Chương 19: Phòng ma pháp Locker

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19

Ở Liên Minh Tinh Tế, thú nhân thuần chủng là quý tộc cao quý, thượng đẳng, còn thú nhân máu lai chỉ có thể nói là thú nhân cấp 3, trong hệ hành tinh, chỉ cần là thuần chủng, chẳng sợ dù cho không phải là thú nhân, đều sẽ đoạt được tôn trọng và lợi ích cao hơn so với máu lai, mà trên thực tế, nếu so về lực chiến đấu, tuyệt đối là thú nhân máu lai đứng nhất, loại thuần chủng chỉ có thể đứng nhì. Dung hợp gen cùng với chọn giống để tiến hoá là hình thức sinh tồn của tự nhiên, sinh vật sống có xu hướng phát triển theo dạng lai giống, nhưng có lẽ vì thế nên càng hiếm thì càng quý, định nghĩa đó rất đúng với loại thuần chủng. Nhưng cũng bởi vậy, tranh đấu không ngừng trong Chính phủ Liên Minh cũng là xung đột giữa thuần chủng và máu lai, máu lai không cam lòng với việc bị loại thuần chủng, những kẻ mà trên mọi mặt đều kém hơn mình thống trị. Còn thuần chủng vì để đảm bảo giá trị và lợi ích của mình nên không chịu nhường quyền thống trị.

Quân phản loạn cũng càng thêm hung hăng, ngang ngược, đạo tặc Tinh Tế cũng vì thế mà xuất hiện.

Diklah, đó là tội phạm bị Liên Minh truy nã cấp A. Ba tháng trước, hắn bị nghi ngờ có liên quan đến vụ ám sát trưởng lão tộc Cánh cứng, Liên Minh tiến hành truy nã toàn diện. Trước đây, Diklah là thú lai có cánh bướm, là thiếu tộc trưởng của Hồ tộc (bướm), sau khi Hồ tộc bị Liên Minh toàn diệt, Diklah đã một mình đào vong. Sau đó, gia nhập Liên Minh Báo Thù, tiếp theo, vào ba tháng trước đã tiến hành kế hoạch ám sát, đáng tiếc ám sát thất bại. Trưởng lão của tộc Cánh cứng không chết.

Ansel nhìn tư liệu trên giao diện trước mặt, đây là tư liệu mà trước đó hắn đã dùng laptop thu thập từ trí não tinh hệ.

Trong Liên Minh Tinh Tế thú nhân loại thuần chủng thì cao quý, còn loại máu lai thì thấp kém, hơn nữa còn có kì thị chủng tộc, phân chia cấp bậc sinh vật sống, mấy trăm năm qua, quân phản loạn vẫn luôn tồn tại, cho dù Liên Minh đã tập hợp được đội quân cơ giáp cường đại trong truyền thuyết, cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt được hết bọn chúng, cho dù giết được một tên, tỷ như Diklah xuất thân Hồ tộc, thì thật nhanh cũng sẽ lại nhảy ra một tên khác.

Mà sự tồn tại của phi thuyền tự do này, cũng chính là một dẫn chứng về sự bất công của Liên Minh trên thực tế.

Nếu không, bất cứ một thế lực cường thế, thống nhất gì cũng sẽ không cho phép sự tồn tại của phi thuyền tự do - thứ coi rẻ luật pháp Liên Minh Tinh Tế này.

Nhưng mà, những điều này đều không liên quan tới hắn, Ansel âm thầm dùng lực tinh thần ngăn cách hết thảy máy giám thị và nghe lén quanh mình, dưới lưới phòng ngự của lực tinh thần, giờ phút này, Diklah đang bị áp chặt trên mặt đất chỉ cảm thấy một luồng uy áp khổng lồ đang thẳng tiến đến. Là, là người có lực tinh thần từ cấp 10 trở lên kia.

"Ngươi có muốn báo thù vì Hồ tộc?" Ansel mở miệng, lúc này, hắn đang đeo mặt nạ, một vật phẩm từ hệ thống cửa hàng mang tên "Gương Mặt Giả", ngoài tác dụng mờ khuôn mặt, thay đổi giọng nói, nó thậm chí còn có thể ngụy trang thành bất cứ ai.

Trước mặt Diklah, dưới uy áp của lực tinh thần cấp 10, Gương Mặt Giả phát huy tác dụng, Diklah chỉ mơ hồ thấy trước mắt có một người nam nhân đang đứng, một thú nhân thành niên, đôi mắt vàng kim lạnh băng.

"Mày...... Muốn tao làm cái gì?" Giọng Diklah nghẹn ngào mở miệng hỏi. Khi đào vong tới được rừng Chuck, hắn cùng thành viên của Liên Minh Báo Thù kia rốt cuộc xé rách mặt động thủ tay chân, thật vất vả mới trốn thoát, lên được phi thuyền tự do, khi hắn đang muốn trở lại giết lão già tộc Cánh cứng kia thì phát hiện đã bị người của Liên Minh Báo Thù theo dõi.

"Làm người hầu của ta, ta sẽ giúp ngươi báo thù, ngươi dùng quãng đời còn lại làm người hầu của ta, nguyện trung thành với ta." Ansel thong thả nói, sau sự biến đổi của Gương Mặt Giả, giọng nói của hắn tràn đầy từ tính, ngữ điệu phập phồng mang theo hơi thở tản mạn, ưu nhã của quý tộc. Không biết vì sao, Ansel cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, hình như đã nghe qua ở đâu rồi?

Diklah nhìn người đàn ông trước mắt không rõ nông sâu, uy áp lại cường đại đến mức hắn không thể phản kháng, Diklah thấp giọng cười, tiếng cười lộ ra tịch liêu cùng tự giễu, "Tôi còn có lựa chọn khác sao?"

"Có, bị Liên Minh Báo Thù bắt về, trở thành công cụ của bọn chúng." Ansel bình tĩnh nói.

"Nói không sai." Diklah tự giễu cười, nếu đều là công cụ, ít nhất người nam nhân bí ẩn trước mắt này không làm hắn cảm thấy phản cảm, mà quan trọng nhất, báo thù. Đúng, người nam nhân trước mắt này có thể giúp hắn báo thù. Trực giác mách bảo hắn như vậy.

"Tôi đồng ý với anh." Diklah nói, thân thể bị trói chặt nỗ lực giãy giụa ngồi thẳng lên, cố sức dập đầu với Ansel trước mắt, "Từ hôm nay trở đi, ngài chính là chủ nhân của Diklah."

Ansel khẽ gật đầu, giơ tay, ngón tay ngưng tụ nguyên tố, lấy lực tinh thần làm chuẩn, ở giữa không trung chậm rãi viết ra một chữ "Yếu", ngón tay vung lên, lực tinh thần màu vàng kim xẹt qua hư không, chữ "Yếu" liền chui vào trán Diklah.

Diklah chỉ cảm thấy tựa như có cái gì khảm vào tinh thần thể của hắn, không khỏi sợ hãi ngẩng đầu, đây là làm sao vậy?

"Tinh thần thể của ngươi đã bị ta đánh dấu, từ giờ trở đi, ngươi chính là người hầu của ta." Ansel bình tĩnh nói, "Chờ sau khi ngươi báo thù, ngươi phải vứt bỏ cái tên Diklah, ta sẽ ban tên cho ngươi."

Diklah sửng sốt, sau đó cúi đầu, dập đầu thật mạnh xuống đất, "Vâng thưa ngài." vứt bỏ...... cái tên Diklah sao? Trong lòng Diklah chua xót. Vừa rồi khi hắn theo bản năng muốn cự tuyệt, đột nhiên một cơn đau ập đến làm hắn toát mồ hôi lạnh, đây là kết quả sau khi tinh thần thể bị đánh dấu sao? Từ trước đến nay hắn chưa từng nghe nói có thể trực tiếp dùng lực tinh thần đánh dấu lên tinh thần thể, đây là lần đầu tiên nghe nói, cũng là lần đầu tiên thấy.

Người này...... Chủ nhân tương lai của hắn, rốt cuộc là một người như thế nào?

Diklah có chút phấn khích, mặc dù phải vứt bỏ tên của mình, nhưng nếu, nếu là đi theo một cường giả sâu không lường được, mà cường giả này, sẽ ở Tinh Tế này nhấc lên một hồi gió lốc...... Ha ha ha...... Như vậy, mặc dù cả đời làm nô thì cũng chẳng sao!

Thú nhân, thú nhân máu lai, từ khi ra đời đến nay, chỉ sùng bái người mạnh, đi theo cũng chỉ có người mạnh!!

Thật tốt. Ansel nhìn khung vuông nhảy ra:

【 Đinh! Kí chủ Ansel hoàn thành nhiệm vụ ký hợp đồng người hầu, trước mắt tên là người hầu số 1. 】

【 Đinh! Kí chủ Ansel nắm giữ khế ước tinh thần, trước mắt ký kết giả 1 của khế ước tinh thần tên là —— Yếu 】

Cùng lúc đó, Thiệu Ninh còn đang dang tay thành hình chữ đại (大) ngủ khò khò, cậu mơ màng hình như thấy giao diện nhảy nhảy, hở, vụ gì vậy...... Mà thôi, buồn ngủ quá...... Ngủ tiếp (~﹃~)~zZ

******

Vì thế, sau khi ngủ dậy Thiệu Ninh ngáp một cái, tiếp đó theo thói quen nhìn về phía giao diện hệ thống thì đã bị làm cho kinh ngạc.

Ch, nhiệm vụ chính vậy mà đã hoàn thành một nửa, kí chủ nhỏ còn hoàn thành một nhiệm vụ ẩn!? Chời má, khế ước tinh thần đó là thứ gì? Kí chủ nhỏ em lợi hại như vậy hệ thống anh đây chịu hổng nổi á! =口=

Ngay sau đó, Thiệu Ninh lại nổi giận! Kí chủ nhỏ em vậy mà dám bỏ lại hệ thống đây một mình đi làm nhiệm vụ!!

"Al!" Cậu tức giận nhìn Ansel giờ phút này còn đang ôm cậu nhắm mắt ngủ, đừng tưởng rằng nhắm mắt lại thì chính là ngủ! Còn có một danh từ kêu chợp mắt!

"Al, tại sao em không gọi anh dậy?" Thiệu Ninh nắm da mặt Ansel, thở phì phì hỏi.

Ansel hơi hơi mở to mắt, nhìn cậu, tựa hồ rất là hoang mang, "Vì sao lại phải đánh thức anh? Anh ngủ ngon như vậy, tôi cũng không đành lòng đánh thức anh."

Thiệu Ninh cứng đờ, trong lòng có chút ngọt ngào, nhưng ngay sau đó lại trừng mắt, "Dù anh ngủ đến chết, em cũng phải gọi anh dậy! Al, lần sau em không được bỏ anh đi làm nhiệm vụ một mình nữa!" Nếu đột nhiên nhiệm vụ xuất hiện vấn đề, hoặc là gặp phải trường hợp không tưởng được thì làm sao bây giờ? Thế giới Tinh Tế này chính là thế giới tôn sùng vũ lực, thường xuyên phát động chiến tranh, thường xuyên dùng vũ khí đánh nhau! Tuy rằng Al hiện tại rất mạnh, nhưng trong mắt cậu, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ mười hai tuổi mà thôi.

—— không có cách nào, quan niệm 18 tuổi mới tính là thành niên của đời trước đã ăn sâu bén rễ, từ trước đến giờ đều không có thay đổi.

Đúng, cho nên, hệ thống cậu đây là người trưởng thành rồi,

Ansel hơi giơ lên khóe miệng, nhưng mà, hắn không muốn để hệ thống nhà mình thấy những việc mà hắn làm chút nào, thí dụ như giết người gì đó.

"Được, tôi sẽ nhớ kỹ." Ansel nhẹ giọng nói, hắn nhớ kỹ, nhưng chưa đáp ứng lần sau sẽ kêu cậu đi cùng.

Thiệu Ninh thấy Ansel như vậy, hừ nhẹ một tiếng, nhìn bộ dáng này của kí chủ nhỏ, khẳng định là không nghe lời cậu, không được, về sau phải giám sát chặt chẽ kí chủ nhỏ mới được!

*****

Thời gian phi thuyền tự do đi khu A chỉ cần ba ngày sao (ba ngày), tốc độ này cũng giống như phi thuyền tinh tế. Sự khác nhau duy nhất đại khái là điểm cập bến bất đồng, phi thuyền tinh tế ở bến tàu khu A, mà phi thuyền tự do lại là mặt đất dưới bến tàu.

Thiệu Ninh được Ansel dắt tay, đi xuống phi thuyền, cậu quay đầu, nhìn tên hổ lai phía sau đang đứng ở trên phi thuyền dõi theo bọn cậu rời đi, tên kia còn nhìn chằm chằm bọn cậu, trong ánh mắt hình như đang đánh giá điều gì.

"Đừng lo lắng. Không có việc gì." Ansel nói, xoay đầu Thiệu Ninh lại, nhíu mày, "Đừng nhìn những người khác."

"Ừm......" Thiệu Ninh gật đầu, cảm nhận cũng nói cho cậu biết, tên hổ lai kia không có ác ý.

"Đi thôi." Ansel nói, kéo cậu đi về hướng thành phố ngầm.

Sau khi Ansel và Thiệu Ninh rời đi, tên hổ lai kia sờ cằm, thân là thuyền trưởng của phi thuyền tự do, ông ta cũng xem như là một cường giả, nhưng...... hình như lão bị người khác xem nhẹ???

"Lão đại, bọn họ hình như muốn đi vào thành phố ngầm. Không đi theo sao?"

"Thành phố ngầm không phải là địa phương mà chúng ta có thể tùy tiện đi vào, được rồi, phía trên khẳng định có an bài. Diklah đâu?"

"...... Hehe, lão đại......"

"Nói!"

"Diklah, cậu ta chạy rồi!"

"Không có người đi theo?"

"Thật xin lỗi lão đại, chúng tôi...... đã bị cắt đuôi!"

"Ngu xuẩn!"

****

Thành phố ngầm là khu vực mà khu A bên trên không thừa nhận, nhưng trên thực tế thành phố ngầm này là khu vực bị mấy thế lực cấp cao của Liên Minh phân chia để thu hoạch lợi ích.

Thành phố dưới mặt đất, không có gì mà mày mua không được, quan trọng là mày có muốn hay không.

Thành phố dưới mặt đất, chỉ có việc mày muốn làm, không có việc mày không được làm.

......

Thiệu Ninh một bên run rẩy đôi tai dài, tò mò nhìn quán xá bày bốn phía, một bên thật cẩn thận dùng năng lực cảm nhận bao bọc cậu cùng Ansel, ừ, nơi này vừa nhìn liền biết là rất loạn.

Ansel đã nhận ra dụng ý hộ vệ của cậu, khóe miệng cong lên, khống chế lực tinh thần tạo ra một cái phòng ngự cấp 6.

Trong phiếu báo danh hắn gửi trường học Liên Minh, hắn điền lực tinh thần là cấp 6 và lực điều khiển nguyên tố là cấp 5, không phải đặc biệt xuất chúng, cũng không phải là đặc biệt vô dụng. Còn Thiệu Ninh, hắn điền cho cậu là lực tinh thần cấp 7, không có lực điều khiển nguyên tố.

Ansel một bên nhìn tư liệu về thành phố ngầm mà máy tính nhỏ đã thu thập được nhờ lẻn vào trí não Tinh Tế, một bên nhíu mày, tư liệu về thành phố ngầm vô cùng thiếu, xem ra, địa phương này đúng là bị nhiều thế lực phân chia, tư liệu chính phủ nắm giữ thế mà thiếu xót nhiều như vậy!

"Al, chúng ta qua bên kia nhìn xem." Thiệu Ninh nhìn khung vuông nhiệm vụ chính đột nhiên nhảy ra, mắt sáng rực lên, nhanh chóng quay đầu nói với Ansel.

Ansel nhìn giao diện trước mặt hắn——

【 Đinh! Nhiệm vụ chính: Mời kí chủ Ansel đến "Phòng ma pháp Locker", thu thập mảnh nhỏ Khuyển Tinh. 】

Nhiệm vụ này trong mắt Thiệu Ninh rất đơn giản, cậu cẩn thận đối chiếu với quỹ đạo kiếp trước của kí chủ nhỏ, sau đó xác thực là trong tiền thế của kí chủ nhỏ không có loại đồ vật nào gọi là mảnh nhỏ sao này, cậu liền chia sẻ nhiệm vụ cùng xem với Ansel, nếu không phải đồ vật liên quan đến kiếp trước, vậy nghĩa là đây là một quỹ tích hoàn toàn mới!

—— ở dưới sự nỗ lực của cậu, cuối cùng kí chủ nhỏ cũng mở ra quỹ đạo cuộc sống mới, kakaka! Quả nhiên, không cần giải thích gì nữa, hệ thống cậu đây là bàn tay vàng lợi hại!

"Mau nhận!" Thiệu Ninh thúc giục.

Trong lòng Ansel có chút hoang mang, phòng ma pháp Locker? Hắn biết thứ này, tri thức trong đầu về kiếp trước có thứ này, nhưng đó là một khu vực đặc biệt thần bí. Kiếp trước hắn cũng chưa từng tìm được nơi này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro