C2. TG1: Trọng sinh mạt thế nghịch tập văn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong lòng trống rỗng, ánh mắt Diệp Liễu tối tăm nhìn Lý Phi Ngôn, không biết đang nghĩ đến cái gì.

Lý Phi Ngôn không hề phát hiện mà cúi đầu ăn sáng, có lẽ là ăn thấy ngon, nhất thời ánh mắt sáng lên, vẻ mặt tươi cười mà giơ thìa đến bên miệng Diệp Liễu, muốn hắn cũng nếm thử.

Bệnh sạch sẽ nghiêm trọng Diệp Liễu trong mắt liền tràn đầy ý cười ôn nhu, động tác vô cùng tự nhiên, cúi đầu cắn thìa Lý Phi Ngôn.

Mặt Lý Phi Ngôn đỏ lên, tức giận trừng hắn một cái, Diệp Liễu cười càng vui vẻ, không cầm nổi lòng mà cầm tay hắn.

Không coi ai ra gì mà show ân ái, thật sự có thể như vậy chứ!

Diệp Tư Niên ngồi đối diện, đáy lòng cực kỳ khinh bỉ.

Quan hệ ái muội rõ ràng như vậy, nguyên chủ lại không chút nào phát hiện, còn cho rằng Lý Phi Ngôn đang cùng mình tranh sủng, cũng đủ lợi hại. (Thật sự là quá lợi hại~~)

Bất quá nguyên chủ tựa hồ là thẳng nam, mãi đến cuối cùng lúc bị dẫn ra ngoài căn cứ, nghe người ta bát quát (tám chuyện) mới biết quan hệ của hai nhân vật chính a .... (Thảm! Quá thảm!)

Đốt nến! ( bỗng cảm thấy nội tâm anh Diệp thiệt ...hình tượng lạnh lùng của anh đâu T-T)

Diệp Tư Niên nhìn không chớp mắt mà cắn bánh mì, trong lòng âm thầm cân nhắc.

Nếu căn cứ vào quỹ đạo phát triển ban đầu của thế giới này, ở huyện Thanh Lam nguyên chủ sẽ gặp phải tang thi cấp 4, bỏ lại đồng đội, chật vật chạy trốn về Cảnh thành, nhiệm vụ hoàn toàn thất bại, khiến Diệp Liễu ở căn cứ cao tầng trở thành trò cười.

Mà nhân vật chính Lý Phi Ngôn thì ngắn ngủi mấy tháng, thành công nghiên cứu, chế tạo ra vắc-xin phòng bệnh sơ cấp, tuy tỉ số chữa khỏi chỉ có 10%, nhưng vẫn lập tức làm danh vọng của Diệp Liễu đề cao đến độ cao không người nào có thể chạm đến.

Hai người so với nhau, quả thực khác nhau một trời một vực.

Nên nghịch tập như thế nào đây?

Diệp Tư Niên ăn luôn miếng bánh mì cuối cùng trong tay, khép hờ đôi mắt uống cà phê trong cốc.

Lý Phi Ngôn kinh ngạc liếc mắt nhìn anh một cái, nhìn anh trầm mặc bất thường cảm giác có chút kỳ quái, liền mở miệng nói: "Tư Niên, ngày mai phải lên đường, ngươi chuẩn bị tốt chưa?"

Liên quan gì đến ngươi! Mặt Diệp Tư Niên không đổi sắc, nâng mắt nhìn hắn, ngậm miệng không nói.

"Ngươi đây là cái gì thái độ!" Sắc mặt Diệp Liễu trầm xuống, " Phi Ngôn đang hỏi ngươi!"

"Tôi phải có thái độ gì?" Diệp Tư Niên bực mình, nhăn mi lại, để cốc xuống nói: "Ngươi muốn hắn làm mẹ kế của ta, đó là chuyện của các ngươi, chẳng lẽ còn muốn tôi nịnh nọt hắn phải không!"

Dứt lời, Diệp Tư Niên mặt lạnh đứng lên rời đi, cũng không thèm nhìn hai người sắc mặt phức tạp đến cực điểm.

Không có việc gì, chơi cái gì ái muội, quái đản.

Trong nháy mắt đi ra cửa, bước chân Diệp Tư Niên đột ngột dừng, quay đầu đi, ánh mắt nghiền ngẫm đảo qua thang lầu không có một bóng người.

Ánh mắt lóe lóe, như phát hiện ra đồ vật thú vị gì đó, Diệp Tư Niên khẽ cười, hai tay đút túi đi ra ngoài.

Trước thời hạn, kéo tầng ái muội của nhân vật chính ra, câu chuyện tiếp theo sẽ phát triển như thế nào đây?

Mà trước thời hạn biết được quan hệ giữa Lý Phi Ngôn cùng Diệp Liễu, vốn trong lòng đối với Diệp Liễu bất mãn, nam phụ thâm tình còn có thể đối với nhân vật chính tình sâu như biển sao?

Anh rất chờ mong đâu~~

Theo kí ức nguyên chủ đi vào sân huấn luyện của căn cứ, Diệp Tư Niên nhìn đủ loại dị năng giả luyện tập dị năng, trong mắt lóe lên tia sáng.

Những dị năng giả này chính là lực lượng vững chắc của căn cứ, mạt thế phát triển đến giai đoạn hiện tại, mọi người đều đã thích ứng mọi loại dị năng, làm vũ khí hình người, địa vị dị năng giả có lực sát thương cường đại cũng càng ngày càng cao, ở mỗi căn cứ đều có thể nhận được đãi ngộ tốt, hơn nữa còn có nhất định quyền phát biểu.

Đây cũng là nguyên nhân mà dù nguyên chủ không được lòng Diệp Liễu nhưng vẫn có cuộc sống thoải mái.

Diệp Tư Niên đi tới góc sân đưa tay ra, tâm niệm vừa động, trước mắt bỗng xuất hiện một thủy cầu lớn bằng nắm tay.

Khống chế thủy cầu biến đổi thành bất đồng hình dạng, trong đầu nhanh chóng nhớ lại kinh nghiệm đã trải qua, Diệp Tư Niên cong môi, ý cười trong mắt phát ra càng rõ ràng.

Ai nói dị năng hệ thủy rất yếu?

Nước là vạn vật chi nguyên, sinh vật nào trong cơ thể không có nước?

Thu thủy cầu lại, Diệp Tư Niên đi đến mép sân huấn luyện đứng lại, ánh mắt thẳng tắp, nhìn chằm chằm cây cỏ nhỏ hơi ủ rũ kia.

"Ba"

Theo một tiếng vang nhỏ chất lỏng xanh biếc mãnh liệt bắn ra, trong đó vài giọt nước bắn xa, rơi xuống giày quân đội màu đen.

Đôi mắt Diệp Tư Niên khẽ nhúc nhích, ánh mắt từ giày quân đội hướng lên bắp chân thon dài kia, cuối cùng chống lại một đôi mắt sắc bén.

"Diệp thiếu." Nam nhân cả người mặc bộ quân trang phẳng phiu hướng anh gật đầu, đơn giản chào hỏi.

" Tần tướng quân." Diệp Tư Niên lạnh nhạt gật đầu, ánh mắt thản nhiên đánh giá anh ta.

Dựa vào tài liệu hệ thống cung cấp, Tần tướng quân tên là Tần Thời Nhạc, trong tay anh ta nắm giữ một phần ba lực lượng quân đội của căn cứ, nhưng bởi vì nhiệm vụ chủ yếu là dọn sạch tang thi xung quanh căn cứ, cộng thêm tính cách anh ta lãnh ngạnh, cường thế, chỉ thích chiến đấu, đối với quản lý căn cứ không có hứng thú, cho nên đại bộ phận các thế lực trong căn cứ không có địch ý với anh ta.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, lần này nhiệm vụ ở huyện Thanh Lam chính là nơi mạng sống của anh ta kết thúc, quân đội dưới tay anh ta cuối cùng bị Diệp Liễu nắm giữ, trở thành át chủ bài của hắn.

Người cuồng chiến đấu so với mình còn pháo hôi hơn sao?

Ánh mắt đảo qua ngũ quan tinh xảo lại bị khí chất lãnh ngạnh che giấu của anh ta, Diệp Tư Niên nhướng mày, trong mắt phượng lóe lên tia thú vị trong nháy mắt.

Nếu người này không bị pháo hôi thì sẽ ra sao? Không có át chủ bài quân đội đưa lên cửa, Diệp Liễu còn có thể dễ dàng nắm Cảnh thành trong tay sao?

Chỉ trong một cái hô hấp, trong lòng Diệp Tư Niên đã hình thành một kế hoạch rõ ràng.

" Vừa rồi là chiêu thức Diệp thiếu mới nghiên cứu ra?" Cằm Tần Thời Nhạc hất về một bãi xanh biếc kia, mắt tràn đầy tán thưởng: " Cách sử dụng thật thần kỳ."

Diệp Tư Niên nhún vai, bất đắc dĩ nói:" Lực sát thương của dị năng hệ thủy quá yếu, tôi chỉ có thể nghĩ ra chút bàng môn tà đạo để nâng cao sức chiến đấu."

" Loại chiêu thức này vừa ra, ai còn dám nói dị năng hệ thuỷ yếu nữa?" Có chứng kiến vừa rồi làm tham khảo, trong nháy mắt Tần Thời Nhạc liền liên tưởng đến phương thức tấn công khác của dị năng hệ thủy, vươn tay, giọng hết sức chân thành nói: "Diệp thiếu, thật đáng tiếc đến bây giờ mới nhận biết ngài."

Thực may mắn bây giờ mới nhận thức mới đúng, nếu không dựa theo cốt truyện ban đầu phát triển, anh đối với nguyên chủ vô cùng chán ghét!

Diệp Tư Niên yên lặng phun tào trong lòng, trên mặt lại đầy vẻ vinh hạnh mà vươn tay ra, nắm lấy tay anh ta:" Tần tướng quân quá khen!"

Thu tay về, Diệp Tư Niên lộ ra tia nghi ngờ, hỏi: " Tần tướng quân không mang lính đi giết tang thi sao?"

"Tôi đang muốn nói." Tần Thời Nhạc nở nụ cười hiếm thấy , nói: "Lần này, nhiệm vụ huyện Thanh Lam do tôi dẫn đội."

"Thật sao!" Diệp Tư Niên kinh hỉ mở to hai mắt, mắt phượng sáng lấp lánh:" Vậy thì tốt quá! Có Tần tướng quân, chúng tôi không có cái gì phải sợ!"

Bị cặp mắt giống như phát ra ánh sáng nhìn, Tần Thời Nhạc rõ ràng ngây ra, tim đột nhiên nhảy mạnh một cái.

Lấy lại bình tĩnh, lúc này Tần Thời Nhạc mới cười, mở miệng nói: "Chiếu cố lẫn nhau mà thôi, cậu cũng không cần gọi tôi Tần tướng quân, tôi tên là Tần Thời Nhạc."

Nhạy bén phát hiện anh ta không thích hợp, Diệp Tư Niên nháy mắt mấy cái, không dấu vết quét mắt nhìn dáng người vô cùng tốt bị quân trang bao lấy của anh ta, đôi mắt sáng lên.

Chiếu cố lẫn nhau.... sao? (Đen tối ~đen tối ~~*v*)

====================================================

Trước mạt thế, huyện Thanh Lam là một thị trấn nhỏ không đáng kể, dân số ước chừng 50 vạn, dân số thường thú ở thị trấn ước chừng 21 vạn, kinh tế kém phát triển, đến tận năm ngoái, huyện trưởng mới nhậm chức kéo về một số đầu tư lớn, ở phía nam vùng ngoại ô xây khu công nghiệp lớn.

Mục đích chuyến này của bọn họ là thiết bị và vật tư trong những nhà xưởng ở khu công nghiệp đó.

Cũng may, lúc trước xuất phát từ hoàn cảnh để cân nhắc, khu công nghiệp cùng trung tâm thị trấn khoảng cách hơi xa, cho nên nhiệm vụ bọn họ lần này tuy rằng nguy hiểm, nhưng không phải không có hi vọng.

Không có biện pháp, hiện tại Cảnh thành rất thiếu thốn vật tư, số thiết bị này vận chuyển về mang đến hiệu quả không thể đo lường được.

"Các đơn vị nghe kỹ, hành động nhanh chóng, bảo vệ tốt dị năng giả không gian, dự tính sau mười phút rút lui!"

Tần Thời Nhạc bỏ bộ đàm trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn Diệp Tư Niên, nói: "Tư Niên, chú ý an toàn."

Diệp Tư Niên cầm súng bắn tỉa, nhảy xuống xe tải, nghe được thanh âm của anh, bước chân hơi dừng lại, chân mày hơi nhướng, mắt phượng tà tà liếc qua, gật đầu.

Trong lòng Tần Thời Nhạc mãnh liệt nhảy dựng.

Cùng sống trong một căn cứ, anh sớm nghe qua vị Diệp thiếu gia này, nhưng hiện tại hoàn toàn không có biện pháp đem Diệp thiếu gia tích cách âm hiểm trong nghe đồn liên tưởng đến thiếu niên vẻ mặt lãnh đạm trước mắt.

Cặp mắt phượng liễm diễm kia liếc lại đây, khuôn mặt lạnh như băng, lãnh đạm đến cực điểm, thế nhưng lại có một loại mị hoặc nhân tâm hiệu quả.

Tần Thời Nhạc híp mắt một cái, nhìn thiếu niên mặt lạnh cách đó không xa bắn chết tang thi, đột nhiên cảm thấy tim có chút đập nhanh.

Nhạy bén nhận thấy được ánh mắt nóng rực ở phía sau lưng mình, Diệp Tư Niên một bên bắn chết tang thi ghê tởm đối diện, một bên nhếch môi cười.

Anh là một thuần gay, mặc dù nhận ra tính hướng của mình từ lúc còn nhỏ đến nay, nhưng vì nghề nghiệp có hạn chế, sinh hoạt cá nhân đều dưới ánh đèn flash, chờ anh bò lên đỉnh, khi có thể không hề cố kỵ, thì mạc danh kỳ diệu tai nạn xe cộ.

Luân hồi nhiều thế giới như vậy, không phải anh không gặp người khiến anh động tâm, mà là trước kia hệ thống đối với kí chủ hạn chế quá mức nghiêm khắc, anh lại không có cơ hội, chỉ có thể nghẹn một bụng tức đi làm nhiệm vụ!

May mà bây giờ không giống!

Tần Thời Nhạc...

Hầu kết giấu trong cổ áo của Diệp Tư Niên giật giật, trong mắt thoáng hiện lên ánh sao.

Đã vài tháng kể từ khi mạt thế bắt đầu, dưới áp lực sinh tồn cực đại thúc đẩy, càng ngày càng nhiều người thành công kích phát dị năng trở thành dị năng giả, dị năng rất đa dạng, có lực công kích cường đại như Lôi hệ, Hỏa hệ, cũng có lực công kích yếu như Thủy hệ, Mộc hệ, cùng lúc đó, còn có một loại dị năng hệ phụ trợ, trong đó nổi tiếng nhất là dị năng Không gian hệ.

Cùng với các loại dị năng khác so sánh, số dị năng giả Không gian hệ là nhiều nhất, nhưng càng về sau, do lực công kích không đủ, hoàn cảnh xấu càng rõ ràng, không giết đủ tang thi thì không đủ tinh hạch để thăng cấp dị năng, đến mức chỉ có thể gia nhập vào các đội ngũ dị năng giả khác, cầu ấm no.

Dị năng Không gian hệ ở phương diện thu gom vật tư quả thật rất thuận tiện, nhưng lại có mấy người có thể chịu để cho người khác nắm giữ vật tư của mình trong tay chứ?

Nhìn chung cả nước mà nói, Cảnh thành chỉ có thể được cho là căn cứ an toàn trung bình, dị năng giả Không gian hệ cùng ra ngoài trong nhiệm vụ lần này, chỉ có khoảng mười người, cho nên áp lực bảo vệ bọn họ cũng không nặng lắm.

Diệp Tư Niên quét mắt nhìn dị năng giả Không gian hệ chạy đi thu vật tư ở xa xa, chỉ thấy sắc mặt người nọ trắng bệch mồ hôi lạnh tuôn ra, rõ ràng là bộ dáng sử dụng tinh thần lực quá độ.

Diệp Tư Niên đối với mỹ nữ đổ mồ hôi đầm đìa không có hứng thú, liếc qua liền thu hồi tầm nhìn, đạn như không cần tiền trút xuống như mưa, từng chút từng chút mở rộng vùng đất trống giữa anh cùng tang thi.

Bây giờ vẫn chưa phải thời điểm sử dụng dị năng, con tang thi cấp 4 kia rất nhanh sẽ xuất hiện, anh phải giữ lại sức lực đối phó nó.

Mặc dù thông qua cửa hàng hệ thống, anh có thể mua thuốc cường hóa thân thể nâng cao cấp bậc dị năng, nhưng anh không có biện pháp giải thích nguyên nhân cấp bậc dị năng đột nhiên tăng mạnh, biểu hiện quá mức chọc người nghi ngờ không phải là chuyện tốt, Lý Phi Ngôn kiếp trước là ví dụ tốt nhất. Thứ hai, nếu không phải thời điểm bất đắc dĩ, anh không muốn sử dụng tích phân vất vả kiếm được.

Nhà địa chủ cũng không có lương thực dư a.

"Rống"

Một tiếng rống lên giận dữ, trong nháy mắt đem suy nghĩ không biết bay đến nơi nào của anh kéo trở lại.

Tinh thần Diệp Tư Niên chấn động, bất ngờ xoay người, Thủy dị năng trong tay chuẩn bị đã lâu đập rầm rầm về phía con tang thi tốc độ nhanh kia, tức khắc cột nước cực lớn đem nó toàn bộ bao vây. Thần sắc Diệp Tư Niên nghiêm túc, lại lần thứ hai thúc dục dị năng, chỉ thấy cột nước kia xoay tròn, hình thành lốc xoáy, thậm chí đem gạch đá, cửa sắt xung quanh lẫn tang thi đều hút vào, càng xoay càng lớn, khí thế kinh người.

Tiếng gầm thét không cam lòng của tang thi bị cột nước che dấu, chỉ trong chốc lát liền không có động tĩnh.

Lúc này, vẻ mặt Diệp Tư Niên buông lỏng, từ từ rút dị năng.

Không có lực thúc đẩy, cột nước điên cuồng xoay tròn rốt cuộc dần dần chậm lại, ở chỗ đó lưu lại vô số mảnh chân tay, thịt vụn.

Nhìn mấy khối đầu lâu dữ tợn trong nước, Diệp Tư Niên mặt không đổi sắc nâng họng súng lên, dứt khoát tiêu diệt triệt để.

Cấp dưới bởi vì nhìn thấy tang thi cấp 4 mà bị dọa ngốc sửng sốt nửa ngày, bị Diệp Tư Niên nhíu mày nhìn lướt qua mới kịp phản ứng, lập tức tiến lên nhặt tinh hạch, đồng thời trong lòng tràn đầy khiếp sợ cùng căm phẫn.

Ai nói lực công kích dị năng hệ thủy yếu? Ngay cả tang thi cấp 4 đều có thể giết, như vậy còn nói yếu?!! Thật mụ nội nó, mắt bị mù!

Một hồi nguy cơ ngập đầu cứ như vậy bị trừ khử chỉ với một cái nhấc chân giơ tay, tang thi cấp 4 khiến người nói sắc mặt thay đổi ở trong mắt người kia chẳng qua giống tên hề nhảy nhót, cường đại, tự tin, mê người.

Trong mắt Tần Thời Nhạc tràn đầy khiếp sợ, cảm thấy trong ngực có cái gì đó dần dần căng ra, tim đập loạn, khiến anh luống cuống lại hết sức vui sướng.

" Tần tướng quân, nếu tang thi cấp 4 đã tiêu diệt, chúng ta có thể ở lại nhiều hơn một lát, thu gom càng nhiều vật tư hay không?" Diệp Tư Niên đến gần Tần Thời Nhạc, ngẩng đầu nhìn anh.

" Được" Tần Thời Nhạc cố nén kích động, vỗ vai Diệp Tư Niên, hai mắt nhìn thẳng vào anh cơ hồ muốn phát quang, "Cậu rất giỏi! Có muốn luận bàn một chút không?"

Ánh mắt Diệp Tư Niên chợt lóe, tầm mắt đảo nhanh qua bàn tay dừng lại ở vai mình, mỉm cười gật đầu.

" Cầu còn không được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro