CHAP 13 : SONG TU (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


***


"Nếu không động nữa thì cút!" - Tề Thiên Sủng rốt cục không nhịn được, cả giận nói với Tuyên Lân. Y thậm chí cho rằng Tuyên Lân chính là cố ý muốn dằn vặt mình, chuẩn bị nhìn y xấu mặt.


Thực ra, sở dĩ Tuyên Lân không động, bởi vì hắn đang nhắm mắt dẫn dắt chân khí lưu động, bị câu này của Tề Thiên Sủng làm cho ngẩn người. Bất quá hắn thoáng qua liền hiểu được, trong lòng nói thầm ... dâm liên quả nhiên không tầm thường.


Hắn nhìn ra Tề Thiên Sủng cũng không phải là vô cùng cam nguyện, chỉ là bị ép tới cảnh giới này thực sự kìm không được, y vốn kinh nghiệm ít, chuyện trên giường khá là non nớt, hơn nữa tình huống bây giờ cũng không phải bình thường.


Song tu là chân khí trong cơ thể mỗi một vòng lưu động đều rất đáng giá, rất cần một người như Tuyên Lân dẫn dắt, dù sao Tề Thiên Sủng chỉ là một tay mơ. Chân khí to nhỏ lưu động ở toàn thân trong kinh mạch, ngay cả điểm cực nhỏ cũng sẽ bị xung kích đến. Hiện tại, mặc kệ kinh mạch ngươi nơi nào yếu đuối, nơi nào mẫn cảm, Tề Thiên Sủng chỉ cảm thấy hậu huyệt hưng phấn, phía trước thật trướng đau nhức, thật giống như muốn nổ tung vậy. Nếu không phải Tuyên Lân mạnh mẽ đóng kín lỗ nhỏ ở hạ bộ, sợ rằng lúc này lại muốn tiết thêm mấy lần nữa rồi.


Tuyên Lân nhận thấy Tề Thiên Sủng một bộ dáng vẻ đỏ mặt tía tai, mặc dù nói chuyện là có lý chẳng sợ, thế nhưng ánh mắt lại không dám cùng hắn đối diện, có thể thấy được hẳn là vẫn cảm thấy có chút xấu hổ đây mà.


Tuyên Lân khẽ mỉm cười, đưa tay ở vùng đan điền của Tề Thiên Sủng điểm nhanh mấy lần. Tề Thiên Sủng chỉ cảm thấy hỏa khí toàn thân nhất thời tiết ra vài phần, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên sự kinh ngạc nhìn đối phương.


Vừa rồi khi Tuyên Lân điểm mấy cái, y tuy rằng không thấy rõ, thế nhưng y biết đây cũng không phải là điểm huyệt, hơn nữa cũng chưa từng nghe nói loại phương pháp điểm huyệt này.


Tuyên Lân nhìn ánh mắt tò mò của đối phương không có ý định lui bước, liền nhướng mi, trên mặt lộ ra nụ cười tà khí quen thuộc với Tề Thiên Sủng: " Bảo bối của ta, nếu ngươi ngoan ngoãn, vi phu lập tức đem công phu này dạy cho ngươi, chịu hay không?"


"Phi. Ai muốn học công phu hạ lưu của ngươi!"


"Bảo bối không cần thẹn thùng, công phu của vi phu sớm muộn gì cũng truyền hết cho ngươi!" - Tuyên Lân cười khẩy, đại tiến vào thêm một lần nữa, làm Tề Thiên Sủng vốn không hề phòng bị nhưng vẫn nằm ở đỉnh điểm dục vọng không tự chủ được hanh kêu một tiếng.


Chỉ có điều Tề Thiên Sủng không biết, giờ khắc này những lời Tuyên Lân nói, hoàn toàn là lời nói tự đáy lòng, hoàn toàn là lời nói thật, trên người hắn quan trọng nhất chính là công phu, cũng chính là song tu công phu, đúng là sớm muộn gì cũng sẽ dạy cho Tề Thiên Sủng.


Tuyên Lân không có ý định để Tề Thiên Sủng có quá nhiều thời gian suy nghĩ, một lần nữa đem đối phương áp chế ở ngực mình, tìm kiếm môi lưỡi đối phương kế tục vận hành chân khí.


Tề Thiên Sủng chỉ cảm thấy nước nóng trong ao, trong không khí tràn ngập hương vị nhàn nhạt, cả người chính mình bị người ta ôm vào trong ngực, nửa mê nửa tỉnh mà chịu đựng những cảm giác không nói nên lời.


Lần này chính là bảy ngày bảy đêm, hai người ở trong ao tu luyện không ngơi nghỉ. Tề Thiên Sủng căn bản không chú ý tới thời gian biến hóa, bảy ngày vừa không có ăn, cũng không có uống, hai người cứ quấn cùng nhau, mặc cho Tuyên Lân dẫn dắt chân khí trong cơ thể mình, một lần lại một lần cọ rửa kinh mạch.


Đôi lúc vẫn cảm thấy đói bụng, Tuyên Lân chỉ là nhìn y, liền từ khay đã sớm chuẩn bị kỹ càng ở một bên, lấy một viên thuốc độ trong hồ lô bạch ngọc đến trong miệng y.


Ban đầu y cảm thấy viên thuốc này là hạ lưu dược, ai biết khi bị cương quyết nhét vào trong miệng, đan dược lập tức hóa thành nước, mang theo mùi thơm ngát trượt vào ngực cùng bụng y, cảm giác đói bụng cũng theo đó mà giảm đi rất nhiều. Y cũng từng kinh ngạc nhìn Tuyên Lân, bất quá Tuyên Lân tựa hồ biết được sự nghi hoặc của y, không cho y có thời gian đặt câu hỏi, dùng hết phương pháp lấp lấy cái miệng của y, đem y mơ mơ màng màng hòa nhập vào song tu.


Đến ngày thứ bảy, Tề Thiên Sủng rốt cục cảm thấy Tuyên Lân hơi khác thường, cùng với tư thế chầm chầm thời gian trước không giống. Tuyên Lân bỗng nhiên thay đổi quy tắc chín thiển một thâm, rất có nhịp điệu vận động phương thức, động tác từ từ tăng nhanh, cũng mạnh thêm không ít.


Bên trong sớm đã bị khai phá mềm mại, bởi thế Tề Thiên Sủng làm sao chịu đựng được, đành phải nước chảy bèo trôi, mặc cho sóng gió diễn tấu. Mà Tuyên Lân tựa hồ cũng bỏ đi lý trí nhẫn nại, cả người trở nên xao động.


"A a! ... Không không... Không... Ưm..." - Sau khi Tuyên Lân đại lực ra vào, cũng không quên động viên yếu hạ ở phía trước của đối phương, chỉ là nơi đó bị nhốt trát chặt chẽ vững vàng, như thế càng là trêu chọc, càng là khó chịu hơn.


Chỗ đó bị bạch ngọc nhét thật sâu, đã thấm ra từng tia từng tia chất lỏng trong suốt, cúc hoa lại bị hắn cường hãn công kích, y sớm đã rối tinh rối mù, mỗi lần co rúm lại đều mang theo thanh âm nức nở.


Giọng nói thiếu niên trong trẻo, giờ khắc này mang theo một chút khàn khàn, bất quá cũng không khó nghe lắm, trái lại mang theo mùi vị mê hoặc vô tận. Không quả là danh khí, dù bản thân vô ý, dù bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng đều toả ra khí tức câu người.


Tuyên Lân hoàn toàn bị thanh âm này mê hoặc kích động, chỉ có thể mặc cho cảm xúc mãnh liệt xung kích đầu óc, khống chế toàn thân, cũng may cấp đoạn này vốn là không cần khống chế, chỉ phải cố gắng phóng túng là được rồi.


Hắn cũng biết, hiện tại mặc dù Tề Thiên Sủng dường như không quá tình nguyện, hoặc là vẫn có chút nghịch phản, e rằng ngày sau hắn phải toàn lực mới có thể thỏa mãn đối phương, bằng không...


Tuyên Lân trong lòng thở dài. Dâm liên tuy tốt, nhưng cũng không phải với một người bản lĩnh như hắn có thể dễ dàng khống chế, hắn lại không muốn cùng người khác chia sẻ đạo lữ, nên phải cố gắng nghiền nát song tu chi đạo. Cũng may những năm này hắn nghỉ ngơi dưỡng sức, song tu bảo điển hắn cũng hiểu thấu đáo không ít, sơ kỳ cho đối phương ăn no cũng không có chút vấn đề nào, chỉ là tu vi này rất cao thâm, sợ cũng sẽ không đơn giản như vậy.


Chuyện sau này muốn cũng là khó nghĩ. Tuyên Lân lay động, bắt đầu nỗ lực lại từ đầu. Hắn tuy rằng là giáo chủ cao quý của Tuyết Nguyệt Thần giáo, đồng thời từ nhỏ nghiên tích (*) song tu thuật, bên người nam nữ thị hầu vô số, mỗi tư thái dung mạo đều hơn người, thế nhưng cũng không phải là người lăng nhăng, trái lại vô cùng khắc chế, vô cùng cấm dục.


(*) nghiên cứu phân tích


Nếu chỉ tùy tiện nam nam nữ nữ liền có thể hấp dẫn tầm mắt của hắn, ảnh hưởng tâm trí của hắn, vậy nhiều năm qua có thể quá uổng phí rồi không ?!


Chỉ là chuyện gì đều có ngoại lệ, hắn là người không động sắc dục bừa bãi, luôn rất thanh tỉnh, nhưng khi nhìn thấy định mệnh của mình, làm thế nào cũng không thoát được. Chỉ vừa mới gặp thôi, ánh mắt liền không thể rời bỏ, mà bên trong cúc huyệt tiêu hồn kia, khẩn sáp nhưng trơn bóng hoạt thuận, đem hắn hoàn toàn bao vây lấy, động tình thì giảo khẩn sức mạnh, mỗi lần hắn hầu như liền như vậy một tiết bắn ra ngàn dặm.


Kỳ thực cũng không phải bất kì ai đều có thể chịu đựng hắn, hắn rèn luyện từ thuở nhỏ, mà trên người lại chịu danh khí, tất nhiên nam tử bình thường khó có thể so sánh, dù là nam nữ thị hầu có kinh nghiệm lâu năm, cũng không phải có thể chống đỡ được. Vậy mà ngay ở lần đầu chịu đựng hắn toàn bộ tiến vào, Tề Thiên Sủng không thương không thảm, nhiều lắm cũng chỉ có chút sưng đỏ, không thể không than thở một tiếng, đúng là thiên phú dị bẩm!


"Ừm..."- Tuyên Lân trong đầu có điều suy nghĩ, động tác không khỏi trì hoãn đôi chút, bị Tề Thiên Sủng xấu tính rút lại cúc huyệt, làm hắn không nhịn được rên lên một tiếng, sự đau đớn đó nhất thời đốt cháy hắn, hầu như đã không còn lý trí, hắn hung tàn chiếu ánh mắt vào Tề Thiên Sủng.


"..." - Tề Thiên Sủng cảm thấy tựa hồ có chút lạnh, theo tầm mắt nhìn sang, thấy vẻ mặt Tuyên Lân rất là quỷ dị, không nhịn được rùng mình một cái.


"Nếu ngươi đã cuống lên như thế, ta liền thỏa mãn ngươi vậy!"


Tuyên Lân không thương tiếc mà tàn nhẫn rút ra, cả cây thẳng tiến cả cây rút khỏi, đầu dục lúc nào cũng ra đến miệng huyệt rồi mới một lần nữa sâu sắc mạnh mẽ nhập vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro