Chương 5 - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆、Bưu kiện đến rồi

【 Chủ lầu: Hương Duẫn —— thời gian: 5 tháng 1 năm 2016 00: 00: 00】

Hôm nay nhận được điện thoại, nói bưu kiện của tôi đến rồi. Hôm nay thật sự quá bận, tôi liền nói mau đưa đến công ty, tới rồi gọi lại.

Cái đó thật cũng không trong sáng cho lắm, tuyệt đối không được để cho người ngoài biết.

Một giờ sau, điện thoại lại reo lên, bảo tôi xuống lầu nhận. Thật không ngờ tới, hôm nay công ty có khách quý đến, thang máy tạm không được sử dụng trong 1 giờ. Công ty của tôi lại rất lớn, văn phòng của tôi ở tầng ba mươi mấy. Tôi vô cùng cấp bách, chạy thang bộ xuống.

Thở hồng hộc đi xuống lầu 1, kết quả nhân viên thật sự rất nhiều, tôi bất đắc dĩ phải cùng đồng sự chào hỏi. Bọn họ hỏi tôi sao hôm nay cũng đến góp vui, tôi chỉ pha trò rồi lấy cớ có tí việc.

Tôi tìm một vòng cũng không thấy nhân viên giao hàng, gọi điện hỏi hắn: “Này, anh đang ở đâu?”

Nhân viên giao hàng tựa hồ đang ở trên đường, đứt quãng nói: “Cậu không phải đã lấy bưu kiện rồi sao? Tôi sớm đã đi rồi”.

Tôi nóng nảy: “Tôi khi nào lấy bưu kiện rồi a? Đừng nói bậy!”

Nhân viên giao hàng nói: “Tôi gọi cho cậu 5 phút sau thì có một người trẻ tuổi đã đi xuống đây, hỏi có phải bưu kiện của cậu ta không, tôi liền hỏi “Cậu là “Trăm Năm Cô Độc?” Cậu ta xác nhận, tôi liền cho cậu ta ký tên a.”

Tôi sợ hãi: “Người kia trông như thế nào?”

“Một người còn trẻ, rất cao rất đẹp trai, thoạt nhìn hai mươn bốn tuổi.”

Tôi sốt ruột, người như vậy ở công ty không có một trăm, cũng có tám mươi!

Tôi còn chưa công khai đâu, lại là phó tổng bộ phận kỹ thuật, nếu chuyện này bị truyền ra, nên làm sao giờ? Trên bưu kiện có số của tôi, hắn có thể đơn giản tra ra tôi.

Chết chắc rồi, thật sự không nên làm chuyện xấu!

【Lầu 1 : Ha Ha Ha Ha Ha 】Thật xin lỗi cho phép tôi cười lát.

【Lầu 2 : Làm Nóng Ba Phần 】Đồ đã đến rồi, lại thành ra như vậy.

【Lầu 3 : Chào Cậu Chủ Lầu 】Có chút đau lòng

【Lầu 4 : Nhân Sinh Khổ Đoản 】hahahahahahahahahahahahahaha

【Lầu 5 : Ta Là Một Khối Đậu Hủ Cô Lãnh 】Tôi sâu sắc ngửi được một cỗ hơi thở kì quái

================================

☆、Ngươi muốn thế nào?

【 Chủ lầu: Hương Duẫn —— thời gian: 6 tháng 1 năm 2016 00: 00: 00】

Bất an mà chờ đợi một ngày, không xảy ra chuyện gì.

Hôm nay lúc tôi đi làm, tâm tình bất ổn, lo lắng nhìn mọi người, liều mạng điều tra bưu kiện, sợ trở thành trò cười lưu truyền trong công ty, không thể nào tập trung được. Một khi bị người ta biết tôi mua loại đồ vật kia, cho dù nhảy sông Hoàng Hà cũng không sạch.

Bốn thực tập sinh biểu hiện cũng không tệ lắm, trong đó có một người giao báo cáo cho tôi trong chiều nay, lấy cho tôi một ly cà phê. Cậu ta năm nay hai mươi hai, dương quang chói lòa. Cậu ta từ trước đến giờ chưa từng lấy cà phê cho tôi! Tôi thực nhịn không được muốn hỏi cậu ta: Khi không nịnh bợ, có mục đích gì? Có phải cậu lấy bưu kiện của tôi không?

Cậu ta tựa hồ rất dễ đổ mồ hôi, ly nước có dính chút dầu, tôi nhịn xuống không nói với cậu ta, lấy ly nước miễn cưỡng uống một ngụm, còn nhìn cậu ta cười cười.

Một người trẻ tuổi ở bộ phận thị trường đến tìm tôi hỏi một chút vấn đề chuyên môn. Tôi ở ngoài rất cẩn thận giải thích với cậu ta, trong lòng thật sự rất sợ hãi, luôn nghĩ đến việc: lấy bưu kiện đi có phải cậu ta? Vì cái gì hôm nay lại cố ý chạy đến đây hỏi việc này?

Tôi không biết tuổi cậu ta, ước chừng hai mươi bốn, vóc dáng rất cao thon dài, mang trên mặt một cặp mắt kính, là loại khí chất rất không tồi.

Tôi vô cùng rõ ràng rành mạch, cùng giọng điệu phi thường tốt nói với hắn: “Cậu nếu có vấn đề gì, có thể tới tìm tôi. Không liên quan đến công việc cũng không thành vấn đề.”

Cậu ta lúc ấy cho tôi một ánh mắt phi thường bí hiểm, sau đó đi rồi.

Còn có, hôm nay khi rời công ty, một đồng sự có chút quan hệ xã giao cười với tôi: Ngày hôm qua thế nào?”

Tôi hiện tại là trông gà hóa cuốc, thấy ai cũng giống kẻ đã lấy bưu kiện của tôi!

Rốt cuộc là ai mau cho tôi một chút thống khoái a!

Ban ngày xem qua điện thoại nhiều lần, không có người lạ liên lạc.

Không ngờ tới, nửa giờ trước, tôi nhận được một tin nhắn: “Bưu kiện của anh tôi lấy nhầm rồi!”

Tôi xem tin nhắn liền run tay: “Cậu muốn thế nào?”

“………Trả lại cho anh………anh nghĩ tôi và anh muốn thế nào?”

Tôi có chút kích động: “Cám ơn! Cậu ngày mai có thời gian gặp mặt không? Tôi có thể mời cậu ăn cơm.”

“Cũng không cần phải ăn cơm………Anh muốn làm gì?”

“Không phải! Tôi chính là muốn cùng cậu tâm sự………”

Tôi quả thật không biết nên nói cái gì, loại chuyện này chính là hối lộ hắn, đừng để hắn nơi nơi nói lung tung. Tôi ở công ty cũng coi là nhân vật có uy tín, nếu bị mọi người biết, thật sự sẽ biến thành trò cười.

“Tôi tạm thời không nói với người khác, anh đừng lo lắng.”

Tạm thời không nói là có ý gì a? Nói đúng ra là tương lai sẽ nói đúng không?

Tôi vừa vội vừa tức, lại không dám có thái độ không tốt, thực khách khí hỏi: “Xin hỏi “Tạm thời không nói” là có ý tứ gì?”

Người nọ thật lâu mới trả lời: “Anh………Không có ai cùng lên giường?”

Được rồi, tôi tạm thời viết đến đây, đã muốn nửa đêm 0 giờ rồi, tôi phải đúng hạn update.

【Lầu 1 : A 】 Lâu chủ ngươi điên rồi ! Đây là tạp văn đúng không?

【Lầu 2 : Làm Nóng Ba Phần 】Chứng cầu toàn bộc phát thật đúng chỗ

【Lầu 3: Tùy Duyên 】 Chúc mừng chủ lâu, cậu phải thất thân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ