Chương 7 - 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ai lên giường cùng tôi thì thế nào?

【 Chủ lầu: Hương Duẫn —— thời gian: 7 tháng 1 năm 2016 00: 00: 00】

Chuyện không ai lên giường cùng tôi, là chuyện thương tâm của tôi. Tôi vừa được 28 tuổi, ngay cả nụ hôn đầu đời cũng không có. Có lẽ quá khắt khe, nhưng trước kia những nam nhân cùng tôi hẹn hò khẩu khí cũng không được xem là sạch cho lắm, tưởng tượng đến đầu lưỡi phải cùng hắn quấn tới quấn lui, nước bọt xen lẫn cùng nhau, tôi có loại cảm giác chịu đựng không nổi.

Tôi nghĩ dù sao bí mật cũng đã bị hắn biết, càng giấu càng giống già mồm cãi láo, nên trực tiếp trả lời hắn: “Không ai lên giường cùng tôi, tôi thích tự an ủi.”


Đối phương quả nhiên không trả lời nữa.

Tôi chờ 1 giờ không sai biệt lắm, căn bản không dám giục hắn hồi âm, lúc sắp ngủ liền quăng cho hắn một cái tin nhắn: “Cậu khi nào thì trả đồ lại cho tôi? Tôi còn mời cậu một bữa cơm.”

Đối phương gửi lại một tin nhắn: “Ngày mai 7 giờ, tôi đặt nó ở toilet cuối cùng tầng dưới.”

Tôi vội trả lời ngay: “Cảm ơn!”

Đối phương lại không trả lời, tôi có chút không yên, lại quăng cho hắn một tin nhắn: “Nếu cậu muốn điều kiện gì, chúng ta có thể nói chuyện.”

Hắn rất nhanh hồi âm: “Không có điều kiện gì, đồ vật đó vốn là của anh.”

Buổi sáng hôm nay, 6 giờ tôi liền chạy tới công ty, không muốn cùng người kia chạm mặt, liền trốn trong thang bộ không ra, đúng 7 giờ, bình tĩnh, tự nhiên đi đến toilet.

Tôi tìm một lát, thật sự gian cuối cùng tìm được một cái bưu kiện màu đen, lập tức đi đến. Đem bưu kiện mở ra, tôi đem vật kia ra nhìn nhìn, tựa hồ không có mất gì. Cái máy mát xa đặt trong túi plastic trắng, so với đầu ngón tay thì to và thô hơn. Tôi lần đầu tiên nhìn thấy vật này, cảm thấy có chút mới lạ, liền sờ soạn vài cái.

Đang ở phía sau, toilet mở cửa, một người đi đến !

Tôi lúc đó điên rồi!

Giờ đi làm là 9 giờ, phía sau thế nào lại có người ?

Khi đó mọi chuyện phát sinh quá nhanh, tôi căn bản không kịp bỏ lại, trong tay vẫn cầm vật nọ.

Người nọ chính là nhân viên thị trường vóc dáng cao mang mắt kính hỏi tôi vấn đề chuyên nghiệp, tạm thời gọi là Tiểu Chu đi. Tôi căn bản biết cậu ta không nhìn rõ, bình tĩnh chạy nhanh đem máy mát xa gói lại, cười nói: “Cậu sớm vậy đã đến công ty?”

Cậu ta bình thường cũng không thích nói chuyện, hiện tại cậu ta dùng ánh mắt lại làm tôi có điểm nhột, chính là loại cảm giác da đầu run lên. Tôi thật không biết cậu ta có phải đã thấy cái vật kia không.

Cậu ta nói: “Buổi sáng không ngủ được, liền đến đây sớm. Cậu cũng đến sớm vậy?”

Tôi chạy nhanh đem vật kia ra ngoài, cười tiếp tục pha trò: “Ngày hôm qua có dự án chưa xong. Hôm nay đến sớm một chút tiếp tục làm.”

Cậu ta nói: “Đừng vất vả quá.”

Nhiệt tình như vậy, gạt trẻ con a, tôi cảm thấy hắn có vấn đề! Tôi khách khí vài câu, rồi chạy trước.

Hôm nay cả ngày cũng không xảy ra chuyện gì, tôi dần bình tĩnh lại. Buổi tối về nhà, đem chính mình tắm sạch sẽ, nằm trên giường bắt đầu nghiên cứu cái máy mát xa kia, thực mới mẻ.

Kỳ thật tôi có chút chướng ngại tâm lý, hiện tại không phải plastic đều là tái chế hơn hai mươi lần sao, hơn nữa nhà xưởng đó chưa chắc sạch sẽ.

Tôi dùng cồn đem máy mát xa lau sạch, lại ngâm thau vài giờ, vẫn là có chút lo lắng, nhưng không còn cách nào khác, lúc này mới bôi trơn, bắt đầu bật công tắc.

Sau đó nhận được tin nhắn: “Tự an ủi có thoải mái không?”

Tôi phát ngốc, trong nháy mắt một chút cảm giác cũng không còn.

Sau đó tôi phát hỏa, nhắn lại một tin, thái độ vẫn là không dám làm mạnh: “Cám ơn cậu đã trả đồ lại cho tôi, bất quá đây là chuyện riêng tư của tôi.”

Bên kia lại không có phản ứng.

Tôi vốn không muốn cùng hắn có liên quan, hiện tại liền quyết định điều tra số điện thoại của hắn, dù tạm thời hắn không có hành động, tôi cũng phải luôn chuẩn bị sẵn sàng.

【lầu 1: Chủ Lầu Tự Lo Lấy Thân 】 như tên

【lầu 2: Ba Nghìn Thế Giới 】 là một thẳng nam, ta cũng không biết tại sao lại xem bài post này

【lầu 3: Làm Nóng Ba Phần 】 hahahahahahahaha

【lầu 4: Ta Là Một Khối Đậu Hủ Cao Lãnh 】 kỳ thật tôi vẫn muốn hỏi, cậu như thế nào mỗi ngày đều đảm bảo đúng 00:00:00 đăng bài? Tôi nói với mấy bằng hữu, họ không tin, liền đến đây góp vui.

================================

Nút thắt thứ ba

 Chủ lầu: Hương Duẫn —— thời gian: 8 tháng 1 năm 2016 00: 00: 00

Hôm nay tôi qua bộ phận nhân sự tìm bằng hữu, tạm thời gọi cậu ta là Tiểu Dương. Tiểu Dương và tôi đến công ty cùng lúc, trước mắt cũng đã giúp đỡ nhau vài lần, quan hệ khá thân thiết. Tôi phải tra số di động của nhân viên, đương nhiên người đầu tiên cần gặp là cậu ta.

Loại chuyện này đương nhiên không thể để cho người khác phát hiện, cậu ấy quản lý cơ sở dữ liệu máy tính xem xét một lúc, nói: “Di động này không có trong hồ sơ.”

Cái này có hai trường hợp.

Hoặc là hắn không phải dùng di động công tác, hoặc hắn thay đổi di động mà không báo.

Tôi cũng lâu chưa tìm Tiểu Dương nói chuyện phiếm, liền mời cậu ấy một bữa cơm. Đây vốn chính là bữa cơm công tác, chẳng qua là mượn cơ hội liên hệ tình cảm, vì thế chúng tôi đứng trước nhà hàng vừa xếp hàng vừa nói chuyện.

Tiểu Dương gần đây vừa cùng bạn gái chia tay, tinh thần cũng tương đối suy sụp, tôi phi thường bình tĩnh theo sát cậu ta nói chuyện phiếm, vốn chính là nghe cậu ta kể khổ, bởi vì quần áo của cậu ta mà đứng ngồi không yên.

Bên phải áo sơ mi lộ ra bên ngoài áo len, bên phải đã có một nửa vẫn còn trong áo len, làm cho cả người tôi không thoải mái.

“Tiểu Dương, áo của cậu………”

“Ân? Cái gì áo? Nàng đá tôi đúng thời điểm tôi đi công tác………”

Cậu ta đang nói chuyện thương tâm của mình, tôi không biết xấu hổ đi quấy rầy, nhưng kỳ thật tôi cũng không nghe rõ ràng, thường xem xét phía bên phải áo không ra được.

Phía sau tôi lục tục có người đến xếp hàng, tôi cũng không chú ý tới. Kỳ thật các người không mắc hội chứng cầu toàn nên không biết, tôi thực không tính là nghiêm trọng, đa phần đều là tự mình chịu đựng, chưa bao giờ ở trước mọi người làm chuyện mất mặt.

Đột nhiên, tôi nghe từ phía sau có âm thanh nói chuyện.

Tôi vừa quay đầu, tóc gáy cả người dựng đứng lên phần phật.

Đứng phía sau tôi chính là Tiểu Chu bộ phận thị trường, hôm nay mặc áo sơ mi độc nhất màu xanh da trời, cà vạt xám thẫm, cùng cặp kính lộ ra ánh mắt lạnh buốt phía sau.

Tiểu Dương chào hỏi: “Tiểu Chu, sớm vậy đã cùng đồng sự đi ăn cơm ha?”

Tôi lúc này mới chú ý bên cạnh cậu ta còn có mấy người đồng sự, nam có nữ có, một cô gái xinh đẹp, tóc dài thẳng, dựa sát vào một người nam cộng sự.

Tôi tuy rằng trong lòng sợ hãi, nhưng ở ngoài mặt vẫn tuyệt đối giấu diếm thanh sắc, cười nói: “Công ty không phải không cho phép nói chuyện yêu đương sao?”

Cô gái kia cười nói: “Đừng nói hưu nói vượn, chúng tôi là tình cảm đồng sự bình thường.”

Tiểu Dương nói: “Ân, đồng sự bình thường hẹn hò.”

Cậu ta vốn là người đa sầu đa cảm, nhìn đến người ta có đôi có cặp đã bị ngược cẩu, tuy rằng cực lực nhẫn nại, lại vẫn đang sa sút tinh thần.

Cô gái kia nói: “Cậu làm sao vậy a?”

“Không có việc gì.”

“Nói a, thấy cậu rất không có tinh thần.”

Tiểu Dương thở dài: “Không biết làm sai điểm nào, bị đá.”

Cô gái kia thích nhất an ủi người khác, vừa thấy cậu ta đáng thương như vậy, liền sinh ra đồng tình, nói: “Ta còn tưởng chuyện gì, loại người đá cậu thì có gì luyến tiếc? Chờ thêm vài ngày tôi giới thiệu cho cậu một người hiền lành! Tôi nói với cậu………”

Cô gái này cùng cậu ta nói chuyện phiếm là tốt nhất, tôi cả đời không yêu không thích, toàn thân phóng túng.

Cậu ta là người thật sạch sẽ, áo sơ mi xanh da trời bóng loáng, không dính chút vết bẩn, không có nếp nhăn, cà vạt cũng thập phần sạch sẽ, phối màu đẹp, cùng làn da trắn nõn của cậu ta thật hợp.

Cậu ta lơ đãng đẩy đẩy cà vạt, tôi lập tức mím môi.

Sơ mi xanh da trời cùng một hàng nút áo chỉnh tề ở giữa, thứ nhất, ha, ba, năm cái đều cài lại rất tốt, cái thứ tư lại chính là nửa cày nửa hở, không có hoàn toàn rời ra, lại đủ để người ta không thể bỏ qua.

Kỳ thật, nếu người này lôi thôi, tôi thật không quá khó chịu. Vấn đề cậu ta sạch sẽ như vậy, đã khiến người phát điên.

Cái này giống như mặt nước trong như gương lại đậu xuống một con ruồi, mặt bàn trắng bóng loán bị dính một vết mực. Dưới loại tình huống này, một chút không hoàn hảo liền phóng đại, tôi ở trong đầu quay cuồng, thống khổ kêu gào.

Cậu ta hơi đổi động tác, cà vạt kia đong đưa, nút áo kia thoát ẩn thoát hiện. Tôi nhíu mày liếc cái nút áo kia một cái, hít một hơi thật sâu, lại hơi hơi nới lỏng cả vạt của mình. Nút áo kia nếu không chỉnh lại, tôi thật sự phát điên.

Tiểu Chu vẫn không nhúc nhích nhìn tôi, hơi hơi hí mắt.

Tôi có điểm xấu hổ.

“Cậu đang nhìn cái gì?” Cậu ta rốt cuộc mở miệng.

Tôi cười nói, ‘’Không có gì………Cậu có nút áo bị lỏng.’’

‘’Ân ?’’

Tôi chỉ vào áo sơ mi của cậu ta: “Chỗ này có nút áo bị lỏng………”

“Ân ?” Cậu ta kéo cà vạt.

Tôi thật sự nhịn không được, tôi không khống chế được ra tay giúp cậu ta cài lại, chỉ mành treo chuông, tôi lấy cớ có vệc gấp phải làm, quay đầu lại cũng không có.

【Lầu 1: Đến Đây 】 Sô pha

【Lầu 2: Ba Nghìn Thế Giới 】 cái kia Tiểu Chu là thẳng nam đi

【Lầu 3: Thực Thủy Vô Hương 】 LZ cậu rất cao

【Lầu 4: Ta Là Một Khối Đậu Hủ Cao Lãnh 】 LZ cậu còn không mau nhào đến ?

Tác gia nói ra suy nghĩ : trước kia giáo sư đại học có chứng cầu toàn, tôi thiếu chút nữa phát điên rồi, một chút cũng không đáng yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ