Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thánh chỉ phong hậu của Bạch Lộc chiêu cáo thiên hạ, toàn bộ Trấn Quốc Công phủ tràn ngập niềm vui, mỗi ngày đều có người nối đuôi nhau đến bái phỏng không dứt.

Theo quy củ, Bạch Lộc vốn nên trở về Trấn Quốc Công phủ đợi gả đi, nhưng mà Vương Hạc Đệ luyến tiếc nàng, chỉ muốn giữ nàng ở lại trong cung, nói là trước thành thân trước một ngày sẽ để nàng quay về Quốc công phủ.

Bạch Lộc bèn ở trong cung, Vương Hạc Đệ cho người tặng rất nhiều đồ quý giá, mới lạ để làm nàng vui.

Đáng tiếc Bạch Lộc không thèm để ý những thứ này, lại bởi vì chuyện xuất giá mà trong lòng luôn có chút rầu rĩ.

"Tiểu thư! Cầu xin người cứu Thái Hậu nương nương đi!" Một cung nữ có vẻ chật vật, đột nhiên xông vào từ ngoài cửa điện mà cũng không có ai ngăn nàng ta lại.

Bạch Lộc buông xuống quyển sách trên tay, nhìn về phía cung nữ quỳ trên mặt đất, nàng khó hiểu nói: "Xảy ra chuyện gì?"

Cung nữ vừa dập đầu vừa nói: "Hoàng Thượng cho người vây quanh tẩm cung của Thái Hậu! Nói là Thái Hậu sai cung nữ...!Hãm hại người! Hoàng Thượng muốn giam giữ Thái Hậu, Thái Hậu bị oan, cầu xin người cứu Thái Hậu đi!".

Nghe xong, Bạch Lộc im lặng.

Nàng đã thất thân cho Vương Hạc Đệ, nếu nói vậy chuyện đã truyền khắp trong cung.

Chẳng lẽ thật sự là Thái Hậu làm? Cẩn thận ngẫm lại, trong cung người có năng lực này, trừ Vương Hạc Đệ chính là Thái Hậu.

Theo lời của Vương Hạc Đệ nói, chàng không cần phải làm như vậy, vậy Thái Hậu có mục đích gì chứ?

"Chúng ta đi xem đi." Bạch Lộc đứng dậy, đi ra ngoài điện.

Ngoài Khôn Ninh Cung, thị vệ đã vây quanh toàn bộ cửa cung, sau khi Bạch Lộc tiến vào, tiếng Thái Hậu mắng chói tai càng thêm rõ ràng.

"Ngươi là thứ dã chủng của nữ nhân hạ tiện kia! Đừng tưởng rằng làm hoàng đế thì ai gia sẽ sợ ngươi! Trong tay Vương Ngọc của Ai gia còn có năm vạn binh quyền! Hơn nữa Bắc Quốc cũng sẽ ủng hộ hắn! Nếu ngươi dám làm gì ai gia thì Vương Ngọc sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Bạch Lộc nhíu mày bước vào trong điện, nàng liếc mắt một cái liền nhận ra, vị cung nữ đứng bên cạnh Thái Hậu, chính là người hạ dược nàng đêm đó.

"Lộc Lộc! Sao nàng lại đến đây?" Khuôn mặt của Vương Hạc Đệ như băng sương, lúc nhìn thấy Bạch Lộc dần dần hòa hoãn.

Thái Hậu xuất thân từ Bắc Quốc, người Bắc Quốc hung mãnh hiếu chiến thông thạo cưỡi ngựa và bắn cung.

Tiên hoàng cũng vì điều này mới cưới bà ta, do đó có được mười năm hòa bình ở biên giới.

Đích trưởng tử duy nhất của bà ta là Vương Ngọc, tính cách kiêu ngạo lại ương ngạnh, lúc trước vốn được chọn là người kế thừa Đại Thống.

Bởi vì Bắc Quốc xâm phạm nên Tiên hoàng yêu cầu chàng rời khỏi Kinh thành đến trấn thủ Hoàng Lăng, do đó trước khi ông lâm chung truyền ngôi vị hoàng đế cho Vương Hạc Đệ không có tiếng tăm gì.

Đương nhiên, Thái Hậu cũng có chút phòng bị, trước lúc Vương Ngọc đến Hoàng Lăng, bà đã giao sính lễ năm vạn binh phù cho hắn.

Đối mặt với năm vạn tinh binh tinh nhuệ và hùng mạnh của Bắc Quốc, Vương Hạc Đệ thật sự có thể vì nàng mà làm chủ sao?

Bạch Lộc có chút do dự trong lòng, nhưng mà sắc mặt bình tĩnh nói: "Nghe nói Hoàng Thượng bắt được cung nữ kia, cho nên thần thiếp liền tới xem."

Không đợi Vương Hạc Đệ mở miệng, Thái Hậu đã vô cùng phẫn nộ nói: "Tiện nữ này! Cùng người không mai mối tằng tịu với nhau! Còn có mặt mũi đến Từ Ninh Cung của ai gia sao? Cút ngay cho ai gia!"

Không nghĩ tới Thái Hậu làm kẻ ác còn cáo trạng trước! Trong lòng Bạch Lộc trở nên tức giận, nàng siết chặt tay thành quả đấm, cả người tức giận đến run rẩy.

Lúc này, Vương Hạc Đệ lên tiếng, giọng nói chàng lạnh băng, "Kéo ác phụ này xuống cho trẫm, giao cho Đại Lý Tự, để bọn họ điều tra rõ ràng!"

Vương Hạc Đệ vừa nói ra lời này thì thị vệ giáp đen phía sau nhanh chóng bắt lấy Thái Hậu, sau đó không màng bà ta chửi bậy giãy giụa kéo bà ta xuống, cả cung nữ kia cũng bị đưa đi.

Trong cung điện rốt cuộc cũng yên tĩnh, Bạch Lộc có chút không thể tin được nhìn Vương Hạc Đệ, "Người thật sự muốn điều tra Thái Hậu" Hai người đều biết rõ ràng trong lòng, nếu điều tra Thái Hậu sẽ mang đến bao nhiêu phiền toái.

Vương Hạc Đệ lại nhìn chằm chằm vào Bạch Lộc, giọng nói dịu dàng: "Ta không muốn nhìn nàng chịu tủi thân."

Trái tim của Bạch Lộc như một tảng đá, nàng đã bị những lời nói nhẹ nhàng của Vương Hạc Đệ làm lay động...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro