Chương 12: Thế giới một [12] H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Trong yến hội bị hạ dược, thao lộng mẹ nhỏ)

Tư Ái Lâm đứng trước mặt Thu Xuyên Bạch, ánh mắt đầy ác ý, những người xung quanh đều bị giọng nói của Tư Ái Lâm hấp dẫn.

Cảm nhận được những ánh mắt đang tập trung xung quanh mình, nét mặt Thu Xuyên Bạch vẫn không thay đổi, bình tĩnh trả lời.

"Đúng vậy a, dù sao tôi cũng là trưởng bối của Tư Mục, trưởng bối vẫn phải có dáng vẻ của trưởng bối, cô nói có đúng hay không."

Tư Ái Lâm nghe vậy, mặt mày dựng lên, lúc này trở nên tức giận.

"Cậu nói ai, tiểu gia tử xuất thân tao......"

"Cô cô, yến hội hình như sắp bắt đầu, chúng ta đi vào trước đi, đứng đây ảnh hưởng đến người khác."

Tư Niên trước một bước ngăn cảm Tư Ái Lâm, sắc mặt nhàn nhạt nhìn cô ta, Tư Ái Lâm nhìn thấy sắc mặt Tư Niên, đột nhiên cảm thấy chột dạ, lập lòe ngừng nói, quay người đi vào đại sảnh.

Thu Xuyên Bạch nhìn Tư Niên trước mắt, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng, trong lòng càng ấm áp hơn, tiến lên vỗ nhẹ vào lưng Tư Niên.

"Đi thôi."

Tư Niên gật đầu, thủ thế bảo hộ sau Thu Xuyên Bạch một bước, nội tâm vẫn còn tức giận trước lời nói của Tư Ái Lâm.

"Ký chủ cũng sắp xếp xong rồi, nhanh đưa chủ nhân rời khỏi Tư gia đi."

Tiểu Tứ tức giận nói, nó cũng nhìn qua toàn bộ cốt truyện, Thu Xuyên Bạch đã trải qua những cảnh tượng thậm chí còn kinh khủng hơn vừa rồi không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều khiến Tiểu Tứ lo lắng.

"Sắp rồi, chỉ còn chút nữa thôi."

Tư Niên trong lòng đáp lại Tiểu Tứ, âm thầm quyết định triển khai hạng mục nhanh hơn, tin tức truyền đến tay người thi hành, đã dẫn phát một trận kêu trời trách đất.

"Đại ca."

"Mẹ nhỏ, Tư Niên, hai người đến rồi."

Tư Mục hướng hai người gật đầu, hôm nay là lễ đính hôn của hắn, có lẽ là trong lòng cao hứng, vẻ mặt của Tư Mục nhu hòa hơn trước rất nhiều, khí tràng cũng không có cường ngạnh như vậy.

Tư Niên liếc nhìn chung quanh, không có đi lên bắt chuyện với người khác, tận lực đi theo hên người Thu Xuyên Bạch.

Yến hội hôm nay không có thuận lợi như vậy, một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời Thu Xuyên Bạch.

Vẻ đẹp của Thu Xuyên Bạch không chỉ hấp dẫn mỗi Tư Phong Lạc, người bên cạnh Tư Phong Lạc cũng nhìn chằm chằm cậu, trong đó đặc biệt là Lưu Kỳ Hiện.

Lưu Kỳ Hiện giờ là chồng của Tư Ái Lâm, lúc tuổi còn trẻ bán mạng vì Tư Phong Lạc được Tư Phong Lạc thưởng thức, cuối cùng dựa vào ngoại hình không tệ được Tư Ái Lâm ưu ái.

Nhưng người này sắc dục huân tâm, lúc Tư Phong Lạc tại thế còn có thu liễm, đợi đến khi Tư Phong Lạc qua đời, lá gan liền lớn hơn, không chỉ một lần ở trước công chúng biểu hiện ra tư thái chăm sóc Thu Xuyên Bạch.

Tối nay chính là thời gian cuối cùng Lưu Kỳ Hiện sẽ ra tay, đánh thuốc Thu Xuyên Bạch, trong lúc làm loạn bị mọi người phát hiện, sau đó thanh danh của Thu Xuyên Bạch rớt xuống ngàn trượng, Lưu Kỳ Hiện lại giả vờ nạn nhân bị câu dẫn bình yên vô sự.

Thu Xuyên Bạch hắc hóa cũng bắt đầu từ lần này, trăm phương ngàn kế xâm nhập vào Tư gia, lật đổ Lưu Kỳ Hiện, để có được Tư Mục thủ đoạn trở nên càng càn rỡ, cuối cùng vẫn đánh không lại quang hoàn nhân vật chính của Tư Mục.

"Sao vẫn luôn ở đây, đã nói xong đến hiện trường phải tách ra."

Thu Xuyên Bạch bất đắc dĩ nhìn Tư Niên một tấc cũng không rời, ngọt ngào trong lòng lại không có cách nào khắc chế, cậu rất thích Tư Niên dính lấy mình.

"Ưm, không muốn rời xa bảo bối, không sao đâu, đêm nay không phải sân nhà của anh."

Nhìn Thu Xuyên Bạch kiều nhuyễn, Tư Niên không cách nào tưởng tượng được Thu Xuyên Bạch ở giai đoạn sau sẽ phát điên như thế nào, mỗi lần tưởng tượng đến, trong lòng sẽ nghẹn không thể thở nổi.

Thu Xuyên Bạch bất đắc dĩ, cũng không chịu nổi sự nũng nịu của Tứ Niên, nhìn chung quanh một chút, tiến đến lặng lẽ dùng ngón út câu vào ngón tay Tư Niên, sau đó lập tức rút trở về, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Tư Niên bị Thu Xuyên Bạch trêu chọc đến, cũng lặng lẽ meo meo đưa đến, hai người trong yến hội người đến người đi làm trò chơi nhỏ ngây thơ giữa những người yêu nhau.

Nhưng mà Tư Niên ngàn phòng vạn phòng, cốt truyện vẫn phát sinh, chỉ sau vài phút bị Tư Mục gọi đi, trở về đã tìm không thấy thân ảnh Thu Xuyên Bạch.

"Tiểu Tứ! Tìm kiếm vị trí."

"Vâng ký chủ."

Tư Niên vô cùng lo lắng, vội vàng đi đến vị trí do Tiểu Tứ chỉ dẫn, dùng chân đá tung cửa phòng, rầm một tiếng, đập vào mi mắt làtấm lưng mập mạp của Lưu Kỳ Hiện.

Không đợi Lưu Kỳ Hiện xoay người, Tư Niên chạy tới một quyền đánh ngất Lưu Kỳ Hiện, theo trên mặt đất phát ra một tiếng phịch nặng nề, bóng dáng của Thu Xuyên Bạch xuất hiện trước mặt Tư Niên.

"Bảo bối! Em có sao không."

"Ưm a...... Nóng...... Đi ra"

Thu Xuyên Bạch toàn thân ửng hồng, ý thức đã không rõ ràng, trong tay kháng cự người đến gần.

Tư Niên trong lòng liên tục xuất hiện bạo ngược, hung hăng đá mạnh vào hạ bộ của Lưu Kỳ Hiện, Lưu Kỳ Hiện đang hôn mê lập tức lộ ra thần sắc thống khổ.

"Tiểu Tứ, có thuốc không, cho tôi một ít."

"Có, nhưng muốn dùng ký chủ phải lấy điểm tích lũy đổi, ký chủ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ......"

"Thiếu trước."

Một bình thuốc đột nhiên xuất hiện trong tay Tư Niên, Tứ Niệm hơi buông Thu Xuyên Bạch ra trực tiếp đổ thuốc thẳng vào miệng Lưu Kỳ Hiện, liếc mắt qua, ném chiếc bình vào trong tay Lưu Kỳ Hiện, quay người đưa Thu Xuyên Bạch ra ngoài.

"Không muốn...... Ô ô a đi ra"

Thu Xuyên Bạch phát ra tiếng nghẹn ngào như mèo con, Tư Niên một bên đi lên lầu, một bên đau lòng hôn Thu Xuyên Bạch đang bất an.

"Bảo bối là anh, ngoan a, lão công ở đây."

Lời nói của Tư Niệm dường như chạm đến thần kinh nào đó của Thu Xuyên Bạch, Thu Xuyên Bạch miễn cưỡng mở mắt. Cố gắng nhận ra người trước mắt, không bao lâu biểu lộ dần dần ủy khuất, đầu chìm vào trong ngực Tư Niên.

"Lão công ô ô...... Thật là khó chịu ha ha...... Ách......"

"Ngoan a, chờ một chút, lập tức sẽ ổn thôi."

Trong mắt Tư Niên tràn ngập đau lòng, bước chân càng thêm vội vàng, từng bước một đi về phía căn phòng dành riêng cho mình.

"Tư Niên! Em đang làm gì!"

Trước mặt đột nhiên truyền ra giọng nói kinh ngạc, Tư Niên ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Tư Mục đứng cách đó không xa, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.

Tư Niên ngẩn người, không ngờ dưới tình huống như vậy sẽ gặp Tư Mục.

"Ư ha ha...... Lão công...... A ha ha......"

Thu Xuyên Bạch càng lúc càng vặn vẹo, Tư Niên trong lúc nhất thời không lo được việc khác, xoay người đi vào phòng.

"Ca, em sẽ giải thích cho anh sau."

Căn phòng đóng sầm lại, để lại Tư Mục một mình trầm ngâm suy nghĩ bên ngoài.

"Ha ha a...... Muốn...... A ha ha đại nhục bổng của lão công......"

Tư Niên đặt Thu Xuyên Bạch lên giường, dùng ngón tay thăm dò trong huyệt dâm, phát hiện đã ướt thành Thủy Liêm động, lập tức cũng miễn đi màn dạo đầu, nâng cao đại nhục bổng đi vào.

"A, vừa ướt vừa nóng, bảo bối thật tao."

"Ư a a A ha a...... Thật tuyệt...... Ha ha a a a...... Còn muốn ưm ha ha......"

Thu Xuyên Bạch hoàn toàn mất đi kiểm soát, vòng eo mềm mại điên cuồng vặn vẹo, huyệt dâm còn muốn ướt át trơn trượt hơn trước, Tư Niên sảng đến chỉ muốn mạnh mẽ thao lộng, không quan tâm đến kỹ xảo gì.

"Ha ha a...... Đi ô ha ha a...... Ách A ha a......"

Huyệt dâm cực độ mẫn cảm của Thu Xuyên Bạch dưới sự thao lộng của Tư Niên rất nhanh đã đến cao trào, thân thể nhỏ nhắn run lên, côn thịt không ngừng phun ra tinh dịch.

Tư Niên tạm hoãn động tác, để phòng mình chật vật bắn ra, nhìn thấy sắc mặt Thu Xuyên Bạch vẫn ửng hồng, biết thuốc còn chưa hết tác dụng.

Quả nhiên, huyệt dâm vặn vẹo vẫn chưa  kết thúc, khát vọng lần nữa bò lên trên thân thể Thu Xuyên Bạch, không quan tâm uốn éo.

"Ưm ha ha a...... Còn muốn...... Ha ha a......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro