Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Cửu hoàng tử Kỳ Trường Ức kế thừa sắc đẹp của mẫu phi, một diện mạo câu dẫn hồn phách khuynh quốc khuynh thành, lại có chút ngốc nghếch. Y một bên ở trong cung nơm nớp lo sợ, một bên bị người trong lòng xem như thế thân của người khác, sau đó bị lợi dụng và tra tấn, rốt cuộc một tấm lòng tinh xảo đặc sắc lại như tro tàn.

   Bùi Tranh là thừa tướng đương triều, dưới một người trên vạn người thủ đoạn sắc bén thi hành chính sách một cách tàn bạo, tàn nhẫn ai cũng biết, lại cùng hoàng tử không được ân sủng vô cùng thân thiết.

    "Điện hạ, vừa nãy ở trên triều đình đang nhìn ai?" Bùi Tranh nắm chặt chiếc cằm tinh tế trước mắt.

   Kỳ Trường Ức đau đến hai mắt đẫm lệ mông lung "Không, không có"

    "Thu hồi cái vẻ đẹp quyến rũ của ngươi đi." Bùi Tranh ngữ khí lãnh đạm, "Bằng không ta sẽ khiến cho người mà ngươi tâm tâm niệm niệm Triệu tướng quân chết trận trên chiến trường!"

    Hắn cho mình sẽ mãi mãi nắm tiểu ngốc tử trong lòng bàn tay, lại không nghĩ rằng có một ngày tiểu ngốc tử cũng sẽ thương tâm muốn chết và muốn rời khỏi hắn.

      "Bùi ca ca, ta phải đi, ngươi chắc là sẽ vui vẻ"

     Hai tròng mắt của hắn màu đỏ tươi, điên cuồng đi khắp nơi tìm kiếm, lại trước sau không thu hoạch được gì, "Ta sẽ không, nếu không có ngươi ta đời này mãi mãi không vui vẻ. Điện hạ ngươi rốt cuộc muốn ta đi chỗ nào tìm ngươi?" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro