Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Lynii

Chương 1:

Cánh tay gầy gò thon dài chống vào vách tường ở bên người hắn, thân hình thiếu niên thon gầy ép sát làm hắn không thể không lùi về sau, lưng liền đụng vào vách tường phía sau, hắn bị "Kabedon".

"Mộ Tử Du, tớ thích cậu."

Thiếu niên có vẻ ngoài thanh tú, mặc áo sơ mi trắng và đồng phục học sinh, trời sinh có đôi mắt biết cười ánh lên hào quang nóng rực, vẻ mặt của cậu rất nghiêm túc cho thấy cậu không phải đang nói đùa.

Mộ Tử Du hoàn toàn không nghĩ tới, bạn thân lại đột nhiên thổ lộ với mình nên hơi sững sờ, cậu ấy là đang muốn nói....

"Chậc chậc chậc, tớ chỉ mới nói thích cậu mà đã doạ cậu đến không nói được rồi." Thu lại tay chống ở vách tường, thiếu niên dứt khoát quay người đưa lưng về phía hắn, gió thổi tóc đen thiếu niên bay loạn để lộ ra vành tai hồng hồng.

"Tớ cho cậu thời gian suy nghĩ, đợi đến khai giảng cậu phải đồng ý làm bạn trai của tớ." Lời nói bá đạo đến mức hoàn toàn không cho người kia có cơ hội từ chối, e rằng cậu cũng không nghĩ tới việc cho hắn cơ hội từ chối mình: "...Cứ vậy đi, tớ đi đây."

"Đợi đã..." Vừa định thần, hắn muốn gọi cậu lại nhưng người kia đã chạy đi như một làn khói.

Nhìn bóng lưng xa xa, đôi môi đang mím của Mộ Tử Du hơi nhếch lên, hai má ửng hồng nóng lên, tim đập loạn.

Sợ bị hắn từ chối đến mức nào mà khiến cho cậu nhóc từ trước đến giờ luôn tràn đầy tự tin lại chạy nhanh như vậy?

Khi bóng lưng phía xa dần biến mất, trái tim đập loạn của hắn đột nhiên nhói đau, Mộ Tử Du đang muốn đuổi theo, trước mắt dần dần bị bóng đen bao phủ...

"Ôi..."

Tài xế đột nhiên đạp phanh, xe lắc lư, lốp xe cọ vào bùn và sỏi đá phát ra tiếng "Kéttt" chói tai, người đàn ông đang ngồi ở ghế sau đột ngột nghiêng người về phía trước và bị dây an toàn kéo lại, sau lưng đập mạnh vào lưng ghế ô tô.

Đôi lông mày dài của người đàn ông nhíu lại, đôi mắt hơi tối sầm, đỡ lấy mắt kính rơi xuống trên mặt, vẻ mặt lãnh đạm khiến người ta không đoán được tâm tình của hắn.

"Ông chủ, thật xin lỗi, vừa rồi có một con mèo..." Tài xế cũng bị hù đến sợ hãi, tim đập loạn, mồ hôi trên trán úa ra.

Ông ta len lén liếc gương chiếu hậu xem người đàn ông ngồi phía sau có tức giận không, ông ta cũng không muốn vừa mới đi làm đã bị sa thải, trong lòng lẩm bẩm thật xui xẻo.

Ông ta mới vừa thấy rất rõ ràng có một con mèo đen vừa mới chạy ngang qua xe ô tô chui vào đám cỏ dại ven đường.

Người đàn ông ngồi sau tên là Mộ Tử Du, hắn có địa vị rất cao và rất nổi tiếng ở "Minh Đô" - một thành phố hạng nhất cũng có thể coi như là thủ đô của Trung Quốc và hắn ta cũng đang là ông chủ của ông.

Công việc đầu tiên sau khi vào công ty là lái xe đưa Mộ Tử Du về quê thăm người thân, thật không nghĩ tới sếp lớn địa vị cao nổi danh như vậy sẽ có người thân ở vùng quê miền núi này.

Đầu tựa vào lưng ghế, Mộ Tử Du nheo mắt nhìn hoàng hôn phía xa, hoàn toàn không thèm để ý tài xế đang lo lắng cuống cuồng lén nhìn mình qua gương chiếu hậu.

" Lái xe cẩn thận."

" Vâng."

Xe lần thứ hai khởi động, tài xế xác định Mộ Tử Du không hề tức giận mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng, giảm tốc độ, lái xe cẩn thận trên con đường núi hẹp, tránh cho lại có động vật nhỏ nào đột nhiên chạy ra khỏi đám cỏ dại ven đường.

Ngay khi chiếc xe đi ngang qua một đám cỏ dại, Mộ Tử Du thu hồi ánh mắt nhìn xa, phát hiện một con mèo đen đang trốn trong bụi cỏ, đôi mắt vàng đen mở to nhìn hắn.

Con mèo đen dường như chú ý tới ánh mắt của hắn, xoay người đi vào bên trong bụi cỏ, nhìn theo động tác xoay người con mèo đen, Mộ Tử Du chợt thấy trước mắt mình một ánh sáng màu bạc lóe lên, khi hắn muốn nhìn rõ thì con mèo đã biến mất, ánh sáng bạc cũng đã biến mất.

Trong mắt Mộ Tử Du lộ ra chút kinh ngạc.

Hắn dường như nhìn thấy trên chóp tai con mèo đen kia treo một một chiếc chuông bạc rất tinh xảo.

Hiện nay ở nông thôn việc đeo khuyên tai cho mèo rất phổ biến sao?

Môi mỏng khẽ mím, bị con mèo đen cùng chuông nhỏ làm cho phân tâm, Mộ Tử Du cảm thấy được sự u ám do giấc mơ lúc nãy mang lại được tiêu tán đi không ít.

Hai người trong xe hoàn toàn không biết rằng con mèo đen đó đang uể oải nằm trên nóc xe, dang rộng tứ chi, hơi nheo lại đôi mắt mèo màu vàng đen, vẫy cái đuôi dài, ôm trán đón gió. Những chiếc lá và cành cỏ dại đung đưa cùng với vẻ mặt hài lòng khi được đi nhờ xe.

Trên tai con mèo đen treo một cái chuông bạc nhỏ tinh xảo đẹp đẽ, dưới ánh hoàng hôn, chiếc chuông bạc tỏa sáng rực rỡ, khi gió thổi không phát ra âm thanh.

Sắc trời dần dần trở tối, đường đêm khó đi.

Xe dừng lại trước một nhà trọ ở trấn nhỏ, cửa xe mở ra, Mộ Tử Du từ trong xe bước ra, cẩn thận vuốt thẳng lại nếp nhăn trên quần áo, vừa định bước vào nhà trọ thì một bóng đen chợt lóe lên trước mắt.

Một con mèo đen nhanh chóng chạy qua trước mặt hắn, đó là con mèo ở cỏ dại ven đường trước đó, bởi vì hắn nhìn thấy trên tai trái con mèo đen có đeo một chiếc chuông bạc tinh xảo.

Tay nghề rất khéo, rất tinh xảo, trên đó có điêu khắc hoa văn, dường như đã được làm từ rất lâu....

Hiện tại nuôi mèo đều có thể dễ dàng thả rông như thế này được sao?

Mộ Tử Du khẽ mím môi, không để ý tới con mèo đen nữa, đi vào nhà trọ, sau khi đỗ xe xong tài xế cũng bước nhanh theo sau.

Bóng đêm đang dần bao trùm màn đêm.

Mộ Tử Du uống một viên thuốc ngủ, nằm trên giường nhắm mắt ngủ.

Chỉ là không biết tại sao, đêm nay Mộ Tử Du ngủ rất khó chịu, từ khi nhắm mắt lại trong đầu liền không ngừng nghĩ đến người mà hắn không thể quên, cùng bóng dáng người đó đang dần rời xa hắn.

"Trừng Chi, đợi đã, đừng đi..." Thấp giọng khẽ lẩm bẩm những lời quyến luyến, cùng với sự khao khát không thể với tới: "Anh cũng thích em."

Khi đuổi tới kịp, muốn đưa tay ra kéo người đó lại thì lại với vào một khoảng không, người đó đã biến mất ở trước mặt hắn, cảm giác trống rỗng trong lòng khiến trái tim hắn co thắt lại, đau nhức, khiến hắn cảm thấy khó thở.

__________________________________

"Vù vù..."

Nếu bạn nhìn thấy những chú mèo lang thang bên đường, lang thang trong công viên, trốn trong bụi rậm, nằm trên hàng rào... hay lười biếng lăn lộn trong bùn, xin đừng nghĩ rằng chúng không có chủ hoặc bị bỏ rơi. Chúng là những con mèo lưu lạc đã sống ở ngoài tự nhiên trong một thời gian dài.

Bởi khi màn đêm buông xuống, một số chú mèo có thể trở thành người thi hành pháp luật bảo vệ bóng tối.

Bọn họ chính là những Quỷ Sai - người dẫn dắt linh hồn đi vào địa phủ đầu thai.

"Meoo --"

Nửa đêm, màn đêm dày đặc.

Có thứ gì đó đang di chuyển trong bóng tối nơi ánh sáng không thể chạm tới, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh "Chít chít".

Ding lingg!

Ánh trăng trắng bạc chiếu xuống.

Trên nóc nhà có một con mèo đen dường như đang hoà vào màn đêm.

Đuôi mèo khẽ đung đưa, chiếc chuông bạc treo ở đầu đuôi hiện lên dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng mờ ảo.

Mỗi lần rung lên, chiếc chuông bạc lại sáng lên một luồng sáng trắng nhàn nhạt, từ từ lắc lư như gợn nước, ánh sáng đi đến đâu, những bóng đen di chuyển trong bóng tối dần dần bình tĩnh lại, đôi mắt hiện ra từ trong bóng tối. Đó là con chuột nhỏ có đôi mắt xanh.

Con mèo đen trên mái nhà, mắt một vàng một đen trong đêm sáng lên, nhìn lũ chuột nhỏ từ bốn phía lao ra, kêu nhẹ vài tiếng.

"Meo... meoo meooo..."

Con mèo kêu meo meo mấy lần, vừa ngắn vừa dài như đang ra lệnh cho lũ chuột nhỏ, cái đuôi dài lắc lư, chiếc chuông bạc ở đuôi phát ra một tiếng "Dingg" chói tai.

Đám chuột hỗn loạn ban đầu đã nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng, khi con chuột béo cuối cùng lăn vào hàng thì hàng đã hoàn thành.

Con mèo đen từ từ đứng dậy, nhảy lên và đáp xuống phía trước đàn chuột, đung đưa nhẹ chiếc chuông bạc ở đuôi.

Khi chuông reo, mèo đen bước đi tao nhã về phía trước, đội quân chuột nhỏ hùng dũng đi theo mèo đen, bước vào con đường luân hồi, trong đêm đen đường phố, cảnh tượng này cực kỳ hoành tráng.

Tiếng mèo kêu dường như xa hoặc gần, vang vọng trong đêm tối, mơ hồ biến thành một giọng trẻ trong trẻo dễ nghe: "Nửa đêm linh hồn trở về, âm soa mở đường, người sống nhường đường..."

Đại đội chuột đi về hướng Tây, khi đi ngang qua một tòa nhà bốn tầng, ngôi nhà vừa vặn che khuất ánh trăng và đổ xuống một màn bóng tối.

Đột nhiên, con chuột nhỏ đi cuối đội nhảy lên vài cái rồi lặng lẽ biến mất như bị thứ gì đó ẩn giấu trong bóng tối ăn mất, lóe lên màu đỏ và tham lam nhìn con mèo đen phía trước.

"Meo?"

Con mèo đen giống cảm giác được gì đó, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía cuối đàn chuột, hơi nheo mắt lại.

Con mèo đen đột nhiên dừng lại, đám chuột nhỏ có chút hoảng loạn, lo sợ không ngừng phát ra những tiếng kêu "Chít chít".

Con mèo vẫy đuôi nhẹ nhàng cùng tiếng chuông bạc ding ling mang đến một sức mạnh kỳ diệu xoa dịu lũ chuột đang bất an, đúng lúc này, một con chuột béo mập từ trong bóng tối của ngôi nhà lăn ra.

"Chítttt" Đôi mắt hạt đậu của con chuột béo gặp con ngươi dị sắc của mèo đen, nó sợ hãi hét lên, hai bàn chân ngắn và mập nhỏ sợ hãi đến nhét vào trong miệng, mỡ trên người run lên bần bật.

Con mèo đen thu hồi ánh mắt trên người con chuột béo, là do mình tưởng tượng sao?

Nó nghiêng đầu dùng móng vuốt gãi tai mèo, sau đó thè lưỡi muốn liếm móng vuốt thì chợt nhớ ra mình đã đi bộ nãy giờ trên con đường bụi bặm này, bàn chân cũng lấm lem bùn đất nếu liếm nó, miệng sẽ đầy bụi bẩn... Đành phải buồn bực đem móng vuốt trước miệng buông xuống.

"Meo meo!!!" Tiếp tục lên đường.

Đuôi mèo nhẹ đung đưa, tiếng chuông bạc lại vang lên.

Ding lingg! Ding lingg!

"Nửa đêm linh hồn trở về, âm soa mở đường, vong hồn lang thang, lên đường trở về thôi..."

Đi không biết bao lâu, một con chuột trong bầy chuột chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt hạt đậu tròn lóe lên tia sáng đỏ kỳ lạ, chậm rãi nhếch môi, lộ ra một đôi răng nanh sắc lạnh, lạnh lùng tấn công con mèo đen với tốc độ cực nhanh.

Cũng giống như hai con Quỷ Sai đã ăn trước đây, con Quỷ Sai này cũng sẽ trở thành đồ ăn của ta thôi!

Ngay khi những chiếc răng nanh sắc nhọn của con chuột chuẩn bị cắn vào chiếc cổ không có khả năng tự vệ của con mèo đen thì một bóng đen quét qua, con chuột lén lút tấn công kêu lên một tiếng chói tai, bị hất văng ra xa và nặng nề ngã xuống đất.

Ding lingg!

Ngay khi tiếng chuông vang lên, chiếc chuông bạc biến thành ánh sáng trắng mờ nhạt, hóa thành những hoa văn nguyền rủa bay bay, tụ lại thành một vòng tròn ma thuật và từ trên trời đánh xuống.

Lũ chuột hoảng sợ và la hét, chúng sợ hãi đến mức biến trở lại hình dạng con người và bỏ chạy nhưng bị vòng tròn ma thuật chặn lại.

"Meoooooo!!!"

Trong lúc hỗn loạn, một tiếng mèo kêu vang lên vô cùng rõ ràng khiến bầy quỷ đang hoảng sợ yên tĩnh lại, bầy quỷ chủ động lùi sang hai bên nhường ra một con đường.

Con mèo đen bước đi tao nhã, vẫy cái đuôi dài và cơ thể nó từ từ dài ra.

Tác giả có lời muốn nói:

- Cầu thuận lợi viết văn trôi chảy.

- Các tiểu meo meo cầu thu nhận, cầu bình luận.

- Nghe nói dùng cái kẹp, nhẹ nhàng kẹp sau gáy mèo có thể làm mèo bất động...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro