(10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lục phu nhân bị sốc thuốc... không thể qua khỏi..."

Lục Diễn về đến bệnh viện cũng đã là năm phút sau đó. Khi nghe được tin dữ từ miệng của người giúp việc thì anh đã bỏ lại tất cả mọi chuyện mà phóng xe với tốc độ cực nhanh trên đường lớn và chỉ mấy phút ngắn ngủi mà xe của anh đã yên vị trước cổng bệnh viện.

Anh chạy nhanh vào phòng bệnh của Diệp Hạ Linh, dùng tay mình siết chặt tay cô, anh gằn giọng : "Hạ Linh, Hạ Linh, em mở mắt ra cho anh!"

"Hạ Linh, anh ra lệnh cho em đấy, mở mắt ra!"

Lục Diễn cơ hồ cảm nhận được bàn tay lạnh toát của cô, không chút hơi ấm nào cả.

Cô vẫn nằm yên đấy. Nhưng khuôn mặt lại trắng bệch không chút sức sống.

Các thiết bị trên người của cô cũng bị tháo ra hết, giờ đây cô thật sự là một xác chết, cả cơ thể trở nên lạnh ngắt.

Diệp Hạ Linh thật sự đã chết rồi.

Cô đi rồi, cô đã bỏ lại anh...

Tại sao chứ, rốt cuộc tại sao cô lại thành ra thế này?

Không được, anh không thể để cô đi, anh vẫn chưa bù đắp cho cô phần nào mà, cô phải sống, nhất định phải sống!

"Tại sao cô ấy lại thành thế này?" Lục Diễn đã không còn giữ được bình tĩnh, anh điên cuồng gào thét, khuôn mặt giận dữ một cách ác liệt. Anh túm lấy một vị bác sĩ cạnh đó và lớn tiếng quát mắng anh ta.

"Tại sao, rốt cuộc các người đã làm gì cô ấy?"

Lúc anh vẫn còn ở đây thì Diệp Hạ Linh vô cùng bình thường, nhưng anh đi chưa bao lâu thì mọi chuyện đã xảy ra thế này, rốt cuộc là tại sao chứ?

Anh chắc chuyện này không phải tự nhiên, là đã có người cố ý hãm hại!

Các vị bác sĩ sợ hãi không nói nên lời, miệng cứ lắp bắp những câu nói đứt quãng : "Chúng tôi... phát hiện, hình như...  Lục phu nhân... đã bị tiêm nhầm thuốc..."

"Khốn khiếp, là kẻ nào chứ! Lục Diễn tôi thề sẽ giết chết kẻ đó để trả thù cho vợ tôi! Các người mau làm cấp cứu cho Hạ Linh, cô ấy không thể chết được!"

"Lục tổng... Lục phu nhân đã... đi thật rồi."

"Anh dám nói một tiếng nữa thì tôi sẽ giết chết anh đấy, Hạ Linh không thể chết, cô ấy không thể ra đi như vậy!"

#Còn

- Wattpad : Tudatich123
- Nguồn ảnh : Facebook

Ps: Hồi xưa viết ngắn thật, bây giờ mình chuyển sang viết thể loại ngôn tình Việt, một chương gần 3k từ =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc