49.[H] Ảnh đế chậm một chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhanh như vậy?" Người đàn ông cắn cắn xương tai của cô, "Không đợi anh, đáng bị trừng phạt".

Trong giọng nói của anh mang theo men say, rõ ràng không có say, nhưng giọng nói nghe có loại cảm giác làm say lòng người.

Bạch Lộc bị anh đâm đến sảng khoái liên tục, run giọng hỏi, "...Phạt cái gì?"

"Phạt em..."Vương Hạc Đệ giơ hai tay cô lên đỉnh đầu, đâm vào rút ra hơn hai mươi cái, thở hổn hển, "Trước kia từng học múa phải không?"

Bạch Lộc không rõ anh đột nhiên hỏi cái này là có ý gì, gật gật đầu, giọng nói run rẩy mang theo nức nở, "Đúng là...Ha a..."

Vương Hạc Đệ nhếch môi cười, "Thật tuyệt".

Anh ôm người vào bồn tắm, anh nằm đó, bàn tay to nắm lấy vòng eo mềm mại của cô, khàn giọng nói, "Em cử động".

Bạch Lộc xấu hổ không chịu nổi, hai cánh tay cô đặt ở mép bồn tắm, đầṳ ѵú dựng đứng run run, ngồi trên cơ thể người đàn ông nhún nhún.

Sắc mặt cô ửng, con ngươi ướŧ áŧ, khóe mắt đỏ lên.

Vương Hạc Đệ bất động, nằm ngửa ở đó, chỉ dùng ngón tay thô ráp vuốt ve đầṳ ѵú nhạy cảm của người phụ nữ.

Bạch Lộc run rẩy lợi hại, từng đợt kɧoáı ©ảʍ giống như đều bị chặn ở đó, cô nhắm lại, bởi vì thẹn thùng, da thịt trắng nõn được phủ một lớp màu hồng nhạt.

Cô căng thắt lưng và bụng, ngồi bên trên bắt đầu di chuyển.

Vương Hạc Đệ khàn khàn khen cô: "Bảo bối nhảy không tệ".

Bạch Lộc xấu hổ đến đỏ bừng mặt.

"Nâng cao một chút". Người đàn ông hướng dẫn cô, bàn tay nóng bỏng xoa nắn bờ mông đầy đặn của cô, đồng thời khi cô nhún xuống, anh hơi ưỡn người đưa ©ôи ŧɧịŧ của mình vào sâu trong cơ thể cô.

Vòng eo Bạch Lộc run run, cả người mềm nhũn dựa vào trong lòng anh, trong miệng run rẩy phát ra tiếng khóc, "Ha...Chạm đến đỉnh rồi..."

Vương Hạc Đệ cười khẽ: "Em xác định em muốn nằm sấp trong lòng anh?"

Bạch Lộc vừa mới bị ©ôи ŧɧịŧ đâm vào đáy hυyệt̠, chân tay run rẩy, kɧoáı ©ảʍ tầng tầng lớp lớp chạy dọc theo sống lưng đến da đầu, cô nhỏ giọng nức nở, "Sâu quá..."

Vương Hạc Đệ ôm lấy mông cô, nghiêng đầu cắn cắn vào xương tai cô, "Còn có thể sâu hơn".

Nói xong, anh liền ôm cô, mạnh mẽ thọc ra rút vào.

Nước trong bồn tắm vì hành động của hai người mà nổi lên từng đợt sóng lăn tăn.

Nơi hai người kết hợp cũng truyền đến tiếng mập mờ của da thịt va chạm.

Kɧoáı ©ảʍ của Bạch Lộc gần như ngập đầu, cô không kiềm chế được cào sau lưng ảnh đế, khóc lóc, tiếng rên vừa kiều mị vừa quyến rũ, "Ah...a...a...sâu quá...xin anh..."

Bàn tay Vương Hạc Đệ nắm chặt eo cô, nặng nề đâm vào bên trong. Cô khó chịu mà cong người lên, anh cúi đầu cắn một bên núʍ ѵú của cô, vừa ngậm vừa cắn núʍ ѵú căng cứng.

Bạch Lộc rốt cuộc chịu không nổi, kêu to một tiếng, "A a a a..."

Bụng cô run rẩy co giật không ngừng, nước mắt chảy đầy mặt, lần cao trào này kéo dài hơn mười giây, thân thể mềm mại mới ngừng run rẩy.

Vương Hạc Đệ bị cô siết chặt đến không chịu được, anh đứng lên, đặt người phụ nữ lên thành bồn tắm, bóp eo nhỏ, ©ôи ŧɧịŧ liên tục ra vào, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đó chảy ra.

Thân thể Bạch Lộc vừa mới cao trào đặc biệt mẫn cảm, vừa run rẩy, vừa khóc lóc, "...Ảnh đế...Chậm một chút..."

"Gọi anh là gì?" Vương Hạc Đệ nghe tiếng gọi mị lực kia, ánh mắt càng sâu, lực đạo càng mạnh.

Bạch Lộc nghe vậy, lắc đầu hét lên,. Anh Vương...Vương Hạc Đệ...Dư Trì Bắc..."

Nghe được ba chữ cuối cùng, Vương Hạc Đệ không khống chế được thân thể run lên, ở trong người cô bắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro