Chương 11: Thế giới một [11] H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bị con trai thao đi tiểu trên ban công, phun nước)

Thu Xuyên Bạch mở to hai mắt, ban công mở toang, gió nhẹ lướt qua cơ thể Thu Xuyên Bạch, mang đến một chút ngứa ngáy.

Ánh nắng chiếu lên người Thu Xuyên Bạch, khiến cậu có loại ảo giác như đang bại lộ nơi công cộng.

"Không ha ha a...... Ách ha ha sẽ bị...... Sẽ bị phát hiện...... Ư ha ha a......"

Thu Xuyên Bạch uốn éo người kháng cự, Tư Niên nắm chặt lực đạo, không cho Thu Xuyên Bạch rơi xuống, tiến đến bên tai Thu Xuyên Bạch nhỏ giọng an ủi.

"Bảo bối ngoan, nơi này là biệt thự tư nhân, sẽ không bị phát hiện, huyệt dâm thả lỏng chút."

Lúc này huyệt dâm của Thu Xuyên Bạch siết chặt quá mức, Tư Niên âm thầm hít một ngụm khí lạnh, tăng thêm lực đạo không ngừng điều khiển, dâm thủy phun ra từng nơi trên ban công.

Tư Niên dám to gan như vậy, đương nhiên có chỗ dựa, cho dù Tư Niên nguyện ý, Tiểu Tứ cũng sẽ không đồng ý để cho chủ nhân của mình lưu lại chuyện không tốt.

"Ư ha ha a...... A ha ha a...... Quá lớn...... Ha ha a a a......"

Tư Niên cảm giác được Thu Xuyên Bạch trở nên càng thêm hưng phấn, thân thể phá lệ mẫn cảm, đại nhục bổng mỗi lần nghiền ép lên mị thịt, đều có thể kích thích một trận run rẩy.

"Huyệt dâm trở nên thật mềm, bảo bối có sướng hay không, đại nhục bổng sắp bị em hút khô."

Tư Niên trên cổ nổi gân xanh, ngưng thần chống cự sức hút mạnh mẽ của huyệt dâm, rất sợ mình sơ xuất, sẽ chật vật bắn ra.

"Ô ô ha ha a a...... Sảng khoái...... A ha ha a a...... Lão công thật là lợi hại......"

Một khi tính dục vượt qua một mức nhất định, sẽ có thể chiến thắng sợ hãi, trong đầu Thu Xuyên Bạch đã không còn lo lắng bị phát hiện, toàn bộ cơ thể đều tập trung trên đại nhục bổng không ngừng ra vào.

"A ách ha ha...... Được rồi...... Ưm ha ha a...... Em......"

Thu Xuyên Bạch ngắt quãng không nói được thành một câu, Tư Niên đảo qua nơi nào đó, cảm thụ huyệt dâm rung động, ánh mắt lóe lên một tia ác thú vị.

"Lão bà, nhìn xuống."

Thu Xuyên Bạch nghi hoặc nhìn xuống, thân thể lập tức căng thẳng, con ngươi trong nháy mắt co vào.

"Không được...... Mau trở về a a a...... A ha a...... Mẹ Lý...... Ưm ha ha a"

Điều khiến Thu Xuyên Bạch sợ hãi chính là mẹ Lý không biết từ lúc nào xuất hiện ở dưới lầu, Thu Xuyên Bạch bối rối muốn Tư Niên lui về, lại bị đại nhục bổng hung mãnh thao quân lính tan rã, toàn thân mềm nát đổ vào trong ngực Tư Niên.

"Bảo bối lớn tiếng như vậy, là muốn cho mẹ Lý đến xem dáng vẻ huyệt dâm bị rót tinh sao?"

Quả nhiên, Thu Xuyên Bạch nghe đến câu nói này, tiếng kêu đột nhiên im bặt, chỉ còn tiếng rên rỉ đứt quãng kìm lòng không được mà phát ra.

Tư Niên cúi đầu xem xét, phát hiện môi dưới của Thu Xuyên Bạch bị cắn đến sung huyết, giữa lông mày đều là khó nhịn, nhất thời vô cùng đau lòng, hối hận mình trong lúc nhất thời ác thú.

"Đừng sợ, mẹ Lý không có phát hiện chúng ta, bà vào phòng khách không thể nghe được, ngoan."

Nói rồi cúi đầu xuống ngậm lấy môi đỏ của Thu Xuyên Bạch, cứu vớt môi dưới vô cùng đáng thương.

"Ưm ô ô...... Ư ha ha...... Thật kỳ quái...... Ha ha a ưm...... Muốn đi tiểu......"

Vừa hôn mấy lần, Thu Xuyên Bạch liền giãy dụa đẩy Tư Niên ra, trong mắt lóe luống cuống, Tư Niên nghe được lời của Thu Xuyên Bạch, vô thức nhìn côn thịt nhỏ của Thu Xuyên Bạch.

Chỉ thấy côn thịt có chút rung động, cán trướng phát tím, trông như sắp bộc phát bất cứ lúc nào.

"Ha ha a...... Đi nhà vệ sinh...... Ư ha ha trở về......"

Tư Niên từ trong ngu ngơ lấy lại tinh thần, trong lòng càng thêm hưng phấn, côn thịt trong nháy mắt sưng to lên một vòng, Thu Xuyên Bạch kiều dâm một tiếng, cuối cùng một chút sức lực giãy dụa cũng không còn.

"Tè ra quần, lão bà đi tiểu cho lão công nhìn được không."

Tư Niên tăng thêm tốc độ, đại nhục bổng rút ra toàn bộ, rồi hung ác đâm vào, nhiều lần công kích tao tâm của Thu Xuyên Bạch, Thu Xuyên Bạch bị thao miệng há to, hai mắt hơi trợn lên, bộ dáng chín mọng.

"A ha ha a...... Đi...... Không ha ha a a......"

Theo một tiếng kêu hô cuối cùng của Thu Xuyên Bạch, côn thịt nhỏ rốt cuộc nhịn không nổi, mãnh liệt phun ra cột nước trong suốt, tí tách tí tách rơi vào trên ban công.

Làm cho Tư Niên cảm thấy kinh ngạc nhất chính là huyệt dâm của Thu Xuyên Bạch, nương theo bắn nước tiểu, huyệt dâm dưới sự điều khiển của đại nhục bổng cũng đạt đến cao trào, mãnh liệt nhúc nhích làm cho Tư Niên trực tiếp bắn ra, một cỗ đánh vào tường thịt kiều nộn.

Trong huyệt dâm tuôn ra một dòng nước ấm, tưới vào quy đầu, lan tràn qua cán, cuối cùng từ trong huyệt dâm phun ra, nửa người dưới quấn lấy nhau trong lúc nhất thời bay ra chất lỏng, dâm mỹ vô cùng.

"A ha ha...... Muốn hư mất...... Ách ha ha a......"

"Làm sao có thể, bảo bối phun nước, huyệt dâm thật lợi hại."

Tư Niên cũng kịp phản ứng đây là tình huống gì, hôn lên khóe mắt của Thu Xuyên Bạch, chậm rãi đi quanh phòng, lại vuốt ve Thu Xuyên Bạch đang thất thần.

Sau đó Tư Niên cũng nếm đến quả đắng, Thu Xuyên Bạch xấu hổ đuổi hắn ra khỏi phòng, Tư Niên đau khổ giãy dụa, mồm mép cả buổi tối, cũng không đợi được Thu Xuyên Bạch mở cửa.

Lần đầu tiên có lão bà rồi còn một mình qua đêm, nội tâm Tư Niên bị trống rỗng tịch mịch chiếm hết, lật qua lật lại cũng không thể chìm vào giấc ngủ, cuối cùng vẫn xuống giường lặng lẽ canh giữ trước cửa Thu Xuyên Bạch.

Thu Xuyên Bạch cũng ngủ không yên cả đêm, dậy thật sớm mở cửa phòng, nhìn thấy Tư Niên ngồi ở bên cạnh khung cửa.

"Anh đang làm gì!"

"A bảo bối, em tỉnh rồi!"

Tư Niên mông lung mở mắt ra, nhìn thấy Thu Xuyên Bạch đang kinh ngạc nhìn mình, hai mắt đột nhiên sáng lên, không quan tâm bổ nhào đến ôm Thu Xuyên Bạch vào trong ngực, giống con chó lớn không ngừng cọ lấy cậu.

"Không có em bên cạnh anh không ngủ được, ở đây chờ em có thể ngay lập tức nhìn thấy em."

Bị chó săn nhỏ nhà mình dùng sức nũng nịu, lửa giận cũng bị tưới đến không còn một mảnh, Thu Xuyên Bạch ôm eo Tư Niên.

"Ngốc, không biết gọi em sao."

"Không muốn làm phiền đến em."

Thu Xuyên Bạch thở dài, từng bước một lôi kéo Tứ Niên đang ôm mình trở lại giường, chủ động đưa mình vào trong ngực Tư Niên.

"Ngủ đi, em ngủ cùng anh một lát."

Tư Niên cười hắc hắc, hôn mạnh Thu Xuyên Bạch mấy ngụm, thỏa mãn ôm lấy cậu, chỉ trong chốc lát, liền nặng nề ngủ thiếp đi.

Được lồng ngực rộng rãi của Tư Niên bao khỏa, nghe tiếng tim đập truyền đến, trái tim treo lửng suốt đêm của Thu Xuyên Bạch chầm chậm an định lại, nhắm mắt tiến vào mộng đẹp.

Ngủ một giấc đến xế chiều, trang phục định chế đã đưa đến cửa, hai người lúc này mới chậm rãi ung dung rời giường, may mắn chính là lễ phục không có bất cứ vấn đề gì, có thể trực tiếp mặc đến yến hội.

"Một hồi đến nơi, chúng ta sẽ tách ra."

Thu Xuyên Bạch lặp đi lặp lại căn dặn Tư Niên, Tư Niên ừ một tiếng, trong lòng vẫn có chút khó chịu, dựa vào cái gì Tư Mục có thể quang minh chính đại như vậy, trong khi mình và Thu Xuyên Bạch chỉ có thể lén lút, xem ra phải nhanh một chút thu lưới.

Nhìn ra Tư Niên khó chịu, Thu Xuyên Bạch đưa tay dẫn ra Tư Niên, trong lòng bàn tay trấn an nhéo nhéo, lắc lắc tay to của Tư Niên, bao khỏa tay nhỏ của Thu Xuyên Bạch ở bên trong, hai người lấy tư thế này đi đến sảnh yến hội.

"U, đây không phải tẩu tử sao, cậu cũng đến tham gia yến hội nha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro