Điên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn có từng sống như tôi?
Bồi hồi nhung nhớ một thời đã qua
Bao nhiêu suy tư ngã rẻ
Những ngày rảnh lại lấy ra vẽ tâm

Bạn có từng nhớ để quên?
Lẽ thường gặp gỡ, nên duyên bạn bè
Cùng nhau vui vẻ hát ca
Sau này tan rã, chẳng pha chút buồn

Tôi thề tôi chẳng quên ai
Vì một mai sẽ nhung nhớ tới già
Nhưng mà người đã ra đi
Để mình tôi suy nghĩ về cuộc tình

Ánh nắng không thể sáng mãi
Tại ai mà tất cả đều lặng thinh
Vì quen biết, vì bạn bè
Mà lại vì chút chuyện gạt bỏ nhau

Sống trên đời là phải biết
Nói cho ra lẽ, bẻ cho ra khoai
Nếu đã biết vẫn không khai
Dù là ai cũng không thể tiếp tục
Từng bên nhau rất thân thuộc
Có phúc cùng hưởng, gặp hoạ chia phai
Sinh mệnh không có thứ hai
Một mai không thể đánh đổi đại cục
Chỉ có thể cùng nhau chiến
Biến thứ không thể thành có thể thôi

Chuyện qua rồi thì vậy thôi
Nói chi nữa chuyện hôm qua hôm trước
Nhưng bạn chẳng cần bước tiếp
Bạn đi rồi bỏ lời thề hẹn kiếp không buông.

Đôi ta xa cách vạn trùng
Nam Bắc không cùng một phương một hướng
Chính là ở hai ngã rẻ
Ta còn quá trẻ để tha thứ cho nhau.

Tôi yêu bạn như người bạn
Bạn ghét tôi vì ta từng là bạn
Kẻ phản bội không ai khác
Chính là thời gian, khoảng khắc ban đầu

Trước kia khác với bây giờ
Tôi không đợi chờ mình bạn nữa đâu
Thói quen có thể thay đổi
Tình cờ tôi lại tìm thấy tôi rồi

Ta còn có nhau sau này
Gặp gỡ nói đôi ba câu ngày xưa
Tôi vẫn thế, còn bạn thì?
Suy nghĩ chi chuyện từng hiểu lầm nhau.

Ta vốn thân nhau ngày đầu
Bây giờ chẳng nói được mấy câu
Sau bao nhiêu thăng trầm ấy
Mây mù hoá ra làm mờ mắt nhau

Ta biết yêu sẽ biết khôn
Tình nam nữ hay tình bạn sáng trong
Ai mất nhau chả đau lòng
Trùng trùng điệp điệp vết thương trong tim

Một chữ buồn làm sao hết
Cái chết của mối quan hệ là bạn
Đôi ba câu khiến tôi buồn
Sầu lại sầu, đau vẫn cứ là đau thôi

Rồi một ngày ta nhận thấy
Cây thân cao chẳng mấy lụi tàn đi
Cứ im lặng là mất nhau
Hãy suy nghĩ kết cục tồi tệ nhất
Bạn sẽ thấy đúng hay sai
Khi ai cũng đã trưởng thành độc lập
Càng cô đơn càng thấy buồn
Phút giây ngày ấy, luồn lách nhập tâm

Trân trọng phút giây bên nhau
Như ngày đầu mình thường hay nhắc nhở
Giờ cứ ngỡ là trước kia
Vui biết mấy giờ thành ra như này

Ai thay đổi ai đây
Khi càng ngày càng xa cách
Ai bỏ lỡ ai rồi
Cho tôi xin làm quen lại
Để không bỏ lỡ nhau
Mai này không phải hối tiếc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#life#love