Chương 5: Đêm khuya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Đêm khuya

Nhìn mặt đối phương?

Lâm Tiểu Nghiên nhịn không được lắc đầu, "Chúng tớ khi đó sợ hãi còn không kịp, ai dám đi xem thứ đó trông như thế nào."

Lúc ấy cô đang nhìn mặt đất, chỉ mới thấy bóng dáng Lưu Lị Lị động đậy một chút thôi, đang định hỏi thì đã bị tiếng kinh hô đánh gãy nên vội vàng tiễn đũa tiên đi luôn.

Đến nỗi có thật sự tiễn đi được hay không, cô cũng không chắc chắn.

Tô Mẫn nhíu mày, nói: "Tớ còn muốn đi điều tra xem đũa tiên rốt cuộc là ai, hiện tại cũng không có cơ hội."

Lâm Nhất Nhật thấp giọng nói: "Tra cái gì mà tra, nên dứt khỏi nó mới tốt."

Bọn họ cùng Lâm Tiểu Nghiên không thân cũng chẳng quen, chỉ có quan hệ là bạn cùng lớp, khi chạm đến việc sống còn, sao mà còn nghĩ đến việc nhúng tay vào.

Tô Mẫn lắc đầu: " Tôi trở về ký túc xá đây."

Việc này trong chốc lát cũng không có được tin tức gì, nhưng thật ra cũng có thể tự mình lên mạng điều tra thêm về tầng bảy của tòa nhà văn phòng.

Nếu xuất hiện chuyện gì quái dị, tất nhiên đã có chuyện phát sinh.

Tô Mẫn cảm thấy tầng bảy kia rất có thể đang ẩn giấu tin tức quan trọng, nhưng bây giờ cậu không dám đến đó xem.

Đã qua một buổi sáng, ký túc xá nữ vẫn rất đông người.

Tô Mẫn không có tâm tư vây xem, cậu trở về ký túc xá nam sinh, khi đi ngang qua phòng quản lý ký túc xá, cậu đột nhiên ngừng lại.

Dì quản lí ký túc xá ở đây rất nhiều năm rồi cũng chưa thấy đổi ai khác.

Có lẽ sẽ biết sự tình trước kia.

Tô Mẫn gõ gõ cửa: "Dì quản lý có ở đây không ạ?"

Cửa được mở ra, dì quản lý hỏi: "Làm sao vậy?"

Tô Mẫn nghĩ nghĩ, sắp xếp tốt từ ngữ: "Dì ơi, cháu có chuyện muốn hỏi một chút, dì đã làm việc ở đây bao nhiêu năm rồi ?"

Dì quản lý suy nghĩ một chút: " Chắc khoảng 6 năm rồi, năm đó dì vừa đến là năm 2012, hẳn là không sai đâu."

Thời gian khá dài, hẳn là sẽ biết gì đó.

Tô Mẫn rèn sắt khi còn nóng, đè thấp thanh âm hỏi: " Dì ơi, dì có biết trước kia trường học có phát sinh chuyện gì không ạ, tầng bảy tòa nhà văn phòng vì sao bị đóng——"

Lời nói còn chưa nói xong, đã bị dì quản lý đánh gãy: " Đây không phải việc cậu nên hỏi."

Sắc mặt dì quản lý tuy rằng chỉ thay đổi một chút, nhưng cậu vẫn có thể nhìn ra, nhất định đã có chuyện phát sinh ở tầng bảy, hơn nữa còn không nhỏ.

Tô Mẫn hỏi: "Vì sao ạ? Dì không thể nói sao?"

Dì quản lý nói: "Nếu là học sinh phải chăm chỉ học tập, đừng hỏi mấy việc linh tinh, không có việc gì nữa thì dì đóng cửa đây."

Nói xong trực tiếp đóng cửa trước mặt Tô Mẫn.

Tô Mẫn sờ sờ mũi, trở về ký túc xá của mình, ngồi ghế tra tin tức, hiện tại internet rất phát triển, bộ phim này là vào năm 2018, hẳn là có thể tra ra gì đó.

Hơn nữa nếu đã có học sinh hoặc giáo viên chết, chuyện lớn như vậy không nên một chút tin tức cũng không có.

Tô Mẫn tra mấy chữ, rất nhanh đã có vô số trang web nhảy ra.

Hiện giờ trường học có rất nhiều người ra ngoài vì có việc ngoài ý muốn, hơn nữa có thể thấy xuất hiện đủ loại nguyên nhân sự cố.

Tô Mẫn tìm vài trang web đều không có tìm được tin tức nào hữu dụng, cuối cùng vẫn lên diễn đàn trường dạo một vòng. Các diễn đang trường học đều giống nhau ở chỗ học sinh tương đối nhiều, lật lại các bài đăng cũ hẳn sẽ có một ít tin tức lộ ra.

Nhưng mà cậu tìm liền mấy bài đăng liên quan đến tòa nhà văn phong mà tin tức trong đó đều không rõ ràng lắm, hơn nữa đều chỉ nói đến tầng bốn tầng năm.

Trường học quá sạch sẽ.

Sạch sẽ đến không bình thường.

......

Trên mạng không thu hoạch được gì, Tô Mẫn chỉ có thể để mọi việc tùy ý phát triển.

Buổi chiều không có tiết nên cậu đi dạo quanh trường học một chút, thăm dò một ít khu dạy học cùng cấu tạo của ký túc xá, ngoài ra còn đi hỏi mấy chủ quán xung quanh trường.

Chẳng qua phản ứng của mấy chủ quán đều y hệt dì quản lý ký túc xá.

Dù cho như thế, Tô Mẫn vẫn có thể tổng hợp ra một chút tin tức: Tòa nhà văn phòng đã từng bị phong tỏa một lần, sau đó được trang hoàng lại, cuối cùng mới được đưa vào sử dụng.

Một đống cơ sở vật chất rất đắt đỏ nên nhất định sẽ không bị bỏ phí.

Tới mức phải sửa chữa, sự tình đã phát sinh khẳng định rất nghiêm trọng, ảnh hưởng đến hình tượng của trường .

Tô Mẫn như bắt được cái gì đó nhưng rồi lại để vụt mất.

Mãi cho đến đêm khuya, cậu bị nhắc nhở của rạp chiếu phim đánh thức.

【 Khán giả Tô Mẫn, chúc mừng cậu lại thành công vượt qua một ngày, mời cậu tiếp tục cố gắng. Nhắc nhở hôm nay là: phòng vệ sinh riêng 】

Phòng vệ sinh riêng ?

Tô Mẫn có nghe qua lời đồn đãi về phòng vệ sinh riêng rồi, cái nào cũng rất kinh khủng, bởi vì nhà vệ sinh luôn là cảnh tượng kinh điển trong phim kinh dị.

Là ai sẽ trải qua việc này ?

Ngày hôm qua Lưu Lị Lị là người xảy ra chuyện trong phòng tắm, nên hôm nay hẳn cũng là một trong số những người còn lại sẽ phải đối mặt với phòng vệ sinh riêng.

Hơn nữa ký túc xá không có nhà vệ sinh độc lập, nếu là phòng vệ sinh riêng thì chỉ có thể là khu dạy học hoặc là tòa nhà văn phòng.

Tô Mẫn liền gửi tin tức cho Lâm Tiểu Nghiên.

Lâm Tiểu Nghiên hôm nay ngủ ở ký túc xá cách vách, cô không dám trở về ký túc xá của mình, những người cùng ký túc xá cũng đến chỗ khác ngủ.

Mới 12 giờ, cô vẫn còn chưa ngủ: "Được."

Qua một lát, Lâm Tiểu Nghiên gửi qua một tin mới: "Tớ vừa nghe được, có người nói Trương Viện đi về hướng tòa nhà văn phòng."

Trương Viện là bạn cùng phòng của cô, cũng là một trong những thành viên tham gia trò đũa tiên đó, hôm nay cô ấy đến ký túc xá của một người bạn khác để ngủ.

Tô Mẫn lập tức xoay người xuống giường, lây tỉnh Lâm Nhất Nhật.

Lâm Nhất Nhật mơ mơ màng màng nói: "Làm sao vậy?"

Tô Mẫn hỏi: "Đi khu dạy học không? Lâm Tiểu Nghiên cũng đi."

Lâm Nhất Nhật lập tức thanh tỉnh, cảnh giác hỏi: "Đi khu dạy học làm cái gì? Đã hơn nửa đêm rồi, khu dạy học đều đã bị khóa lại."

Tô Mẫn hỏi: "Có đi hay không?

Lâm Nhất Nhật nửa muốn đi nửa không muốn, suy nghĩ vài giây, vẫn quyết định đi, lẩm bẩm lầm bầm mà bò xuống giường.

Lúc đang mặc quần áo, hắn lại nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta đi tìm thứ kia hả? Cậu có muốn mang theo nước tiểu đồng tử không ?"

Tô Mẫn: "......"

Cậu biết đi sẽ nguy hiểm, nhưng nếu không đi thì cũng chỉ có thể ăn no chờ chết.

Tính cách Tô Mẫn không phải như thế, vạch trần bí mật sâu nhất của bộ phim kinh dị này, sống đến cuối cùng mới là kết quả cậu muốn.

Rốt cuộc cũng là bộ phim kinh dị đầu tiên cậu trải nghiệm, không thể quá kém được.

Hai người cùng Lâm Tiểu Nghiên chạm mặt nhau ở bên ngoài ký túc xá.

Tuy rằng sinh viên cú đêm nhiều, nhưng rạng sáng 12 giờ đã không còn bao nhiêu người đi lại trong trường học, chỉ có ánh sáng đèn đường thưa thớt.

Lâm Tiểu Nghiên nhỏ giọng nói: "Tớ hỏi bạn của cậu ấy, Trương Viện thật sự đã đi ra ngoài, cô bạn đó sợ cậu ấy xảy ra chuyện liền đi theo một lát, hơn nửa đêm đi ra ngoài làm cái gì chứ ?"

Theo một hai phút, cô bạn đó phát hiện hướng Trương Viện đi là tòa nhà văn phòng, toàn bộ hành trình đều không quay đầu lại, một lòng hướng về phía đó mà đi.

Bạn Trương Viện cũng không dám ở bên ngoài vào đêm khuya, cho nên sau khi hô vài tiếng mà không thấy cô ấy đáp lại liền một mình trở về ký túc xá.

Tô Mẫn đứng bên cạnh đèn đường :"Đi sẽ biết."

Từ lúc Trương Viện ra ngoài hẳn là chưa lâu, bây giờ bọn họ đi có khả năng sẽ vừa vặn gặp phải, có thể biết một chút sự tình.

Tòa nhà văn phòng cách ký túc xá cũng không xa, đi vài phút liền đến.

Đêm khuya toàn bộ tòa nhà văn phòng đều tắt đèn, xung quanh tối đen như mực, thoạt nhìn vô cùng dọa người, mấy chiếc cửa sổ trông như những chiếc động ăn thịt người vậy.

Tô Mẫn xem xét một chút: " Cửa lớn bị mở ra rồi."

Là bị mở ra bằng bạo lực, xem ra có thể là Trương Viện.

Lâm Tiểu Nghiên cầm di động mở đèn pin chiếu sáng, đi theo cậu vào trong, hành lang dài nghiễm nhiên nhìn không tới cuối.

Lâm Nhất Nhật hỏi: "Chúng ta đi đâu đây ?"

Đêm khuya tòa nhà văn phòng vô cùng hiu quạnh, mỗi loại đồ vật đều lẳng lặng mà đặt ở nơi đó, ban ngày không chú ý nhưng ban đêm lại khủng bố vạn phần.

Tô Mẫn nói: "Đến nhà vệ sinh."

Phòng vệ sinh riêng đương nhiên là nằm trong nhà vệ sinh, chỉ là nhiều nhà vệ sinh như vậy, cậu không biết đâu là tầng mình đang tìm.

Lâm Nhất Nhật run run rẩy rẩy: " Nơi đó khủng khiếp lắm, các cậu không biết truyền thuyết về nhà vệ sinh sao? Nghe nói có người đang đi vệ sinh thì bị kêu tên, sau đó quay đầu lại thấy quỷ đang vỗ đầu mình......"

Tô Mẫn nhịn không được nói: "Đây là thời điểm tốt để nói chuyện này sao?"

Lâm Nhất Nhật ủy khuất, hắn cũng sợ mà.

Đang muốn mở miệng, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm yếu ớt: "Tô Mẫn?"

Tô Mẫn cùng Lâm Nhất Nhật đều đột nhiên cả kinh.

Đặc biệt là Tô Mẫn, cậu cuối cùng cũng cảm nhận được cái loại miệng quạ đen trong phim kinh dị, vốn dĩ đang là đêm khuya, hiện tại lại càng đáng sợ.

Lâm Nhất Nhật nuốt nước miếng, kéo kéo quần áo Tô Mẫn lắp bắp hỏi: "Làm...... Làm sao bây giờ?"

Tô Mẫn nói: "Chạy mau!"

Vừa dứt lời, hai người liền nhấc chân chạy một mạch, không dám quay đầu lại.

Vừa chạy vài giây, Lâm Tiểu Nghiên nhịn không được đè giọng hỏi: "Này Tô Mẫn sao các cậu lại chạy thế?"

Lâm Nhất Nhật nói: " Con mẹ nó, có quỷ kêu tên cậu ấy!"

Lâm Tiểu Nghiên ngừng lại, mắt trợn trắng: "Vừa rồi là tớ kêu, cậu không nghe ra giọng tớ à?"

Tô Mẫn thả chậm bước chân, ra vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Ba người ngồi ở giữa cầu thang mà nhìn nhau.

Ai mà biết lúc đó Lâm Nhất Nhật vừa kể chuyện xong chuyện, Lâm Tiểu Nghiên đang thất thần bỗng nhiên hô một tiếng, dọa cho hai người sợ bay cả hồn vía.

Trường hợp này quá xấu hổ.

Lâm Tiểu Nghiên trào phúng: "Tớ vừa mới thất thần, nào biết cậu đang kể chuyện ma, Lâm Nhất Nhật sao cậu có thể ở loại địa phương này, thời điểm này mà kể chuyện ma vậy."

Lâm Nhất Nhật ủy khuất: "Tớ nhịn không được......"

Vừa nhìn đến cảnh tượng như vậy, hắn liền liên tưởng đến đủ loại chuyện ma quỷ xưa, vì không để cho bản thân sợ hãi nên hắn liền kể ra.

Lâm Tiểu Nghiên dựng ngón tay cái: "Tớ công nhận cậu là một người đàn ông đích thực."

Tô Mẫn vẫn luôn không mở miệng, bên ngoài ánh trăng chiếu vào trên mặt đất, chiếu ra ba bóng người mông lung.

Cậu phát hiện bóng của bản thân hình như động đậy, chậm rãi ngắn lại, cuối cùng tiếp cận hai chân cậu, một cổ hàn ý nhảy lên.

Tô Mẫn đột nhiên bước lên một bậc thang.

Sau đó liền thấy cái bóng đang rời khỏi dưới chân mình.

Khi nào sẽ xuất hiện tình huống chân cùng bóng tách ra, cậu chỉ có thể nghĩ đến việc đó có liên quan đến quỷ.

Cái bóng thoát ra kia vặn vẹo, bày ra một hình trái tim.

Tô Mẫn: "......"

Cậu cảm thấy thật sự rất thần kỳ, bóng trong phim kinh dị đều lợi hại như vậy, đều học được cách hấp dẫn đàn ông sao?

Lâm Tiểu Nghiên hỏi: "Tô Mẫn cậu đang nhìn cái gì thế?"

Tô Mẫn chớp mắt, cái bóng đã khôi phục bộ dạng vốn có.

Cậu đang muốn mở miệng, bên tai lại nghe thấy động tĩnh gì đó, hình như là từ trên lầu truyền đến, lại còn cách rất gần.

Tô Mẫn lập tức đánh gãy hai người: "Trên lầu có người."

Lâm Nhất Nhật chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Cũng có thể không phải người......"

Lâm Tiểu Nghiên đến tâm "khử" hắn cũng đều có, uy hiếp nói: "Từ giờ trở đi cậu không có quyền lên tiếng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro