Chương 24: Anh đủ rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỷ Nhiên đang muốn giãy dụa thoát ra thì hoàn toàn sững sờ, tim đập thình thịch như vang lên từng hồi trống dài.

Dạ Lăng Hàn hỏi như vậy là có ý gì? Hắn đang nghi ngờ?

Trong lòng Kỷ Nhiên vô cùng rối ren, để không lộ ra sơ hở, cậu cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại, lạnh giọng nói: "Không phải tôi!"

"Pheromone trên người Omega đang phát tình kia có mùi không giống." Ánh mắt Dạ Lăng Hàn ở trên nhìn chằm chằm xuống Kỷ Nhiên, dưới đôi mắt tràn đầy uy áp kia khiến Kỷ Nhiên không chỗ trốn tránh, cậu hốt hoảng dời mắt đi chỗ khác.

Động tác trốn tránh bị Dạ Lăng Hàn bắt được, nhếch môi cười nhạt: "Nhiên Nhiên, bây giờ em còn học được cách lừa gạt người khác!"

Thanh âm hơi cao lên của người đàn ông giống như một bàn tay, đột nhiên hung hăng nhắc tới trái tim của cậu.

Hình ảnh Tiểu Duyệt quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin Tường Vũ cứ lặp đi lặp đi lặp lại trong đầu cậu.

Nếu như Dạ Lăng Hàn phát hiện bí mật của cậu, sau khi đánh dấu cậu hoàn toàn, có thể vận mệnh của cậu cũng sẽ giống như Tiểu Duyệt.

Vào thời điểm mỗi kỳ phát tình, sẽ quỳ trên mặt đất hèn mọn cầu xin Dạ Lăng Hàn để hắn ta giải quyết nhu cầu của mình như bố thí vậy.

Kỷ Nhiên không muốn như vậy, cậu dùng sức nắm chặt tay, khi ngẩng đầu lên, ánh mắt đã không còn vẻ hoảng loạn như lúc trước.

Tránh khỏi tay Dạ Lăng Hàn, Kỷ Nhiên cởi quần áo xuống, ở trước mặt hắn trần như nhộng.

"Nếu không tin, anh có thể kiểm tra một chút."

Dạ Lăng Hàn kỳ thật cũng không xác định, Kỷ Nhiên trên người có mùi Pheromone của Omega, cho dù là tiêm thuốc ức chế vào nhưng mùi vị sau khi phát tình cũng sẽ không tiêu tan nhanh đến như vậy.

Lẽ nào thật sự không phải cậu?

Tuy là trong lòng còn nghi hoặc nhưng Dạ Lăng Hàn vẫn ôm lấy thân thể Kỷ Nhiên, hôn lên môi cậu.

Ngộ nhỡ người phát tình chính là Kỷ Nhiên, ngày hôm nay chính là thời cơ tốt nhất để cậu mang thai.

Dạ Lăng Hàn ôm Kỷ Nhiên vào phòng ngủ, ấn cậu lên chiếc giường mềm mại. Toàn bộ quá trình Kỷ Nhiên không hề giãy giụa, ngoan ngoãn một mực đều thuận theo, Dạ Lăng Hàn thật lâu đã không có cảm nhận được Kỷ Nhiên ngoan ngoãn như thế này, hắn hưng phấn đến mức cả hai người quần nhau trên giường gần một ngày (ối dồi kinh thế).

Dạ Lăng Hàn hết lần này đến lần khác muốn người dưới thân hắn, đến cuối cùng, Kỷ Nhiên thật sự là chịu không nổi, không thể nhịn được nữa mới đánh hắn một quyền: "Anh đủ rồi!"

"Còn chưa đủ!" Dạ Lăng Hàn bắt lấy hai tay cậu, đè lên đỉnh đầu.

Cúi người, cười như không cười nhìn cậu: " Em cũng không phải là Omega đụng một chút liền có thể mang thai sao."

Trái tim Kỷ Nhiên run lên, quay đầu đi, cười nhạt: "Muốn có con anh có thể đi tìm Cam Duệ, anh ta có thể sinh cho."

"Em cái người này vì sao vẫn luôn không thú vị như vậy! Tại thời điểm này, em cứ một hai nói những lời này khiến cho tôi khó chịu."

Mây đen ùn ùn giăng kín đỉnh đầu Dạ Lăng Hàn, Kỷ Nhiên một câu nói đều không nói ra được.

Ngày này, Dạ Lăng Hàn làm rất nhiều lần, cũng không sử dụng bất kỳ biện pháp gì.

Kỷ Nhiên rất sợ.

Dù sao cậu cũng mới vừa phát tình, lúc này chính là thời điểm có khả năng mang thai cao nhất.

Tuy rằng Thịnh Duy Thanh đúng lúc tiêm cho cậu thuốc ức chế, nhưng thuốc ức chế không có hiệu quả tránh thai, dựa theo tần suất này của Dạ Lăng Hàn muốn mang thai là điều không thể tránh khỏi.

Nếu quả thật mang thai, cậu cả đời này cũng không thể rời khỏi Dạ Lăng Hàn.

Kỷ Nhiên không muốn trở thành chim hoàng yến bị nhốt ở trong lồng, và sau đó sẽ phải dựa vào Dạ Lăng Hàn mới có thể sinh sống.

Hôm nay trong hội trường biểu diễn của trường, khi Kỷ Nhiên gọi cho Thịnh Duy Thanh để nhờ giúp đỡ, cậu đã yêu cầu anh ấy chuẩn bị một lọ thuốc tránh thai cho mình.

Thừa dịp Dạ Lăng Hàn còn đang trong phòng vệ sinh, Kỷ Nhiên lặng lẽ xuống giường, từ trong giỏ sách tìm được thuốc tránh thai.

Cậu mở nắp hộp, từ bên trong đổ ra hai viên thuốc, bỏ vào trong miệng.

Còn chưa kịp đem viên thuốc nuốt vào trong bụng, âm thanh trầm thấp của nam nhân từ phía sau vang lên: "Nhiên Nhiên, em đang làm gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro