Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bộ phim trước của Trọng Bình đóng hôm nay bắt đầu chiếu, nên lịch trình hôm nay của anh kín mít tới tận tối.

Kỳ An đứng bên dưới nhìn Trọng Bình trên rạp phim trả lời phỏng vấn. Nay anh trang điểm nhẹ nhàng tôn thêm vẻ nam tính.

Trong phòng bật máy lạnh có 16 độ, bên trên có một diễn viên nữ mặc chiếc váy mỏng. Cô gái mỉm cười với phóng viên nhưng Kỳ An để ý thấy tay cô xoa lại với nhau.

Mang nước lên đưa cho Trọng Bình tiện thể đưa áo khoác của bản thân cho cô gái kia. Cô gái nhận lấy áo cúi đầu cảm ơn. Kỳ An xua tay, quay lại nhận chai nước của Trọng Bình.

Trọng Bình ghé sát tai cậu "Cậu quen Yaya à?"

Kỳ An lắc đầu "Tôi thấy cô ấy mặc phong phanh quá nên đưa áo cho cô ấy mượn thôi."

Trọng Bình nhíu mày "Tôi cũng lạnh."

Nhìn người trước mặt áo trong áo ngoài không có tí gì là lạnh cả, nhưng cậu vẫn hùa theo "Đợi tí, tôi đi hỏi staff còn áo không."

"Thôi không cần."

Kỳ An bĩu môi nói nhỏ "Cần cũng chả lấy cho anh."

Riết rồi không biết đứa nào chủ, đứa nào trả tiền đứa nào nhận lương luôn.

Bên dưới rất nhiều người chụp lại được khoảnh khắc Trọng Bình và trợ lý tai kề miệng, thì thầm to nhỏ, còn cả gương mặt cười bất lực của anh. Chắc chắn mai sẽ có báo giật tít tin về mối quan hệ hai người cho xem.

Yaya ngồi bên cạnh quay sang hỏi "Trợ lý mới của anh à."

Trọng Bình gật đầu.

Mắt Yaya sáng lên "Simon kiếm đâu ra vậy, tinh tế quá trời, trợ lý của Yaya chuẩn bị nghỉ Yaya cũng đang muốn tìm trợ lý mới như cậu ý."

Nhìn chiếc áo khoác đen của Kỳ An trên vai Yaya, Trọng Bình híp mắt lại "Cậu ấy là người Việt Nam."

"Ui, con trai Việt tinh tế lắm, nào Simon kiếm cho Yaya trợ lý như cậu ấy nhá."

"Để anh xem xét."

Buổi họp báo kết thúc, Kỳ An đi theo sau Trọng Bình thì bị Yaya kéo lại. Cô thẹn thùng trả lại áo cho Kỳ An.

"Em là Yaya, nay em cảm ơn anh nhiều ạ."

Kỳ An nhận lại áo, chào cô "Anh là An."

"Anh An năm nay bao tuổi rồi ạ."

Thấy cô bé lễ phép trước mặt, Kỳ An cảm giác như con cháu trong nhà nên đối xử với cô cũng dịu dàng hơn.

"Anh 25 tuổi rồi, thế còn em bao nhiêu rồi."

"Em mới 17 tuổi."

Nhìn mặt non choẹt của Yaya, Kỳ An cũng đoán được cô tầm bằng tuổi Chí Thanh, ai ngờ hơn Thanh một tuổi.

Trọng Bình nhíu mày liếc nhìn Kỳ An. Nhận ánh mắt hết kiên nhẫn cậu giật mình.

"Thôi, anh đi đây không anh Simon đợi lâu."

Kỳ An quay người đi lại bị Yaya kéo lại lần nữa "Cho Yaya line của anh đi."

Kỳ An mở điện thoại trao đổi phương thức liên lạc xong liền chạy lại chỗ Trọng Bình.

"Vui ghê ha."

Kỳ An mải xem điện thoại, không nghe rõ lời Trọng Bình "Hả? Anh nói gì cơ."

"Tôi nói cậu nói chuyện xong với Yaya gương mặt vui vẻ tươi tắn hẳn."

"Đâu có đâu." Nói xong Kỳ An vuốt gương mặt mình, nghi ngờ mà nhìn vào màn hình tối đen của điện thoại.

Trọng Bình đánh tay lái, đưa một ngón tay chỉ vào mặt cậu "Cái mặt te te tởn tởn."

Kỳ An hất tay anh ra, bĩu môi.

Trọng Bình đưa Kỳ An đi ăn trưa xong mới quay lại trường quay.

Nay Trọng Bình không có cảnh diễn với Tina, thay vào đó anh diễn chung với Nannon. Nannon chào hỏi Trọng Bình vài câu rồi lại chỗ Kỳ An.

"Ta lại gặp nhau rồi cậu bé dễ thương."

Kỳ An có chút ngại ngùng mà rụt cổ né khỏi bàn tay đang xoa đầu mình, chấp tay chào anh.

Thu lại bàn tay mình, Nannon đút tay vào túi quần "Có mang giấy đi không?"

"A, có." Kỳ An lục túi lấy ra một sấp ảnh, mấy tấm ảnh này đều là Chí Thanh đưa cho cậu, không biết nên đưa cái nào cho Nannon ký cậu liền mang hết cả sấp.

Nhìn cả sấp ảnh chắc khoảng hơn mười tấm, Nannon bật cười "Cậu định mang đi bán đấu giá à?"

Kỳ An hoảng hốt chớp mắt nói "Không có, tại ảnh nào cũng đẹp em không biết chọn cái nào."

Nannon miệng trêu chọc nhưng tay vẫn ký hết đống ảnh. Kỳ An nhận lại miệng không ngừng cảm ơn.

"Hai người làm cái gì đấy." Vừa đi ra khỏi phòng tranh điểm đã thấy trợ lý của mình cúi đầu cảm ơn Nannon, Trọng Bình lên tiếng.

"Nannon vừa ký đống ảnh cho trợ lý Simon đấy, bồi bổ Nannon đi."

Trọng Bình không thể chịu được chất giọng dẻo kẹo buồn nôn này, đẩy Nannon ra xa.

"Liên quan gì tới tôi."

"Au, Simon thật là phũ phàng quá đi hà."

"Cút... cút ra xa chút đi."

Kỳ An bên cạnh gương mặt vặn vẹo nhịn cười, cuối cùng vẫn không chịu nổi cười phá lên. Nannon nhìn gương mặt cau có của Trọng Bình cũng không nhịn cười theo Kỳ An.

"An, mua cho tôi nước dừa. Còn cậu vào diễn đi." Trọng Bình đơn giản mà giải tán hai con giặc đực này.

Cười nhiều có chút đau bụng, Kỳ An tay ôm bụng tay lau giọt nước mắt "Haha, được anh Nannon có uống gì không em mua."

"Cho anh ly trà thái."

Kỳ An gật đầu mở điện thoại lên đặt app, rồi ngồi một góc xem mọi người diễn, thi thoảng lại mở điện thoại check gmail. Chị Kiwi có nhắc sẽ có mấy cái quảng cáo, bảo cậu để ý mà còn xếp lịch cho Trọng Bình.

Gần bảy giờ đoàn phim được nghỉ ngơi ăn cơm. Kỳ An lấy hai phần cơm mang lại cho Trọng Bình. Nannon cùng trợ lý cũng mang cơm lại đây ăn.

Đãi ngộ của đoàn phim rất tốt, cơm hộp có rau, thịt kho, cá rán, còn cả nửa quả trứng lòng đào. Vừa đủ chất, vừa ngon miệng. Nhưng mà hình như Kỳ An không thích ăn cá, Trọng Bình vẫn nhớ là vậy. Nhìn vào hộp cơm của Kỳ An thì đúng như anh nghĩ, tất cả các món đều được cậu động đũa trừ cá.

Nannon cũng để ý cá trong hộp cơm của Kỳ An còn nguyên liền hỏi "An không thích ăn cá à?"

"Vâng."

"Thế cứ bỏ đi."

Kỳ An lắc đầu, vẻ mặt cậu vô cùng khó xử. Đức Phật từng dạy " lãng phí thức ăn là tạo nghiệp lớn nhất" từ nhỏ cậu cũng không vứt bỏ đồ ăn.

Trọng Bình cũng biết Kỳ An rất quý đồ ăn, cậu sẽ không bao giờ vứt bỏ đồ ăn. Trọng Bình vươn đũa, gắp cá trong hộp cơm cậu bỏ vào hộp cơm của mình trước ánh mắt ngỡ ngàng của Nannon.

"Tôi thích ăn cá, không nên lãng phí thức ăn."

Kỳ An mỉm cười, ánh mắt không giấu nổi sự vui vẻ cùng biết ơn nhìn Trọng Bình. Nannon một bên trầm tư nhìn hai người trước mặt.

"Các anh ăn quả không?"

Không đợi hai người trả lời, Kỳ An lôi trong túi ra một túi nilong quả doi và ổi. Trợ lý Nannon thấy vậy liền đứng dậy đi mượn dao.

Nannon ngó vào chiếc túi đeo chéo của cậu "Túi em như túi thần kì của doraemon ý cái gì cũng thấy có trong đó."

Trọng Bình nghe xong cũng nhìn chiếc túi bên cạnh mình.

"Không phải đâu, nãy em thấy chán ra ngoài thì gặp cô bán hoa quả liền mua một ít."

Trợ lý của Nannon trở lại cầm quả lên gọt, Kỳ An cầm dao lên gọt hoa quả cùng. Bốn người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ khiến một số diễn viên khác nhìn vào phải ghen tị.

           16-6-2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro