48.[H] Cần được thổi thổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Lộc đang nằm trên giường lướt Weibo, bất thình lình nhìn thấy một tin tức, kinh ngạc há to miệng.

Đạo diễn Trần Việt Mật, người từng áp dụng quy tắc ngầm với cô, tối hôm qua vừa từ nước ngoài trở về, kết quả hôm nay đã bị người ta buộc tội cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái, đã được đưa đến cục cảnh sát để thẩm vấn.

Cô cứ lướt xuống, phía dưới không ít người đang mắng anh ta, còn có những nữ minh tinh khác đứng ra, đem chuyện cũ từng bị vị đạo diễn này quấy rối tìиɧ ɖu͙© kể lại.

Bạch Lộc cũng có acc phụ, acc chính của cô không có mấy người chú ý, lo lắng lưu lại dấu vết đen tối, ảnh hưởng không tốt đến sau này, bởi vậy vẫn dùng acc phụ.

Cô lặng lẽ để lại bình luận của nữ minh tinh:

[Tôi cũng vậy, chị cố lên, quên đi những thứ đó đi, nhìn về phía trước.]

Vừa bình luận xong, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cô đi qua nhìn, ảnh đế đã trở về, đang đứng ở cửa.

Bạch Lộc chạy tới mở cửa.

Người đàn ông dường như đã uống rượu, người đầy mùi rượu, nhưng trên mặt không thể nhìn thấy một chút dấu vết nào.

"Anh...Anh uống rượu à?"Bạch Lộc nhẹ giọng hỏi.

"Một chút. "Anh cởϊ áσ khoác, đáy mắt hơi đỏ, "Anh đi tắm."

Bạch Lộc có chút lo lắng đi theo, "Một mình anh có thể không?".

Vương Hạc Đệ dừng lại, hô hấp đột nhiên nặng nề vài phần: "Hình như, không được".

Bạch Lộc có phòng bị đi tới, "Làm sao vậy? Anh có khó chịu chỗ nào không?"

Cô đi tới sờ sờ trán người đàn ông, "Em xuống mua cho anh một ít thuốc nhé? Anh có bị đau đầu không? Em bóp đầu cho anh nhé?"

Vương Hạc Đệ kéo khóa quần xuống, lấy ra ©ôи ŧɧịŧ đã dựng đứng, chỉ vào nó nói: "Ở đây đau, cần thổi thổi".

Bạch Lộc:"..."

Cô mặt đỏ tai hồng nhìn về phía Vương Hạc Đệ.

Quả thực khó có thể tin được, ảnh đế làm sao có thể...Nói những lời khiêu dâʍ như vậy.

Bàn tay người đàn ông đã vươn tới, ngón tay nắm cằm, ngón tay vuốt ve cánh môi cô, giọng khàn khàn nói, "Thổi?"

Tai Bạch Lộc đỏ đến mức có thể nhỏ máu.

Cô cúi đầu nhìn ©ôи ŧɧịŧ ngẩng đầu dựng đứng kia, hơi cắn cắn môi, sau đó mới xấu hổ gật đầu.

Người đàn ông xoa đầu cô, "Ngoan".

Bạch Lộc ngồi xổm xuống, hai má không cẩn thận cọ đến cái vật khổng lồ kia, bị sự nóng bỏng kia làm cho rùng mình một chút, sau đó mới cẩn thận đỡ lấy nó.

Thật cứng.

Ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy, thấy rằng bàn tay cô không thể bọc hết được nó.

Mắt ngựa bởi vì hưng phấn đã chảy ra một chút chất lỏng trong suốt, cô do dự vài giây, cúi đầu hôn lên mắt ngựa, đầu lưỡi khẽ liếm, đem chất lỏng trong suốt kia liếm đi.

Vương Hạc Đệ bị cái lưỡi mềm mại kia đảo qua, chỉ cảm thấy sống lưng tê dại, đỉnh đầu bùng nổ cảm giác mất hồn.

Anh hơi dùng sức giữ lấy gáy cô, chậm rãi đẩy vật khổng lồ của anh về phía trước.

Bị cái miệng nhỏ nhắn nóng ẩm kia bao lấy, thắt lưng run lên vì sảng khoái, ©ôи ŧɧịŧ hưng phấn mà to lên hẳn một vòng.

Bạch Lộc nuốt rất khó khăn, ©ôи ŧɧịŧ của ảnh đế vừa lớn vừa cứng, cô căn bản ăn không nổi.

Bất thình lình người đàn ông bỗng nhiên ôm lấy gáy cô, đẩy ©ôи ŧɧịŧ sâu đến cổ họng, Bạch Lộc không chịu nổi đẩy ra anh, trong cổ họng phát ra tiếng, "Ọc ọc..."

Vương Hạc Đệ liên tục đẩy vào miệng cô mấy chục cái, cuối cùng rút ra, kéo cô dậy, dạng một chân cô ra, cầm ©ôи ŧɧịŧ cắm vào tiểu huyệt đã ướt đẫm, ngập cả gốc ©ôи ŧɧịŧ.

Ngón chân Bạch Lộc co lại, run rẩy kêu một tiếng, "A..."

Vương Hạc Đệ ôm cô nhấp vài cái, cuối cùng trực tiếp ôm cô lên, để chân cô vòng qua thắt lưng, sau đó đặt cô dựa vào tường, mạnh mẽ đâm vào.

Bạch Lộc bị cắm vừa mệt vừa sâu, giọng nói mang theo một chút nức nở, "Ha...ha...Ah...Ảnh đế...nhanh quá..."

Vương Hạc Đệ cúi đầu vừa cắn vừa liếm một bên núʍ ѵú màu hồng nhạt của cô, một tay đùa bỡn núʍ ѵú bên kia, tay kia giữ khoảng cách với vách tường, đỡ lấy eo mềm mại của cô.

Mấy bộ phận mẫn cảm của Bạch Lộc bị Vương Hạc Đệ cùng lúc tấn công, kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh đánh úp, không bao lâu sau, dưới sự công kích dồn dập và mạnh mẽ của người đàn ông, cô hét lên một tiếng, bụng dưới co giật trực tiếp lên cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro