Dựng thiếp (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: 7 Lần 1 Đêm

Sau khi Mục Ngữ Lan thỉnh an lão phu nhân như thường lệ, nàng về lại sương phòng.

"Phu nhân, bây giờ lão gia đang ở thư phòng, hay là người đưa chút điểm tâm qua đi?" Oanh Nhi kiến nghị.

"Lão gia làm việc, không tiện quấy rầy lắm..." Nghe tiểu nha hoàn nói xong, Mục Ngữ Lan cũng có chút động lòng, nhưng ngày thường nàng rất ít khi qua đó, không biết mạo muội đi qua có thích hợp hay không nữa.

"Sao lại vậy được? Phu nhân, nô tỳ cho rằng lão gia vui mừng còn không kịp nữa kìa, ai mà không biết lão gia với phu nhân phu thê tình thâm chứ!" Oanh Nhi hâm mộ nói.

"Còn nữa nha, phu nhân người ngẫm lại đi, khoảng thời gian trước lão phu nhân nạp thiếp thất cho lão gia, kết quả lão gia chỉ ngủ với tiểu thiếp kia có một đêm, kể từ đó lão gia toàn qua đêm trong sương phòng của phu nhân, có nghĩa gì còn chưa rõ hay sao. Mọi người đều nói phu nhân có thể gặp được người chung tình như lão gia là phúc phần tu được từ kiếp trước đó!"

"Được rồi được rồi, miệng em dẻo thật đấy!" Mục Ngữ Lan nhìn tiểu nha đầu trách một cái, nội tâm lại có chút vui vẻ.

Lão gia đối xử với nàng tốt cỡ nào, thân là thê tử nàng tất nhiên biết rõ, đặc biệt là lúc nàng bị khám ra khó có con nối dõi.

Gia nghiệp Vệ phủ rất lớn, con nối dõi rất được coi trọng, mà nàng gả vào ba năm vẫn không có nổi một mụn con đã là phạm phải tối kỵ, nhưng lão gia lại không tiếc vì nàng cùng tranh chấp với lão phu nhân. Chân tình của hắn nàng đâu phải không thấy, cũng hiểu rõ trong lòng, càng không đành lòng nhìn hắn trở mặt với mẫu thân mình như thế, thế là sau một hồi khuyên bảo bèn chấp nhận nạp tiểu thiểu do lão phu nhân an bài vào.

Cho dù trong lòng nàng không hề muốn, nhưng ai bảo bụng nàng lại không biết phấn đấu chứ? Ngay lúc nàng đã chuẩn bị tiếp nhận sự thật, nào biết lão gia chỉ ở phòng tiểu thiếp một đêm rồi không hề đến nữa, thậm chí còn hứa tuyệt không phụ bạc nàng, khoảnh khắc đó mặt nàng thấm đẫm nước mắt, tất cả đều là những giọt nước mắt hạnh phúc.

Có chồng như thế biết cầu gì hơn.

Đúng vậy, không thể chỉ có một mình lão gia đánh đổi, nàng cũng phải dùng hết khả năng thể hiện chút tấm lòng mới được.

"Oanh Nhi, em đi lấy chút bánh mứt táo, lát nữa ta sẽ tự mình đưa qua."

"Dạ!"

Trong thư phòng --

Nam nhân đang ôm một nhân nhi ngồi trước án thư hôn hít mãnh liệt say đắm, trên bàn để một đĩa điểm tâm nhỏ, đĩa điểm tâm rõ ràng thiếu mất một cái, mà cái bánh kia lúc này đang truyền qua truyền lại giữa hai đôi môi. Đầu lưỡi cả hai mút mát quấy loạn lẫn nhau phát ra từng tiếng nước "nhóp nhép" triền miên, dần dà điểm tâm từ từ tan ra được hai người nuốt xuống.

(Nhân nhi là biệt danh để gọi người yêu, tình nhân này nọ ấy, có thể chuyển thành từ gì được không mọi người nhỉ, mình bí quá nên để nguyên)

"Lão gia... Mộng Mộng muốn... ưm..." Tiểu nhân nhi thần sắc mông lung, miệng nhỏ áp lên hai cánh môi của nam nhân nũng nịu nói, hai chân hắn mở rộng ra khóa ngồi trên đùi nam nhân, ép sát vào cặc bự sưng tấy cách một lớp vải của nam nhân, khẽ ngọ nguậy cánh mông.

"Con điếm nhỏ này... mới ban sáng đã chạy tới... hưm... đâm đãng như vậy... hôm qua gia chưa đút cho em ăn no sao..." Bàn tay to của nam nhân nhanh chóng cởi áo nhân nhi, hai bầu vú nặng trĩu nháy mắt nhảy tưng ra ngoài, núm vú như quả anh đào nho nhỏ hiên ngang vểnh cao khiến người ta không khỏi muốn nếm một phen.

"Cả áo lót cũng không mặc... Xem ra bé đĩ dâm thật sự thèm khát không chịu nổi... Tới đây... Gia bú vú dâm cho em... ưm hưm..." Nam nhân nói rồi vươn tay gãi gãi một bầu sữa, bầu sữa khác thì ngậm trong miệng bú mút, cánh lưỡi to nóng ướt liếm láp thịt vú mềm mụp, đầu lưỡi tùy ý đưa đẩy quẹt tới quẹt lui núm vú hồng nộn trong miệng, ăn cực kỳ vui vẻ.

"Ứ a a... Vú Mộng Mộng bị lão gia bú sướng quá... Ưm... Ai bảo buổi tối lão gia phải ở cạnh phu nhân... Thiếp nhớ lão gia vô cùng... Cho nên mới... A..."

Mộng Mộng rên rỉ lẳng lơ không ngừng, quần lót ở nửa người dưới của nam nhân cũng bị hắn dùng sức kéo lấy, cuối cùng con cá chà bặc màu đỏ tím cũng lộ ra, sau đó hắn lập tức sử dụng hai tay cùng lúc nắm lấy thân gậy tuốt lên tuốt xuống.

"Ưm... đĩ lẳng lơ đúng là không biết đủ... buổi tối gia cần ở cạnh phu nhân... Ưm ahh... Tay nhỏ làm mạnh hơn xíu... Hầu hạ tốt con cặc của gia, đợi lát nữa cho em đĩ sung sướng... Ư ohh..."

Nam nhân híp mắt hưởng thụ phục vụ của nhân nhi, nghĩ đến chuyện lát nữa đâm vào lồn nhỏ ướt át của đĩ lẳng lơ này là toàn thân nứng không chịu nổi.

Đúng vậy, nam nhân đang lăng loàn với người khác ở thư phòng chính là trượng phu tốt trung trinh như một với thê tử trong cảm nhận của mọi người, Vệ lão gia, Vệ Nghệ Truân.

Mà nhân nhi bên trên đang gấp gáp thèm chịch chính là tiểu thiếp mới vừa vào cửa, Mộng Mộng. Sỡ dĩ hắn có thể không kiêng nể gì là vì được lão phu nhân chống lưng, lão phu nhân bằng mọi giá phải giúp hắn ăn ngủ với lão gia, thậm chí để hắn càng thêm tiện hành sự mà còn bổ nhiệm nha hoàn giúp hắn che mắt người khác, giờ phút này nha hoàn đang đứng canh giữ ngài cửa.

Mấy tháng qua, lão gia dần dần từ mãnh liệt chống cự chuyển sang chậm rãi thỏa hiệp, hiện giờ cũng say mê cơ thể hắn, chỉ là vô luận hắn dụ dỗ thế nào lão gia từ đầu chí cuối cũng không chịu ngủ trong sương phòng của hắn, chắc hẳn là còn kiêng dè cảm xúc của thê tử.

Đúng thật như lời nhân nhi nói, Vệ Nghệ Truân vẫn còn mang áy náy với thê tử, cho dù hắn càng lúc càng trầm mê trong thân thể đĩ hồ ly này nhưng nội tâm vẫn không đành lòng khiến thê tử thương tâm. Đúng, hắn đã vi phạm lời thề, đây là sự thật không thể chối cãi, nhưng ít ra lúc hắn và tiểu thiếp làm tình với nhau không hề để thê tử biết, chỉ cần thê tử vẫn luôn cho rằng hắn vẫn một lòng một dạ với nàng là được rồi, có vậy thì lương tâm hắn mới không đến nỗi cắn rứt như thế.

Cho nên vì giấu giếm kỹ càng hơn, ngoại trừ thời gian ngủ ban đêm ra, các giờ còn lại hắn đều cùng tiểu thiếp chơi nhau ở nhiều góc khuất khác nhau trong phủ, trong đó chỗ thường xuyên đụ địt nhất chính là thư phòng, đây là chỗ làm việc nên đàn bà rất ít khi đến, thế là biến thành nơi hai người vụng trộm ân ái.

Ngay lúc bọn họ sắp trình diễn một màn hứng tình củi khô lửa bốc thì đột nhiên ngoài cửa truyền đến âm thanh hoảng loạn của nha hoàn: "Phu nhân, sao người lại tới đây, lão gia đang làm việc, không tiện quấy rầy..."

"Chỉ là đến đưa chút điểm tâm thôi, cái này cũng không được sao?" Mục Ngữ Lan có chút không vui, ban đầu nàng nghĩ không tiện thì thôi, nhưng bị một tiểu nha đầu không biết điều ngăn cản nàng bèn sinh ra kháng cự trong lòng, hôm nào đó nàng phải tra nha đầu này ở đâu tới, phải dạy dỗ một trận mới được.

"Cái này..."

"Là phu nhân sao? Cho nàng vào đi!"

Tiếng nam nhân trong phòng vang lên, Mục Ngữ Lan nhếch khóe miệng, nàng liếc nha hoàn một cái mới đẩy cửa đi vào.

Chỉ thấy trượng phu yêu dấu của nàng đang ngồi ngay ngắn trước án thư, thấy nàng đến bèn muốn đứng dậy, Mục Ngữ Lan nhanh chóng nói: "Lão gia không cần đứng dậy, em chỉ đến đây đưa chút bánh mứt táo..." Nói rồi lại phát hiện trên bàn đã có một đĩa điểm tâm, nàng hơi kinh ngạc, cẩn thận hỏi: "Lão gia, lúc trước... đã có ai tới sao?"

"Ờ..." Vệ Nghệ Truân nuốt nước miếng, trầm mặc vài giây rồi nhẹ giọng đáp lại: "Đây là... mẫu thân phái người đưa tới, Ngữ Lan em cũng nếm thử xem sao?"

"Đây là mẫu thân cho lão gia, sao em lại không biết xấu hổ mà lấy chứ!" Nữ nhân cười lắc đầu, nàng đặt dĩa bánh của mình xuống bên cạnh, nghĩ tới gì đó mà nói: "Lão gia, gần đây em muốn đọc một chút ký sự du lịch, nghe nói chỗ này của ngài có rất nhiều, em có thể đọc không?"

"...Đương nhiên, em là phu nhân của ta, hà tất phải khách khí, muốn đọc bao lâu thì cứ đọc bấy lâu." Nam nhân vừa dứt lời đã hối hận, đây chẳng phải là phùng má giả làm người mập rồi sao, nhưng từ chối cũng không được, bây giờ tuy mặt ngoài hắn trấn định tự nhiên nhưng trong lòng đã sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.

Nhận được sự cho phép nữ nhân liền vui mừng đi tìm sách, nàng bồi hồi trước kệ sách, càng đi vào trong nam nhân càng hồi hộp, phải biết rằng đằng sau vị trí của nữ nhân, chính là chỗ hắn đang ngồi, nhân nhi đang núp bên dưới án thư.

Chỉ cần nữ nhân quay đầu nhìn lại một cái sẽ phát hiện một con đĩ lẳng lơ trần truồng đang quỳ gối dưới háng hắn, hai tay cầm lấy con cặc lộ ra bên ngoài liên tục tuốt động, nhân nhi le lưỡi ra quấn lên khuấy đảo lỗ sáo, đồng thời giương đôi mắt câu hồn chăm chú nhìn hắn, nhìn đến mức khiến con cặc vốn đã cứng ngắc của hắn lại nứng phát điên to thêm một vòng.

(Đọc tại quát pát 7lan1dem)

Ánh mắt nam nhân dán chặt vào đĩ hồ ly ở phía dưới liên tục quyến rũ mình, bàn tay đặt trên bàn vô thức nắm chặt thành quyền, hắn mím môi, mất rất nhiều sức lực mới kiềm chế được tiếng rên rỉ chực trào trong cổ họng.

May mắn thay thê tử chọn sách xong cũng không xoay người mà lại lập tức đi đến chiếc giường đối diện ngồi xuống, bấy giờ Vệ Nghệ Truân nhẹ nhàng thở ra, sau khi thả lỏng tinh thần tình dục cũng ùa đến như núi lửa phun trào không khống chế được.

Nhân nhi phía dưới bú cặc của hắn một cách thích thú, cái miệng nhỏ vừa bú hút vừa liên tục phun ra nuốt vào, thậm chí đĩ nhỏ còn nâng hai bầu vú căng mẩy lên bao lấy cán cặc, đút cặc hắn vào chỗ khe rãnh sâu hoắm của bầu vú đè ép mát xa.

Nam nhân ngẩng đầu chậm rãi thở hắt ra, hắn liếc nhìn thê tử đang tập trung tinh thần đọc sách đối diện, hắn biết rõ thê tử yêu sách một khi bắt đầu đọc sẽ trầm mê trong đó, không còn chần chừ gì nữa, hắn yên lặng buông tay ra, đè chặt cái ót của Mộng Mộng rồi bất ngờ dập mạnh vào giữa háng mình một cái.

Nhân nhi vốn chỉ có thể nuốt vào nửa căn dương vật không kịp phòng bị động tác của nam nhân, con cặc to lớn dọng một phát vào sâu trong cổ họng, nhân nhi trừng mắt hút nuốt theo phản xạ, thịt non trong cổ họng hút cắn lấy quy đầu xông thẳng vào của hắn, nam nhân không khỏi nhỏ giọng rên rỉ: "Shh hô... dâm phụ... bú giỏi quá... cắn đầu cặc của gia sướng cực kỳ... bé đĩ... tiếp tục đi... Ưm... oh oh..."

Nhân nhi phối hợp với động tác nam nhân cố gắng bú cặc cho hắn, nước miếng tiết ra dầm dề trong miệng do không kịp nuốt nên tràn ra khỏi khóe miệng, chảy ròng ròng xuống thân cặc, trông vô cùng dâm uế, càng thêm kích thích thú tính của nam nhân.

Hắn ấn đầu nhân nhi đưa đẩy càng lúc càng mãnh liệt, nhìn chằm chằm thê tử phía trước không chớp mắt, lúc hắn nhìn thấy thê tử nhỏ giọng ngáp một cái rồi nằm xuống, đồng tử tức thì co rụt lại, lập tức rút con cặc ra khỏi miệng nhân nhi, thình lình túm nhân nhi lôi từ dưới bàn ra để đĩ dâm khóa ngồi lên đùi hắn lần nữa, ngay sau đó gấp rút chống đầu cặc đã chuẩn bị sẵn sàng trước cửa lồn đã sớm chảy nước ướt nhẹp của nhân nhi, cọ cọ hai cái rồi phập cặc vào lút cán.

"Á á áaaaa... con cặc lão gia đụ vào lồn Mộng Mộng... Ưm á haaaa... cặc gì vừa cứng vừa bự..."

Mộng Mộng thét chói tai dâm đãng, lồn nhỏ nhạy cảm bị thọc một phát lút cán khiến hắn run giật cả người, lỗ lồn trực tiếp phọt ra một đợt nước nhờn, nương theo động tác dập đụ của con cá chà bặc mà ca hát lép bép phụt phụt không ngừng.

Cặc bự được lồn nhỏ thèm khát đã lâu bóp hút, nam nhân sướng tê rần cả đầu, hắn chớp mắt, đưa tay bóp vòng eo non mịn của nhân nhi rồi dùng hết sức dọng cặc lên trên.

"Cặc lão gia nắc sâu quá á... lồn Mộng Mộng phê không chịu nổi... ưm... Như vậy vẫn được sao... Lão gia... Phu nhân còn ở đây mà... Ứm á áaa..."

Nhân nhi bị nắc đến tê dại sống lưng, hắn dứt khoát vòng tay qua bờ vai rộng của nam nhân, ưỡn cao mông vểnh vừa hùa theo động tác đâm thọc của nam nhân vừa ngoáy tròn, đồng thời hẩy lồn chà qua ép lại, cặp vú bự trước ngực cũng nảy tưng tưng ra từng đợt sóng.

"Phu nhân ngủ rồi... Tạm thời sẽ không tỉnh lại... đĩ dâm phụ... lồn nhỏ ăn cặc giỏi quá... cặc của gia nứng muốn chết... Shh oh óh..."

Nam nhân hết gầm nhẹ lại đè mông nhân nhi giã cặc phầm phập, hắn đưa mắt nhìn qua thê tử đang ngủ ngon lành của mình, nghĩ đến giờ phút này hắn đang đụ địt người khác trước mặt nàng, một mặt cảm thấy áy náy không thôi, mặt khác lại bị tiểu thiếp câu mất lý trí, dưới sự va chạm của hai người cơ thể lại sinh ra khoái cảm kích thích không thể giải thích được, loại khoái cảm này khiến hắn si mê chìm đắm không thể thoát ra.

"Ớ á á... cặc bự của lão gia cũng rất lợi hại... Ứm... đầu cặc thọc vào tử cung rồi... tử cung dâm đãng của Mộng Mộng cũng bị đụ thủng... Á á áaaaa... Gia... Đừng... Đừng chạm vào cặc nhỏ của Mộng Mộng ... Mộng Mộng sẽ... Á á haaaaa..."

Chỉ thấy nam nhân đột nhiên nắm lấy cu nhỏ phía trên lỗ lồn của nhân nhi, chỉ mới khẽ dùng lực nhân nhi đã kịch liệt ngửa đầu, thắt lưng bị kích thích cong thành một vòng cung, thét chói tai lớn tiếng rên dâm.

"Ưm oh... đĩ dâm... Nhỏ giọng chút... đánh thức phu nhân bây giờ..." Nam nhân lại lần nữa nhìn về phía thê tử, thấy nàng chau mày có vẻ như không muốn bị quấy rầy bèn cố ý nhắc nhở.

"Vậy lão gia... hôn Mộng Mộng đi... người hôn Mộng Mộng thì sẽ không làm ồn đến phu nhân..." Cái miệng nhỏ của nhân nhi kề sát lỗ tai nam nhân nhõng nhẽo yêu cầu.

"Đĩ dâm phụ!" Hiển nhiên tán tỉnh vừa ngây thơ vừa dâm dục như thế đã khiến nam nhân nứng điên, hắn đỏ sậm hai mắt ôm chặt lấy nhân nhi, hung hăng lấp kín cái miệng nhỏ đỏ bừng, vừa mút mát vừa lẩm bẩm nói: "Ưm... đĩ dâm loàn... này thì rên dâm này... Ưm ahh ohhh... Gia đụ chết em... cặc bự đụ nát lồn em... Ưm... haaa... Sướng không hả... gia đụ lồn em có sướng không... Ưm oh ohhh..."

"Sướng... Ứ... sướng lồn lắm... Gia... Mộng Mộng... Ứm á á... Muốn phun... Ứm á á háaaaaa!"

......

Nữ nhân lần này ngủ không được ngon giấc, nàng gặp một ác mộng cực kỳ thống khổ, tạp âm trong mộng lượn lờ, mà trượng phu của nàng và tiểu thiếp mới nạp thế mà lại, ở trước mặt nàng trắng trợn sung sướng giao cấu, làm chuyện tằng tịu khó coi.

"A!"

Mục Ngữ Lan bỗng chốc mở mắt ra, lại thấy trượng phu của nàng đang lo lắng nhìn mình: "Phu nhân, có chuyện gì vậy, trong người không khỏe sao?"

Mục Ngữ Lan hoảng hốt, thật vất vả mới hồi thần trở lại, nàng gượng cười lắc đầu, "Không có gì, lão gia, vậy... em đi về trước."

"Ta đưa em đi!" Vệ Nghệ Truân đỡ nữ nhân đứng dậy, dịu dàng nói.

"...Dạ, vất vả cho lão gia."

Chắc... chỉ là nàng nghĩ nhiều thôi đúng không?

---------

Khai trương hố mới nèo~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro