chương]

Trừng phạt

.

.

.

.

Ánh nắng mặt trời rọi xuống lớp mái ngói màu hoàng kim, khiến chốn cung điện xa hoa càng trở nên chói mắt. Trở về ‘nhà’ cũng đã được hơn một tuần, không còn phải nằm ngủ ngoài trời, cũng không phải lo nắng mưa hay đói lạnh, thế nhưng ‘ai đó’ lại chẳng hề thấy chút nào thoải mái.

“Các ngươi còn định giam cầm ta đến bao giờ?” Thiên Phong nhìn nhìn song thanh trường thương đang gác chéo trước mặt, đối hai tên vệ binh chủ nhân của chúng mắt to trừng mắt nhỏ.

“Tiểu Vương gia thứ lỗi, Hoàng Thượng đã có lệnh, cho đến khi nhận được ý chỉ khác, Người tuyệt đối không thể bước ra khỏi Dưỡng Tâm điện này.”

Vẫn là đáp án được tua lại một cách máy móc, Thiên Phong đã nghe chán đến phát ngán lỗ tai.

“Vậy bản vương liền đi gặp Hoàng Thượng!”

Thiên Phong lời này chính là thực lòng. Kể từ lúc lên thuyền trở về từ Khương quốc, ca ca chính là không thèm nói chuyện với cậu một câu, vừa cập bến hoàng cung đã lập tức giam cậu vào Dưỡng Tâm điện, lạnh lùng bảo cậu ở đây ngoan ngoãn sám hối liền phất bào bỏ đi mất hút.

Biết rõ ca ca ắt hẳn rất giận dữ, Thiên Phong vốn đã chuẩn bị tâm lý chịu mọi hình phạt, dẫu sao chắc cũng giống như những lần trước vậy, ca ca cùng lắm chỉ quở trách vài câu, rồi sau mọi chuyện lại như thường.

Thế nhưng Thiên Phong rõ ràng cảm nhận được, lần này dường như có chút khác. Đã một tuần trôi qua, ca ca chính là một câu mắng chửi cũng chẳng có, thậm chí còn không thèm đến gặp cậu!

Chưa từng thấy Hoàng đế ca ca đối với mình trầm mặc như thế, Thiên Vương Tiểu vương gia vốn không sợ trời không sợ đất ngược lại càng thấy bồn chồn không yên.

Cùng lắm thì bị ăn mắng cũng còn hơn thế này, Thiên Phong quả thực muốn đi tìm ca ca thẳng thắn nói chuyện, bất quá ngoài cửa luôn có hai tên hộ pháp cao to đứng canh giữ, trong ngoài bán kính trăm mét xung quanh cũng được bố trí dày đặc quân binh. Ngay cả trên mái nhà, vẫn luôn thấp thoáng bóng dáng của mấy tên ảnh vệ. Đúng là cẩn mật đến một con muỗi cũng lọt không nổi. Người ngoài ngó vô, chắc còn tưởng cậu là trọng phạm triều đình!

Ca ca, huynh dù có giận, cũng phải cho đệ một chút công đạo a~.

“Tiểu vương gia, Người tốt nhất vẫn là đợi ở đây chờ Hoàng Thượng đích thân đến đi.”

“Ngươi…” Thiên Phong tức giận trợn trắng mắt, “Có tin ta liền một cước đạp bay tất cả các ngươi mà trực tiếp rời đi không?”

Không đợi hai cảnh vệ kịp trả lời, một giọng nói uy nghiêm liền đột ngột vang lên:

“Đệ dám?!”

“Thánh Thượng giá lâm!” Toàn bộ đội cấm vệ cùng đám thái giám cung nữ đều sợ hãi nhất tề quỳ xuống, “Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

“Ca… ca ca…” Vừa nhìn thấy Tịch Quân Vũ, Thiên Phong đang từ một xù lông tiểu miêu nháy mắt đã co rụt thành con chuột nhỏ, run rẩy hé mắt to nhìn nam nhân hướng chính mình giận dữ bước tới.

Tịch Quân Vũ hiển nhiên nghe rõ những lời vừa nãy của thiếu niên, không để An Đức kịp cất tiếng nói đỡ liền trực tiếp đi đến, vác như vác bao gạo mà mang theo thiếu niên trở về nội phòng.

“Ca ca?!”

Tịch Quân Vũ không nói không rằng, cước bộ dứt khoát đi vào ngồi xuống giường, đem thiếu niên đặt lên đùi mình nằm sấp.

“Ca ca, huynh làm gì? Mau thả đệ ra!” Đột nhiên có linh cảm không lành, Thiên Phong vội vàng giãy dụa muốn đào thoát. Thế nhưng tiếng kháng nghị còn chưa nói xong, một bàn tay đã mạnh mẽ phiến xuống bờ mông trắng nõn của cậu.

“Đệ cư nhiên vẫn còn có ý định bỏ trốn?!” Liên tiếp những cái vung tay không ngừng lạc hạ, Tịch Quân Vũ đôi mắt cũng đỏ lên theo từng vết hằn in trên làn da của thiếu niên, hiển nhiên đang tức giận vô cùng.

“Ca ca!” Không ngờ đến nam nhân lại dùng cách xấu hổ này để giáo huấn mình, Thiên Phong nước mắt doanh tròng, vừa thẹn vừa vội, không ngừng ai khóc: “Ca ca huynh mau ngừng tay a!”

Tại sao hễ đối diện với ca ca, bao ưu nhã phong tao của cậu đều sụp đổ không còn sót lại chút gì vậy? Bây giờ rõ ràng còn trở thành một hài tử, bị huynh trưởng không chút kiêng nể phạt đánh mông.

“Lần này không đánh cho đệ đau thì đệ không tài nào nhớ được, bản thân mình đã tự ý dấn thân vào nơi nguy hiểm thế nào! Hại huynh lo lắng thế nào!!”

“Là do huynh ép đệ!” Van xin không được, Thiên Phong bao uỷ khuất nén nhịn cũng vỡ oà theo dòng cảm xúc: “Là tại huynh lúc nào cũng nhốt đệ ở trong cung, không cho đệ ra ngoài, đệ mới bức bối đến mức phải trốn đi. Giờ lại còn đánh đệ. Ca ca là người xấu, Phong Nhi ghét ca ca nhất!”

Ghét ca ca nhất… Ghét ca ca nhất… Ghét ca ca nhất nhất nhất…

Một câu này vừa lọt vào tai liền không ngừng vang vọng, Tịch Quân Vũ sững sờ ngưng lại bàn tay, chậm rãi hạ mắt xuống, chỉ thấy thiếu niên trân bảo của hắn đang khóc vùi trên đùi mình, cùng cái mông đã trở nên sưng đỏ.

Nhìn đôi bờ vai nhỏ gầy hơi khẽ run lên, Tịch Quân Vũ có chút bối rối vươn tay muốn chạm đến tiểu hài nhi đang nức nở không ngừng, thế nhưng rốt cục… vẫn là không dám.

Giật giật thu hồi thủ, nhẹ nhàng đặt thiếu niên nằm sấp về trên giường, nhìn bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng cuộn mình trong chăn, Tịch đế trong lãnh nhãn băng sương lần đầu tiên hiện lên thất thố, còn có một chút ưu thương, tựa như một đứa trẻ phạm sai mà vội vàng rời khỏi.

***

“Tiểu vương gia, vẫn chưa chịu tha thứ cho Hoàng Thượng sao?” Kéo lên chiếc quần che đi cánh mông vừa được thoa thuốc của thiếu niên, Trầm thái y nhìn nhìn ai đó nãy giờ vẫn rúc mặt vào chiếc gối đã ướt sũng nước mắt, nhỏ giọng hỏi.

“Huynh ấy đánh ta, huynh ấy hung ta, huynh ấy căn bản không thương ta nữa!”

“Haiz, ai dám nói Hoàng Thượng không thương Người chứ.” Trầm thái y giả bộ thở dài. Vốn là thầy dạy y thuật cho Thiên Phong khi còn nhỏ, từ lâu đã luôn coi đứa bé này như tiểu ngoại tôn đáng yêu, ông đối với việc người nào đó mang danh phận Vương gia vẫn xấu lắm làm nũng cảm thấy thực bình thường, thậm chí rất tận trách mà bắt đầu dỗ ngọt:

“Người xem, thần vốn là đang đi nghỉ mát, cũng bị Hoàng Thượng lôi xềnh xệch về đây chỉ để thoa thuốc sưng mông cho Người, nhiêu đó cũng đủ để chứng minh Hoàng Thượng đối với Tiểu vương gia là cỡ nào sủng nịnh rồi đi?”

Nói đến đây Trầm thái y dường như nhớ tới điều gì mà rơm rớm nước mắt. Phải biết làm thần y kiêm trưởng quản Thái y viện như ông công việc vốn rất nhiều, đào tạo một đám hảo thẩy thuốc luôn túc trực trong cung cũng không phải thùng nước gạo a!

“…” Ai đó im lặng không nói gì.

“Tiểu vương gia chắc Người không biết, suốt khoảng thời gian kể từ khi Người bỏ đi, Hoàng Thượng đã vô cùng lo lắng. Không chỉ lập tức phái cả đội quân truy tìm, Hoàng Thượng còn vì chuyện này mà mất ăn mất ngủ, chỉ trong vài tuần Long thể đã hao gầy không ít, khiến vi thần lúc ấy cứ lo Hoàng Thượng sẽ đổ bệnh…” Tính tình Tịch Quân Vũ cũng bởi thế mà càng trở nên khắc nghiệt hơn, số thị vệ cung nữ bị kéo ra ngoài xử trảm đều tăng gấp mấy lần. Bất quá chuyện này ông vẫn là sáng suốt không có kể.

“…” Nghiêm trọng như vậy? Cậu quả thực chưa từng nghĩ tới…

“Đâu chỉ thế, lúc vừa hay tin Tiểu vương gia xuất hiện ở Khương quốc, còn lưu lạc đến tận vùng biên cương, Hoàng Thượng liền lập tức bỏ mặc triều chính, đích thân đem quân nhảy vào cuộc chiến giữa hai nước bang giao chỉ vì lo Người gặp nguy hiểm. Chuyện sau đó thì chắc Người cũng rõ. Tiểu vương gia, như vậy còn có thể nói Hoàng Thượng không thương Người được sao?”

“…” Thiên Phong càng nghe đầu càng mai sâu vào trong gối, xấu hổ mãi nín thanh.

“Tiểu vương gia, hạ thần chỉ khuyên Người nên sớm làm lành với Hoàng Thượng. Kể từ hôm bị Người nói ghét bỏ, Hoàng Thượng vẫn thực thương tâm đâu…”

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến. Trầm thái y vừa mới dứt lời, từ ngoài cửa liền truyền đến một giọng nói quen thuộc, bên trong tràn đầy lo âu:

“Trầm thái y, Phong Nhi…” Chưa để An Đức kịp hô xong ‘bãi triều’, Tịch Quân Vũ đã bỏ lại đám cung nhân thái giám mà bay ngay tới đây, bất quá nhìn đến bóng dáng nhỏ vẫn nằm úp sấp trên giường, Tịch Quân Vũ gắng nén lại sốt ruột, hạ thấp giọng hướng lão nhân hỏi:

“Phong Nhi sao rồi?”

“Hoàng Thượng yên tâm, vết thương của Tiểu vương gia không có gì đáng ngại, chỉ là hơi sưng một chút, qua mấy ngày thoa thuốc giờ đã đỡ nhiều rồi.” Trầm thái y đứng lên cung kính đáp.

“Thật sao? Vậy thì tốt…” Nhẹ nhàng ra một hơi, Tịch Quân Vũ lúc này mới dám len lén liếc qua thiếu niên đang rúc mặt vào gối. Không để ý đến vành tai ai đó giờ chính đỏ bừng, chỉ thấy người nọ khi nghe được tiếng hắn rõ ràng có hơi chút run run lại vẫn nằm yên vờ như đang ngủ, Tịch Quân Vũ liền cảm thấy lòng mình nặng trĩu.

“Trầm thái y, ngươi phải luôn túc trực ở đây chăm sóc cho Phong Nhi, không được để đệ ấy tiếp tục bỏ bữa hay làm chuyện gì tổn hại đến sức khoẻ. Nếu xảy bất cứ vấn đề, trẫm sẽ hỏi tội.”

“Thần hiểu rõ. Bất quá Hoàng Thượng…” Mắt thấy đế vương đương ủ rũ muốn xoay người rời đi, Trầm thái y có chút do dự hỏi: “… Những lời này không phải Người nên nói trực tiếp với Tiểu vương gia sao?”

Xưa nay mỗi khi Tiểu vương gia có chuyện đau ốm, đều là đích thân Hoàng Thượng tự mình chăm bẵm, từ bôi thuốc cho đến bón cơm, tuyệt đối không để ai được phép động tay vào, lần này lại giao cho ông tất cả nhiệm vụ, quả thực cảm thấy có chút áp lực a.

“Phong Nhi… giờ chắc đang rất ghét trẫm…” Tịch Quân Vũ bóng lưng hơi khựng một chút, dường như rất khó mới có thể thốt ra: “Không phải nhìn thấy trẫm, chắc Phong Nhi sẽ thoải mái hơn nhiều…”

Nghe ra sự cô đơn trong thanh âm của nam nhân, Thiên Phong thuỷ khí dâng lên hai tròng mắt, rốt cục nhịn không được bật dậy.

“Ca ca!”

Đã bao lâu mới được nghe thấy tiếng gọi này, Tịch Quân Vũ cả người khẽ run lên, liền lập tức bị một vòng tay nhỏ nhắn từ đằng sau ôm lấy.

“Ca ca, huynh đừng đi… Phong Nhi biết lỗi rồi…” Đúng là Thiên Phong nãy giờ đều chưa hề ngủ, chỉ là trong đầu cậu vẫn đang lặp những gì Trầm thái y vừa nói. Cảm thấy mình thật sự sai rồi, thế nên khi gặp ca ca đột nhiên xuất hiện, Thiên Phong mới vì nội tâm áy náy cùng xấu hổ, mà không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn thôi.

“Phong Nhi? Phong Nhi… không ghét ca ca nữa sao?”

Lắc lắc đầu, sao cậu có thể ghét ca ca được chứ, ca ca là người thân duy nhất của cậu, cũng là người yêu thương cậu nhất, những lời đó, chỉ là điên ngôn cậu nói ra trong lúc bướng bỉnh a.

“Phong Nhi thương ca ca nhất.”

“Phong Nhi!”

Tịch Quân Vũ rốt cục kìm nén không được, xoay người ôm chặt lấy tiểu nhân nhi hắn vừa hận vừa yêu, chặt đến mức tưởng như muốn đem cậu nhu tiến vào trong lòng.

Đúng vậy, nếu có thể, hắn thật sự muốn trực tiếp nuốt trọn thiếu niên, đem cậu nhấn chìm trong dục vọng độc chiếm mà hắn đã sắp không còn chế ngự được!

Mấy ngày nay Tịch Quân Vũ vẫn luôn tránh mặt Thiên Phong, không phải vì giận dữ, cũng không phải vì trừng phạt, mà bởi vì hắn sợ hễ nhìn đến Phong Nhi, hắn sẽ kìm không nổi ý nghĩ muốn huỷ hoại cậu, đem tay chân cậu toàn bộ bẻ gãy, để trân bảo của hắn không còn có thể bay đi đâu được nữa, vĩnh viễn chỉ có thể ở bên cạnh hắn, ỷ lại vào hắn!

Đáng thương Thiên Phong lúc này quả thực cũng sắp bị đôi cánh tay cường lực của ca ca làm cho xương cốt như muốn gãy nát. Đương định mở miệng cầu xin hắn thêm một chút nơi lỏng, lại chợt phát hiện ca ca đôi bờ vai cao lãnh dường như hơi khẽ run lên.

“Phong Nhi, có biết huynh là lo lắng cho đệ thế nào không? Nếu ngày ấy huynh không đến kịp, đệ rốt cục sẽ bị pháo đạn Mạc quốc tổn thương đến thế nào… ca ca thực không dám nghĩ tới.”

Nghe những lời này, Thiên Phong trong lòng lại lần nữa trào dâng tự trách. Phải rồi, cậu lúc nào cũng chỉ đơn phương tuỳ hứng, nghĩ đơn giản chính mình có thể vượt qua hết mọi chuyện, cùng lắm nếu gặp vấn đề gì sẽ cho Tuyết về báo tin, không hề để ý tới cảm giác của những người quan tâm mình, lo lắng cho mình, đặc biệt là ca ca cậu.

“Ca ca, thực xin lỗi.” Khẽ nhắm mắt thả lỏng thân thể mặc ca ca ôm ấp, Thiên Phong cũng chậm rãi nâng tay khoát lên lưng nam nhân, phát giác thân thể lạnh băng của hắn vẫn chưa ngừng run rẩy, Thiên Phong hiểu ý lại rúc sâu vào lồng ngực hắn cọ cọ: “Huynh yên tâm, đệ đã không sao rồi.”

Tịch Quân Vũ nghe được thiếu niên trấn an, trái tim cũng dần bình tĩnh lại, phải biết rằng để mất đi thiếu niên, đối với hắn chính là nỗi sợ hãi lớn nhất.

Đứng một bên chứng kiến cảnh này, Trầm thái y chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ. Không phải Tịch đế là một kẻ lãnh huyết vô cảm, chỉ là ấm áp của hắn, chỉ dành cho duy nhất một người mà thôi.


…………………………………………………………….

Tiểu Bạch: Khởi đầu vậy đã, những chương sau sẽ cố gắng kích thích hơn ^^”

Cầu com lấy động lực a

.

.

.

Share this:

TwitterFacebook

Đang tải...

Liên quan

[DPKTH] Chương 46: Thiên hàng quân sưIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 41: Có một "căn bệnh" khác...In "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 58: Vi hànhIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

12/09/201566 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

lanhminhnguyet trong 12/09/2015 lúc 01:18

Chúc nàng sớm tìm đc việc như ý!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:01

Cám ơn nàng ^^

Phản hồi

Yaoi Sama trong 12/09/2015 lúc 02:06

Com a~ chương này khá ngắn nhưng vẫn đủ kích thích, chi tiết hường phấn bay đầy trời…plaplapla…
Cầu cho chương sau, sau nữa Gia ngài có thể sẽ kích thích hơn =”)

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:04

Kích thích nữa chắc thành sm mất :))

Phản hồi

cieltran738 trong 12/09/2015 lúc 08:23

Ta sẽ luôn cỗ vũ nàng! 😄 Cố gắng lên nha!!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:23

Cám ơn nàng nhìu 😆

Phản hồi

my nguyễn trong 12/09/2015 lúc 08:54

á hị hị hị chương sau còn kích thích hơn sao ? chắc có YY hahahahaha cố lên nhé tuyết lạc tỉ muội lun ủng hộ nàng a~~~~~*vẫy khăn*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:24

Có thể là chương sau hoặc chương sau nữa 😆

Phản hồi

tieupham123 trong 12/09/2015 lúc 09:04

Thấy chương mới mà vui hết sức…luôn ủng hộ nàng a 😘😘

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:25

Cám ơn nàng nhìu 😘

Phản hồi

jeuphuong trong 12/09/2015 lúc 09:13

bó tay vs 2 anh em nhà này @.@

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:25

:))

Phản hồi

Chiju's Thái's trong 12/09/2015 lúc 10:33

hay qtqd lun hoq típ ckap ms nke

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:27

Sẽ gắng vik sớm 🙋

Phản hồi

crimsonbara trong 12/09/2015 lúc 11:57

Cuối cùng cũng có chương mới, 2 anh em nhà này cũng ngọt ngào ra phết, tuy là trừng phạt nhưng ta cứ có cảm giác có dấu hiệu của bệnh sâu răng đấy. Cố gắng tiến độ nhé nàng, ta luôn ủng hộ nàng đến cùng.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 12:32

Chắc còn bị sâu răng dài dài nàng gắng lên nha ☺

Phản hồi

sơn huyền trong 12/09/2015 lúc 15:30

Bất ngờ quá ,còn tướng phải chờ dài dài.chương sao nhớ càng dài càng tốt nhe nàng

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 15:56

Vậy còn ngắn nữa hở 😭

Phản hồi

trinhthucmanh trong 12/09/2015 lúc 21:11

chayooooo!!!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 22:04

xiaxia ^^

Phản hồi

coconut trong 12/09/2015 lúc 22:29

Cố gắng lên tỷ, mụi lun ủng hộ tỷ.
Đọc xong chương này ta phải dùng close up pha lê tuyết

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/09/2015 lúc 22:31

bảo vệ răng khỏi các tác hại về sâu răng (y)
cảm ơn e nhìu ^^

Phản hồi

Team_sủng_thụ trong 12/09/2015 lúc 23:24

yeahhhhhhhh có chương mới rồi. Thanks nàng Lạc nhaaaaaaaaaaaaaaaaa. Cái hình nhìn “kích thích” quá :)) . Ngày nào ta cũng ra vào trang của nàng, hóng xem có chương mới chưa đó. Chúc nàng Lạc sớm thuận lợi hoàn thành mọi công việc chưa xử lí xong,

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 10:49

Cám ơn nàng nhìu ^^

Phản hồi

Team_sủng_thụ trong 13/09/2015 lúc 22:53

Ta thấy tội bé Phong Nhi quá, hết anh Tà muốn cắt đứt gân tay gân chân bé thì lại tới anh Vũ muốn bẻ gãy tay chân bé nữa :(( *chấm nước mắt* . À mong cảnh Lôi ca VS Vũ ca a~

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 23:03

Sắp có cảnh đó rùi đó nàng :))

Dere Lê Hoàng trong 12/09/2015 lúc 23:41

oaaa…!!!
cuối cùng cũng có chương mới :’)))
chừng nào ra tiếp chương mới vậy nàng??
à quên, cho ngộ hỏi sức khoẻ của nàng nhaaaa

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 10:50

Sớm nhất khi có thể ^^

Phản hồi

evenny_unique trong 13/09/2015 lúc 15:04

sis đặt tên chương thật dễ khiến người ta hiểu lầm a~ *đỏ mặt* khụ, mà sis đi phỏng vấn việc làm tất là tốt nghiệp đại học luôn rồi ạ? người lớn giờ ai cũng luôn nói phải có quen biết mới đc nhận vào những công ty lớn, e thì ko thích suy nghĩ đó chút nào, haiz,…chúc sis mau chóng đc nhận vào làm nha *fighting* *^O^*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 15:29

Ss thấy vào cty nhỏ cũng vui mà, mọi ng giống gia đình vậy đó ^^

Phản hồi

evenny_unique trong 14/09/2015 lúc 09:51

dạ vâng, nhưng cũng tùy vào thái độ của mình với mọi người có hòa hợp ko với lại cũng cần có thời gian nữa ạ :) nói chung là em chỉ mong ss ko bị người ta ăn hiếp >.<

Tuyết Lạc trong 14/09/2015 lúc 10:06

Chị cũng chị mong dc sống yên ổn dc rùi 😭

hellangel804 trong 13/09/2015 lúc 18:02

Vừa hận vừa yêu… s lại hận a???? Bẻ gãy tay chân ta nhớ sẽ khúc Tiểu Phong bị mù mắt, ko đi đc mà phải ko T.T tg a~ ta theo chủ nghĩa SỦNG THỤ a T.T có ngược thì…..

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 21:33

Hận vì e nó cứ chạy lung tung làm ảnh lo chứ sao :))

Phản hồi

Tiểu Rết trong 13/09/2015 lúc 18:46

Ah ~ ha~~ chúc mừng chủ nhà đã trở lại \O/

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 21:33

Ta đã trở lại và ăn hại hơn xưa :))

Phản hồi

Ngân Nguyệt trong 13/09/2015 lúc 20:39

hay~~~ trừng phạt kiểu này thì còn gì thể diện của tiểu vương gia tài hoa xuất chúng phong hoa tuyệt đại cơ chứ. Vũ Ca ak…sao huynh nữa lòng nào ‘tàn nhẫn’ ra tay rất chi là…..đáng yêu . :>

“Phong Nhi… giờ chắc đang rất ghét trẫm…” Tịch Quân Vũ bóng lưng hơi khựng một chút, dường như rất khó mới có thể thốt ra: “Không phải nhìn thấy trẫm, chắc Phong Nhi sẽ thoải mái hơn nhiều…” đọc khú này thấy tội tội Vũ ca làm sao í.

chào mừng nàng quay lại nha! chúc nàng sớm tìm được một công việc như ý nguyện.

dù rằng khi có công việc ổn định. hy vọng là nàng sẽ có thêm thời gian để viết và lách nhé!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 21:35

Chắc sẽ có ít thời gian để viết lách hơn, nhưng ta vẫn sẽ cố gắng T^T

Phản hồi

Ngân Nguyệt trong 17/09/2015 lúc 18:16

hihi. mong sẽ sớm có chương mới. chúc bạch nhiều sức khoẻ nhé!

mituknowmax0511 trong 13/09/2015 lúc 21:49

cái màn trừng phạt thật hường phấn :))
*cắn khăn* ảnh là vũ ca nàng ơi, thật là phấn khích quá đi, không hiểu sao cứ có cái dự cảm đường tình duyên của ảnh trắc trở mà cô đơn nhất trong mấy anh, liệu có phải vì ta thiên vị huynh đệ không :v
Ta yêu Vũ ca *tung hoa* cầu chương dài hơn *ôm hun tác giả*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/09/2015 lúc 21:57

Nàng dự cảm đúng ùi đó, cơ mà yên tâm là ta cũng cho ảnh hưởng hp 1 thời gian nữa :))

Phản hồi

雪狐 trong 14/09/2015 lúc 14:55

com a com ~ com gì được nhỉ? thôi chú ~ nàng mau tìm được việc nha~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 14/09/2015 lúc 15:45

Thực ra ta vẫn chưa mún đi làm lắm, chỉ mún ngồi nhà chơi đọc đm thui :))

Phản hồi

zoommee trong 15/09/2015 lúc 16:33

Ta cũng đang tất bật tìm việc đây, xin 2 cty rồi mà ko đc, ngày mai lại phỏng vấn tiếp. Dù vậy nhưng vẫn nhớ mong truyện của nàng hàng ngày a, mau ra truyện nha nàng.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 16/09/2015 lúc 15:16

ta thì đi xin việc với tư tưởng là ko xin dc vì vẫn còn đang thèm chơi :))

Phản hồi

pascali23 trong 15/09/2015 lúc 22:20

Mong lần đầu tiên của e Phong là vs ca ca của ẻm ><
Ss cố lên

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 16/09/2015 lúc 15:17

đương nhiên lần đầu của ẻm sẽ là của ca ca rùi :”>

Phản hồi

Băng Anh Nguyễn trong 16/09/2015 lúc 21:46

Có chương mới a! Nhớ nàng muốn chết! mong nàng sẽ sớm tìm được việc! iu nàng!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 16/09/2015 lúc 23:11

Iu nàng too 😘

Phản hồi

chipchipmunmun trong 17/09/2015 lúc 17:36

*đào hố * ≧﹏≦

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/09/2015 lúc 22:22

là ta hay nàng zị >_<

Phản hồi

khanhvytran trong 18/09/2015 lúc 10:54

Cho mai chuong nay a luon ung ho chu nha a

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 18/09/2015 lúc 22:02

cám ơn bạn nhìu ^^

Phản hồi

Tuyết Nhan trong 24/09/2015 lúc 00:40

Cứ đọc tới đây lại mún thấy thịt*.* thịt và thịt mà toàn trá thịt

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 24/09/2015 lúc 12:05

Sẽ có mà hihi

Phản hồi

Táo trong 26/09/2015 lúc 21:10

Vô thấy 2c mới zui dễ sợ ~~ >_<

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 27/09/2015 lúc 10:31

Thực ra lâu rùi ta vẫn chưa post chương mới 😢

Phản hồi

Táo trong 28/09/2015 lúc 19:02

á à chủ nhà cũng biết là lâu nga~ v mau có chương mới đi a~~~!!

Tuyết Lạc trong 28/09/2015 lúc 19:06

Đang viết nàng chờ thêm chút nha T.T

Mẫn Khuynh trong 30/09/2015 lúc 19:41

Cho e hỏi trong hình phía trên là nam đó ạ?

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 01/10/2015 lúc 09:41

uk tác giả vẽ nam ‘chuẩn’ đấy e =)))

Phản hồi

Mẫn Khuynh trong 30/09/2015 lúc 19:52

Ôi! em tưởng “trừng phạt” là có H chứ*chẹp* :3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 01/10/2015 lúc 09:42

hình như hủ nữ chúng ta ai cũng mặc định ý nghĩa “trừng phạt” là như vậy nhỉ :3

Phản hồi

Mẫn Khuynh trong 01/10/2015 lúc 22:32

Vâng,cái đó đã ăn sâu vào hủ chúng ta rồi chị ui =))) mà cái pic trên đúng là nam “chuẩn” dụ thụ luôn á :3 trời qơi,bảo sao Lang nhìn là muốn “thương”

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 01/10/2015 lúc 22:41

“chà đạp ta đi” :v

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG CHÍN 2015HBTNSBC« Th8 Th10 » 123456789101112131415161718192021222324252627282930 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,910 hits

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie