Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12: Bé đáng yêu ghen tuông, chủ động chơi cưỡi ngựa.

"Các cậu nghe nói chưa, mỹ nhân giáo y hôm nay nghe ngóng Chu Uý Kì với mấy người, hỏi xem cậu ấy có phải độc thân không, còn hỏi xem cậu ấy có bạn trai không."

"A a a a tôi chết mất, đây là thật sao? Mỹ nhân giáo y đây là thích anh Uý Kì của chúng ta rồi sao?"

"Chắc chắn vậy a a a khoá chặt đôi này, cường công mỹ nhân thụ quá xứng rồi!"

"Hô hô hô tuyệt phối đấy, anh Uý Kì vừa đẹp trai vừa dịu dàng, hơn nữa gia thế còn rất tốt, còn là siêu cấp học bả, hô hô, tại sao lại có người hoàn mỹ như vậy, phối với mỹ nhân giáo y là phù hợp nhất rồi!"

Mấy nữ sinh ngồi quây lại với nhau bàn tán sôi nổi, hoàn toàn quên mình, phảng phất trước mắt bọn họ đã có hình ảnh hai người đó xoa xoa quấn lấy nhau, hét chói tai đến không dừng lại được.

Nhưng bọn họ không biết, dưới bóng cây không xa đằng sau bọn họ, Thẩm Thiên Hạo đang nghiến răng nghiến lợi nghe nội dung bọn họ thảo luận.

Thẩm Thiên Hạo chính là trốn tiết định ở đây ngủ một giấc, lại không ngờ rằng nghe được nội dung khiến người ta chán ghét như vậy.

Hừ, xứng cái rắm, xứng chỗ nào chứ?

Hơn nữa, Chu Uý Kì hoàn mỹ ở đâu vậy? Hắn chính là một tên cặn bã, chính là một tên biến thái chết tiệt, là ma quỷ, mấy đứa ngốc này đều bị vẻ ngoài của tên cặn bã Chu Uý Kì mê hoặc rồi, chỉ có cậu từng thấy bộ mặt thật của tên khốn nạn đó.

Hơn nữa, Khâu Lạc anh ta hoang tưởng cái gì, loại bất nam bất nữ như anh ta Chu Uý Kì mới không thích, mặc dù không thể tin, nhưng Chu Uý Kì chính là từng nói thích cậu, cho nên Khâu Lạc đừng mong có được, hỏi cũng chỉ vô ích.

Mấy nữ sinh này cũng đừng nằm mơ nữa, cp bọn họ ship mãi mãi không thể ở bên nhau đâu.

Thẩm Thiên Hạo hung hăng nghĩ, không ngờ lúc này giọng của mấy nữ sinh khác to hơn gia nhập vào.

"Không không không, mỹ nhân giáo y có thể đã chậm một bước, các cậu không nghe nói sao, Khúc Tử Hàm của lớp 6 đang theo đuổi Chu Uý Kì."

Thẩm Thiên Hạo giật mình một cái, lại nghe nhóm nữ sinh kia hét chói tai giống như điên rồi, hơn nữa lại kéo đến một nhóm nữ sinh của lớp khác đang học thể dục gia nhập thảo luận.

"Aaaa Khúc Tử Hàm, là Khúc Tử Hàm lớp 6 kia sao?"

"Là cậu ấy, một hot boy khác của trường chúng ta, nhưng phong cách hoàn toàn không cùng loại với Thẩm đại thiếu và anh Uý Kì, Khúc Tử Hàm vô cùng đáng yêu, dáng người nhỏ, lại tinh xảo, da còn đẹp còn trắng hơn nữ sinh, hơn nữa giọng nói cũng vô cùng hay, quả thật đẹp đến không thể tưởng tượng."

"Cậu ấy đang theo đuổi Chu Uý Kì? Thật hay giả đó?"

"Thiên chân vạn xác, có người nhìn thấy cậu ấy ở căn tin tặng trà sữa cho anh Uý Kì."

"Đúng đúng đúng, rất nhiều người đều nhìn thấy, nghe bạn ở lớp 6 nói, hình nền điện thoại của Khúc Tử Hàm, giấy dán tường poster đều là ảnh đẹp trai của anh Uỷ Kì."

"A a a a!"

Tiếng hét của các nữ sinh tiếng sau cao hơn tiếng trước, Thẩm Thiên Hạo nghiến răng nghiến lợi cũng cầm lòng không đậu vểnh tai lên, tại sao những chuyện này cậu lại không biết, đáng chết.

"Các cậu đang nói Khúc Tử Hàm và Chu Uý Kì sao?"

"Phải đó phải đó."

"Tớ làm chứng, tớ ngồi ở trước mặt của trước mặt của trước mặt anh Uý Kì, tớ đã sớm tận mắt nhìn thấy Khúc Tử Hàm tặng đồ ăn tình yêu cho anh Uý Kì, hơn nữa anh Uý Kì còn cười rồi nhận lấy."

"A a a ship cặp này, Cường công đáng yêu thụ! Đại sói xám và tiểu bạch thỏ, đáng yêu chết mất a a a a!"

"Tớ cũng có thể làm chứng, tớ là học sinh lớp 6, quá kích động rồi, thật đó, đây là thật đó, tớ có thể làm chứng Khúc Tử Hàm chính là đang the0 đuổi anh Uý Kì."

"A a a a a a...."

Các nữ sinh lại hét chói tai một trận, Thẩm Thiên Hạo không tiếp tục nằm được nữa, khốn nạn, rõ ràng là tên biến thái khốn nạn chết tiệt, tại sao còn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi?

Thẩm Thiên Hạo tức giận đi vào lớp học, nhưng trùng hợp lúc này đã tan học rồi, tiết buổi chiều cũng kết thúc rồi, cậu dứt khoát dựa vào góc tường, nhìn từng học sinh từ cầu thang đi xuống, tiếp đó sau khi nhìn thấy cậu liền tự động tránh ra không dám lại gần.

Thẩm Thiên Hạo vốn muốn đợi Chu Uý Kì xuống đây hỏi cho rõ ràng, nhưng đột nhiên lại buồn rầu, cậu hỏi thế nào, hỏi hắn tại sao vừa câu dẫn người khác vừa mỗi ngày đến địt mình?

Thẩm Thiên Hạo rất buồn rầu, mà buồn rầu hơn là, cậu nhìn thấy rồi, đúng vào lúc này, cậu nhìn thấy Chu Uý Kì vậy mà thật sự từ trên cầu thang di xuống cùng Khúc Tử Hàm, bọn họ không phải cùng một lớp, hơn nữa tiểu tử Khúc Tử Hàm kia sát vào Chu Uý Kì càng ngày càng gần, hận không thể treo tay ở trong cánh tay Chu Uý Kì, vô cùng gai mắt.

Mắt Thẩm Thiên Hạo sắp nổ tung rồi, hận không thể lên đó kéo Khúc Tử Hàm ra không cho cậu ta quấn lấy Chu Uý Kì.

Trên thực tế cậu cũng thật sự làm như vậy, dưới xúc động ma quỷ thôi thúc, cậu giống như bị quỷ thần sai khiến liên ở trước mắt mọi người kéo Chu Uý Kì và Khúc Tử Hàm ra, sau đó lại một phát bắt lấy cổ tay của Chu Uý Kì, lúc này mới phản ứng lại.

Dưới ánh mắt hoang mang của mọi người, cậu miễn cưỡng giải thích: "Tôi tìm cậu ấy có chuyện."

Chu Uý Kì cười cười với cậu, Thẩm Thiên Hạo lại kéo hắn ra bên ngoài, đến một góc tường không có ai Thẩm Thiên Hạo mới buông hắn ra.

"Cậu với Khúc Tử Hàm kia là chuyện gì?"

Chu Uý Kì vô tội nhìn cậu: "Cái gì mà có chuyện gì?"

"Không phải cậu đang theo đuổi cậu sao!" Thẩm Thiên Hạo sốt ruột hét.

Cậu tưởng rằng Chu Uý Kì sẽ phủ nhận, sau đó giống như lúc trước nói cho cậu, hắn chỉ thích cậu không thích người khác, ai biết được Chu Uý Ki lại như lẽ đương nhiên gật đầu, thừa nhận rồi.

"Phải đó."

"Cậu..." Thẩm Thiên Hạo nhất thời nghẹn lời.

"Cậu... không phải cậu nói cậu thích tôi sao?" Thẩm Thiên Hạo cuối cùng vẫn không nhịn được xấu hổ hỏi ra rồi.

Chu Uý Kì cười lên: "Thích chứ."

"Vậy...vậy cậu..." Thẩm Thiên Hạo cũng không biết hỏi thế nào nữa, cậu cũng không phải là gì của Chu Uý Kì, bọn họ cũng không phải quan hệ người yêu, cậu dựa vào cái gì mà chất vấn người ta.

Chu Uý Kì lại cố ý nói: "Tôi thích cậu, nhưng không phải cậu không thích tôi sao? Cho nên tôi độc thân, mà cậu ấy thích tôi, cậu ấy theo đuổi tôi cũng không phải cái gì xấu."

Thẩm Thiên Hạo sửng sốt, có chút chột dạ chuyển dời tầm mắt, không dám đối mắt với Chu Uý Kì, nhưng vẫn khó chịu lại truy hỏi một câu: "Vậy...vậy cậu từ chối cậu rồi sao?"

"Ừm... không có."

"Cái gì!" Thẩm Thiên Hạo vừa nghe liền giận rồi, nhưng Chu Uý Kì lại tiếp tục nói.

"Bởi vì cậu ấy không tỏ tình rõ ràng, chỉ là có ý hàm súc truyền đạt với tôi, ví dụ lúc tôi chơi bóng rổ đưa cho tôi một chai nước, trời nóng mua chai nước uống cho tôi, hoặc là cho tôi một cái gì tiện lợi."

Thẩm Thiên Hạo đã bị chuyện hắn nói tức đến bốc khói rồi, Chu Uý Kì lại bổ sung một câu: "À đúng rồi, chính là còn đặc biệt thích dính lấy tôi."

"Cậu...cậu không thể trực tiếp từ chối cậu sao?" Thẩm Thiên Hạo hung hăng nói.

"Tôi là một cấu độc thân, nếu như có thể có một bạn trai thân mật lại đáng yêu như vậy, cũng rất tuyệt mà."

Lúc này Thẩm Thiên Hạo là thật sự tức giận rồi.

"Thân mật? Đáng yêu? Mẹ nó không phải cậu từng nói tôi đáng yêu sao?" Thẩm Thiên Hạo nói ra miệng mới cảm thấy xấu hổ đỏ mặt, lại vội vàng nói: "Không phải cậu thích tôi sao, tại sao có thể làm bạn trai của cậu?"

"Nhưng cậu không thích tôi, tôi cũng không thể mãi mãi theo đuổi cậu như vậy chứ?" Chu Uý Kì nói như lẽ đương nhiên.

A a a a Thẩm Thiên Hạo tức chết mất, đây là lời người nói sao, nếu đã thích cậu không phải nên trung trinh không nản một đời không thay lòng sao? Tại sao có thể bình tĩnh vừa nói thích vừa tiếp nhận người khác như vậy.

"Tra nam!" Thẩm Thiên Hạo hung hăng đẩy Chu Uý Kì một phát liền tức giận rời khỏi.

Cậu không biết, Chu Uý Kì ở tại chỗ cười giống như lão hồ ly, tất cả đều nằm trong tính toán của hắn.

Thẩm Thiên Hạo vừa đi liền mấy ngày không lên lớp, cậu chính là sầu não, quá sầu não, tra nam mỗi ngày địt cậu còn muốn người khác, càng tức giận hơn là, cậu mấy ngày không lên lớp tra nam vậy mà cũng không đến tìm cậu.

Do đó Thẩm Thiên Hạo càng tức giận, nhưng tức giận thì tức giận, mỗi ngày cậu vẫn là không ngại phiền phức từ chỗ mấy đàn em nghe ngóng tình hình của Chu Uý Kì.

Bọn họ không biết quan hệ thật sự của Thẩm Thiên Hạo và Chu Uý Kì, chỉ tưởng rằng Thẩm Thiên Hạo vẫn rất ghét Chu Uý Kì, do đó liền thêm mắm dặm muối nói rất nhiều, đặc biệt là chuyện tên khốn nạn này gần đây mỗi ngày đều qua lại rất gần gũi với Khúc Tử Hàm lớp 6, thân là nam sinh bọn họ thật sự chịu không nổi, hoá ra tên Chu Uý Kì này lại là một tên gay.

Thẩm Thiên Hạo chỉ muốn biết hai tên cẩu nam nam này ở sau lưng cậu đã làm những gì, kết quả không hỏi không tức, càng hỏi càng tức mà.

Cái gì mà không biết xấu hổ đưa đồ, đưa quà ăn vặt, còn tặng giày thể thao, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau về nhà... Thẩm Thiên Hạo càng nghe càng giận, đến khi các đàn em nói, cuối tuần có năm lớp muốn đi chơi xuân, trong đó bao gồm lớp bọn họ và lớp 6.

Không được, Thẩm Thiên Hạo cuối cùng ngồi không nổi rồi, tiếp tục phát triển như vậy Khúc Tử Hàm liền thật sự trở thành bạn trai của Chu Uý Kì, đặc biệt là loại hoạt động chơi xuân này, mỗi năm không biết ra bao nhiêu đôi người yêu đâu.

Cho nên hôm chơi xuân đó, Thẩm Thiên Hạo vốn dĩ từ không tham gia cũng không báo danh đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người, Thẩm Thiên Hạo rất nhanh quét một lần xe của lớp bọn họ, lại bất ngờ biết được Chu Uý Kì không ở trên xe, rõ ràng Chu Uý Kì đã báo danh rồi.

Sau đó hỏi mới biết được, hôm nay Chu Uý Kì lái xe đến, có mấy bạn học ngồi ở xe hắn, trong đó có Khúc Tử Hàm.

Thẩm Thiên Hạo lập tức giận rồi, vừa tức vừa gấp, tên khốn nạn kia quả nhiên di tình biệt luyến.

Do đó Thẩm Thiên Hạo tức giận cũng lái xe đi, có mấy lớp đã đến nơi, nhìn khắp nơi đều là người, Thẩm Thiên Hạo tìm nửa ngày cũng không tìm thấy bóng dáng của Chu Uý Kì, hơn nữa càng ngày trong lòng cậu càng khó chịu, thậm chí có chút hối hận.

Đáng chết, tại sao cậu lại cứng miệng, rõ ràng đã thích rồi, cậu chỉ là không muốn thừa nhận bản thân thích một tên khốn nạn đã cường bạo cậu mà thôi, kết quả mình càng không thừa nhận càng khó chịu, sau đó liền càng không mở miệng được, bây giờ thì hay rồi, tên khốn nạn đó đi tổn hại người khác rồi, nhưng cậu không vui mừng một chút nào.

Thẩm Thiên Hạo cứ như vậy buồn rầu lại hối hận tìm kiếm, cuối cùng lúc cậu dường như sắp từ bỏ rồi, cậu nghe được giọng nói quen thuộc.

"Cậu đây là đang tìm tôi sao, bạn học Thẩm?" Giọng của Chu Uý Kì mang theo sự ác liệt quen thuộc, còn có vài phần ý cười không rõ.

Thẩm Thiên Hạo quay đầu liền thấy Chu Uý Kì đang nằm dưới một gốc hoa đào không có ai, hoa đào đã từng đoá từng đoá phồng lên, giống như lúc nào cũng có thể nở rộ.

Mà Chu Uý Kì thì nằm ở dưới gốc cây, bãi cỏ xanh mơn mởn, một dáng vẻ thanh thản thoải mái, ở đây cách chỗ cắm trại có chút xa, hơn nữa đây cách chỗ không có bạn học nào đến đây, không có bạn học Thẩm Thiên Hạo đã không ôm hi vọng rồi, không ngờ Chu Uý Kì lại ở đây.

"Qua đây." Chu Uý Kì vẫy vẫy tay với cậu.

Thẩm Thiên Hạo rất khó chịu trừng hắn một cái, nhưng vẫn đi qua đó, sau đó liền đứng ở trước mắt Chu Uý Ki từ trên cao trừng hắn.

"Làm sao vậy?" Chu Uý Kì hỏi, nói xong duỗi tay nắm lấy tay của Thẩm Thiên Hạo dùng sức kéo một cái: "Ngồi xuống đây."

"Ha cậu..." Thẩm Thiên Hạo không đề phòng bị Chu Uý Kì kéo đến ngã xuống, trực tiếp ngã ở trên đùi Chu Uý Kì, cả người cũng nhào vào trong lòng hắn.

"Tìm tôi làm gì?" Chu Uý Kì ôm cậu cười.

"Khúc Tử Hàm đâu?" Thẩm Thiên Hạo lại buồn rầu đẩy Chu Uý Kì ra: "Không phải cậu ở cùng với cậu sao?"

"Thẩm Thiên Hạo" Chu Uý Kì đột nhiên ngồi thẳng dậy: "Có phải cậu ghen rồi không?"

Mặt Thấm Thiên Hạo nháy mắt đỏ bừng: "Ai ghen chứ! Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi ghen?"

"Vậy không thì... tôi đi tìm Khúc Tử Hàm?" Chu Uý Kì giả vờ muốn đứng dậy rời khỏi.

Thẩm Thiên Hạo vội vàng bắt lấy tay của Chu Uý Kì: "Cậu tìm cậu làm gì!"

"Đương nhiên là..." Tâm nhìn của Chu Uý Ki dần dần dời xuống dưới, cuối cùng dừng ở trên mông Thẩm Thiên Hạo, sau đó lại vào lúc cậu đỏ mặt tưởng rằng hắn muốn làm gì thì hắn rời đi: "Giải quyết nhu cầu sinh lý, tôi đã mấy ngày chưa làm rồi."

"A khốn nạn!" Thẩm Thiên Hạo mắng chửi một tiếng, đột nhiên phẫn nộ đẩy Chu Uý Kì một phát, sau đó nâng chân liền ngồi ở trên háng Chu Uý Kì, đè chặt lấy hắn: "Không được đi"

"Không phải cậu muốn làm sao, đến địt tôi đi!" Thẩm Thiên Hạo vừa nói liền bắt đầu cởi quần của Chu Uý Kì, sau đó rất nhanh, đại gia hoả kích thước doạ người của Chu Uý Kì liền hiện ra ở trước mắt cậu, Thẩm Thiên Hạo bất giác nuốt nước bọt, giữa ban ngày ban mặt, cậu chưa từng nhìn thứ này rõ ràng như vậy, đến mỗi một đường gân trên đó cũng có thể nhìn rõ ràng.

Chu Uý Kì không động, cứ như vậy tuỳ ý cậu giày vò, đến khi Thẩm Thiên Hạo không biết chừng mực: cởi cởi quần quần xuống xu mông kẹp lấy cặc bự của hắn liền muốn nhắm chuẩn lỗ đít ngồi xuống, Chu Uý Kì lúc này mới vội vàng ngăn cản cậu.

"Cái này, nếu không sẽ bị thương." Chu Uý Kì đưa cho cậu gel bôi trơn lấy từ chỗ hệ thống, không ngờ Thẩm Thiên Hạo vừa nhìn liền giận rồi, nếu như cậu không đến, thứ này không phải là chuẩn bị cho Khúc Tử Hàm sao?

"Khốn nạn!" Thẩm Thiên Hạo tức chết mất, nhưng cũng không thể để hắn đi tìm Khúc Tử Hàm nữa, do đó cậu học Chu Uý Kì bình thường làm với cậu, dùng một chút gel bôi trơn bôi ở trên cặc bự của Chu Uý Kì, sau đó lại nhịn xuống xấu hổ, dưới tầm mắt của Chu Uý Kì bôi một chút lên ngón tay, sau đó trực tiếp cắm ngón tay vào trong lỗ đít khô khốc căng chặt.

"Ư đau..." Thẩm Thiên Hạo đau đến mặt cũng vặn vẹo, cậu tự làm không thoải mái chút nào.

"Chậm chút, đừng vội." Chu Uý Kì tốt bụng nhắc nhở.

Thẩm Thiên Hạo lại đỏ mặt: "Câm miệng, không cần cậu quản!"

Chu Uý Kì bật cười, dứt khoát tuỳ cậu giày vò.

Dưới tác dụng đặc hiệu của gel bôi trơn, tiến vào quả nhiên không khó như vậy, Thẩm Thiên Hạo đỡ cặc bự nhằm chuẩn lỗ đít sau đó từng chút ngồi xuống, vừa bắt đầu không thích ứng khiến hai chân cậu đều phát run, cho nên sau khi cắm vào một chút, cậu không thể không dùng hai tay chống trên người Chu Uý Kì.

"Ha~" Cuối cùng, cặc bự cắm vào cả cây.

Trên trán Thẩm Thiên Hạo đổ đầy mồ hôi, mấy ngày không làm cậu lại gặp như vậy, một lát liền không chịu nổi, cậu cảm giác lỗ đít bị căng ra ở giới hạn lớn nhất, miệng cúc huyệt giống như sắp nứt ra, vách thịt cũng bị căng mở hoàn toàn, cảm giác no trướng rất khó chịu, nhưng lại có một loại cảm giác thoả mãn nói không nên lời.

Sau khi hơi thích ứng, Thẩm Thiên Hạo thử chậm rãi nâng mông lên, cảm nhận cặc bự từng chút từ trong cơ thể trượt ra, sau đó lại từ từ hạ người xuống, cảm nhận cặc bự từng chút căng mở vách thịt của cậu, không phải ảo giác, cậu cảm thấy cặc bự còn đang to hơn, thô hơn.

"Ư a~a...ưm..." Thẩm Thiên Hạo dần dần nắm vững kỹ xảo, tiết tấu càng ngày càng ổn, cậu từng lần từng lần nhấc cao mông lên lại hạ xuống, từng lần dùng lỗ đít nuốt lấy cặc bự.

Rất nhanh, khó chịu lúc bắt đầu trở thành cảm giác tê dại, cảm giác tê dại mãnh liệt truyền khắp người, cậu cảm thấy đùi càng ngày càng tê, đặc biệt là biệt là phần đùi trong, sắp không chống nổi cơ thể của cậu rồi.

"Ha a... khốn nạn..."

Nửa người trên của Thẩm Thiên Hạo mặc quần áo, nhưng nửa người dưới lại không một mảnh vải, ở đây mặc dù dễ ăn nấp, nhưng xa xa vẫn có thể nghe được tiếng cười đùa ca hát của học sinh truyền đến từ chỗ cắm trại, Thẩm Thiên Hạo tự nhiên rất kích thích.

Sợ bị bạn học gặp phải, nhưng lại không dừng được.

"Hư a...sau này không cho cậu qua lại với Khúc Tử Hàm nữa...nghe thấy chưa?" Chu Uý Kì đỡ eo cảm nhận cặc bự được nơi ấm áp bao bọc, lời nói với Thẩm Thiên Hạo lại không hàm hồ: "Nhưng tại sao chứ?"

"A ưm...tôi không cho phép."

"Nhưng tôi..."

"Không có nhưng, không cho phép chính là không cho phép ưm...a sao có thể dài dòng như vậy a~"

Chu Uý Kì lại đuổi theo không bỏ: "Tại sao không cho phép chứ, không phải bạn học Thẩm không thích tôi sao? Vì vậy có lẽ sẽ không để ý tôi ở cùng với ai chứ."

Chu Uý Ki chắc chắn là cố ý, Thẩm Thiên Hạo vừa nghe liền bị chọc giận rồi: "Ai nói tôi không để ý, a ưm..."

Cậu quá để ý, mấy ngày này nghe chuyện của bọn họ cậu đều để ý chết mất, vô cùng để ý.

"A ưm...sâu quá...hư..."

"Tôi để ý ưm...để ý cậu ở cùng với bọn họ a a a... ai cũng không được!"

Thẩm Thiên Hạo vừa nâng mông lên lại hạ xuống, ở trên người Chu Uý Kì lên lên xuống xuống, vừa nhẫn nhịn từng đợt khoái cảm duy trì lý trí, hôm nay cậu phải nói cho rõ ràng.

"Khốn nạn hư a...nếu như tôi nói tôi thích cậu a... thích cậu, có phải cậu sẽ không tiếp nhận bọn họ không?"

Khoé miệng Chu Uý Kì cuối cùng cũng lộ ra ý người trái đất xo cười, hắn đột nhiên lật người, trời đất xoay chuyển một cái, trực tiếp đè Thâm Thiên Hạo ở trên thảm cỏ xanh mơn mởn dưới gốc cây đào, sau đó ôm đùi cậu liền mạnh mẽ nhấp eo cắm sâu vào.

"A~" Tiếng rên rỉ của Thẩm Thiên Hạo đột nhiên cao hơn thiếu chút nữa dẫn người qua đây.

Chu Uý Kì lại truy hỏi: "Bạn học Thẩm thích tôi sao?"

"Hư a a~a ha đúng...thích cậu ư a...tôi thích cậu a a a cậu vui rồi chứ a ưm..."

[Tinh, hệ thống thông báo, nhiệm vụ địt nát trùm trường hoàn thành, xin hỏi bây giờ kí chủ có rời khỏi không?]

[...] Chu Uý Kì dừng lại một giây sau đó mới nói [Đợi chút]

[Vâng kí chủ.]

"Vui mừng, tôi đương nhiên vui mừng rồi."

Chu Uý Kì nói xong bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ, từng lần bạch bạch bạch cắm vào lại rút ra, Thẩm Thiên Hạo rất nhanh bị khoái cảm mãnh liệt bao phủ.

Cuối cùng, không biết đã cắm rút bao nhiêu lần, Thẩm Thiên Hạo co rút bắn ra, Chu Uý Kì cũng bắn ở trong cơ thể cậu.

Xong việc, Chu Uý Kì mặc quần cho cậu, nghĩ nghĩ, lại nhét chiếc cà vạt vừa trả về kia vào trong lỗ nhỏ cậu, để đến lúc làm bẩn cái quần bị nhiều bạn học như vậy nhìn thấy chính là giảm bớt uy nghiêm của trùm trường rồi.

"Nhớ trả tôi." Chu Uý Kì nói với bé đáng yêu trùm trường.

"Khốn nạn!" Thẩm Thiên Hạo xấu hổ đỏ mặt trừng anh, lần này không từ chối.

"Sau này không được qua lại với Khúc Tử Hàm nữa."

"Được."

"Ngoại trừ tôi ra, không cho phép thích người khác!"

"Được."

Thẩm Thiên Hạo lúc này mới hài lòng, Chu Uý Kì hôn hôn cậu, cuối cùng sau khi nhìn cậu lén lút nhịn xuống ý cười ở khoé miệng ngồi trên xe về nhà, Chu Uý Kì nói với hệ thống Tiểu Đinh.

[Đi thôi.]

[Vâng kí chủ.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro