Chương 9 Tinh Xảo Các

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: sextoy play, từ ngữ thô tục.

Tác giả: Lưu Li Túy
Edit: Đồng Đồng

"Minh trang chủ cùng vị thiếu gia này đến thật đúng lúc. Ngày hôm qua, có một đơn hàng từ phương Tây về, được chế tác rất tinh xảo, không phải tiểu nhân nói quá, ngoại trừ Tinh Xảo Các chúng ta, ở Đại Ung này ngài tuyệt đối tìm không thấy cái thứ hai, Minh trang chủ có muốn nhìn một chút không ạ?"

Chưởng quầy rõ ràng đem Minh Khải Sơn trở thành người đứng đầu giữa hai người, điều này cũng tự nhiên vì ở Lâm Châu có ai là không biết đến đại danh của Minh Khải Sơn đâu, mà Lâm Mộ Ngôn nhìn vừa nhỏ tuổi vừa lạ mặt nữa.

Nhưng giờ trong miệng Minh Khải Sơn đang ngậm tinh dịch của Lâm Mộ Ngôn, nơi nào còn có thể mở miệng, y chỉ có thể lén lút nhìn thoáng qua sắc mặt của chủ tử nhà mình. Sau đó đối với chưởng quầy gật đầu.

Đủ loại kiến thức mới không biết nhìn đến làm da đầu Minh Khải Sơn tê dại. Những bộ đồ hồng xanh thiếu vải đến đáng thương cái gì cũng che không được, chưởng quầy nói đây là nội y gợi cảm được hoan nghênh nhất trong giới quý tộc phương Tây, còn có những loại giống lưới đánh cá, cùng áo da màu đen bó sát hạ thân, Minh Khải Sơn không thể tưởng tượng được nếu y mặc những loại này trên người thì sẽ dâm đãng đến cỡ nào.

Đừng nói Minh Khải Sơn là dân ở đây mà lại không biết, có rất nhiều đồ chơi, ngay cả Lâm Mộ Ngôn chìm đắm trong sm mấy năm cũng chưa từng thấy qua.

"Chủ muốn thế nào thì khách thế đó, Mộ Ngôn cũng không dám đoạt sở thích của Minh trang chủ, Minh trang chủ chọn trước đi!"

Lâm Mộ Ngôn quả thực càng ngày càng độc ác nham hiểm, bởi vì hắn phát hiện trêu đùa nam nhân thành thục so với hắn lớn hơn mười tuổi này thật sự quá thú vị.

Nhìn lỗ tai đỏ bừng của Minh Khải Sơn, Lâm Mộ Ngôn liền biết nam nhân thích giả vờ giả vịt này kỳ thật đang phát dâm, nếu lúc này đưa tay vào trong quần của y, chắc chắn sẽ sờ đến cái lồn nhỏ xử nữ vừa mềm vừa nóng chứa đầy dâm thủy.

Minh Khải Sơn căn bản không dám nhìn vào mắt Lâm Mộ Ngôn, chỉ nhanh chóng lấy từ trong đống hai ba kiện vải dệt thoạt nhìn bình thường một chút.

"Minh trang chủ thật là có mắt nhìn hơn người, cái này có áo lót co giãn, người phương Tây gọi là áo ngực, cùng với quần nhỏ này là một bộ, nếu mà chỉ có như thế cũng không tính là đặc biệt. Chỗ đặc biệt nhất, là nằm bên trong, những sợi lông mềm mại này nằm ở những nơi nhạy cảm chính là để cọ sát ra tính dâm*.
Minh trang chủ có thể tưởng tượng tiểu bảo bối của ngài mặc vào thì không đến một phút, toàn thân liền mềm mại muốn chảy nước, sẽ không chịu được liền nước mắt cầu xin, hơn nữa nếu mặc lâu dài còn có thể làm tiểu bảo bối của ngài càng non càng nhạy cảm ngon miệng hơn..."

Nhìn thân thể Minh Khải Sơn bị kích thích run lên, Lâm Mộ Ngôn cũng không nhịn được nữa mà sảng khoái cười to.

Chưởng quầy này thật đúng là một kỳ tài, nói mấy câu không chỉ đem công dụng của vật phẩm giới thiệu rõ ràng, mà còn sinh động hiếm thấy nhưng lại không khiếm nhã, làm trong đầu người tựa như xuất hiện xuân tình tra tấn, giống như nữ nô lệ uốn éo thân thể khóc lóc cầu xin.

Chỉ là chưởng quầy lại không biết, nơi nào có cái nữ nô đâu, rõ ràng hôm nay toàn bộ những đồ vật mà Minh trang chủ chọn đều là muốn dùng trên người y, chưởng quầy giới thiệu càng sinh động, y như bị chủ tử làm ra bộ dáng sống động đó hiện ngay trước mắt. Cái này là muốn thách thức sự xấu hổ của Minh Khải Sơn, y liền không có dấu vết kẹp chặt hai chân.

"Chưởng quầy, con bướm vàng này làm thật là tinh xảo." Lâm Mộ Ngôn cầm lấy hồ điệp vàng mà Minh Khải Sơn vừa chọn.

"Vị tiểu công tử, ngài đừng xem thường con bướm vàng này, bộ dáng tinh xảo tuy rằng giống như là đồ trang sức bình thường của nữ nhân gia, nhưng công dụng của nó lại rất lớn, nếu nói bộ áo lót vừa nãy chỉ là đồ trợ hứng niềm vui, thì cái này có thể làm đồ vật trừng phạt hành hạ. Đương nhiên là cũng có một số khách nhân có sở thích đặc biệt, thích sử dụng loại vật dụng này để thêm phần thú vị.

Chân của con bướm vàng này có thể kẹp vào phần thịt non mềm của âm đạo nữ nhân, sau khi cố định thì miệng của con bướm sẽ nhắm vào âm đế, chỉ cần kéo cơ quan làm chấn động, một cây kim nhỏ và một chùm lông cứng sẽ vươn ra khỏi miệng.

Lông tơ cứng này đồng dạng với lông của rái cá rất dâm đãng, nhưng lại là phần trên dương vật của thú vật, mà cây kim nhỏ kia là tà vật lấy từ đuôi của ong chúa, tuy rằng nọc ong đã bị loại bỏ, nhưng uy lực vẫn không thể khinh thường, đâm vào âm đạo nữ nhân, chỉ cần một lát liền tê ngứa thống khổ khó chịu, dù nàng  trung trinh tiết liệt*, cũng sẽ biến thành một con mèo nhỏ thuận theo, rất thích hợp để dạy dỗ nữ nô."
*Trung trinh tiết liệt: bảo vệ sự trong sạch.

Lâm Mộ Ngôn liếc nhìn Minh Khải Sơn cười xấu xa, phát hiện nô lệ của hắn có chút chịu không nổi. Hắn cũng không định đùa y nữa, để chưởng quầy bọc lại một số đồ vật bằng vàng hắn chọn cùng bộ khuyên vàng nguyên chất được nạm kim cương đã sớm nhìn trúng kia.

"Vị tiểu công tử này thật là biết nhìn hàng, bộ khuyên này là dành cho nô lệ, là gia chủ mang về từ phương Tây, trên mặt được khảm loại trang sức gọi là kim cương chỉ có hoàng tộc của người phương Tây mới có thể đeo, lúc trước gia chủ phải trả giá cao mới có thể mua được, đáng tiếc ở Đại Ung không có người biết nhìn hàng, mới làm đồ vật này phủ bụi nhiều năm như vậy.

Tiểu công tử thật biết nhìn hàng, lại chiếu cố Tinh Xảo Các, bộ này liền tính nửa giá đi, xem như làm bằng hữu của Minh trang chủ với tiểu công tử."

Không quan tâm người này nói thật hay giả, dù sao nói thế nào cũng khiến lòng người thoải mái, nhìn bộ khuyên kia Lâm Mộ Ngôn trong lòng cũng nóng lên, định tìm một thợ kim hoàn làm ấn ký riêng cho hắn, sau đó để Minh Khải Sơn mang lên. Ở hiện đại, người khác nói đùa để kim cương nạm thành lồn vàng, lúc này hắn thật sự cho lồn của Minh Khải Sơn nạm kim cương.

Lâm Mộ Ngôn thậm chí có chút gấp không chờ nổi muốn nhanh chóng trở về Minh trang đem những đồ vật dâm đãng này từng cái sử dụng trên người Minh Khải Sơn, hiện tại hắn như một cái tiểu hài tiểu ngây thơ mới được cho bảo bối đẹp đẽ, gấp gấp gáp gáp.

Tuy nhiên, tính toán của Lâm Mộ Ngôn có chút sai sót, hai người vừa mới trở lại Minh trang, liền có hạ nhân tới bẩm báo công trình phía dưới xảy ra chuyện, tầng chính của lầu các đứt đoạn đã đè chết hai nô lệ.

Minh Khải Sơn sắc mặt có chút âm trầm, sau khi kêu hạ nhân đi xuống trước mới quay đầu nói với Lâm Mộ Ngôn: "Chủ tử, xin ngài hãy ở Minh trang nghỉ ngơi một lát, Khải Sơn xử lý xong sẽ về trang hầu hạ chủ tử."

Lâm Mộ Ngôn lại nhất quyết muốn cùng đi với Minh Khải Sơn.

Trên công trường, Lâm Mộ Ngôn nhìn Minh Khải Sơn trấn định vững vàng xử lý các vấn đề gọn gàng cùng với giải quyết tốt hậu quả công việc, thật sự khó lý giải nam nhân ổn trọng cương nghị này lại có liên hệ với nô lệ chỉ biết ở dưới thân hắn dâm đãng rên rỉ xin tha.

"Để chủ tử đợi lâu, sau lưng có mấy con chuột giở ít kỹ xảo, mặc dù tiểu đánh tiểu nháo* này cũng tốn ít tiền, nhưng cũng không gây thương tổn đến hắn. Những thứ này tính cả ngân hàng tư nhân, Khải Sơn đã kiềm chế mà dung túng, là vì để thúc đẩy lòng tham của chúng, cuối cùng hợp lại để bắt kẻ đứng sau tất cả, muốn hắn từ thiên đàng rơi xuống địa ngục và nếm trải mùi vị làm nô lệ."
*Tiểu đánh tiểu nháo: ý chỉ những việc lặt vặt, nhỏ bé

Cuối cùng, Minh Khải Sơn có chút rụt rè hoảng sợ hỏi một câu: "Chủ tử có phải hay không cảm thấy Khải Sơn có chút âm độc..?"

Vẻ mặt rụt rè của Minh Khải Sơn làm Lâm Mộ Ngôn cảm thấy hài lòng, thừa dịp không ai chú ý Lâm Mộ Ngôn ở hạ thân Minh Khải Sơn hung hăng đánh một cái.

"Ở bên ngoài ngươi là một con chó sói hung dữ miệng đầy máu tươi chọn người mà cắn. Ở trước mặt chủ tử, ngươi cũng không được thu bộ răng và móng vuốt hung dữ đâu nghe chưa, phải học tiếng kêu của chó rồi phe phẩy cái đuôi ngoan ngoãn quấn lấy côn thịt của ta đúng không?" Một câu nói tức khắc làm Minh Khải Sơn trước còn có chút sợ hãi giờ lại đỏ bừng mặt.

Hai người quay về Minh trang, xử lý xong công việc của ngoại trang Minh Phong Minh Diệp lại lần nữa làm phiền niềm vui của Lâm Mộ Ngôn.

Lâm Mộ Ngôn bất lực nhìn Minh Khải Sơn, cái này gọi là làm chuyện tốt thường gian nan phải không? Miếng thịt béo này như thế nào lại khó ăn đến vậy.

Hai mắt của Minh Khải Sơn tràn ngập sự biết lỗi cùng cầu xin, hy vọng chủ tử có thể ở trước mặt hai đứa con của y, cho y chút mặt mũi.

"Minh Phong Minh Diệp còn không mau tới..."

"Đây là hai vị công tử của Minh thúc đi? Tại hạ Lâm Mộ Ngôn, phụ thân của ta cùng Minh thúc là bạn cũ của nhau."

Lâm Mộ Ngôn cắt ngang lời giới thiệu của Minh Khải Sơn, cũng không muốn cho huynh đệ Minh gia biết thân phận thật sự của hắn.

Sau đó chào hỏi lẫn nhau cùng hàn huyên khách sáo. Minh Phong tuy không phải con ruột của Minh Khải Sơn, nhưng dáng người lại có bảy phần khí độ giống nhau. Quả thực chính là phiên bản trẻ tuổi của Minh Khải Sơn, nam tính mà anh khí mười phần, bất quá lại thiếu đi một phần thành thục, vẫn là cần phải rèn luyện kinh nghiệm nhiều.

Minh Diệp tuy nói là con ruột của Minh Khải Sơn, nhưng dáng người lại nhỏ xinh tướng mạo thanh tú đáng yêu. Đại khái chính là một loại khác trong dâm tộc mà Minh Khải Sơn từng đề cập tới.

Lâm Mộ Ngôn cùng Minh Phong trò chuyện rất hợp nhau, cho dù là ngân hàng tư nhân, y quán, tửu lầu, sòng bạc. Thì đều có nhiều ý tưởng cùng quan điểm giống nhau, hai người giống như tri kỷ đã lâu không gặp càng nói càng hưng phấn, mà Minh Diệp còn nhỏ tuổi lại ngoan ngoãn chớp đôi mắt to long lanh nhìn họ đầy ngưỡng mộ.

Sau khi ăn cơm tối xong, thẳng đến trời có chút trễ, Minh Khải Sơn mới thúc giục hai người chưa thỏa mãn trở về phòng đi ngủ, nhìn Minh Diệp đã buồn ngủ mà vẫn không ngừng gật đầu, vẫn kiên trì ở một bên nghe hai người nói chuyện. Rất là ngoan ngoãn đáng yêu.

Chờ khi nhi tử đều trở về phòng, Minh Khải Sơn mới bí mật đổi áo thị tẩm đi vào phòng của Lâm Mộ Ngôn, hầu hạ Lâm Mộ Ngôn đi ngủ.

Biết tâm tư của chủ tử, Minh Khải Sơn cố ý mặc kiện trang phục màu đen tình thú như lưới đánh cá kia, núm vú dương vật cùng lồn dâm đều lòi ra ngoài, làm Minh Khải Sơn vừa cảm thấy thẹn lại vừa cảm thấy ngứa ngáy.

Minh Khải Sơn quỳ xuống rửa chân cho Lâm Mộ Ngôn, lau sạch một cái, lúc chuẩn bị lau cái còn lại, chân của Lâm Mộ Ngôn dẫm lên âm đạo* của Minh Khải Sơn.
*女阴 (vulva): nữ âm.

"A... chủ tử... ân..."

Ngón chân của Lâm Mộ Ngôn chen vào giữa hai môi mập âm hộ của Minh Khải Sơn, trêu chọc âm đế cực mẫn cảm, làm cho Minh Khải Sơn chịu không nổi rên rỉ ra tiếng.

"Tao mẫu cẩu! Đem chân của chủ tử làm dơ rồi!"

"Là lỗi của chó mẹ ... a... lồn của chó mẹ quá dâm... cầu chủ tử hung hăng trừng phạt lồn của chó cái... a..."

"Đi lấy con bướm vàng mà hôm nay mua lại đây, tự mình mang lên cho ta xem."

Tuy rằng đã sớm hiểu rõ mua những dâm cụ này sớm muộn gì cũng phải dùng ở trên người mình, nhưng nghe thấy Lâm Mộ Ngôn nói muốn chính y mang lên tra tấn bản thân, nhớ tới ban ngày chưởng quầy giới thiệu, thân thể ngăn không được khẽ run. Rõ ràng là có chút sợ hãi, nhưng phía dưới dương vật căng cứng đến phát đau.

"Thỉnh chủ tử... nhìn Khải Sơn... lồn dâm..."

Minh Khải Sơn quỳ xuống ngồi trước mặt Lâm Mộ Ngôn, hai chân tách ra, đem dương vật ké về phía trước để ở bên hông, sau đó đem toàn bộ thịt trai ra ngoài khỏi tấm lưới, tay chọc vào đẩy ra phần thịt mềm mại phì nộn thịt trai của âm đạo cùng âm đế.

Mở hai chân của con bướm ra, nhìn thoáng qua Lâm Mộ Ngôn y cắn răng một cái, đem cái kẹp để lên phần thịt mềm của môi âm hộ.

"A..." Không phải là rất đau, nhưng lại cảm thấy xấu hổ cùng kích thích, kẹp vào hai bên thêm xong, tiểu huyệt của Minh Khải Sơn đã hoàn toàn bị con bướm vàng làm căng ra không khép lại được. Dâm thủy theo tiểu huyệt ọc ọc mà chảy ra, một mảnh chăn nhỏ dưới thân Minh Khải Sơn đã ướt đẫm.

"Cái này thoải mái không chịu nổi?" Lâm Mộ Ngôn chợt nhấn mạnh lên cơ quan đuôi cánh của con bướm, phần đầu cánh con bướm chuyển động.

"A... chủ tử... a... lồn nhỏ bị đâm xuyên qua... a... lồn của chó mẹ chịu không nổi... chủ tử... a..."

Lần đầu tiên Lâm Mộ Ngôn nghe thấy Minh Khải Sơn rên vừa dâm vừa lãng* như vậy, nếu đêm trước Minh Khải Sơn gào thét cùng xin tha đến như vậy chỉ vì lỗ đít bị đàn ông đụ hỏng, thì giờ phút này Minh Khải Sơn quả thực kêu như một con chó cái đang phát tình. Quả thực dâm đến tận xương cốt.
*这幺骚这幺浪: vừa dâm vừa lãng
浪: Phóng túng, buông thả.

"A... hảo chủ tử... tha Khải Sơn... ô ô... chó cái chịu không nổi... chủ tử mau đụ khải sơn... lồn nhỏ chịu không nổi... a..."

Quả là thực cốt tiêu hồn, kêu dâm như vậy Lâm Mộ Ngôn vẫn là chịu không nổi, một phen đẩy ngã Minh Khải Sơn, y liền nằm úp sấp tư thế quỳ bò, côn thịt quẹt hai phát vào dâm thủy của lỗ đít, cứ như vậy nguyên cây hàng đụ vào.
Thực cốt tiêu hồn (蝕骨銷魂): có thể hiểu là cảm giác sung sướng mãn nguyện khi làm tình

"A... đau... thật lớn... đầy quá... xuyên thủng... chủ tử... tha cho Khải Sơn... ô ô..."

"Không tha, đụ chết đĩ dâm thích câu dẫn người nhà ngươi, đụ cái lỗ đít chó má của ngươi! Gia gia cho cái mông dâm cho ngươi lắc này! Kẹp này!"

Lâm Mộ Ngôn đâm vào một cách bạo lực, âm đế bị kim đâm cũng không ngừng kích thích, lỗ đít bị côn thịt lớn đụ căng ra, hắn điên cuồng đâm vào rút ra, mỗi một lần đều như muốn đâm thủng bụng của y.

Minh Khải Sơn cuồng loạn lắc đầu, giờ phút này y quả thực đã quên mất chính mình là ai, giống như một con thú đang đến kỳ động dục, trong đầu chỉ còn lại khoái cảm mãnh liệt.

Côn thịt của Lâm Mộ Ngôn vừa dài vừa thô to, thời gian ra lại lâu, lỗ đít Minh Khải Sơn vừa chặt vừa trơn nóng nhìn giống một cái miệng nhỏ không ngừng liếm mút. Thời điểm Lâm Mộ Ngôn sắp xuất tinh, trước sau của Minh Khải Sơn đều bị kích thích đến bắn nước nhiều lần, có chút xụi lơ.

"Ô ô... muốn chết... chủ tử... tha cho chó cái... tha cho chó mẹ... lỗ đít muốn hư... lồn nhỏ chịu không nổi... không cần... đừng... lấy con bướm ra... ô ô... cầu xin chủ tử lấy nó ra..."

Đem một nam nhân nam tính trưởng thành như Minh Khải Sơn chơi đến xụi lơ mặt đầy nước mắt khóc thút thít xin tha.

Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt, toàn thân Lâm Mộ Ngôn thoải mái đến run lên, lại làm thêm một lần cuối cùng.

"Đĩ dâm! Kẹp cho tốt lỗ đít của ngươi! Chủ tử phải cho ngươi gieo hạt!" Lại một trận mưa rền gió dữ, cuối cùng Lâm Mộ Ngôn rùng mình một cái bắn từng luồng tinh hoa vào lỗ đít vừa chặt vừa nóng của Minh Khải Sơn, y lại mất khống chế một lần nữa.

Sau khi bắn tinh, Lâm Mộ Ngôn đầu tiên là gỡ xuống con bướm trên âm đạo của Minh Khải Sơn, sau đó dùng tư thế đè trên người Minh Khải Sơn, lười nhác không muốn nhúc nhích.

"Chủ tử quá độc ác, Khải Sơn bị ngài chơi đến chết mất."

Giọng nói của Minh Khải Sơn trầm thấp còn có chút nghẹn ngào khàn khàn.

"Ta tàn nhẫn như vậy, Khải Sơn còn muốn cho Minh Phong Minh Diệp đi theo ta?"

"Tuy rằng chủ tử chơi rất tàn nhẫn, nhưng lại đúng mực, Khải Sơn biết chủ tử thương tiếc Khải Sơn, sẽ không thương tổn Khải Sơn nửa điểm. Hơn nữa, khoái cảm dục tiên dục tử*, Khải Sơn sợ hãi nhưng nhịn không được mà khát cầu.
*Dục tiên dục tử: sướng chết đi sống lại

Cùng chủ tử ở bên nhau, đem hết thảy mạng sống của mình đều giao cho chủ tử, Khải Sơn cảm thấy an toàn cùng thỏa mãn nói không nên lời. Nếu chủ tử muốn Minh Phong cùng Minh Diệp, thì đó là phúc phận lớn nhất đời này của chúng. Không phải chủ tử muốn đi xem thương hội ở phía Đông sao? Minh trang cũng muốn tham gia, liền cho Minh Phong Minh Diệp bồi chủ tử đi thôi!"

"Ngươi gấp như vậy là muốn giúp nhi tử giật dây? Ngươi không phải bọn chúng, ngươi cảm thấy như vậy là tốt, nhưng chúng cũng không nhất thiết coi đó là hạnh phúc. Ta có ngươi là đủ rồi, cứ để chúng nó thuận theo tự nhiên đi, nếu tụi nó thích chủ tử của ngươi, chủ tử liền đáp ứng với ngươi sẽ đối tốt với bọn nó, nếu Minh Phong Minh Diệp nhìn trúng người khác, chủ tử của ngươi nhất định sẽ đưa của hồi môn lên, ta sẽ bỏ thân phân nô lệ của tụi nó giúp người nọ, để người nọ cười chúng nó về, tuy rằng chúng là con của ngươi! Nhưng ta cũng coi như là cha nhỏ của tụi nó đi?"

Minh Khải Sơn còn muốn nói gì đó, lại bị Lâm Mộ Ngôn hung hăng tát vào mông. Liền ngậm miệng lại không dám lên tiếng, nhưng ý định để Minh Phong Minh Diệp cùng hầu hạ Lâm Mộ Ngôn vẫn không hề tiêu tan.

Minh Phong quá mức thông minh,  nếu y ám chỉ cái gì, nhất định sẽ bị nhìn ra manh mối. Cho nên chỉ có thể thuận theo tự nhiên.

Minh Diệp nơi đó lại có thể ám chỉ một chút, đứa nhỏ này đầu óc không linh hoạt bằng Minh Phong, thân là dâm tộc nhân lại thiên tính đơn thuần, những thủ đoạn câu dẫn người tranh sủng chỉ sợ là học không được, nếu là đi theo chủ tử, y có thể chăm sóc nó.

_______________________
Chương này dài ghia, đáng lẽ định đăng hôm thứ 6 mà tôi quên mất nên để giờ đăng luôn.
Dạo này tôi đọc được mấy bộ đam rất hay, muốn giới thiệu cho mọi người một chút. Bộ 7 O nhà họ Thang của tác giả Bạch Vân Đoá Nhãn, bối cảnh ABO tinh tế. Bộ này thật sự rất hay luôn, 1x1 có 7 cặp chia ra thành 7 câu chuyện tình có nhẹ nhàng có kịch tính nhưng không nhiều và chủ yếu là sủng ngọt 🤤 tôi ume những bộ nào sủng thụ, đọc mà vắn véo gì đâu á 🥺.
Khuyến khích các nàng đọc thử, hình như có nhà edit á nhưng tôi đọc bản convert nên cũng không rõ là edit đến đâu rồi.
Chúc một ngày tốt lành.
@dongdong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro