Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Lộc giống như con cá mất nước vậy, thân thể căng thẳng đồng thời lại run rẩy.

Vương Hạc Đệ không dám tin tưởng đưa bàn tay vào giữa hai chân nàng, nơi đó đã ướt đẫm, nàng đã cao trào? Chàng dứt khoát cởi ra áo váy của nàng, sau đó một phen xé mở nội khố, chỉ thấy nơi riêng tư trắng mịn như bánh bao đã bị d*m thủy trong suốt tẩm ướt, ở giữa có một khe hồng mềm mại lại béo mập, cái miệng nhỏ mê người còn đang không ngừng phun mật dịch.

Đây là nơi bí ẩn nhất của nữ nhân mà chàng nhớ nhung.

Chàng khát vọng nàng đã lâu, cho đến khi sự nhớ nhung đã trở thành thói quen trong xương cốt.

Chờ lát nữa, chàng muốn đi vào nơi này, cắm vào thân thể của nàng, phá đi trinh tiết của nàng, có được nàng.

Vương Hạc Đệ mở ra hai chân của Bạch Lộc, sau đó cúi đầu chôn xuống, chàng vươn đầu lưỡi thử liếm liếm xuân thủy sáng lấp lánh kia, "Ưm... Thật ngọt... Lộc Lộc...!Ta muốn uống toàn bộ d*m thủy của nàng..."

Lúc này Bạch Lộc bị lửa dục đốt người, nàng không rảnh để tâm gì nữa, chỉ muốn người trước mắt lấp đầy trống rỗng giữa hai chân nàng, nàng yêu kiều rên rỉ, "Ngứa quá...!Ngứa quá..."

Vương Hạc Đệ hưng phấn không thôi, "Lộc Lộc...!Nàng ngứa ở đâu...!Nói cho ta...!Ta sẽ làm cho nàng hết ngứa."

"Hoa...!hoa huy*t ngứa quá...!Khó chịu muốn chết..." Nói rồi Bạch Lộc bật khóc.

Vương Hạc Đệ bỗng nhiên thè lưỡi cắm vào trong miệng huyệt của Bạch Lộc, sau đó bắt đầu ra vào, chàng mơ hồ nói: "Đừng khóc...!Tiểu Kiều Thê của ta...!Ta lập tức làm cho nàng hết ngứa..."

Rõ ràng thân thể rất thoải mái, nhưng tâm lý lại khó chịu vô cùng, Bạch Lộc không thể ngừng rơi lệ, nàng cúi đầu nhìn người đàn ông nằm giữa hai chân mình, người đàn ông có quyền lực tối thượng đang thè lưỡi liếm nơi xấu hổ của nàng.

Môi Vương Hạc Đệ dán sát vào hoa môi của Bạch Lộc, nguyên đầu lưỡi đều vói vào hoa kính của nàng, đầu lưỡi chàng nhẹ nhàng vòng qua thành huyệt, thậm chí còn đẩy nước bọt vào trong hoa kính khiến nó càng thêm ướt át.

Bạch Lộc như ở trong địa ngục một hồi vậy, trong chốc lát lại bay trên trời, nàng không thể kiềm chế mà ôm lấy đầu Vương Hạc Đệ, muốn cho chàng càng đi sâu vào trong cơ thể mình.
Vương Hạc Đệ càng khoan vào sâu hơn, dường như muốn ngậm hết toàn bộ nơi tư mật của Bạch Lộc vào trong miệng, chàng không ngừng chọc sâu vào trong hoa huy*t của nàng.

Sau đó đột nhiên chọc tới một mảnh thịt nhô ra, làm cho tiểu huyệt của Bạch Lộc liền xoắn chặt đầu lưỡi của chàng.

"A...!Đừng...!Hoàng Thượng người đừng chọc vào nơi đó..."

Trong cơ thể dâng lên cảm giác vừa xa lạ vừa kích thích, Bạch Lộc dường như sắp lên đỉnh và liên tục thở gấp.

Mà Vương Hạc Đệ lại càng ấn vào mông nàng chặt hơn, dùng đầu lưỡi chọc vào điểm kia, Bạch Lộc cảm thấy mình sắp điên rồi, chưa từng nghĩ tới trong thân thể sẽ dâng lên một cảm giác ngột ngạt xa lạ lại hít thở không thông như vậy.

Ngay lúc nàng muốn phát tiết khoái cảm lên đỉnh thì Vương Hạc Đệ lại đột nhiên rút đầu lưỡi ra, sau đó thay vào ngón tay của chàng, chậm rãi thọc vào hoa kính ướt đẫm.

"Lộc Lộc...!Nàng chảy thật nhiều nước...!Muốn thứ gì đó dài hơn không?" Ngón tay của Vương Hạc Đệ cắm vào trong huyệt mềm của Bạch Lộc, vắt ra d*m thủy bên trong hoa huy*t, theo ngón tay chàng mà chảy vào lòng bàn tay.

Chàng mới nhẹ nhàng thọc vào rút ra vài cái mà lòng bàn tay đều bị dính ướt.

Hai chân của Bạch Lộc run rẩy làm cho phần mu căng cứng, trước ngực một đôi vú to trắng như tuyết từ từ run run, nàng động tình đến cực điểm.

Hốc mắt nàng đỏ ửng cắn lấy vành môi dưới không lên tiếng, hai má xấu hổ đến đỏ bừng, theo Vương Hạc Đệ cắm ngón tay thì tiểu huyệt càng lúc càng ngứa, đầu v* nhỏ mềm cũng bắt đầu phát ngứa, toàn thân đều muốn bị làm, cảm giác muốn được lấp đầy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro