Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Thiếu chủ hắc đạo bị đè trên mặt đất địt điên cuồng, đỡ tường bị chơi mềm chân

Lãnh Tịch không thể ngờ rằng người cậu đào ba tấc đất cũng không thể tìm thấy lại ở ngay dưới mí mắt cậu, thậm chí còn dám nghênh ngang xuất hiện trước mặt cậu lần nữa, cái gọi là to gan lớn mật chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi.

"Chu Uý Kì, bây giờ mày buông tao ra vẫn còn kịp." Lãnh Tịch cố gắng bình tĩnh lại, có ý định khuyên Chu Uý Kì kịp thời dừng tay, đáng tiếc cậu nên sớm nhận rõ sự thật, nếu như người đàn ông đằng sau sợ cậu, vào một tháng trước sẽ không làm vậy với cậu.

Quả nhiên Chu Uý Kì cười khẽ ra tiếng, hai tay hắn ấn ở sau lưng Lãnh Tịch, tình sắc sát đến sau tai cậu cười khẽ nói: "Thân là tiểu thiếu gia hắc đạo, cậu sao có thể ngây thơ như vậy chứ."

Chu Uý Kì nói xong một tay lập tức dừng ở trên cặp mông cong của Lãnh Tịch, còn ác ý xoa xoa, Lãnh Tịch hoảng hốt, buột miệng nói ra: "Không!"

"Chu Uý Kì mày không thể như vậy, mày...nếu như mày không muốn chết thì dừng tay, ở đây là trường học, đừng tưởng rằng mày còn có thể trốn thoát như lần trước." Lãnh Tịch rõ ràng đang che giấu hoảng sợ, Chu Uý Kì vừa nhìn đã nhìn ra rồi.

Chu Uý Kì phì cười ra tiếng: "Trường học thì làm sao, cậu đây là đang lo lắng cho tôi à?"

"Phi! Quỷ mới lo lắng cho mày!" Lãnh Tịch tức muốn hộc máu, nhưng sau lưng cậu bị một sức lực lớn ấn lấy, hai chân cũng không thể động đậy, cậu hoàn toàn bị ấn chặt ở trên giường không dậy được.

Tay của Chu Uý Kì bóp nhẹ vài cái ở trên cặp mông co dãn của cậu, tiếp đó trượt theo chỗ xương cụt đi vào, vừa mềm vừa trơn lập tức khiến Chu Uý Kì cứng ba phần, Lãnh Tịch lại giãy giụa ác liệt hơn, cả cơ thể đều đang cố gắng vặn vẹo, đặc biệt là phần mông đang cố gắng tránh khỏi đụng chạm của Chu Uý Kì, nhưng cậu càng vặn vẹo trốn tránh thì tay của Chu Uý Kì lại càng không kiêng nể gì, hơn nữa lúc tay của Chu Uý Kì ở trên mông của cậu, từng đợt cảm giác xa lạ và mất kiểm soát khiến trong lòng cậu không ngừng hoảng sợ.

"Biết cậu nhớ tôi, nhưng không ngờ rằng cậu gấp như vậy" Chu Uý Kì vừa xoa vừa cười: "Thèm khát như vậy sao?"

"Chu Uý Kì mẹ nó mày nói bậy cái gì thế, ha~ buông ra a~ lấy ra ngoài! Lấy ra ngoài khốn kiếp hư hư a...lấy ra ngoài!" Bởi vì cố gắng giãy giụa, mặt Lãnh Tịch đã đỏ bừng rồi, nhưng sức lực của Chu Uý Kì lại lớn đến doạ người, rõ ràng hắn nhìn giống như không dùng bao nhiêu sức.

"Đừng kêu lung tung" Chu Uý Kì lại sát gần cậu: "Sẽ bị người khác nghe thấy đó."

Chu Uý Kì vừa nói như vậy thì cả người Lãnh Tịch giống như bị người khác đổ một chậu nước lạnh vào đầu, khôi phục mấy phần lý trí, phải rồi ở đây là bệnh viện trường học, bên ngoài còn có người khác, bị người ta nghe thấy cậu còn mặt mũi sao?

Lãnh Tịch cắn chặt răng, nhưng đúng vào lúc này, Chu Uý Kì nhân lúc cậu không phòng bị đột nhiên cắm ngón tay vào, "A!" trong lỗ đít đột nhiên bị dị vật mở ra khiến cậu sụp đổ, loại cảm giác khắc ở chỗ sâu trong đầu cậu lập tức kích thích đến Lãnh Tịch mất đi lý trí lần nữa.

"Chu Uý Kì bổn thiếu liều với mày!" Lãnh Tịch cũng không biết sức lực từ đâu ra, vừa thoát khỏi kiềm chế của Chu Uý Kì, đột nhiên dùng hết sức vung nắm đấm qua người đàn ông đằng sau, động tác vừa nhanh vừa hiểm, một đấm kia rơi xuống chắc chắn có thể đánh gãy mấy cái răng.

Sau đó cậu nhanh thì Chu Uý Kì nhanh hơn, Chu Uý Kì vừa ngẩng đầu đúng lúc tránh được nắm đấm của cậu, tiếp đó trước khi Lãnh Tịch phản ứng lại bắt lấy cổ tay của cậu, lúc này nửa người của Lãnh Tịch đã quay lại, một đấm thất bại một đấm khác theo ngay sau đó, Chu Uý Kì nhanh chóng bắt lấy lần nữa, lập tức đè lên phía trước, hai tay Lãnh Tịch đã bị hắn khoá chặt ở hai bên đầu.

Lãnh Tịch cũng là vô cùng tức giận, hai tay bị ấn lại thì cậu dùng hai chân, đá vào chỗ hiểm của Chu Uý Kì, tốt nhất đá phế hắn luôn.

Chu Uý Kì vội vàng tránh sang bên cạnh, nhưng giường nhỏ của bệnh viện vốn dĩ đã nhỏ, hắn vừa rồi cũng là nửa ngồi ở trên giường, một cái lật người tránh thoát này cả người hắn đã lăn xuống dưới giường, đúng lúc hai tay hắn nắm chặt lấy cổ tay của Lãnh Tịch, do đó cùng lúc anh lật người xuống giường cả người Lãnh Tịch cũng bị hắn kéo xuống.

Một tiếng ầm vang, lưng Chu Uý Kì đập ở trên mặt đất lạnh băng, nhưng đồng thời, cả người Lãnh Tịch cũng đập ở trên người hắn, hoàn toàn đập vào trong lòng hắn, nguy hiểm nhất là miệng Lãnh Tịch vừa hay đập vào cằm Chu Uý Kì, lúc đó hắn đau đến hít một ngụm khí lạnh.

Nhưng Lãnh Tịch cũng không ngờ rằng tình hình lại như vậy, miệng bị va vào phát đau, đau đến nước mắt cậu cũng sắp chảy ra, hơn nữa vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt phóng to của Chu Uý Kì, một giây sau, Lãnh Tịch đã nhanh chóng ra tay chuẩn bị khống chế hai tay của Chu Uý Kì, đương nhiên, nếu có thể đánh chết tên khốn kiếp này thì dễ chịu hơn nhiều rồi.

Nhưng lúc Chu Uý Kì xuất hiện ở thế giới này đã định sẵn là khắc tinh của cậu, trước khi Lãnh Tịch ra tay, Chu Uý Kì đã ôm cậu nhanh chóng lật người, sau đó nhanh chóng đè cậu ở dưới thân, không đợi cậu phản ứng, hai tay lại bị Chu Uý Kì ấn chặt lần nữa, hai chân cũng bị hắn hoàn toàn áp chế lại không động đậy được.

Rõ ràng lúc nãy cậu đã chiếm thế thượng phong rồi, nhưng chỉ ngay sau đó cậu đã bị áp chế lại, trong nháy mắt Lãnh Tịch sắp sụp đổ rồi.

Do đó chỉ có thể mở to mắt nhìn chằm chằm người đàn ông đang cười trên đỉnh đầu, nếu như ánh mắt có thể giết người thì tên khốn kiếp này đã chết rất nhiều lần rồi.

Chu Uý Kì khẽ cười: "Không thích giường, thích trên đất?"

Lãnh Tịch chỉ nghiến răng nghiến lợi, nhưng vào lúc này, chắc là âm thanh bọn họ vừa tạo ra đã bị nghe thấy, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa: "Bác sĩ Chu, cậu ở bên trong sao?"

Lãnh Tịch lập tức mở lớn hai mắt, đây là tiếng của chú Trương, chính là bác sĩ bình thường mát xa cho cậu, nhưng bác sĩ Chu? Bác sĩ này, theo điều tra của tên cặn bã này trước kia chẳng qua là một tên lưu manh nhỏ mà thôi, rác rưởi còn chưa tốt nghiệp cấp ba, tại sao hắn vào được bệnh viện trường học còn trở thành bác sĩ chứ?

Nhưng trước mắt không phải lúc suy nghĩ cái này, cả người Chu Uý Kì đè ở trên người Lãnh Tịch, lưng của cậu bị đập đến phát đau, mặt đất vừa cứng vừa lạnh, bây giờ cậu rất khó chịu, nguy hiểm nhất là, nếu như chú Trương mở cửa vào thì phải làm thế nào?

Hô hấp của Lãnh Tịch đột nhiên trở nên gấp gáp, Chu Uý Kì lại không nhanh không chậm nhìn cậu, ngay ở dưới ánh mắt không dám tin của cậu cúi đầu hung hăng hôn xuống môi cậu.

"Hư ưm~" Lãnh Tịch mở to mắt, hai tay cố gắng giãy giụa.

Nhưng sức lực của Chu Uý Kì ổn định đến đáng sợ, cậu vốn dĩ không tránh thoát được, Chu Uý Kì mạnh mẽ hôn môi cậu, dùng sức mút vào, không cho cậu cơ hội giãy giụa nào.

"Ha ưm~ hưm! Chu ha~" Bị cưỡng hôn rồi, trong đầu Lãnh Tịch nổ vang ầm ầm, lần trước bị Chu Uý Kì cưỡng gian lật qua lật lại nhưng Chu Uý Kì không hôn cậu, do đó cậu đối với cảm giác chân thật như vậy rất xa lạ rất sợ hãi, rất bài xích nhưng lại trầm mê một cách khó hiểu.

Trên thực tế, thân là một nam chính trong tiểu thuyết Mary Sue, cậu có các loại điên cuồng bá đạo tàn khốc, nhưng trong lòng chắc chắn là đơn thuần, cho nên đối với loại chuyện hôn môi này cậu thậm chí rất trúc trắc, kỹ năng hôn của Chu Uý Kì vô cùng tốt, do đó cậu rất nhanh đã không chống đỡ được.

Nhân lúc cậu thở dốc, Chu Uý Kì trực tiếp cạy môi cậu ra, lưỡi tiến công thần tốc, đầu lưỡi điên cuồng quét trong khoang miệng không cho cậu bất kì cơ hội thở dốc nào, Lãnh Tịch chỉ có thể bị động thừa nhận, thậm chí không cầm lòng được khuấy trộn môi lưỡi theo sự dẫn dắt của hắn.

"Hư~" Lãnh Tịch khó nhọc hô hấp, hai tay bị đè ở sau lưng không cử động được, cả người cũng không nhúc nhích được, điều duy nhất cậu có thể làm chính là quay đầu, nhưng cậu vốn dĩ không tránh được, cậu rất nhanh đã bị hôn đến đầu óc choáng váng, đại não một mảnh trống rỗng, giãy giụa cũng càng ngày càng nhỏ, khoé miệng cũng chảy ra chỉ bạc, tuyến phòng ngự của cậu sụp đổ từng chút một.

"Bác sĩ Chu?" Giọng nói ngoài cửa vang lên lần nữa.

Lãnh Tịch tỉnh táo lại, cả người ngây ra, cậu hơi sợ hãi nhìn người đàn ông đang hôn cậu không kiêng nể gì, mà lúc này Chu Uý Kì giống như cuối cùng cũng chơi đủ buông cậu ra, sau đó liếm khoé miệng thấp giọng khen ngợi: "Mùi vị không tồi."

Lãnh Tịch vốn dĩ không biết trả lời thế nào, chỉ có thể mở to mắt nhìn hắn, Chu Uý Kì thở gấp, vô cùng hưng phấn, sau đó lúc người ở bên ngoài chuẩn bị mở cửa vào, Chu Uý Kì mở miệng: "Bác sĩ Trương, tôi đang mát xa cho Lãnh thiếu." 

Mắt Chu Uý Kì không rời khỏi mắt Lãnh Tịch, lúc nói đến mát xa hắn cố ý cúi đầu liếm liếm trên môi dính đầy nước miếng của Lãnh Tịch, sau đó lại nghiêng đầu hôn ở cổ cậu, cuối cùng còn cắn cắn ở hầu kết còn có vài phần ngây ngô của Lãnh Tịch, cả quá trình Lãnh Tịch không dám cử động.

Người ngoài cửa vừa nghe thấy Lãnh Tịch ở trong đó còn dám vào sao, vị tiểu tổ tông này ai cũng dám làm phiền sao, ông ta tốt nhất cách xa xa một chút mới là cách xử lý chính xác nhất, do đó cúi đầu khom lưng để lại mấy câu lập tức vội vàng rời khỏi, vốn dĩ không dám vào.

Đến khi tiếng bước chân của ông ta rời đi, Chu Uý Kì cười nhìn Lãnh Tịch lần nữa: "Thích tôi hôn cạu sao?" Lãnh Tịch ánh mắt mê ly, đáy mắt còn hơi ướt át, một tầng sương mù mỏng nhìn có vẻ vô cùng quyến rũ người khác, trên mặt cũng vô cùng hồng nhuận, rõ ràng bị hắn hôn đến rất có cảm giác.

Ánh mắt Lãnh Tịch loé lên, sau đó bỗng nhiên trừng lớn giãy giụa lần nữa: "Nói bậy! Ai thích đồ khốn kiếp chứ!"

Chu Uý Kì không khách sáo phì cười ra tiếng, lập tức cười khẽ nói: "Không thích thì thôi, vậy làm chút việc cậu thích đi."

Chu Uý Kì nói xong cũng không đợi Lãnh Tịch phản ứng lại, một tay luồn vào trong quần áo của Lãnh Tịch, tay của đàn ông tràn đầy sức lực, nhưng bây giờ giống như là mang theo điện quét qua trên người cậu, cơ thể Lãnh Tịch không khống chế được run rẩy: "Không, đừng mà..."

Chu Uý Kì mặc kệ cậu giãy giụa, thoắt cái đã kéo áo trên của cậu xuống ném sang một bên, Lãnh Tịch là loại hình gầy, nhưng cơ bắp nên có đều có, hơn nữa còn có vài phần non nớt thiếu niên mới có, Chu Uý Kì rất thích.

Lưng dán trực tiếp trên mặt đất cứng rắn lạnh lẽo, đau đớn kia khiến Lãnh Tịch vốn dĩ không có sức giãy giụa, mà Chu Uý Kì đã nhanh chóng kéo quần cậu xuống, quần lót màu xám nhạt lộ ra trong không khí, cách quần lót cũng có thể nhìn ra kích thước không nhỏ của cậu, đương nhiên, còn kém hơn nhiều so với Chu Uý Kì.


Chu Uý Kì cười cười, nhìn chỗ nào đó đã hơi ngẩng đầu nói: "Còn nói không thích tôi hôn cậu, cậu xem, cơ thể rất thành thật nha."

Chu Uý Kì nói xong dùng ngón tay gảy gảy, Lãnh Tịch lập tức hít khí, nhưng cậu không động được thân dưới, hai chân bị Chu Uý Kì mạnh mẽ tách ra áp chế lại, phía dưới đã bại lộ không sót gì ở trước mắt Chu Uý Kì, đây là giữa ban ngày, quả thật nhìn rất rõ ràng, mặt Lãnh Tịch đỏ đến không tưởng tượng nổi, một nửa là xấu hổ, một nửa là tức giận.


"Chu Uý Kì, rốt cuộc tại sao, tại sao mày phải nhằm vào tao như vậy?" Lãnh Tịch cố gắng bình tĩnh lại: "Bởi vì Doãn Huyên Huyên sao?"

Tay Chu Uý Kì xoa nắn trên người cậu không dừng lại, thuận miệng nói: "Cậu muốn nghĩ như vậy thì cũng có thể."

Hô hấp Lãnh Tịch cứng lại, tay Chu Uý Kì quấn đến trên mông cậu lần nữa, sau đó rất nhanh đến chỗ rãnh mông, chỗ đó vậy mà trở nên mềm mại bất ngờ, Lãnh Tịch phản xạ có điều kiện căng chặt phần mông, lại đúng lúc kẹp chặt ngón tay Chu Uý Kì ở trong đó.

"Đừng~" Hô hấp Lãnh Tịch hơi rối loạn nói.

Hình ảnh lần trước bị cường bạo xông vào trong đầu cậu, loại sỉ nhục và cảm giác đau đớn đó mãnh liệt kích thích thần kinh cậu, do đó nhìn Chu Uý Kì cơ thể của cậu đã bắt đầu hơi hơi run rẩy, cho nên giọng điệu của Lãnh Tịch trong hoảng loạn không tự giác yếu đi vài phần, vậy mà có chút mùi vị đáng thương.

Chu Uý Kì mặc kệ cậu, hơi dùng sức đè lên phía trước đã gấp hai chân cậu thành hình chữ M, mà cả người anh cũng ép lên, ngón giữa thon dài dùng lực cắm vào.

Có bàn tay vàng của hệ thống, trên ngón tay Chu Uý Kì đã dính đầy gel bôi trơn, do đó hắn mới vào đã cắm đến vừa sâu vừa thuận lợi, Lãnh Tịch không rõ tình huống lại bị chỗ đó của bản thân doạ sợ, chỗ đó của cậu dễ dàng vào như vậy sao? Nhưng cho dù như thế cậu vẫn đau đến nhíu mày.

"A ư~khốn kiếp ra ngoài! Lấy ra ngoài a ưm~" Lãnh Tịch khó nhọc nói.

"Rất mau cậu sẽ thích thôi." Chu Uý Kì chỉ cười, lập tức bắt đầu dùng tay thọc vào rút ra, so với lần đầu tiên trực tiếp cường bạo, hắn rõ ràng đã rất dịu dàng rồi không phải sao?

"A ha~ a a khốn kiếp! Khốn kiếp...Chu Uý Kì khốn kiếp~" Lãnh Tịch chỉ có thể vô ý thức chửi khốn kiếp, nhưng ý thức của cậu đã bị ngón tay ra ra vào vào trong lỗ đít kia dẫn dắt đi rồi.


Tràn đầy, trướng đau khó chịu từ lúc bắt đầu đến cảm giác dần dần tê dại, sau đó từng dòng điện, đặc biệt là lúc ngón tay của Chu Uý Kì quét qua một điểm nào đó, cả người Lãnh Tịch giống như là càng mất đi khống chế mà run rẩy.

Trong hoảng hốt Lãnh Tịch chỉ cảm thấy mình tiêu đời rồi, cơ thể mình lần trước chắc chắn là bị tên khốn kiếp này địt hỏng rồi, chỉ là bị chỉ gian mà thôi, cơ thể của cậu lại có phản ứng mãnh liệt như vậy, từng đợt khoái cảm kia còn có cảm giác khát khao nói không nên lời sắp nuốt chửng cậu rồi, nhục nhã quá, đáng hận, tất cả đều là vì tên khốn kiếp này, đều là vì hắn.

"Xuy~" đúng lúc này, Chu Uý Kì không biết đã rút cặc lớn của hắn ra từ lúc nào, sau đó trong lúc Lãnh Tịch thất thần cắm vào đến cùng.

"A! Khốn kiếp a a~ mày... mày muốn địt chết tao sao a~" Cả người Lãnh Tịch run rẩy, mọi cảm giác đều tập trun vào cự vật trong cơ thể kia, tên khốn kiếp này muốn đâm thủng cậu chắc.

"Đúng, địt chết cậu." Chu Uý Kì cười khẽ bắt đầu động, Lãnh Tịch bị hắn địt đến lùi về sau từng chút từng chút, mà Lãnh Tịch bị địt đã không chú ý được đau đớn trên lưng nữa, chỉ vô ý thức cuộn tròn ngón chân.

Âm thanh "bạch bạch bạch bạch" kích thích màng nhĩ hai người, khiến đầu óc Lãnh Tịch trống rỗng, cũng khiến Chu Uý Kì dốc sức địt hơn.

"A a a~ chậm chút a hu hu~ a ưm~" Lãnh Tịch vừa không kiềm chế được rên rỉ, vừa phải cố gắng khống chế âm lượng, sợ khiến người bên ngoài nghe thấy.

"Nhìn này, không phải cậu rất thích sao?" Chu Uý Kì vừa lôi kéo chân cậu điên cuồng địt giống như máy đóng cọc vừa trêu đùa, nhưng trả lời hắn chỉ là Lãnh Tịch đè xuống tiếng kêu, còn có vô ý thức lắc đầu.

"Không~ a a không... không thích, tao a a a ưm~tao muốn giết a hư~ quá sâu a không được a a khốn kiếp hư hư hư, mày là đồ cặn bã a a" Lãnh Tịch vừa chửi vừa bị địt đến lắc lư kịch liệt, chửi rủa ra khỏi miệng cũng bị địt đến ngắt quãng: "Rác rưởi, a a ưm cầm thú hô a..." 

"Rác rưởi cũng được cầm thú cũng được, có thể địt cho cậu phục là được rồi." Chu Uý Kì không hề để ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro