Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên thế giới này hèn mọn nhất không phải là liếm cẩu* mà là nô lệ mèo

* một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ cố chấp theo đuổi

Đoạn Lâm đã hạ mình ăn nói khép nép, nằm bên ngoài lỗ nhỏ đút cá khô , vậy mà mèo con ngu ngốc vẫn không chịu ló mặt ra, còn làm bộ làm tịch, khiến người ta ngứa ngáy tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không làm gì được

"Ồ, ngươi ngủ ngon ghê, không sợ bản tôn chút nào" Đại ma đầu thật sự rất buồn bực , nếu là tu sĩ bên ngoài đã sớm bị hắn doạ cho tiểu ra quần

Nhưng cố tình lại gặp một con mèo cái gì cũng không hiểu, nó cắn tay hắn, ăn cá khô của hắn, ăn no rồi đá hắn qua một bên, lăn ra ngủ

Hay, hay lắm , hay tuyệt vời luôn.

Mặc dù vậy, nhưng Đoạn Lâm vẫn cứ không xắn tay áo đưa tay vào bắt mèo con

Con người hắn không thích miễn cưỡng , hắn chỉ thích tâm đầu ý hợp

Nếu như đưa tay vào bắt luôn, thứ này gan nhỏ như vậy, lỡ hù cho gan nổ cái bùm luôn thì phải làm sao?

Không biết bên trong trông như thế nào, lỡ như trong lỗ có đá nhọn, vật nhỏ ở trỏng bị thương thì làm sao bây giờ?

Đại ma đầu con chưa chính thức làm sen, nhưng đã bắt đầu để ý mấy chi tiết nhỏ nhặt này

Đây có đúng là đại ma đầu Đoạn Lâm lật úp tam giới không vậy?

Úc Yên nằm ngủ trong lỗ, Đoạn Lâm cũng ở yên trước cửa, hắn ngồi xếp bằng, vận hành lại ma khí đã lâu chưa đụng tới, chưởng tới chưởng lui quanh chỗ ngồi của mình

Không biết chó Thiên Đạo khi nào mới chịu thả hắn ra ngoài, nếu mà dựa vào thực lực của hắn bây giờ, tu thêm ngàn năm nữa mới mong thoát được.

Ở tu chân giới mà nói, trăm ngàn năm cũng không có gì đáng kể

Lý do Đoạn Lâm vội vàng muốn ra ngoài là vì hắn sợ rằng kẻ thù của mình sẽ chết sạch hết, tới lúc ra được thì không biết kiếm ở đâu

Đám người đó thiên phú không bằng hắn, trừ khi là nhặt được cơ duyên đặc biệt, chứ nếu không thì một hai ngàn năm trôi qua cũng sẽ ngủm sạch

Trong mắt đại đa số tu sĩ, có thể sống tới một hai ngàn năm thì chính là nhân tài hiếm có. Đối với các tu sĩ mà nói thì chỉ cần sống từ ba tới năm trăm năm là đã rất tốt rồi

Có thể thấy được Đoạn Lâm là một tên tự phụ, chẳng trách bị người ghét bỏ

--

Bên trong lỗ nhỏ quá lạnh, Úc Yên bị lạnh tỉnh lại, cậu cảm thấy rất không khoa học. Thân là một tu sĩ , nếu như đã không sợ đói bụng thì đúng ra cũng không nên sợ lạnh mới đúng chứ.

Chẳng lẽ biến thành mèo thì cũng sở hữu hết điểm yếu của mèo luôn?

Ví dụ như sợ lạnh

Như lúc thèm ăn, Úc Yên cũng không đổ thừa cho mèo, cậu cũng thừa nhận là cho dù mình không biến thành mèo thì cũng thèm ăn

Bên ngoài yên tĩnh, đại ma đầu có lẽ đã đi rồi

Úc Yên đi ra ngoài, nhìn thấy đối phương đang ngồi thiền luyện công. Nhìn có vẻ như đang tu luyện nghiêm túc lắm, giống như trong TV hay diễn vậy đó, có khói mờ ảo bốc trên đầu

Đây là biểu hiện của nhập định, cho thấy tu sĩ đang rất nhập tâm, trong một thời gian sẽ không thoát ra

Úc Yên thở phào nhẹ nhõm, ma đầu này chỉ cần không đột nhiên nhảy dựng lên túm cậu là được

Cậu chạy lon ton ra cửa hang thì thấy trời đã tối rồi

Gió lạnh hiu hiu thổi, lại thêm âm thanh quỷ khóc sói gào thê lương, Úc Yên nghe xong thì trong lòng sợ phát khiếp, người cũng bị lạnh tới phát khiếp luôn

Cậu vội chạy trở về , tìm một góc nào đó đỡ lạnh để qua đêm

Nhưng sau khi màn đêm buông xuống, mọi ngóc ngách trong hang đều lạnh lẽo, không có nơi nào là ấm hết, trừ một nơi...

Úc Yên chớp chớp mắt, to gan lớn mật đem tầm nhìn chuyển tới đầu gối của đại ma đầu

Cậu nghĩ, Đoạn Lâm luyện công tới nỗi đỉnh đầu bóc khói, vậy chắc người hắn cũng rất ấm áp

Úc Yên nảy lên ý tưởng lớn mật trong đầu, nhưng rất nhanh đã bị lý trí con người ngăn lại

Không được không được, đây chính là đại ma đầu Đoạn Lâm, cho dù nguyên tác nói hắn là một tên cuồng lông mèo, thì cậu cũng phải kiểm chứng mấy hôm rồi mới thu phục hắn được

Nhưng mà, móng vuốt lạnh quá

Úc Yên nằm trên mặt đất, tứ chi co rút lại, cái mũi lạnh tới mức phải chôn đầu vào mình để giấu mũi

Huhuhu, làm như vậy cũng không đỡ lạnh được

Úc Yên cảm thấy, từng đợt gió lạnh như oanh tạc mà tránh né bộ lông phong phú của mình, đâm thẳng vào da thịt, chắc chết cóng mất thôi

Nếu bây giờ mà ngủ bên ngoài, chắc chắn không thể chịu nổi rét lạnh, không bằng từ bỏ việc giãy giụa đi

Úc Yên nghĩ, tầm mắt lại nhìn về đầu gối Đoạn Lâm , nơi lõm xuống giữa hai chân đang khép lại giống như là cái giường sinh ra dành cho cậu

Ai cũng nói tu sĩ nhập định ít nhiều cũng mấy tháng, mấy năm, thậm chí chục năm, trăm năm

Nghĩ như vậy có phải yên tâm hơn rồi không?

Úc Yên giả vờ bĩnh tĩnh, chậm rãi đi đến chân người kia, dùng dầu cọ cọ ống quần, thật sự rất là ấm luôn á

Nhưng nhiêu đây không đủ, cậu muốn nhiều hơn nữa!

Úc Yên vươn móng vuốt, thân hình tròn vo bám vào ống quần của người kia , từ từ trèo lên trên, nhích từ từ lên đến đầu gối, Úc Yên ngẩng đầu quan sát phản ứng của Đoạn Lâm

Thấy Đoạn Lâm vẫn đang nhắm mắt luyện công, không chút mảy may thay đổi, vậy là cậu yên tâm liền luôn

Tuy là nằm ở đầu gối rất ấm, nhưng mà đầu gối Đoạn Lâm quá cứng, rất không phù hợp với tiêu chí chọn giường của mèo con

Nhưng nơi ở giữa kia thì khác , trông rất mềm và đàn hồi

Nằm lên chắc là êm lắm 

Như người ta có câu, một khi hạt giống dục vọng được gieo xuống trái tim, nó chắc chắn sẽ bám rễ, nảy mầm và nhanh chóng phát triển thành một cái cây cao chót vót

Vì vậy, sau một hồi do dự, Úc Yên cũng mặc kệ luôn, lấy đầu cọ cọ nơi nhìn có vẻ thoải mái kia

Khi cục lông nhỏ nằm nép giữa hai đầu gối của đại ma đầu, cảm giác thoải mái lan toả trên từng sợi lông của mèo con, từ tai tới chóp đuôi, toàn thân mềm mại, thật cmn quá thoải mái luôn.

Úc Yên không nhịn được vươn vai, ngáp một hơi dài trong cái tổ mới của mình

Cái lạnh vừa rồi đã bị cuốn đi, ấm áp nhanh chóng khiến Úc Yên buồn ngủ

Nhưng dù gì cũng mới vừa ngủ dậy, Úc Yên tự cảm thấy bản thân khá siêng năng, nên cũng cố gắng phấn chấn tinh thần, ít nhất phải rửa mặt, liếm sạch tay chân rồi mới ngủ tiếp

Rửa mặt rồi lại rửa mặt

Rửa bên trái xong tới bên phải

Hai bên tay thay phiên nhau lặp lại động tác trên

Đoạn Lâm : "......"

Hắn đã nhận ra từ lúc cái thứ ngu ngốc này hết ngái ngủ, hắn định thử ngồi yên không nhúc nhích coi thứ này có chịu chui ra không

Kết quả đúng như hắn mong đợi

Hắn biết luôn

Thứ ngu ngốc này nghĩ là hắn ngủ rồi, còn thử hắn mấy lần, thậm chí còn có gan cọ ống quần hắn

Trong nháy mắt Đoạn Lâm xém chút nữa nhảy dựng lên. Vì đã ba ngàn năm rồi hắn chưa tiếp xúc với vật sống nào, nên chưa kịp thích nghi

Càng về sau lại càng không chịu đựng nổi

Đoạn Lâm cảm thấy đây là trải nghiệm kì lạ nhất trên đời, thứ ngu ngốc này trèo lên chân hắn, mặc dù trọng lượng rất nhẹ nhưng lại làm hắn ngứa từ đầu gối ngứa tới trong lòng

Một thân hình nhỏ bé như đang treo trong lòng hắn, bò tới bò lui

Nằm trên đầu gối hắn, xuyên qua lớp lông mềm và lớp vải, Đoạn Lâm có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm do vật sống mang lại, cũng như được nhịp tim của mèo con, còn nhanh gấp đôi nhịp tim của con người 

Điều này nghĩa là tuổi thọ của vật nhỏ này có hạn

So với Đoạn Lâm mà nói, cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn

Suy nghĩ của Đoạn Lâm bị cắt ngang khi đồ ngốc này chuẩn bị chuyển tổ đi nơi khác, hắn thấy vật nhỏ này không biết sống chết mà nằm trước bụng hắn duỗi người, còn ngáp dài một hơi

Cái eo lười biếng duỗi lên, ngay cả cái đuôi cũng kéo dài thành một đường thẳng tắp, còn lắc lắc mấy cái

Sau đó mèo con bắt đầu rửa mặt, ở trước bụng hắn vô cùng bận rộn 

Tiếp theo tới hai chân trước , trái phải mỗi bên một lần

Đoạn Lâm đoán là đồ ngốc này chuẩn bị tổng vệ sinh tứ chi, xong rồi mới ngửa cổ ra ngủ

Có thể nói Đoạn Lâm đoán không trật, nhưng mà hắn đánh giá hơi cao độ bền của mèo con

Úc Yên mới vừa làm sạch xong hai móng vuốt phía trước, tự nhiên mệt ngang, cảm thấy không liếm nổi nữa, hai mắt híp lại thẳng như đường chỉ

Cậu vốn nghĩ gồng thêm tí nữa liếm nốt hai chân sau, nhưng sau đó nghĩ lại: Mình là một con mèo con không tranh với thiên hạ, mắc gì mình phải gồng?

Vì vậy Úc Yên từ bỏ nỗ lực mà không chịu chút áp lực tâm lý nào, nghiêng đầu tựa bụng Đoạn Lâm, ngủ luôn.

Nhưng bởi vì mũi dính quần áo, hít thở hơi khó, cho nên tiếng ngáy của Úc Yên không được êm tai lắm, giống như tiếng máy kéo những lúc bị cảm

Đoạn Lâm nghe mà tim gan cồn cào, đau lòng muốn chết, hắn định lấy tay giúp chỉnh đầu cho đồ ngu này , nhưng lại sợ lỡ đánh thức thỏ đế dậy, chui vô lỗ trốn lần nữa là không ổn đâu

Thứ này quá khó chiều, hừ!

Sau khi bình tĩnh suy nghĩ một hồi, Đoạn Lâm quyết định điểm huyệt ngủ của mèo con luôn

Như vậy thì cho dù có sét đánh đùng đùng thì thứ trong lòng ngực hắn cũng không tỉnh lại

Bây giờ đã có cơ hội gây án, nhưng đại ma đầu vẫn chần chừ chưa ra tay

Bởi vì hắn nhìn chằm chằm vào cục lông to bằng bàn tay trước mặt, nhưng không biết bắt đầu từ chỗ nào

Có khi nào, đụng tay vô là mèo con bị thương không ?

Đoạn Lâm đã từng bẻ qua rất nhiều loại cổ, chuyện này là muỗi đối với hắn

Nhưng cái cổ nhỏ yếu như vậy thì hắn chưa gặp bao giờ, lỡ mà không khống chế lực được sẽ vô tình làm vật nhỏ bị thương

Đến cùng mà nói, thì việc chỉnh mặt cho mèo con chỉ là việc nhỏ thôi

Mà ngón tay của Đoạn Lâm ở trên không đã mấp mấy vài lần, thử tới thử lui thêm mấy lần mới dám chạm vào mặt của mèo con

Ngoài mềm ra thì không cảm nhận được gì nữa

Đại ma đầu đứng hình mất 5 giây, sau đó rốt cuộc mới dùng lực để giúp mèo con chỉnh hướng đầu

Quá trình này diễn ra rất chậm, bởi vì hắn sợ mình sẽ lỡ tay vặn gãy luôn cổ đối phương

May quá không nghe thấy tiếng xương kêu, đồ ngốc này vẫn thở bình thường, tiếng ngáy hình như còn lớn hơn, Đoạn Lâm mới thấy yên tâm

Nhưng ngón tay không muốn rời khỏi cục lông, vẫn đang vuốt ve khắp nơi

Đầu tiên là chạm vào tai , khuôn mặt , sau đó là chạm đến chiếc cằm hơi hé mở . Nhìn kĩ còn thấy được răng nanh nhỏ lộ ra cùng với đầu lưỡi màu hồng nhạt , mọi thứ đều bé nhỏ tới đáng thương . Nhưng cũng chính cái răng bé nhỏ này cắn ngón tay hắn lủng hai lỗ máu

Đoạn Lâm nín thở rồi nhẹ nhàng đẩy cằm mèo nhỏ lên , bởi vì ngủ há mồm sẽ dễ bị đau bụng sốc hông 

Tiếp tới là bàn chân nhỏ , bụng và những nơi khác , Đoạn Lâm đều sờ mỗi chỗ một lần , cảm giác duy nhất chính là : Mềm

Với lại thứ này nhỏ như vậy , nuôi một hồi có khi nào tèo luôn không 

Ý nghĩ này tự nhiên dâng lên làm cho Đoạn Lâm khó chịu không yên , muốn dựng đầu mèo dậy rồi ép đút liền cho mấy miếng cá khô

Lúc chiều tối ăn ít như vậy, xong đi ngủ tới bây giờ chắc là tiêu hết rồi

Nếu ngủ tiếp có khi nào chết đói luôn không?

'.....'

Đêm đó, đại ma đầu tâm tình rối rắm, không có nổi một khắc bình yên. Chỉ có Úc Yên là ngủ siêu thoải mái , trong một khoảng thời gian chắc cũng không bị giật mình tỉnh lại

Chỉ khi trời sắp hừng sáng , bên ngoài có tiếng vật kêu chim bay mới làm cho cậu tỉnh giấc

Một chú mèo con vừa tuổi trăng tròn đang lúc ngủ mơ bị bừng tỉnh, cơ thể sẽ khẽ khàng run lên , sau đó nó sẽ theo bản năng rụt vào nơi an toàn

Đáng ghét

Tuy rằng đại ma đầu cũng muốn mèo con sớm tỉnh lại, nhưng không có nghĩa là hắn phải chịu đựng để cho lũ bên ngoài kia ồn ào đánh thức mèo con của hắn

Đoạn Lâm rất tức giận , ma khí của hắn mà bắn được ra bên ngoài thì lũ súc sinh đó tiêu đời

Úc Yên run lên vài cái rồi thoã mãn đánh cái ngáp dài , đêm qua ngủ ngon quá! Hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời!

Không đúng, cậu chớp chớp mắt, nhớ tới tình huống ngàn cân treo sợi tóc của mình

Một giây tiếp theo, cục lông trắng muốn lao từ trong lòng đại ma đầu ra ngoài , hơn nữa còn thành công lao được nửa đường rồi , nhưng giữa chừng lại bị một bàn tay to lớn cẩn thận đỡ lấy

Cùng lúc đó . Cả hai cứng đờ như bị đóng băng

Úc Yên: Cậu cảm giác mình sắp chết!

Đại ma đầu: Ta cảm giác hắn sắp chết!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro