Chap 3: Những kẻ xấu số (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đến khu vui chơi, tôi đứng chờ hắn gởi xe. Chờ có chút xíu mà tôi đã bị cả đám dê già đeo bám. Mặc cho tôi trợn mắt, bặm môi đuổi đi mà không tác dụng. 

Thấy hắn bước ra thì bọn chúng lại rút bớt từ từ. Kua gái mà không có gan thì nên rút là tốt! Hê hê! Bọn chúng mà cứ dây dưa thì tôi dám chắc là chúng sẽ thấy hiện tượng dép bay….. à quên hiện tượng guốc hay ngay tại chỗ. Mà một khi tôi đã ném thì toàn nhắm vào đầu 

-Mình vào trong đi em! 

-Dạ! 

Hắn nắm lấy tay tôi bước vào trong. Tay gì mà to thấy gớm, có cơ hội là lại lợi dụng! Nhưng không sao, vậy thì càng thuận tiện cho tôi vì cái thẻ xe hắn đang bỏ trong túi áo. Hề hề….. 

-Ui da!! 

-Em có sao không? 

-Em không sao! Xin lỗi anh nha, em bất cẩn quá! 

-Không có gì đâu, em không bị gì là tốt rồi! 

Và thế là xong, chỉ với một cú giả vờ vấp ngã tôi đã vớ được cái thẻ xe, khà khà! Bây giờ thì tìm cách trốn thôi!! Có rồi! 

-Ui da! 

-Em bị sao vậy? 

-Tự dưng em đau bụng quá! 

-Chắc tại em ăn bún chứ gì? – Vậy đấy, vừa nghe tôi đau bụng hắn đã đổ lỗi ngay cho tô bún! Nhưng kệ hắn, tôi phải “diễn” tiếp thôi 

-Hic, anh đợi em một chút nha! 

Làm mặt nhăn nhó rồi tôi vọt thật nhanh vào nhà vệ sinh. Vào trong đó lôi cái điện thoại ra bấm bấm chơi game đốt thời gian. Đám con gái cứ đi qua đi lại nhìn tôi… Mặc kệ chứ! Chơi game trong nhà vệ sinh có gì là lạ? (=.=!) 

Một lúc sau chơi chán tôi mới ung dung bước ra vì nghĩ rằng hắn ta đã đi rồi. Nào ngờ đâu hắn lại ngồi một đống ở đằng trước chờ. Ax! Đúng là dai hơn cả đĩa đói, nãy giờ ít ra cũng 30” vậy mà hắn ta vẫn không bỏ cuộc sao? Không được! Nếu như tôi cứ ngồi trong này thì có khi hắn ta sẽ xông vào đây mất 

Quay qua quay lại,….. Kia rồi! Cửa sổ, hề hề. Lấy cái thùng (đúng hơn là cái xô) kê bên dưới, tháo luôn đôi giày cao gót, tôi bắt đầu leo ra ngoài. Mặc cho mấy người kia nhìn tôi như ngoài ngoài hành tinh……… 

Khà khà! Ra được rồi! Mang giày vào, bước đi một cách hiên ngang, lén lút chạy ra lấy xe. Ôi! Thật là hạnh phúc quá. Tránh được tên đó tôi thấy không khí trong lành lạ thường! Mama ơi! Con về với mama đây! 

-Vĩnh biệt Tuấn óc heo!! Haha, bé Hân đây về nhà trước nhé!! 

Hướng về phía hắn đang ngồi, tôi tặng ngay mấy nụ hôn gió cho dù hắn không thấy. 

* * * 

Đạp xe, đạp xe….. Xoay vòng, xoay vòng… Xe chạy một mình thật dễ chịu!! 

Kétttttt……….. RẦM!! 

Một chuỗi tạp âm! Thôi rồi cái mông tội nghiệp của tôi. Đầu ong ong mấy ngôi sao vàng. Thật là đang chết mà! Tên nào lại dám tông vào tôi kia chứ? Tới số rồi! Tới số rồi! 

-Đi đường gì kì vậy? Mắt để dưới mông à? Tôi như vậy mà cũng không thấy hả? 

Tên kia cũng tiếp đất như tôi. Hắn ta cao cỡ tên Tuấn kia, mặc áo thun cùng chiếc quần jean bụi, chân mang đôi giày Nike, một bên tai còn đeo khuyên màu đen. Mặt thì đẹp trai, tóc đen, mắt to, mụi thẳng, môi đỏ…… Lại một tên công tử bột chứ gì? Mấy tên này tôi phải dạy cho bài học mới được 

-Cô vừa nói gì? Nói lại xem, đồ mắt lé! 

Dựng xe lên lên rồi hắn tiến lại chỗ tôi, đưa ra một câu trái ngược với sự thật! Thật là quá đáng mà! 

-Nói ai mắt lé hả? Đồ mắt để dưới mông! Đầu trâu mặt ngựa, đuôi thỏ mình bò! 

Tôi ví cho hắn một tràn động vật, sau đó lại hếch mặt lên nhìn gương mặt thức giận của hắn. Khà khà! Chắc hắn chưa được ai vì chính xác như tôi nên đang xúc động đây mà! 

-Cô đụng phải tôi còn dám nói câu đó sao đồ đầu sư tử, mặt beo, da cọp!! 

Trời đất! Mặt tôi như vầy mà hắn ta dám so sánh với cái loài nhà họ mèo đó sao? Đúng là không biết lễ độ, phải cho hắn biết tay mới được! 

-Ai nói tôi đụng vào đồ trâu bò như anh? Anh mới là người đụng vào tôi! Mau đền đi!! 

-Cô mới là người phải đến cho tôi đấy đồ lòe loẹt, xe của tôi mới mua, vừa xuất xưởng chưa có cả biển số mà cô làm trầy mấy đường rồi. Mau bồi thường cho tôi đi! 

-Đừng có ngủ mơ giữa ban ngày, tôi hỏi lần cuối, anh có đền chiếc xe đạp cho tôi không? Nó cũng bị trầy cả đống đây này! 

-Tổng cộng cô phải bồi thường tôi 5 triệu để làm mới lại xe! 

Cái tên này đúng là thích chuốc họa vào thân. Đã thích vậy thì tôi chiều! Lùi về sau mấy bước, tôi lấy tay che trước ngực, miệng văn volume hết cỡ… 

-BỚ NGƯỜI TA, BỚ NGƯỜI TA! CỨU VỚI! SÀM SỠ…. ANH TA SÀM SỠ TÔI NÀY! ANH TA SÀM SỠ TÔI!!!!!!! AAAA……..! 

-Này, Này! Cô làm cái gì vậy? Im ngay cho tôi 

Chỉ mất chưa đầy một giây, hắn ta đã chạy đến bịt chặt lấy miệng tôi. Nhưng đâu có dễ như vậy! Tôi cắn vào tay hắn một phát thật mạnh, miệng hét to hơn. Âm thanh lan rộng, người dân lập tức lôi gậy, gộc, cuốc, xẻng, rìu, búa….. (=.=!) chạy ra cứu tôi! Hề hề 

Đợi mọi người vây hắn lại, tôi vội vã ôm xe chạy thật nhanh. Lòng thầm hả dạ vì cho tên đó được một bài học. Hắn quay qua nhìn tôi với bộ mặt “Mau quay lại giải thích cho mọi người”, nhưng tôi đâu có ngu! Trước khi đi tôi còn tặng thêm cho hắn mấy nụ hôn gió mang hàm ý chọc tức. Chắc lần sau gặp lại tôi hắn sẽ biết lượng sức mình. Haha 

Đằng sau còn vang vọng vài câu 

“Ban ngày ban mặt mà ăn hiếp con gái nhà lành”……. “Cái loại này phải đánh cho chừa thói”…………… 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro