Loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi muốn nhờ mây gửi gió
Tôi muốn vờ như có như không
Tôi muốn làm mờ con mắt
Không nhìn thấy thì sẽ không đau

Gió ơi đừng lấy mây đi
Mưa ơi ngừng làm rơi hạt nước
Chim dừng việc cất tiếng râm rang
Bước chân tôi rã rời mỏi mệt
Đau lòng quá, vắt kiệt việc thở
Tôi trở mình và ngã vào lòng đất
Hơi cay se lấy đôi mắt này
Yêu hận tình thù hoá mấy kiếp
Nhân sinh để thiếp cầm tù "yêu"

Tim như sắp nổ tim
Lục phủ ngũ tạng tìm chốn cất
Đau lòng rên tiếng bi ai
Muốn san bằng cả thành phố tôi ghét
Quét hết cặn bã như đống phân trâu
Vào đầu những đứa tôi ghét
Không bốc phét đâu vì là sự thật
Tất tần tật điều tôi gánh chịu
Tôi muốn chôn sống nó với bọn họ
Đám khốn kiếp giết người không dao

Tôi chao đảo, lạnh ngắt, biến sắc
Tìm những thứ hay ho như thanh sắt chẳng hạn
Tôi phải vắt cạn hết sức để đánh
Đập gãy, hạ gục mục tiêu đe doạ tôi
Rồi tôi sẽ biến mình thành than củi
Phủi bỏ đen tối để cháy đỏ lên
Thêm tí xăng dầu vào lửa
Biến thế giới rực hồng như máu
Thiêu cháy hết bực cáu trong lòng mình
Tôi không có cuộc tình nào cả
Tôi vất vả sống chẳng vì ai
Bây giờ tôi phải chiến đấu
Nấu tâm trạng thành cơm no lòng

Thế giới làm gì có thiên sứ
Nhà sư mặc áo cà sa không phải để trừ ma
Cả việc nhà thơ ca tụng thánh đức
Chỉ là tín ngưỡng tâm linh an ổn linh hồn
Tồn tại nguy hiểm là con người
Ma quỷ trong lòng, con dao trên miệng
Muốn sống tốt, tâm tính phải tốt
Muốn xấu xa thì phải làm ma

Ta không ngại việc điên
Chửi bới, đào bới, chỉ việc bới
Chửi rủa những tên thượng đẳng
Chỉ biếc ích kỉ nghĩ riêng mình

Việc xấu của người khác
Lại tác lên mặt mình
Việc tốt của bản thân
Lại trở thành cơ hội của người khác
Đúng là cái ác, luôn có trên đời
Chỉ là nhất thời mình ngu mụi

Việc tôi muốn làm nhất
Là cất tiếng quát vang
Mắng chửi người cầm thú
Đánh lú cả sói giả nai
Tai luôn thứ đàn bà thối
Chỉ biết ngồi xu nịnh làm tiểu tam
Tán gia bại sản vì đàn bà
Là thứ đàn ông ngu ngốc, phải thiến!

Tôi muốn chôn vùi cả kiến
Vì nó cắn tôi đau
Muốn trau chuốt con dao
Cạo sạch lông của kẻ xấu
Tôi muốn nhờ khẩu súng
Bắn chết kẻ làm tổn thương người khác
Vì cái ác không nên tồn tại trên thế giới này.

Tôi điên tôi tìm kẻ tỉnh
Kẻ tỉnh chính là kẻ không nhân tính
Chính là kẻ vô tâm, tổn thương bản thân mình
Tôi điên tôi tìm kẻ tỉnh
Tỉnh mà sao lại khờ, khờ đến nỗi không biết
Làm người ta đợi chờ.

Thế gian này điên loạn
Nhịp tim cũng loạn theo
Ta giết để đào thải
Kẻ bi ai lại là ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#life#love