Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xá Cảnh một tay chống trên giường, khẽ cau mày, ánh mắt mang theo giãy dụa cùng dục vọng, anh biết mình rất vô sỉ, nhưng lại không thể khống chế chính mình.

Anh đưa tay muốn chạm vào mặt Ngũ Cố, rồi từ từ hướng mặt tới, môi chạm nhẹ vào môi cậu, tay còn lại thì theo quần áo đang mở ra mà chạm vào làn da trần trụi của cậu.

Anh thấy mình quả thực là một tên khốn nạn, thông qua thói quen không phòng bị của Ngũ Cố, bỏ thuốc mê cậu, vô sỉ lại thật đáng buồn, một kẻ thua cuộc chỉ có thể dựa vào cách này để tự thỏa mãn.

Quả nhiên, không nên kêu Ngũ Cố trở về, bọn họ nên cách xa nhau! Chạm vào tóc của Ngũ Cố, anh ngồi thẳng dậy, thở hổn hển ép chặt quy đầu vào núm vú nhô ra. Chất dịch tuyến tiền liệt trên mã mắt phủ lên nó, sáng bóng, anh dùng quy đầu tạo thành một vòng tròn mạnh mẽ va chạm, làm đầu vú cậu vừa đỏ vừa sưng, cuối cùng dùng hành thân, anh cưỡi lên ngực cậu, nhanh chóng đung đưa eo, đem đầu vú bên phải làm sưng đỏ, cuối cùng đổi phương hướng, anh dựa vào đầu vú kia, dùng mã mắt quấn lấy đầu vú, dùng ngón tay véo đầu vú xoa xoa, sau khi làm cho đầu vú trở nên nhạy cảm, liền dùng quy đầu đánh mạnh.

Hai đầu vú Ngũ Cố đều bị anh làm sưng lên, nhìn giống như vú của phụ nữ. Cuối cùng, anh dùng hai tay nắm lấy ngực của Ngũ Cố, dùng năm ngón tay véo ngực, lòng bàn tay véo mạnh hai đầu vú, dùng sức vuốt ve, dương vật chỉa ra áp vào bụng dưới Ngũ Cố, dùng sức chống đối, anh nhìn chằm chằm mặt Ngũ Cố, hạ thể càng lúc càng cứng, tốc độ ma sát càng ngày càng nhanh, thẳng đến lúc lên đỉnh liền run lên, tinh dịch phun ra. Bên ngoài lấm tấm màu trắng đục, làm bụng Ngũ Cố một mảnh hỗn độn.

Sự hưng phấn sau cơn cực khoái dần dần dịu đi, Xá Cảnh mím môi trèo khỏi người Ngũ Cố còn đang ngủ say, vào phòng tắm giặt khăn lau sạch tinh dịch, sau đó bôi một lớp thuốc mỡ mỏng lên núm vú Ngũ Cố. Cài lại nút áo trên đồ ngủ của cậu từng cái một.

Sau khi dịch tốt chăn cho người đang ngủ, anh lẳng lặng ngồi ở bên cạnh hút một điếu thuốc, ánh lửa lấm tấm, cuối cùng chìm vào bóng tối.

Ngũ Cố ngủ ngon cả đêm, ngủ đến trưa hôm sau, đầu bù tóc rối vào phòng tắm, quả nhiên đồ vệ sinh cá nhân mới đã chuẩn bị xong.

Cậu vò đầu bứt tai nhớ lại lúc trước khi lên mạng có người mắng cậu là đồ cặn bã thoải mái hưởng thụ, cậu nghĩ lại, hành vi của mình quả thực là có chút thoải mãi hưởng thụ, nhưng không phải là một tên cặn bã mà!

Trề môi nói khẽ, cậu rửa mặt xong. Lười biếng lê chiếc dép đến bàn ăn, trên ăn bàn có sữa và bánh mì và một tờ giấy bạc.

"Hôm nay tôi có việc phải làm. Bữa trưa không cần đợi tôi. Điện thoại đặt cạnh TV. Em có thể tự gọi."

Ngũ Cố bĩ môi: "Ai chờ cậu!"

Chơi game chán chê trong nhà cả buổi chiều, lần đầu tiên cảm thấy mình sống ở nhà thật là cô đơn, điện thoại không vang lên, cứ như vậy nhịn cả buổi chiều.

Sau khi trời tối sầm lại, Ngũ Cố liếc nhìn đồng hồ, lại nhìn ra phía cửa, vẻ mặt uể oải mặc quần áo vào, lấy sách vở, đến trường học buổi tối.

Giờ tự học ở đại học sớm nhưng trời đã tối đen, cậu vừa cầm sách, vừa xách đồ ăn đi, vừa đi vừa cầm bình sữa vừa đi vừa uống, từ xa đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Dưới ánh đèn đường mờ ảo của khuôn viên trường, Xá Cảnh cùng một cô gái đi dạo trên sân bóng rổ, trên tay cầm sách của hai người, nam ôn nhu ân cần, nữ nhỏ nhắn dễ thương, tình yêu vườn trường hoàn mỹ, cảnh tượng tuyệt vời này, thực sự rất lãng mạn!

Trong lẩm bẩm trong lòng, đây là tốt nhất, đây là tốt nhất! Xá Cảnh có bạn gái chẳng phải tốt hơn sao? Cậu liên tục nhấn mạnh lý trí nhưng không thể kìm nén tâm tình của mình. Cảm xúc không vui đang cuộn trào xáo trộn các cơ quan nội tạng của cậu. Cậu đứng ngây người một hồi lâu, cuối cùng lạnh mặt quay đầu, ném phần ăn cho hai người trong tay vào thùng rác rồi sải bước đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro