Chương 3. Đại thần nghịch tập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hạ Vu

----------------

Ở ven đường lấp đầy bụng bằng vài xiên thịt nướng, Ngụy Ninh trở lại ký túc xá, bạn cùng phòng vẫn còn hào hứng lên mạng, cậu cầm một túi thịt xiên thơm phức lắc lắc trước mặt bạn cùng phòng: "Ra ăn thịt xiên đi nè, cho tôi mượn chơi tí". Nói xong đem người đẩy sang một bên, bắt đầu lạch cạch gõ phím, lập tức mở một đường máu giết hết đám địch trong game.

"Ai trêu cậu? Đem cậu nghẹn uất đến như vậy?" Bạn cùng phòng miệng đầy thịt dê, ngân nga hỏi Ngụy Ninh.

"Y!" Ngụy Ninh hừ một tiếng, bỗng nhiên phát hiện trong đồng đội của một có một cái tên đặc biệt quen mắt nha, cậu sửng sốt nửa ngày, mắng ra một câu ngọa tào: "Cậu biết cái tên Trùng Nhị này hả?"

"Cậu cũng biết?" Bạn cùng phòng ngẩn người: "Tôi nói cho cậu nghe, Ngụy tử, người này chính là Thần tài của cả hội chúng ta đó, kỹ thuật tra đến không nhìn nổi luôn, nhưng mà tài nguyên thì cực kì nhiều, trang bị của chúng ta được thay mới toàn bộ là nhờ có hắn đó.....Này? Ngụy tử cậu làm cái gì đó? Cậu giết nhầm người rồi!"

"Xin lỗi." Ngụy Ninh trong lúc nói chuyện thì tên "Trùng Nhị" gì đó đã bị cậu liên sát năm lần, rớt mười mấy cấp, cậu còn đang đứng ở chỗ hồi sinh chuẩn bị tái chiến, bỗng nhiên nhận được một cái tin mới từ mục thông báo: Bạn đã bị đuổi khỏi bang hội.

"Tôi giết cả nhà cậu! Ngụy Ninh!" Bạn cùng phòng phẫn nộ nhào tới.

"Để xiên tre xa tôi một chút....."

"Đại gia nó, thiệt hận không thể trực tiếp chọc chết cậu!"

Tuy rằng không biết cái kia Trùng Nhị trong game có phải tác giả Trùng Nhị trên diễn đàn không, Ngụy Ninh trong lòng vẫn lâng lâng sảng khoái, liên tiếp mấy ngày sau cũng không có tin tức của cái người bất lương kia, cũng không có ai gửi thư đến tài khoản chính mình, nhất thời mỗi ngày của Ngụy Ninh trôi qua đều dễ chịu cực kỳ, vừa lúc hai ngày này máy tính cũng sửa xong rồi, ôm nó trở về ký túc xá, Ngụy Ninh cảm thấy cuộc sống thật là viên mãn.

Buổi tối hôm nay, Ngụy Ninh như thường lệ mở mạng quản lý, máy tính bị kẹt một chút, sau đó bắt đầu sáng lên thông báo tin nhắn từ web, Ngụy Ninh sửng sốt nửa ngày, lập tức phát ngốc.

1050 tin nhắn mới? Cái này là tình hình gì đây?

Nhấp giao diện hộp thư, màn hình nhảy ra dày đặc những tin nhắn, phát hiện toàn là những người khác nhau, nhưng trọng tâm nội dung đều là một ý ----- Đại đại thân yêu của chúng tôi đã dừng đăngbị khóa chương, ngươi phải chịu trách nhiệm!

Lấy nội dung đó làm ý tưởng trung tâm, khắp màn hình tràn ngập những loại chửi rủa lăng mạ, chế nhạo, khiêu khích, đe dọa tấn công cá nhân. Ngụy Ninh xóa văn kiện xóa đến độ muốn bán thân bất toại, nhịn đến nghẹn uất.

Sau nửa giờ, Ngụy Ninh xoa xoa cánh tay mở ra tường nhà của Đại thần tác giả.

Quả nhiên, từ lúc bọn họ trao đổi đêm đó, tên cặn bã này liền đình công. Hơn nữa không có bất cứ giải thích nào, trực tiếp chơi trò mất tích, bình luận thúc giục phía dưới của độc giả đều sắp xây được nhà cao tầng rồi. Mọi người sôi nổi suy đoán Đại thần hố luôn luôn chất lượng vì cái gì lại đột nhiên đình chỉ, phân tích tới lui, biến cố duy nhất chính là, sáu chương mới nhất của Đại thần đều bị khóa, nói không chừng Đại thần vì chịu không nổi đả kích, gượng dậy không nổi, từ đây phong bút.

Phía dưới bình luận tiếc hận một mảnh, còn đặt biệt xây một đống nhà khẩu tru bút phạt* chuyên thẩm khóa văn. Ngụy Ninh trừng mắt nhìn chằm chằm, còn có cái thể loại trả đũa này hả? Cậu giận dữ tìm lại tin nhắn từ Đại thần lúc trước, nhấp vào trả lời, gửi một cái tin đi.

*(chửi bằng bài viết, văn bản, nôm na giống mấy bài 'phốt' bên mình á )

"Trùng Nhị, ngươi lăn ra đây cho ta! Mang lão tử chơi trò mượn đao giết người, ngươi chút chí khí nào không vậy hả? "

Đợi câu trả lời, Ngụy Ninh đứng lên uống chút nước, QQ lúc này vang lên âm báo tin nhắn, Ngụy Ninh ngồi lại, thấy đó là người phụ trách dẫn dắt cậu phóng viên Tề ca, cậu lập tức mở QQ ra, đối phương gửi đến một tin nhắn.

Thọ cùng trời đất: Tiểu Ngụy, đến giúp anh sửa lỗi chính tả với.

Đối phương đang nhập.....: Thực xin lỗi, hiện giờ tôi không đây, tôi sẽ trả lời bạn sau.

Thọ cùng trời đất: Tiểu tử thúi, đừng giả vờ, cẩn thận anh đi túc tìm cậu!

Đối phương đang nhập.....: Ca! Đây tính tăng ca hay là nhân tình đây! (Nhân tình ở đây là tình cảm giữa người với người đó )

Thọ cùng trời đất: Tăng ca cái rắm! Chúng ta đều làm cho công ty, chúng ta không nghĩa vụ sao? Mau nhanh làm việc đi, hôm nào anh mời cậu ăn cơm!

Đối phương đang nhập.....: Hôm nào ngày mấy đây? 30 tháng 2, 32 tháng 3, 33 tháng 4 cùng 34 tháng 5 anh còn thiếu cơm em đâu, nếu không mình định ngày 35 tháng 6 đi ha?

Thọ cùng trời đất: Tiểu tử thúi, không biết lớn nhỏ!

Đối phương đang nhập: Ca, anh nói tăng ca xem như nhân tình, hai ta bây giờ quan hệ tình bạn thuần khiết, anh như thế nào vẫn còn ngữ khí trang trọng vậy?

Thọ cùng trời đất: Đại gia nhà cậu! Tổng biên tập trừng anh rồi, anh đi làm việc, cậu mau tới nhanh!

Đối phương đang nhập.....: Anh thật đang tăng ca không?

Thọ cùng trời đất: nghĩa! Cậu quên cuối tháng hạn chót nộp bản thảo à?

Ngụy Ninh liếc nhìn tờ lịch, đúng thật là ba ngày nữa cuối tháng rồi, khoảng thời gian này là lúc mất nhân tính nhất của tạp chí, cậu cảm thấy thật may mắn vì mình không có bị giam giữ ở công ty, lập tức mở bản thảo ra nghiêm túc kiểm tra.

Kiểm tra xong một phần, Trùng Nhị vẫn chưa có nhắn lại, Ngụy Ninh nghĩ nghĩ, một là dứt khoát không làm, hai là phải làm đến cùng, lập một cái QQ mới, xin vào nhóm độc giả của Trùng Nhị, xin đến "Trùng nhị hậu cung tam đàn" thì được đồng ý, vừa vào liền nhận tin nhắn không ngừng. Trong nhóm đều than oán Đại thần đã lâu không có động tĩnh, nhân sinh không có lạc thú.

Ngụy Ninh bĩu môi, nhanh chóng tìm được QQ Đại thần trong danh sách quản trị viên. Cậu lập tức gửi yêu cầu thêm bạn tốt, bên kia đặt một câu hỏi bảo mật: Ai là nhân vật chính của 《 Phong Nguyệt Vô Biên 》 ?

Đây là cái quái gì?

Ngụy Ninh trực tiếp sao chép rồi dán lên Baidu*, đáp án lập tức xuất hiện, cậu gửi đi hai từ "Vô Biên", lại thấy có câu hỏi thứ hai: Màu sắc yêu thích của Cát Thanh?

*(Baidu: trang web tìm kiếm ở Trung, giống như Google của mình )

Như vậy cũng được hả?

Ngụy Ninh phải từ bỏ thêm bạn tốt, lên mạng tải xuống một tác phẩm của Trùng Nhị. Lúc này, QQ Thọ cùng trời đất lại gửi tới một cái tập tin.

Thọ cùng trời đất: Đây là của Tổng biên tập đại nhân chúng ta ghé thăm đó, cậu tự mình xem đi!

Ngụy Ninh nhận tài liệu, gửi qua một cái dấu like. Tổng biên tập hành văn đúng là kiến thức thâm sâu, ngắn gọn sắc bén, đanh đá chua ngoa thật không phù hợp với tuổi của hắn, cậu mở tài liệu ra, đây là bản thảo điều tra chuyên sâu, những bài viết châm biếm thời sự này vẫn luôn là do Tổng biên tập chủ bút, Ngụy Ninh không ít lần thay hắn sửa lỗi chính tả, nhưng thực chất bản thảo chưa có lần nào sai lỗi chính tả cả, ngay đến dấu câu còn ngắt cực kỳ chuẩn xác, điểm duy nhất có thể xem là sai hoặc chỉ có bút danh của Tổng biên tập --- Ngôn (言). Từ 'Ngôn' này của hắn không có nét chấm ở trên, ngược lại hai nét ngang ở giữa lại dài một chút, theo Tề ca giải thích, bút danh của Tổng biên đại nhân ngụ ý là, thiếu một chút vô nghĩa, nhiều một chút sự thật. Phải ứng đầu tiên của Ngụy Ninh khi nghe thấy câu này là, văn học đúng thật là đạo đức giả.

Có điều bây giờ nha, Ngụy Ninh lại đột nhiên phát hiện, Tổng biên tập của bọn họ cách đặt tên so với tên hoàng văn* đại thần kia hình như rất giống nhau á? Người kia không phải lấy tự là Phong Nguyệt Vô Biên sao?

*(Hoàng văn: H văn á, nếu để H văn thì thấy nên mình để nguyên gốc nha ( • v • |lI ) )

Ngụy Ninh lắc đầu, làm sao có thể đem cái tên hoàng văn đại thần đó  đi hạ thấp trình độ Boss đầy tiêu chuẩn của cậu được!

Lúc này, một hình đại diện xa lạ sáng lên ở góc phải bên dưới màn hình. Ngụy Ninh tiện tay mở ra, là Đại thần trả lời cuộc trò chuyện tạm thời của cậu.

Trùng Nhị: Ai vậy?

Đại gia ngươi!

Ngụy Ninh lập tức tới khai chiến, đánh một chuỗi gửi qua.

giáp không giải thích: Đừng giả vờ, tường nhà của lão tử đều bị đám fan kia của ngươi chiếm núi làm vua! Ngươi dám nói ngươi không biết? Ngọa tào ngài đạo diễn bộ phim <Não tàn thế giới> ơi, phiền một chút nếu muốn gây rắc rối có thể báo trước cho diễn viên không? Ta thật là thụ sủng nhược kinh đó nha!

Trùng Nhị: Tôi không biết.

giáp không giải thích: .......

Trùng Nhị: Cậu là chuyên thẩm?

giáp không giải thích: .......

Trùng Nhị: Cảm ơn cậu ở trang web đã hỗ trợ tôi, nhưng cách đánh giá của cậu có chút không chính thống, thứ lỗi tôi không chấp nhận được. Còn có, hy vọng bạn ủng hộ bản gốc, không tải xuống bản lậu, càng không cần tuyên truyền văn lậu, như vậy tôi rất khó đảm bảo cậu sẽ không bị đuổi ra.

giáp không giải thích: = =!

Ngay cả ngươi là Đại thần, bán manh cũng rất đáng xấu hổ biết chứ! Ngươi cho rằng làm bộ thực ngốc thực ngây thơ lão tử sẽ thực sự nghĩ ngươi quá nhỏ quá đơn thuần sao? Ngươi cho rằng chính mình là ảnh đế còn lão tử là ngốc X hả?

Ngụy Ninh cắn răng lạch cạch gõ chữ, bỗng nhiên QQ có thông báo mới: Bạn đã bị quản trị viên xóa khỏi "Trùng Nhị hậu cung tam đàn"

giáp không giải thích: Ngươi thật sự đuổi ta ra ư?!

Trùng Nhị: Không .

giáp không giải thích: Shit! Không phải ngươi chẳng lẽ ta ảo giác sao? Ngươi như vậy cũng quá nhàm chán rồi đó? Chưa từng gặp qua người nào như ngươi thật là chơi không nổi mà...

Trùng Nhị: Tôi đã cảnh cáo cậu rồi, truyền truyền văn lậu sẽ bị đuổi.

giáp không giải thích: Ngươi có chứng hoang tưởng hả, ta đến văn của ngươi còn chưa xem ta tuyên truyền cái lông văn lậu á... ta......

Ngụy Ninh bỗng nhìn đến trạng thái QQ của mình, tức khắc cứng họng.

Ách.... Cậu vừa mới download truyện xuống hệ thống liền tự động chia sẻ lên QQ sao....

Ha ha!

giáp không giải thích: Đừng có mà lạc đề, tường nhà ta bị đám fans của ngươi thay nhau công kích cá nhân, cái này ngươi muốn chịu trách nhiệm đi?

Trùng Nhị: Chịu trách nhiệm thế nào?

giáp không giải thích: Ai quản ngươi! Tóm lại ngươi ít nhất bảo họ dừng gửi tin nhắn mắng chửi người nữa?

Trùng Nhị: Bọn họ tại sao lại mắng cậu?

Đại gia ngươi không phải tự mình đi xem từng cái sao?

Ngụy Ninh tự nhủ mình phải bình tĩnh, hít sâu một chút, lấy xíu khí phách giải thích vấn đề, tiếp tục nỗ lực dùng cái đầu lạnh mà cùng tên Đại thần trâu bò này đối thoại.

giáp không giải thích: Bởi vì ngươi dừng đăng truyện đó! Đám fans của ngươi cho rằng Đại đại vĩ đại của bọn họ vì bị khóa chương nên mới bỏ hố!

Gửi đi một chuỗi từ, nửa ngày đối phương cũng không có trả lời, Ngụy Ninh liên tục đánh mấy cái dấu chấm hỏi qua, Trùng Nhị rốt cuộc mới nhắn lại một câu.

Trùng Nhị: Được, tôi chấp nhận lời thúc giục của cậu.

giáp không giải thích: (╯‵□′)╯︵┻━┻  Đại gia ngươi, ta thúc giục cái lông á!

Trùng Nhị: [trả lời tự động] Xin lỗi, có công việc, tôi sẽ trả lời sau.

giáp không giải thích: Ta năm ngoái mua cái đồng hồ a!

Ngụy Ninh giận dữ đóng khung chat của Đại thần, đem bản thảo đã chỉnh xong gửi lại cho Tề ca, quay đầu quát với bạn cùng phòng: "Lão nhị! Cho tôi mượn tài khoản của cậu chơi một lát đi!"

Bạn cùng phòng vẻ mặt biểu tình đề phòng lang sói: "Cậu muốn làm gì nữa? Trước một lần đã bị cậu chơi đến thở thoi thóp, lần này lại chơi một lát chắc trực tiếp bị cậu đùa chết quá... Cậu có biết suốt cả tuần này tôi bị Thần tài đuổi giết không? Tôi phải ra sức thanh minh, thiếu chút thừa nhận chính mình là nhân yêu, dùng mỹ nhân kế với hắn! (nhân yêu: chỉ những người dùng giới tính giả trong game, nam cải nữ, nữ cải nam ... )

"Không xứng mặt huynh đệ, đáng đời cậu cả đời ngồi trước màn hình chơi năm ngón tay con gái!" Ngụy Ninh dựng ngón giữa với cậu ta, một bụng nghẹn uất không có nơi phát tiết, đành phải uống một ngụm nước lớn để nuốt trôi nó. Lúc này, QQ lại sáng lên, Tề ca gửi tới một tin nhắn.

Tề thiên đại thánh: Đường đại tác giả như dự tính đã cho thêm bản thảo. Lão đệ, không phải ca ca không bảo vệ cậu, ngày mai chuẩn bị tốt tinh thần để tăng ca đi!

------------

Editor: Khụ khụ, mấy cái từ tài liệu, bản thảo, tin nhắn, diễn đàn đấy thiệt rắc rối ! Sao lúc từ này lúc từ kia không biết sao cho hợp nựaaa!! À, mới đầu tên acc phụ của Ngụy Ninh mình định để là 'Áo choàng không giải thích' tại vì  từ 'Mã giáp' tiếng trung là cái áo khoác vest dài dài á, mà chương sau thì có chi tiết (nhỏ xíu) liên quan tới cái tên này nên thôi, để vầy luôn cho tới đó dễ hiểu nha! Cảm ơn mọi người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro