Chương 106: Slogan!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoạn video đám cưới của Bạch Nghiên vô tình bị leak ra ngoài, trong nhóm bạn bè được mọi người chia sẻ lên moments rất nhiều. Những chú mèo con dễ thương cùng chú Thanh Tước nhỏ được cư dân mạng quan tâm, mọi người đều đang hỏi nhau nhóm thú cưng này ở đâu. Video này thậm chí còn lọt vào top 10 xu hướng tìm kiếm trên Weibo, trở nên phổ biến hơn bao giờ hết.

Không ít người tìm đến Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng vì danh tiếng của nó, mục đích chỉ để được tận mắt nhìn thấy Mèo Ninja và tiểu Thanh Tước, công việc kinh doanh trở nên thịnh vượng hơn bao giờ hết. Càng ngày càng có nhiều cặp đôi hy vọng hôn lễ của mình có thể mời được nhóm thú cưng trong cửa hàng góp mặt.

Thậm chí một số công ty tổ chức sự kiện nhạy bén phát hiện ra con đường kinh doanh mới đã chú ý tới, có đại diện công ty tới đàm phán việc hợp tác, hy vọng Hạ Cát có thể cho thuê nhóm thú cưng này, cùng làm việc với họ để ra mắt gói dịch vụ cùng thú cưng tổ chức đám cưới, nhưng Hạ Cát uyển chuyển cự tuyệt. Cậu đồng ý để hai đứa tham gia hôn lễ của Bạch Nghiên chỉ vì muốn hoàn thành giấc mộng của cô ấy, đồng thời cũng là để giúp đỡ bạn bè. Về phần phục vụ mục đích thương mại khác, Hạ Cát chưa từng nghĩ qua.

Hôm nay, khi Hạ Cát đi vứt rác, bất ngờ phát hiện một cửa hàng chuẩn bị khai trương trên con phố thương nghiệp Vân Lai này. Cửa hàng đang trong quá trình sửa sang lại, cậu tò mò nên đi qua nhìn thử, cậu nhìn thấy logo được dán trên kính. Cậu chăm chú nhìn thật lâu, cứ có cảm giác đã nhìn thấy cái logo này ở đâu đó.

"Ông chủ Hạ, sao em lại ở đây thế này?" Một giọng nói dịu dàng vang lên phía sau Hạ Cát.

Cậu quay đầu, kinh ngạc: "Hồ tổng!"

Hồ Sóc xách túi lớn túi nhỏ trên tay, nở nụ cười: "Không ngờ em phát hiện nhanh như vậy, anh còn chuẩn bị quà để một thời gian nữa sang gặp em."

"Ý của anh là.....?" Hạ Cát biểu cảm hết sức kinh ngạc.

Hồ Sóc lấy chìa khoá từ trong túi ra, mở cửa hàng này ra, cùng tiện tay để đồ xuống, nói: "Đúng vậy, đây là cửa hàng của anh, mấy ngày nữa sẽ khai trương."

Hạ Cát kinh ngạc đến rớt cằm, đường đường là Tổng giám đốc của một công ty, sao phải vất vả chạy đến phố thương nghiệp Vân Lai vắng hoe này mở cửa hàng, trừ phi....Hạ Cát cẩn thận hỏi: "Hồ tổng, công ty của các anh xảy ra vấn đề gì sao?"

Hồ Sóc nghe xong cười phá lên: "Ha ha ha, ông chủ Hạ à, chẳng lẽ công ty không có việc gì, anh thân là người đứng đầu cũng không thể tự mở cửa hàng hay sao?"

Hạ Cát vội vàng giải thích: "Ý của tôi không phải vậy."

"Ông chủ Hạ yên tâm, công ty của anh đang hoạt động rất tốt, anh cũng chưa bị đuổi việc. Vừa rồi anh chỉ đùa em thôi, cửa hàng này thực ra giống như một khoản đầu tư thí điểm của công ty tại phố thương nghiệp Vân Lai mà thôi, chủ yếu muốn phát triển hướng thú cưng xuất nhập khẩu. Nếu như có hiệu quả và phát triển tốt, công ty sẽ thực hiện phát triển lĩnh vực bán lẻ trong tương lai."

"Thì ra là thế." Hạ Cát biết mình vừa rồi tưởng tượng có hơi quá, lúc này có hơi xấu hổ, cậu tò mò hỏi: "Nhưng sao anh lại chọn thí điểm tại đây vậy?"

Hồ Sóc trả lời: "Có gì lạ đâu, chẳng lẽ em không biết con phố này trở nên cực kỳ nổi tiếng vì cửa hàng của em sao? Em xem đi, có phải em phát hiện ra chuẩn bị có nhiều cửa hàng mới sắp khai trương không? Giá phòng cũng sẽ tăng, nước lên thì thuyền lên, công ty cũng xem như nhặt của hời trước thôi."

Thực ra chính Hạ Cát cũng không ngờ sức ảnh hưởng của chuỗi cửa hàng nhà mình lại lớn đến như vậy, nhưng coi như đây là một điều tốt, đợi đến khi cửa hàng mở khắp con phố này, người ghé thăm cũng sẽ nhiều lên. Nói không chừng một ngày nào đó, con phố thương nghiệp Vân Lai này cũng sẽ giống như cái tên của nó vậy.

Hồ Sóc và Hạ Cát hàn huyên với nhau thêm vài câu, sau đó anh vội vàng về công ty. Lúc Hạ Cát trở về bèn tiện đường rẽ vào Kỳ trân dị thú.

Trước đó Hạ Cát nhờ Hồ Thiên chăm sóc quả trứng thú cưng của mình, nhưng rất là tiếc tất cả đều thất bại. Lúc này cậu cũng vừa mới mua một quả trứng, cậu còn mua kèm theo luôn hai bình gia tốc, tính toán thời gian thì hôm nay có thể nở được rồi.

Dạo này việc kinh doanh Kỳ trân dị thú cũng rất khá, Hồ Thiên đang suy nghĩ thêm về việc mở rộng cửa hàng. Bây giờ nghĩ lại, anh đại khái cảm giác được không lâu sau đó, phố thương nghiệp Vân Lai sẽ tăng giá phòng.

"Ông chủ Hồ, tôi đến xem trứng." Hạ Cát gõ cửa.

"Ồ, tới rồi à!" Hồ Thiên ôm mèo cam từ trong ra đón: "Vẫn không thay đổi gì cả, cậu vẫn muốn nhìn sao."

"Đúng vậy." Hạ Cát theo Hồ Thiên đến rương ấp trứng, quả thật không có gì thay đổi. Lần này cậu cũng mua ngôi sao may mắn, không biết có thể thành công hay không.

Hạ Cát vừa ngẩng đầu phát hiện Hồ Thiên đang nhìn cậu chằm chằm, nhưng không phải nhìn mặt cậu, mà lại nhìn áo. Hạ Cát cúi đầu nhìn thoáng qua áo thin của mình, nghi hoặc: "Ông chủ Hạ, áo của tôi làm sao à?"

Hồ Thiên cấp tốc thu lại ánh mắt, cười ha ha: "Không có gì, chỉ là tôi thấy cái áo thun này của cậu đẹp lắm."

Hạ Cát: "?" Áo thun màu trắng cũng có loại đẹp hay xấu à?

Hạ Cát ôm trứng thú cưng từ trong lồng ấp ra, nói: "Thôi quả trứng này tôi cứ ôm về thôi, dù sao tính thời gian thì nay cũng nên nở rồi. Nếu như thất bại, ngày mai tôi lại mang quả khác sang."

"Tuỳ cậu." Hồ Thiên nhìn Hạ Cát rời đi, nói với mèo cam trong ngực: "Lâu như vậy bụng còn chưa thấy gì, không phải Long Uý không được đấy chứ?"

.....

Hạ Cát quay về cửa hàng, thấy Hội trưởng Lục Thần Dật của Hiệp hội cứu trợ động vật lang thang Giang thành đang chờ mình.

"Hội trưởng Lục, anh tới tìm tôi có chuyện gì sao?" Hạ Cát ôm trứng giao cho A Phượng, để cậu hỗ trợ ôm tới phòng ngủ.

Lục Thần Dật dương dương đắc ý giơ máy tính bảng cho cậu nhìn: "Hội viên Hiệp hội của chúng tôi vừa mới đột phá 5000 thành viên!"

Hạ Cát nhớ từ lúc cậu biết đến Hiệp hội, thành viên chỉ có lác đác mấy trăm thành viên, không ngờ bất tri bất giác đã trưởng thành nhanh chóng như vậy. Hạ Cát vội nói: "Đây chính là chuyện tốt, chúc mừng, chúc mừng!"

Lục Thần Dật vỗ đùi: "Các thành viên trong hội cũng nghĩ như vậy! Hiện tại tổng bộ cũng ngay trên con phố này, cửa hàng của cậu gần hiệp hội nhất, mọi người đề nghị chờ buổi tối khi cậu đóng cửa sẽ tụ tập sang bên này chúc mừng, huống hồ cậu còn là thành viên rất quan trọng trong Hiệp hội chúng tôi. Cậu yên tâm, phí tổn cho buổi event này một mình tôi bao hết, cậu thấy thế nào?"

Thân là thành viên của Hiệp hội, Hạ Cát tất nhiên cũng muốn chúc mừng, bèn đáp ứng mà không suy nghĩ gì nhiều. Có được câu trả lời chắc chắn của Hạ Cát, Lục Thần Dật hài lòng chạy đi mua đồ.

Lục Thần Dật vừa đi, A Phượng bèn vội vã chạy tới, lo lắng nói: "Ba, ba ơi, trứng nứt rồi... Con ôm cẩn thận lắm rồi mà."

"Nứt?" Trong lòng Hạ Cát hơi hồi hộp, có phải là muốn nở hay không?

Cậu lập tức cùng A Phượng xông lên lầu, hồi hộp nhìn chằm chằm quả trứng trên giường đã có những đường nứt. Nếu như vỏ trứng vỡ vụn ra tức là ấp trứng thất bại, nhưng nếu như không phải, thì tức là Hạ Cát ấp nở thành công một thú cưng cấp truyền thuyết!

Bỗng nhiên, quả trứng đang yên lặng đột ngột lắc lư một cái, tim Hạ Cát cũng kích động đập thịch một cái. Sau đó cậu thấy vết nứt trên vỏ trứng càng ngày càng nhiều, đỉnh vỏ còn lõm một vệt, cậu nín thở.

Ngay sau đó, một mảnh vỏ trứng khác rơi xuống, Hạ Cát nhìn thấy bên trong có một bóng trăng trắng. Cậu còn chưa kịp xích lại xem thì nghe thấy A Phượng đột nhiên kêu lên: "Ồ? Ba ơi, hình như đồng loại của A Phượng nha."

A Phượng vừa dứt lời, vỏ trứng còn lại bị nhóc con bên trong phá ra. Sau đó một nhóc con trăng trắng tròn tròn lăn ra ngoài.

Hạ Cát: "!!!! Thành công rồi!"

[Ting! Chúc mừng ký chủ thành công ấp nở thú cưng cấp độ truyền thuyết - Bồ Câu Hoà Bình!]

Bánh bao trên giường chầm chậm duỗi toàn bộ cơ thể, lộ ra cái đầu nho nhỏ, đôi mắt đen bóng nhìn Hạ Cát, nhẹ nhàng kêu 'cúc cu'.

Đã lâu chưa chào đón sinh mệnh mới chào đời, lúc này Hạ Cát mới nhớ ra mình còn chưa kịp chuẩn bị cái gì, cậu luống cuống tay chân. Vội vàng bảo A Phượng tìm một cái khăn sạch, còn mình thì đi lấy thuốc tăng trưởng đút nhóc con này ăn.

Bồ câu nhỏ tính cách rất yên tĩnh, ngoan ngoãn nép vào trong ngực Hạ Cát uống thuốc tăng trưởng. Ngay cả Hạ Cát đang khẩn trương cũng bình tĩnh lại được. Thế là Hạ Cát bèn cho nó ăn, vừa xem giới thiệu trong 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện".

[Bồ câu hoà bình, thú cưng cấp độ truyền thuyết. Bồ câu hoà bình là biểu tượng cho hoà bình, có khả năng xoa dịu lòng người, thanh lọc tâm hồn. Chỉ cần có Bồ câu hoà bình ở đó, chiến tranh xâm lược sẽ không bao giờ diễn ra. Mọi người có thể an cư lạc nghiệp, có thể nói là thú cưng cấp độ truyền thuyết được mọi người đều mong đợi.]

"Tốt quá rồi, bé con lợi hại quá!" Hạ Cát cảm thán, quả nhiên là thú cưng trong truyền thuyết, vậy mà lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy. Hạ Cát đúng là may mắn, thế mà lại có thể ấp nở thành công Bồ Câu Hoà bình.

....

Ban đêm sau khi cửa hàng đã đóng cửa, Hiệp hội đến tiệm Hạ Cát tổ chức chúc mừng. Lục Thần Dật chuẩn bị không ít đồ ăn và rượu, mọi người quyết tâm không say không về.

Tại bữa tiệc, Lục Thần Dật say sưa nói về kế hoạch giải cứu tất cả thú cưng lang thang trong tương lai của mình, mọi người cũng rất hào hứng. Không ít hội viên còn nhắc đến diễn đàn 'Trăm chuyện của thú cưng', hy vọng có thể phát triển hơn nữa.

Hạ Cát bưng chén rượu, mặt mũi hồng hào, trong lòng ấm áp. Nhìn những gương mặt trẻ trung đầy nhiệt huyết trước mặt, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng biết ơn, biết ơn vì đã gặp được nhiều người có cùng chung chí hướng như vậy.

Trong khi mọi người đang cười đùa ồn ào, bỗng nhiên có một cô gái khóc, mọi người bèn vội vàng hỏi có chuyện gì xảy ra. Cô gái lau nước mắt nói: "Không sao đâu ạ, do mèo nhà em hai ngày trước đã qua đời rồi. Em uống chút rượu lại nhớ đến nó, không thể khống chế được bản thân mà rơi nước mắt."

Các hội viên khác vội vàng an ủi cô ấy: "Không sao, cái chết đâu phải là kết thúc, nó chỉ đang sống ở một thế giới khác mà thôi."

Cô gái vừa cười vừa lau nước mắt, cô không muốn mình làm mọi người mất hứng, bèn giơ cao ly rượu: "Em rất vui vì hôm nay chúng ta có mặt ở đây chúc mừng sự phát triển của Hiệp hội, cố gắng đạt đến 10.000 thành viên trong năm tới! Cạn ly!"

Mọi người cùng nhau cụng ly, cao giọng: "Cạn ly!"

Mọi người chơi đến đêm khuya, giúp Hạ cát dọn dẹp xong mới ra về.

Hạ Cát nằm trên giường vẫn đang tra nhiệm vụ của hệ thống.

[Ting! Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cao cấp, phần thưởng nhiệm vụ đã được phát. Hiện tại quảng cáo miễn phí cửa hàng cũng đã phát trên tất cả các vị diện. Nhiệm vụ nâng cao đã được mở khoá, xin ký chủ không ngừng cố gắng!]

"Còn chưa ngủ sao?" Long Uý vén chăn lên nằm vào.

"Vâng, em đang suy nghĩ slogan quảng cáo." Hạ Cát nói.

Long Uý kéo Hạ Cát vào trong ngực, nói: "Nhiệm vụ cái gì, em không cần quá lo lắng, đừng làm mình mệt mỏi quá."

Hạ Cát thoát ra khỏi hệ thống, ôm Long Uý, cậu đột nhiên nói: "Anh Long, nếu như người đi rồi có thể sang thế giới khác, vậy quảng cáo phát toàn vị diện của cửa hàng mình liệu ông nội có thể nhìn thấy hay không?"

Long Uý dịu dàng vuốt ve tóc Hạ Cát, im lặng một hồi rồi nói: "Anh không biết."

"Dạ." Hạ Cát nằm trong lồng ngực Long Uý, chậm rãi nhắm mắt lại.

....

Buổi sáng, Hạ Cát tỉnh sớm hơn so với thường ngày. Lúc xuống lầu, cậu đã thấy bồ câu nhỏ đang đậu ở cửa ra vào, ngó nghiêng nhìn xung quanh, cậu mở cửa tiệm.

Bồ câu nhỏ vỗ cánh, đậu trên đỉnh một chiếc đèn trong cửa hàng, híp mắt, thoải mái tắm nắng ban mai.

Ánh nắng ban sáng thoải mái dễ chịu, Hạ Cát cũng duỗi lưng một cái.

Long Uý đã chuẩn bị xong bữa sáng, gọi cậu: "Vào ăn sáng đi em."

"Dạ." Hạ Cát cười đi vào trong bếp.

Long Uý thuận miệng hỏi cậu: "Em đã nghĩ ra slogan gì chưa?"

Hạ Cát hôn khoé miệng hắn, xem như chào buổi sáng, cười nói: "Em nghĩ ra rồi."

Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng: Tình yêu và ước mơ, bạn muốn, chúng tôi đều có.

Hoàn chính văn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro