54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu...

Advertisements

[DPKTH] Chương 54: "Hạnh phúc" của ca ca

Posted by Tuyết Lạc

Tiểu Bạch: Mạng ta dạo này chập cheng quá T_T

Cuối cùng cũng kiếm dc việc, tháng sau lại phải đi làm rầu T_T

.

.

.

Advertisements

Chú thích: Mọi hình ảnh trong bài đều chỉ mang tính lừa tềnh :v

Diễm Phong khuynh thiên hạ

[Đệ tứ quyển - Phong hồi Tịch quốc]

Tác giả: Tuyết Lạc

.

Advertisements

[Đệ Ngũ Thập Tứ Chương]

"Hạnh phúc" của ca ca

.

.

.

.

"Haiz, thật là chán quá đi mất." Gác mặt nằm dài trên bàn, mỹ thiếu niên nào đó không hề giữ hình tượng buông ra một câu than thở.

Kể từ ngày làm lành hôm ấy, Thiên Phong bởi vì áy náy lại muốn chứng minh mình thực sự hối lỗi, liền ngoan ngoãn nghe theo lời ca ca mà ở yên trong phòng, thế nhưng đối với chú chim nhỏ vừa được tận hưởng tự do bay nhảy như cậu mà nói, cảm giác này vẫn thật khó chịu.

"Là ai có thể khiến đệ nhất vương gia của Tịch quốc phải thở dài vậy?" Một giọng nữ thanh thuý chợt truyền đến từ phía ngoài cửa, quen thuộc ngay lập tức liền thu hút sự chú của Thiên Phong.

"Mẫn Sương tỷ tỷ!" Kinh hỉ nhận ra người đến là ai, Thiên Phong mặt mày rạng rỡ vội vàng chạy đến, biên kéo nữ tử vào trong biên không ngừng hỏi:

"Sao tỷ lại đến đây? Là để thăm đệ? Ca ca huynh ấy cho phép tỷ vào sao?"

Không thể trách Thiên Phong đối với cô gái vừa đến lại thân thiết như vậy. Ở hoàng cung này ai cũng đều biết nàng chính là ái nữ của Lâm thừa tướng, cũng là vị hôn thê mà Tiên đế đã chú định cho Tịch Quân Vũ trước khi lên ngôi, từ nhỏ liền cùng Quân Vũ - Thiên Phong hai huynh đệ chơi chung. Giữa bọn họ có thể nói là thanh mai trúc mã.

Bẵng đi một thời gian giờ mới gặp lại, Lâm Mẫn Sương khoảnh khắc đầu tiên khi nhìn đến thiếu niên vẫn là không tránh khỏi sửng sốt. Rõ ràng nghe nói cậu là đi ngao du giang hồ, vậy sao nàng vẫn chẳng hề tìm thấy chút dấu tích nào của sóng gió sương sa trên gương mặt đối phương? Thậm chí dung nhan kia còn ngày càng có chiều hướng điên đảo chúng sinh, khuynh quốc khuynh thành?

Vốn cũng được coi là một mỹ nhân tuyệt thế, Lâm Mẫn Sương nhưng không quên, chính bởi vì người này mà nàng đã để thua hai tiếng đệ nhất vào tay một nam tử. Từ nhỏ đã vậy, cho đến lúc lớn, khoảng cách giữa nàng và đối phương dường như lại ngày càng xa xôi?

"Biết tin Hoàng Thượng mới vừa từ Khương quốc trở về, tỷ theo cha vào cung vốn muốn tới gặp Người thỉnh an..." Lâm Mẫn Sương gắng nén nhịn chút ghen tỵ nổi lên trong lòng, dịu dàng mỉm cười nói: "Bất quá bọn họ còn có chính sự cần bàn tỷ không tiện ở, lại nghe đệ đang bị Hoàng Thượng bắt nhốt phạt ở đây, nên thuận đường tới thăm đệ."

Nếu không phải do Thánh Thượng cố tình ám chỉ, nàng quả thực cũng không muốn tới gặp kẻ luôn khiến mình mỗi khi đối diện đều cảm thấy tự ti này.

"Vậy sao?" Thiên Phong nhắc đến chuyện của mình lại có chút ngượng ngùng, vội lái sang đề tài khác: "À, tỷ với ca ca thế nào rồi? Thời gian không có đệ ở đây, hai người vẫn tốt chứ? Có thừa dịp đệ vắng mặt, vụng trộm làm chuyện gì không hả?"

"..." Trái với vẻ mặt trêu chọc của thiếu niên, Lâm Mẫn Sương vừa nghe nhắc đến đây liền cả người chùng xuống.

Thái độ của Tịch Quân Vũ đối với nàng xưa nay chưa bao giờ thoát khỏi lạnh nhạt. Nét ôn nhu cùng vui vẻ nàng nhìn thấy trên gương mặt hắn, chỉ xuất hiện khi có sự hiện diện của đệ đệ hắn mà thôi.

"Mẫn Sương tỷ tỷ, tỷ sao vậy?" Thấy đối phương đột nhiên bần thần, Thiên Phong có chút lo lắng vội vàng lay gọi.

"A, không có gì..." Lâm Mẫn Sương nhanh chóng quay trở lại với nụ cười tiêu chuẩn: "Đệ đừng nghĩ bậy bạ. Hoàng Thượng bận trăm công nghìn việc, đâu có lúc nào rảnh mà quan tâm tới tỷ chứ?" Cho dù có rảnh, cũng chỉ quan tâm tới ngươi a.

"Mẫn Sương tỷ tỷ..." Nghe ra mất mát trong giọng nói của nữ tử, Thiên Phong thu hồi biểu tình nghịch ngợm, bối rối không biết phải an ủi ra sao: "Có phải ca ca đệ đã làm gì có lỗi với tỷ không? Tỷ cứ nói ra đi, nhân danh Tịch quốc Thiên vương Tiểu vương gia, đệ nhất định sẽ đòi lại công bằng cho tỷ!"

Phải biết Lâm Mẫn Sương là một trong số ít những người bạn mà Thiên Phong có được trong cung điện rộng lớn này, hoàng gia lại không sinh công chúa, thế nên từ nhỏ cậu đã xem Lâm Mẫn Sương như tỷ tỷ ruột, đơn thuần đối đãi, thực tình trân trọng, không hề mang chút tâm cơ. Đây cũng là lý do Tịch Quân Vũ đặc cách cho nàng được phép tiếp cận Phong Nhi, dẫu sao bảo bối của hắn đôi lúc cũng cần một người để bầu bạn tiêu sầu.

"Tiểu Phong..." Quen nhau bao năm, Lâm Mẫn Sương đương nhiên biết thiếu niên trước mặt này quả thực có bản lĩnh đến gặp Tịch Quân Vũ đòi lại công đạo, thế nhưng thế gian duy nhất cũng chỉ cậu mới có thể, đổi lại là nàng, nếu để nam nhân lãnh huyết kia biết được nàng tới tìm đệ đệ hắn kể khổ, nàng nhất định sẽ sống không yên.

Bất quá, nếu muốn lợi dụng sự đồng tình của thiếu niên - hậu phương đắc lực nhất này, nàng vẫn có thể dùng cách khác.

"Cảm ơn đệ, ta quả thực không có uỷ khuất gì cả, chỉ là..."

"Chỉ là cái gì? Tỷ mau nói đi. Có thể giúp được đệ nhất định sẽ giúp."

"Chỉ là hy vọng đệ ở một bên vui xới giúp ta..." Lâm Mẫn Sương tự bản thân nói ra vẫn là có chút thẹn thùng, "Khiến Hoàng Thượng sớm cùng ta cử hành hôn lễ."

Đây vốn là chuyện Lâm Mẫn Sương canh cánh trong lòng suốt bao lâu nay. Tuy là ý chỉ của Tiên đế ban ra khi hai người còn nhỏ, thế nhưng Tịch Quân Vũ dù sau khi lên ngôi đã mấy năm vẫn chưa có ý định thực hiện, khiến cả nàng lẫn cha nàng Lâm thừa tướng đều bắt đầu cảm thấy sốt ruột mà đứng ngồi trông ngóng.

Hơn nữa Lâm Mẫn Sương từ lâu vẫn luôn ái mộ tuổi trẻ đế vương. Trở thành hoàng hậu đứng bên cạnh hắn, chính là ước nguyện lớn nhất đời nàng.

"Hả? Tưởng là chuyện gì, việc này thì tỷ cứ yên tâm giao hết cho đệ. Nói thực, đệ cũng rất mong hai người thành đôi a." Dẫu sao để mình đích thân chọn cho ca ca một hảo đại tẩu, còn hơn sau này để ca ca chọn về một đại tẩu cậu không thích, Thiên Phong 'toan tính' nghĩ nghĩ. Về phần ca ca cậu có thích hay không, hình như không quá quan trọng a.

"Vậy cảm tạ đệ trước." Lâm Mẫn Sương thân thiết nắm lấy tay thiếu niên, bùi ngùi nói.

"Đâu có gì, tỷ tỷ. Đều là người một nhà mà." Thiên Phong đôi mắt cong thành hình loan nguyệt, tưởng tượng thanh mai trúc mã ba người bọn họ đến lúc lớn lại có thể tiếp tục làm một gia đình đầm ấm, không biết rằng chuyện này chính cậu không những giúp không nổi, còn sắp sửa rước hoạ vào thân.

.

***

.

"Lâm thừa tướng, hôm nay tới tìm trẫm là có việc gì?" Tịch Quân Vũ nhìn xuống trung niên nam nhân đang khom người dưới điện, dường như không quá muốn nhìn thấy đối phương, khó chịu lãnh thanh hỏi.

"Tâu thánh thượng, hôm nay thần tới đây, trước là muốn gửi lời hỏi thăm tới Tiểu vương gia vừa mới trở về..."

Tịch Quân Vũ nghe vậy lãnh tiếu:

"Tình báo của Lâm thừa tướng, cũng thật nhanh a."

"Đã để Hoàng Thượng cười chê rồi." Lâm Trác híp lại cặp mắt hồ ly, nở nụ cười hồi đáp.

"Đừng vòng vo nữa. Hôm nay ngươi tới đây, chắc không ngoài chuyện lại muốn ép trẫm thành thân?"

"Hoàng Thượng anh minh. Vi thần đến đây quả thực là vì chuyện này." Lâm trác cũng không thèm giả bộ nữa.

"Trẫm đã nói đời này sẽ không kết hôn với bất cứ ai." Tịch Quân Vũ long nhan lập tức đổi sắc, hàn quang trong mắt sắc bén khắc sâu, "Ngươi còn chưa nghe hiểu?"

"Hoàng Thượng, Người bao năm nay không nạp hậu cung cũng không lập phi tần, vi thần cùng các bá quan văn võ trong triều đều có thể cho qua, thế nhưng Người không thể phủ nhận hôn ước năm xưa Tiên đế đã chỉ định cho Hoàng Thượng với nữ nhi của thần." Lâm Trác dường như không sợ chết vẫn tiếp tục nói:

"Hơn nữa, còn nhớ ngày ấy khi Người còn là tam hoàng tử bị biếm trong lãnh cung, chúng ta đã từng có một giao ước. Hoàng Thượng, chẳng lẽ Người đã quên rồi sao?"

Tịch Quân Vũ híp lại cặp mắt nguy hiểm:

"Ngươi muốn uy hiếp trẫm?" Nếu không phải Lâm thị hiện đang nắm giữ hơn nửa quyền lực trong triều đình, Tịch Quân Vũ đã sớm đem kẻ này lôi ra ngoài chặt làm mấy khúc.

"Vi thần không dám, chỉ là ý chỉ của Tiên đế... không thể không tuân!"

Tịch Quân Vũ câm lặng vô thanh, gương mặt không chút biểu tình, có vẻ đối với lời nói vừa rồi của thừa tướng đại thần không thể phản bác, chỉ là phía dưới án cao, hai thanh đầu rồng mà hắn đang vịn trên long ỷ sớm đã bị đông thành băng đá.

Không được, vẫn chưa phải lúc hắn có thể giết Lâm Trác.

Chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa, thêm một chút nữa thôi...

"Được rồi, ngươi cứ trở về đi, chuyện này trẫm tự có suy tính. Phong Nhi vừa mới hồi cung, hiện tại trẫm chính là không rảnh."

Mắt thấy hoàng đế phất bào ý định đuổi khách, Lâm Trác đành trưng bản mặt chai dày cố ý cất cao giọng:

"Nhân tiện đây vi thần cũng muốn nhắc nhở Hoàng Thượng, Thiên Vương Tiểu vương gia hẳn đã tròn mười sáu tuối rồi đi?"

"Ngươi lời này là có ý gì?" Tịch Quân Vũ hơi mị hí mắt hỏi.

"Còn cao hơn cả ý chỉ của tiên đế, chính là di nguyện mà tổ tiên truyền lại..." Dường như đang chạm đến một bí mật kinh thiên nào đó đã bao năm vùi lấp, ngay cả Lâm Trác cũng hơi thoáng ngần ngừ, thế nhưng lâu nay Tịch Quân Vũ vẫn luôn lấy đệ đệ ra trì hoãn chuyện thành gia, ép hắn không thể không tìm cách loại bỏ chướng ngại lớn nhất này.

"Hoàng Thượng, Người cũng không thể cứ bao bọc ngài ấy mãi, có phải đã đến lúc nên để Tiểu vương gia thực hiện 'sứ mệnh' ngay từ khi chào đời của mình rồi hay không?"

Lời này vừa nghe xong, ánh mắt Tịch Quân Vũ liếc nhìn lão nhân kia không còn là băng lãnh thấu xương nữa mà đã hàng xuống tàn khốc cùng nguy hiểm đến cực điểm.

"Lâm Trác. Trẫm cảnh cáo ngươi. Đừng nên quá xen vào chuyện của hoàng tộc. Nếu không... tự mình gánh lấy hậu quả!"

Thanh âm trầm thấp ngân vang nghe không ra hỉ giận, truyền đến chỗ lão nhân dưới điện lại thấy hắn đột nhiên thổ ra một búng máu.

Lảo đảo ôm ngực nhìn lên nam nhân ở trên, Lâm thừa tướng bao năm kinh lịch chốn quan trường cho đến giờ một tay thâu tóm nửa thiên hạ, lúc này đứng trước một thanh niên tuổi đời còn kém mình vài thập niên lại không kìm nổi run rẩy. Cảm giác sợ hãi tột độ này cho dù hắn đã hầu hạ suốt hai đời hoàng đế cũng chưa từng mãnh liệt đến thế!

Nếu Tịch Thiên Phong quả đúng như lời tương truyền là thần tiên chuyển kiếp, vậy Tịch Quân Vũ... liệu có thể là ác quỷ trùng sinh không?

.

***

.

"Haiz, nói là nói như vậy, nhưng mình biết giúp Mẫn Sương tỷ tỷ thế nào đây? Hiện giờ ngay bản thân mình còn lo không xong nữa..." Thiên Phong chống cằm nhìn nhìn ảnh ngược của chính mình in trên mặt hồ, cho dù chỉ là ở quanh điện dạo mát như vậy, sau lưng cậu vẫn có một hàng dài binh lính cùng tuỳ tùng lẽo đẽo bám theo, khiến thiếu niên không khỏi thở dài ngán ngẩm.

Tịch Quân Vũ khi vừa đặt chân đến đây chứng kiến chính là cảnh này, mày kiếm không khỏi nhíu lại. Chẳng phải hắn đã bảo Lâm Mẫn Sương đến trò chuyện giúp bảo bối tiêu sầu rồi sao? Vì cái gì Phong Nhi bộ dáng như càng chất chứa thêm ưu tư vậy? Nữ nhân kia quả thực không có chỗ nào dùng. Rốt cục vẫn nên để hắn đích thân động thủ.

Khẽ phất tay bảo tất cả lui hết, Tịch Quân Vũ một mình chậm rãi tiến đến. Có lẽ vì còn đang mải thả hồn đi đâu đó, thiếu niên trong lúc bất giác đã bị một bàn tay to lớn nhấc bổng lên trời.

"A! Ca... ca ca?"

"Sao vậy? Vẫn còn buồn bực?" Nhìn đến nhãn đồng xinh đẹp kia lập tức phản chiếu bóng dáng mình, bao phiền muộn ban nãy cùng bỗng chốc tan biến, Tịch đế tâm tình tốt lắm, đem tiểu đệ đệ đặt ngồi lên cánh tay, vuốt ve tóc mai cậu mỉm cười sủng nịnh hỏi.

"Không... không có." Miệng tuy nói vậy, thiếu niên biểu hiện lại rõ ràng lộ ra uỷ khuất.

Thiên Phong vì hiểu được lỗi lầm của mình mà cam nguyện chịu phạt, bất quá Tịch Quân Vũ đối với những lời nói thật lòng của thiếu niên hôm ấy cũng không phải không hề suy nghĩ.

"Đừng buồn, qua vài ngày nữa ca ca sẽ dẫn đệ đi chơi."

"Ca ca! Huynh... huynh nói thật?" Thiên Phong không thể tin vào tai mình.

"Quân vô hí ngôn." Dù sao để chính hắn dẫn Phong Nhi đi chơi, cũng còn hơn là để bảo bối dao du với những tên không có xuất xứ rõ ràng khác.

"Ca ca, Phong Nhi yêu ca ca nhất!" Thời điểm cần nịnh nọt thì cứ nên nịnh nọt.

"Ân." Quả nhiên ai đó rất ấu trĩ mà tự đắc.

Thiên Phong ôm cổ ca ca, trong đầu chợt loé lên một ý nghĩ:

"Bất quá..."

"Sao vậy?" Thấy đệ đệ bỗng nhiên hạ xuống vui sướng thanh âm, Tịch Quân Vũ không khỏi nghi hoặc nhíu mày.

"Ca ca, chúng ta có thể dẫn Mẫn Sương tỷ tỷ theo được không?"

"Sao tự nhiên đệ lại muốn dẫn theo cô ta?" Nghe bảo bối trước mặt mình nhắc đến tên người khác, Tịch Quân Vũ vô cùng khó chịu, ác cảm đối với kẻ được xướng tên cũng tăng lên vài phần.

"Lâu rồi không gặp mặt, đệ rất muốn chúng ta lại có thể cùng nhau chơi chung giống như hồi trước. Đệ thấy Mẫn Sương tỷ tỷ suốt ngày phải ở trong khuê phòng, cũng thực buồn chán a." Nếu có thể nhân cơ hội này giúp Mẫn Sương tỷ tỷ cùng ca ca thúc đẩy tình cảm, vậy đúng là nhất cử lưỡng tiện!

"Đệ hình như rất thích nàng?" Tịch Quân Vũ ngữ khí không tốt.

"Tỷ ấy là đại tẩu tương lai của đệ, đệ đương nhiên rất thích nàng a." Ngửi ra trong giọng điệu của ca ca dường như có chút dấm chua, Thiên Phong 'hiểu ý' vội vàng chữa lời.

Không sai, chí tôn hoàng đế của chúng ta đích thực đang ghen, bất quá thấy thiếu niên đột nhiên nhìn mình trộm cười khúc khích, Tịch Quân Vũ biết ngay bé ngốc này chắc lại hiểu lầm cái gì.

Nhưng thôi không sao, chỉ cần Phong Nhi không có hứng thú với nàng ta hay bất cứ ai khác là được. Về phần hắn bị Phong Nhi gán ghép cỡ nào cũng không quan trọng lắm, rồi sẽ đến một ngày hắn khiến cho bảo bối hiểu rằng:

Người duy nhất trên thế gian này ta chọn để làm vợ, chỉ có thể là em.


.............................................

Tiểu Bạch: Cứ đoạn nào viết về 2 anh em nhà này là lại cảm thấy mắc ói =))) cơ mà ta thik, ha ha

.

.

Advertisements

.

Share this:

TwitterFacebook

Liên quan

[DPKTH] Chương 58: Vi hànhIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 52: Khởi giá hồi cungIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 57: Nhà của đệ là Tử Cấm ThànhIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

18/09/201545 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

Notify me of new comments via email.

Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

anso571997 trong 18/09/2015 lúc 23:49

Aizz, lại có bánh bèo xuất hiện TT^TT

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 18/09/2015 lúc 23:51

đương nhiên ko thể thiếu bánh bèo để mua vui cho câu chuyện =))) yên tâm chị này die sớm lắm, mà phe bánh bèo cũng chỉ có mình chị thui

Phản hồi

anso571997 trong 18/09/2015 lúc 23:55

Ta đọc truyện ghét nhất là có tiểu tam ><

Tuyết Lạc trong 18/09/2015 lúc 23:58

Nếu làm tiểu tam thì chị này vẫn chưa đủ tầm đâu, nàng cứ coi như diễn viên quần chúng vậy ^^" vì chị này gần như ko có đất diễn, chỉ xuất hiện trong 2-3 chương thui hà

anso571997 trong 19/09/2015 lúc 00:15

Thế sau này có tiểu tam ko hả nàng?

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 08:45

Tuyệt đối ko có ^^

Team_sủng_thụ trong 19/09/2015 lúc 00:10

yeahhhhhhh hạnh phúc quá đi, chưa kịp xem liền cmt cho nàng Lạc luôn nè :))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 08:45

:"x

Phản hồi

Tây Nhi trong 19/09/2015 lúc 00:16

Nàng trở lại rồi *ôm ôm*...lại xuất hiện bánh bèo muốn làm nữ chính a

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 08:51

Uk rất tiếc là chụy này ngay cả làm nữ phụ cũng ko có cơ hội nữa :))

Phản hồi

Yaoi Sama trong 19/09/2015 lúc 00:29

*Đập bàn* Thời khắc tung kẹo đường đã tớiiiiiiiiiiiiiii =")))))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 08:52

2 ae nhà này đi chơi chắc Tung ngập phố lun :))

Phản hồi

crimsonbara trong 19/09/2015 lúc 00:29

Ta nổi hết da gà luôn rồi nàng ơi.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 08:53

Ra đây để ta sờ sờ cho nó xẹp xuống nè 😘

Phản hồi

Dere Lê Hoàng trong 19/09/2015 lúc 13:28

thiệt ra ngộ thuộc phe sủng thụ và bảo vệ nữ giới...
thấy mấy bạn cmt như ghét tỷ MS lắm ý :( tỷ ấy mới là ng tội nghiệp mà, đã vậy đất diễn không nhiều nữa :((
về sau tỷ ấy mà thành hủ thì mọi ng lại thay đổi kiểu mặt -_-
bọn mình cũng là con gái mà, nên tôn trọng diễn viên nữ một tí dù ngta có ra sao, vì ngộ biết làm bánh bèo đam mẽo khổ lắm :'(( bị dỳm hoài thôi :'((

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 17:25

công nhận mí chị ý khổ thật, ko phải hủ thì kiểu j cũng bị đè :((

Phản hồi

jeuphuong trong 19/09/2015 lúc 15:32

"cảm giác này vẫn thật khó thụ" là sao?
PS: mik ghét Lâm Mẫn Sương, ai bảo phá đám 2 anh em tương thân tương ái cơ (╬ ̄皿 ̄)凸

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 17:38

tức là "cảm giác này thật khó tiếp nhận" ta sợ lặp từ nên đành dùng từ này ^^"

Phản hồi

coconut trong 19/09/2015 lúc 16:57

Mụi thật sự tò mò về "sứ mệnh" của Phong nhi.
Mỗi lần đọc tới đoạn của 2 ae ta lại cứ phải dùng close up pha lê tuyết.
Ps: love you <3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 17:40

sứ mệnh của ẻm sẽ sớm dc tiết lộ thui nàng ráng chờ thêm chút nhé ^^

Phản hồi

Chiju's Thái's trong 19/09/2015 lúc 17:24

oaaaa chươq ms ra r bạch tỷ ơi tỷ vt truyện hay qtqd lun z á

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 20:34

ko dám nói là hay nhưng cám ơn e đã ủng hộ ^^

Phản hồi

Team_sủng_thụ trong 19/09/2015 lúc 21:59

Nàng Lạc ui, không hiểu sao ta rất thích mấy cảnh nàng tả em Phong Nhi bay bay, cứ như thiên tiên giáng thế, cộng thêm hoa rơi, thêm 1 chút music. Trong mắt ta thì Phong Nhi chính là tuyệt mỹ thụ vạn nhân mê a~ . Ngoài bánh bèo Mẫn Sương ra, còn con bánh bèo nào xuất hiện nữa không nàng?? À hóng cảnh H của Quân Vũ và Phong Nhi *cười nham nhở* . Thanks nàng Lạc, tiếp tục hóng chương mới <3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 22:56

chỉ có mình chị này làm gương thui, sau rùi hem bánh bèo nào dám nhảy ra nữa ^^

Phản hồi

tdntd trong 19/09/2015 lúc 22:03

Đã thật lâu mới thấy được chương mới a~~~~
Thiệt là kích động nha!
Chúc nàng luôn khỏe và mau mau cho ra chương mới nha!!
Iu nàng! *moah moah*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/09/2015 lúc 22:58

sr nàng vì sự chậm trễ ^^ cảm ơn nàng

Phản hồi

my nguyễn trong 21/09/2015 lúc 21:32

trời ơi sung sướng quá tuyết lạc tái xuất giang hồ rồi , phong nhi à sao em có thể ngây thơ như vậy , sao có thể gán lão công nhà mình với người khác chứ đợi sau này em sẽ bị phạt thế nào hâhha

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 22/09/2015 lúc 09:40

Đương nhiên tội nào chứ tội này khó tha :))

Phản hồi

Linh Cún Tiểu Iu trong 22/09/2015 lúc 17:13

Ấu dè đợi mòn cả xương rồi chủ nhà ới≧﹏≦ ≧﹏≦ thích quá mà công nhận a vũ sủng e nó lên đến vũ trụ ùi ╮(╯▽╰)╭ ài GATO quá đi chủ nhà ơi Q_Q Q_Q Q_Q

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 22/09/2015 lúc 19:37

ko phải chỉ mình nàng đâu ta cũng thấy gato nè T_T

Phản hồi

Tuyết Nhan trong 24/09/2015 lúc 00:46

Ta cũng mắc ói ko khác j nàng
Sến quá đi mất, lại còn có thêm tiểu tam nữa

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 24/09/2015 lúc 12:06

Vậy mới đông zui 😁

Phản hồi

Tuyết Nhan trong 15/11/2015 lúc 19:42

hihi

雪狐 trong 24/09/2015 lúc 18:07

hình như nàng đọc nhiều qt quá rùi đó, có vài chỗ hơi khó hiểu, với cả chỗ lâm thị ta nghĩ lâm gia hợp hơn. thanks nàng đã viết tiếp nha ~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 26/09/2015 lúc 20:20

Uk tại ta đọc nhìu qt quá nên h câu chữ cũng bị nhiễm rùi 😢 ta sẽ cố gắng sửa
Lâm thị tức là toàn bộ những người nhà họ lâm đó nàng, còn lâm gia thì cảm giác chỉ gói gọn trong một gia đình nhỏ sống chung với nhau thôi, nên ta nghĩ dùng lâm thị hợp hơn ^^

Phản hồi

鳴狐 trong 27/09/2015 lúc 19:49

ta nhớ ở chương bao nhiêu nhiêu đấy có đoạn nàng viết là "Ngươi cho ta lên giường!" một hồi sau ta mới hiểu được là ngươi lên giường cho ta :)))
P/S: cầu ngược bánh bèo~~~

Tuyết Lạc trong 28/09/2015 lúc 17:00

ta mò lại thì chỉ thấy ở chương 44 có câu "Cho ta ở đây ngủ!" có phải câu này ko nàng =)) đúng là nhiều lúc viết theo cảm tính thấy nó vần vần nên cứ viết ra mà ko suy nghĩ vậy đó, cảm ơn nàng nhé, ta sẽ gắng sửa cho nó thuần việt hơn ^^

Táo trong 26/09/2015 lúc 22:01

Éc éc cho bánh bèo hạ đài mau đi a~~ :)))~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 27/09/2015 lúc 10:32

Nhanh thui :))

Phản hồi

Rika Wang trong 27/09/2015 lúc 18:46

Tò mò kết cục của ông Lâm Trác~~~ cho 2 ae nhà này ngọt nữa zô tỷ ơi (~*_*)~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 28/09/2015 lúc 16:54

ngọt đến sâu răng lun mà :">

Phản hồi

Thiên Ngọc trong 25/01/2016 lúc 20:55

Gặp phải tiên đế ban hôn + lão nhân kia chưa thể giết được mà Phong nhi lại đẩy anh vào đường thành thân aizz Vũ ca thật đáng thương :( đến bao h Phong nhi mới hiểu phong tình đây a~ khổ quá ~_~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 27/01/2016 lúc 10:24

sắp rùi =))) em ý ko chịu hiểu thì đành dùng cách trực tiếp hơn thôi

Phản hồi

Thiên Ngọc trong 27/01/2016 lúc 12:43

Em thấy thương Vũ ca quá ~.~

.....................*(''•.¸.Tuyết Lạc.¸.•'')*...................

(Tiểu Bạch)

.......................(¯'•._ Mai Vũ _.•'¯).........................

(Tiểu Hắc)

..............(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•'¯)................

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý - Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ - Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang - Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y...Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th...bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t...Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai...Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc...

Những ngày tuyết rơi...

THÁNG CHÍN 2015HBTNSBC« Th8 Th10 » 123456789101112131415161718192021222324252627282930

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,910 hits

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie