Chương 1: Hẹn hò giấu mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor & trans: Hc Nguyt Linh Ngư

Bn dịch và edit thuc v @Sw33t_0c34n trên watt không đăng trên nn tng khác. Ai reup thì đến dog cũng không bng!!!

Đng quên vote và cmt cho tui zui nha c nhà iu🐳💞
_____________________________

Chương 1: Hẹn hò giu mt

Hứa Mão Mão đang ngồi trong quán cà phê, và đã đổi ly nước được ba lần rồi.

Thực ra cậu đang đợi một người, người kia kỳ thật cũng không phải đến trễ, mà là do bản thân Hứa Mão Mão quá khẩn trương, cho nên mới đến địa điểm trước giờ hẹn để "diễn tập".

Thấy thời gian hiển thị trên điện thoại vẫn còn hai mươi phút mới đến thời gian hai bên ước định, vì thế cậu liền đứng lên đi về phía toilet, chọn một phòng đơn rồi đi vào đóng cửa lại.

Quán cà phê này rất sạch sẽ, cũng rất biến thái, phòng đơn nhỏ của WC nam vậy mà tứ phía đều có gương, tựa hồ là vì suy nghĩ cho vẻ bề ngoài của khách hàng, nhưng ở thời điểm đó ai lại muốn soi gương chứ?

Tuy nhiên cách thiết kế này vừa lúc thuận tiện cho Hứa Mão Mão.

Chỉ thấy cậu trốn ở bên trong sửa sang lại đầu tóc, cổ áo của chính mình, lại đem quần giữ ấm mùa thu hai lớp nhét vào trong quần lót, cuối cùng cẩn thận cài hết lại cúc trên áo khoác, chỉnh lại chiếc mắt kính gọng vàng, giả làm một bộ văn nhã mười phần.

"Xin chào, tôi tên là Hứa Mão Mão," Hứa Mão Mão mỉm cười với chiếc gương một chút, "Hứa trong Hứa Tiên*, Đinh là Đinh**, Mão là Mão trong Mão***."(? )

(*) Hứa Tiên: nhân vật nam chính trong Bạch Xà truyện.

(**) Đinh: được giải thích ở phần sau.

(***) Mão: có thể là chỉ con giáp hoặc đang nói là mèo. 

Hứa Mão Mão dừng một chút, tự nhủ, không tốt, quá thô tục.

Sau đó lại làm lại một lần nữa: "Xin chào, tôi tên là Hứa Mão Mão, Hứa trong mục thành tâm hứa*, Mão trong khả đinh khả mão**."

(*) Mục thành tâm hứa: tình yêu không thành lời được hiểu giữa những người yêu nhau.

(**) Khả đinh khả mão : vừa phải, không quá một ít, tương đối, tuân thủ nghiêm ngặt quy định, không thể sửa đổi, v.v...

......Có vẻ như quá táo bạo, đầu tiên là mục thành tâm hứa, lại đinh đinh tới đinh đinh lui, không đủ rụt rè.

"Xin chào, tôi là Hứa Mão Mão......"

Còn chưa diễn tập xong, cách một cánh cửa phòng đã bị một người đẩy một cái không nhẹ không nặng, sau đó một giọng nói trầm thấp từ tính vang lên.

"Tôi đã biết rồi, Hứa Mão Mão, cậu có thể ra ngoài được chưa?"

Từ giọng nói mà cậu có thể nghe ra được đây là một chàng trai trẻ, thanh tuyến có hơi lạnh lùng, nhưng lại mang theo một chút ý cười không rõ, cực kỳ dễ nghe.

Vậy, giọng nói này là của ai?

Hứa Mão Mão nhất thời mặt đỏ bừng bừng, quá mất mặt, nếu như bị đối tượng hẹn hò sắp tới của cậu biết được thì sao? Có phải sẽ đưa phí im miệng cho cậu hay không a!

Hứa Mão Mão nuốt nước bọt, cố gắng giả vờ bình tĩnh rồi mở cửa: "Xin, xin lỗi! Xin anh dừng bước......"

Câu nói kế tiếp đột nhiên im bặt. Trong đầu Hứa Mão Mão ong ong, hận không thể muốn ngất đi cho rồi.

Người đàn ông ngoài cửa rất rất đẹp trai, ước tính cao khoảng 1m9, bờ vai rộng, mặc một bộ áo len cổ lọ màu đen, khuôn mặt lưu sướng, làn da tinh tế bóng loáng ngay cả trong phòng vệ sinh thiếu ánh sáng cũng có nhìn ra được màu da khỏe mạnh, cánh mũi là kiểu thon đẹp sống mũi cao, mắt hẹp dài đang dùng một loại ánh mắt hài hước mà nhàn nhạt đánh giá cậu.

Người đàn ông này, chính là người sẽ hẹn hò với Hứa Mão Mão ngày hôm nay!

Tên hắn là Thẩm Ngọc. Người giới thiệu nói điều kiện của người đàn ông này rất tốt, vốn muốn khuyên cậu đừng nên si tâm vọng tưởng, nhưng tên nhan khống Hứa Mão Mão sau khi nhìn thấy ảnh chụp liền lớn mật cầu gặp mặt offline, Thẩm Ngọc đã từng lấy lí do không có thời gian để từ chối một lần, nhưng không biết vì sao sau đó lại đồng ý gặp mặt.

Đây vốn là lần hẹn hò đầu tiên của Hứa Mão Mão, đối tượng lại là một người siêu đẹp trai, cho nên cậu thập phần khẩn trương.

Không nghĩ tới cảnh mở màn lại lộn xộn như vậy.

"Hứa Mão Mão," Thẩm Ngọc đọc lại tên của cậu một lần nữa, giọng nói vẫn như cũ lộ ra ý cười, "Xin chào, tôi là Thẩm Ngọc."

Sắc mặt đỏ ửng của Hứa Mão Mão vẫn chưa tan đi "Tôi, tôi...... tôi vừa rồi......"

"Không sao đâu." Thẩm Ngọc bình tĩnh nói  "Rất đáng yêu."

Hứa Mão Mão sắp ngất đi rồi!

Đối tượng hẹn hò nói cậu đáng yêu! Có phải thế không! Kích động quá, thật là cao hứng! Cậu thực sự muốn xoay ba vòng tại chỗ, sau đó cập nhật hai vạn từ mỗi ngày!

Đúng vậy, Hứa Mão Mão là một tác giả trạch nam trên Internet, đầu tiên là ở trang web trung tâm tiếng Trung, sau lại trở thành một trong ba ngàn giai lệ trên mạng văn học Tấn Giang. Trong 25 năm qua có thể nói cậu đều ở nhà, không phải chơi trò chơi, thì chính là viết văn. Cho nên cậu không biết, có nam nhân nói người khác đáng yêu, tựa như kêu bác gái ở ven đường là mỹ nữ cũng như chuyện thường ngày.

"Thực thực thực xin lỗi," Hứa Mão Mão nói, "Làm anh phải chê cười rồi, tôi ngày thường không có ngốc như vậy. Chỉ là đây là buổi hẹn hò đầu tiên của tôi......" Ngày thường có thể còn ngốc hơn như thế này nữa! Đặc biệt là sau khi hộc máu viết xong ba vạn chữ.

"Thật trùng hợp, tôi cũng vậy." Thẩm Ngọc gật đầu nói, lại lộ ra biểu tình cười như không cười.

Hứa Mão Mão mặt than* , trầm mặc một lát, lục lọi hết tất cả kinh nghiệm từ lúc bình sinh đến giờ để tìm ra một chủ đề để nói chuyện: "Vậy, vậy anh có muốn dùng toilet hay không?"

(*) Mặt than: 囧, thể hiện sự bối rối, sầu não.

"Không cần, tôi là vì thấy cậu đã lâu không ra ngoài nên mới tiến vào tìm người."

Trước khi Thẩm Ngọc tiến vào tiệm cà phê, đã thấy thân ảnh của Hứa Mão Mão từ cửa sổ pha lê tiến vào phòng vệ sinh, hắn vốn nghĩ rằng mình chỉ cần chờ một lát là được, nhưng hắn ngồi mười phút vẫn chưa chờ được người đi ra, vì thế hắn nghi ngờ bản thân nhìn lầm người, lúc này mới đi vào phòng vệ sinh rửa tay, thuận tiện nhìn xem Hứa Mão Mão có ở đây không.

Không nghĩ tới liền thấy được một màn thú vị này.

Hứa Mão Mão nghĩ đến vừa rồi bản thân đã làm ra chuyện ngu xuẩn, sắc mặt thật vất vả trắng bệch lại đột nhiên nóng bừng trở lại, làn da cậu mỏng, hơi chút kích động một chút liền trở nên cực kỳ rõ ràng, cái này làm cho cậu thoạt nhìn không sai biệt lắm với đít khỉ, nhan sắc tức khắc giảm xuống một level—— trong tiểu thuyết đam mỹ thì khi tiểu thụ hay tiểu công đỏ mặt càng trở nên đẹp mắt càng mê người đều là giả, điều đó chỉ có thể chứng minh bọn họ da dày. Hứa Mão Mão, người có lớp biểu bì yếu ớt tức giận bất bình mà phun tào nói.

Sau khi ngồi xuống, Thẩm Ngọc đưa thực đơn cho Hứa Mão Mão. "Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, cậu muốn gọi cái gì cũng có thể được."

Nghe nói Thẩm Ngọc đang kinh doanh, trong nhà rất có tiền, nhưng Hứa Mão Mão đã ăn no bụng trước khi ra cửa, bởi vậy rất lịch sự gọi một ly nước bạc hà, trang bức* nói: "Tôi không đói bụng, chỉ là có chút khát mà thôi."

(*) Trang bức: giả vờ ngầu lòi, tuyệt vời.

Tôi mới không nói cho anh biết, kỳ thật dáng vẻ khi ăn của tôi cực kỳ dọa người, nhưng xét thấy đây là lần đầu tiên gặp mặt của chúng ta, nên tôi dè dặt hơn một chút.

Thẩm Ngọc khẽ mỉm cười, tùy tiện gọi một ly cà phê cùng điểm tâm.

Hai người bắt đầu nói chuyện. Hứa Mão Mão bởi vì chuyện ngu ngốc ở phòng vệ sinh mà nhất thời không thể buông tay, lúc nói chuyện đều tương đối vô vị, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Thẩm Ngọc. Nhưng Thẩm Ngọc hiển nhiên là một người đàn ông có EQ bình thường, thấy cậu thẹn thùng nên đã tự mình dẫn dắt đề tài.

"Hứa tiên sinh đang làm nghề gì?"

"Tôi sao?" Hứa Mão Mão da mặt dày, nói "Tác giả."

Kỳ thật ta chỉ là một tác giả ngốc nghếch viết sảng văn thăng cấp mà thôi! Hơn nữa thỉnh thoảng còn sẽ viết tiểu xe lửa ô ô ô*!

(*) Theo mình tra thì có nghĩa là những nội dung tục tĩu, kh**u d*m.

"Thật ấn tượng."

"Vậy Thẩm tiên sinh làm gì?" Hứa Mão Mão tò mò hỏi. Bởi vì người giới thiệu đưa rất ít tin tức của Thẩm Ngọc, ngoại trừ biết tính hướng và tướng mạo của hắn, những cái khác thì cậu một mực cũng không biết.

"Tôi sao? Dân thất nghiệp lang thang." Thẩm Ngọc tự giễu, nói "Chỉ là thỉnh thoảng sẽ giúp bằng hữu làm một chút việc vặt mà thôi."

Hứa Mão Mão biết rằng đây chỉ là một cái cớ, rốt cuộc kẻ có tiền nói chỉ làm việc vặt vãnh, khả năng đều là các cuộc giao dịch với con số thiên văn nào đó, mục tiêu nhỏ của Vương ba ba cũng chỉ là một trăm triệu sao? Thẩm Ngọc nhất định là đang khiêm tốn!

Thẩm Ngọc nhanh chóng tránh đi chủ đề công việc của mình, lại bắt đầu từ từ hỏi thăm sở thích, tình cách của Hứa Mão Mão.

Hắn không phải là một người thân thiện, nhưng nói chuyện chậm rãi, có vẻ đã được giáo dục tốt, tính tình cũng rất tốt, biểu tình trên mặt không nhiều lắm, chỉ khi Hứa Mão Mão xấu hổ hoặc nói chuyện trước sau không đáp mới mang theo một nụ cười nhợt nhạt không quá rõ ràng, hơn nữa vô luận khi nào cũng đều chờ sau khi Hứa Mão Mão lung tung rối loạn trần thuật mới biểu đạt cái nhìn của mình, là một người đàn ông rất có kiên nhẫn.

Hứa Mão Mão trong lòng âm thầm nói: Trái tim của tui gần như bị tiểu yêu tinh này câu đi mất rồi!

Cậu ngượng ngùng khi nhìn chằm chằm mặt người khác trong thời gian dài mà, nên thường xuyên lợi dụng thời điểm Thẩm Ngọc rũ mắt nhấp cà phê nhìn trộm hắn.

Thẩm Ngọc hôm nay mặc áo len cũ màu đen là cái loại được làm bằng sợi len thô, điệu thấp lại không mất sự thời thượng, bên cạnh hắn còn đặt một chiếc áo khoác lông màu nâu nhạt, bởi vì dáng ngồi nên ống quần hơi hơi xắn lên, lộ ra chiếc vớ màu trắng vớ được khoét nông.

Hầu như tất cả những người gay đều không thể kháng cự đối với nam nhân đeo vớ trắng, Hứa Mão Mão cũng không ngoại lệ, bị màu trắng nhợt nhạt kia liền khiến tim cậu đập bình bịch.

Vì là lần đầu tiên gặp mặt, nên hai người nói chuyện với nhau đều thập phần hàm súc và văn nhã, về gia đình của đối phương và chủ đề điều kiện linh tinh tục tằng thảo luận đến cũng không nhiều, trước mắt chỉ biết được Thẩm Ngọc đang sống một mình, thậm chí tuổi còn nhỏ hơn Hứa Mão Mão một tuổi, bất quá người ta thoạt nhìn thành thục lại cấm dục, thỉnh thoảng vô tình ngước mắt nhìn nhau một cái, Hứa Mão Mão ở đối diện đầu liền trở thành một đống hỗn độn.

Kỳ thật cậu muốn biết Thẩm Ngọc có nuôi thú cưng hay không. Bởi vì khi còn nhỏ Hứa Mão Mão bị một con chó hoang cắn, nên phải tiêm năm mũi vắc-xin phòng bệnh, đồng thời cậu bị dị ứng với lông rất nghiêm trọng, có thể hắt xì đến phun máu mũi.

Kết quả là Hứa Mão Mão bị Thẩm Ngọc mê hoặc đến đầu óc choáng váng không chỉ không hỏi đến vấn đề muốn biết, còn đem chức nghiệp, gia cảnh của bản thân ngây ngốc để lộ ra.

Hai người trò chuyện được nửa giờ, cuối cùng Thẩm Ngọc nói bản thân có việc đang vội, trước khi đi còn chủ động tính tiền. Tiệm cà phê này giá cả rất hào phóng, cộng với phí dịch vụ, cuối cùng mới chỉ tiêu có 25 tệ mà thôi.

Thẩm Ngọc có vẻ ngạc nhiên trước mức giá này, đây là bữa ăn rẻ nhất mà hắn từng ăn, lập tức lắc đầu nói:" Lần sau tôi sẽ đãi anh* ăn chút gì ngon một chút."

(*) Đổi xưng hô vì ổng mới biết mình nhỏ hơn ngta 1t.

Ngụ ý chính là còn có cơ hội để cùng nhau ăn tối!

Thậm chí Thẩm Ngọc còn chủ động trao đổi số WeChat.

Hứa Mão Mão kích động đến mức cầm điện thoại cũng không xong, sờ soạng vài cái mới thành công thêm được Thẩm Ngọc.

Ảnh đại diện của Thẩm Ngọc hiện lên, Hứa Mão Mão tập trung nhìn vào, ảnh đại diện của hắn hình như là một con mèo, chủng loại không thấy rõ, nhưng tuyệt đối là mèo không thể nghi ngờ được.

Thẩm Ngọc thấy cậu nhìn chằm chằm ảnh đại diện của chính mình, liền giải thích nói: "Đây là mèo của tôi, tên là Oscar."

Nháy mắt, Hứa Mão Mão như bị sét đánh!

Một khang nhiệt huyết đột nhiên lạnh xuống, nghẹn họng nhìn hắn, trân trối nói "Mèo, của cậu?"

Thẩm Ngọc gật gật đầu: "Nó bị vứt bỏ ở trong tiệm thú cưng của tôi nên tôi liền đem nó mang về nhà."

Hứa Mão Mão cả người hóa đá.

Không chỉ nuôi mèo!

Mà còn mở cả cửa hàng thú cưng!

Thẩm Ngọc lễ phép từ biệt với cậu, cũng đồng ý giữ liên lạc thường xuyên. Hứa Mão Mão cười gượng vài tiếng: "Được, lần sau chúng ta lại nói chuyện."

Thẩm Ngọc nháy mắt xoay người rời đi, bên tai Hứa Mão Mão đã là vang lên 《 Nhất tiễn mai 》*. Trong lòng cậu biết rất rõ rằng, buổi hẹn hò lần này lại một lần nữa trở nên thất bại. Kỳ thật diện mạo của cậu không kém, trước kia cũng không phải không có người thích cậu, nhưng những năm gần đây những ngôi sao mới nổi dễ thương tới rào rạt, những người đàn ông thế hiện tình cảm với cậu, vậy mà không có ngoại lệ đều có nuôi thú cưng!

(*) Nhất tiễn mai: A Spray of Plum Blossoms, là phim cũ có bài hát cùng tên.

Muốn tìm một soái ca cô độc một mình thật khó, tui sẽ không bao giờ tin vào tình yêu nữa QAQ

Hứa Mão Mão thương tâm mà ấn vào ảnh đại diện của Thẩm Ngọc, gửi cho hắn một bao lì xì trị giá 25 tệ.

Thẩm Ngọc có lẽ vừa vặn đang xem điện thoại, vì thế rất nhanh thu được một bao lì xì, một lát sau hắn đã gửi một cái "?" lại đây.

【 Anh rất tốt, nhưng chúng ta không quá thích hợp, xin lỗi, chầu này vẫn là tôi mời đi 】

Hứa Mão Mão vô cùng đau đớn mà gõ những lời này qua, sau đó liền xóa Thẩm Ngọc. Không thể để lại hy vọng cho người khác là đạo đức cơ bản của trường phái tình yêu, cậu vẫn rất có đạo đức như ngày thường.

Sau khi về đến nhà cậu hóa thất vọng thành năng lượng, sống mơ mơ màng màng mà viết ra một vạn từ cuối cùng, sau đó ấn định thời gian trong hộp bản thảo rồi chuẩn bị nghỉ ngơi.

Người giới thiệu kia hỏi kết quả buổi hẹn hò của cậu, Hứa Mão Mão liền thành thật mà trả lời là bởi vì bản thân không thể ở chung cùng thú cưng vân vân, làm người giới thiệu tức giận đến hộc máu, tận tình khuyên bảo mà giáo dục cậu: "Trai đẹp nuôi thú cưng cũng phổ biến như gay, cậu phải thích ứng với cái thế giới mà mọi người đều hút mèo*, nếu không cậu sẽ mãi cô đơn."

(*) Hút mèo: yêu mèo, bị hấp dẫn, thu hút bởi mèo.

Hứa Mão Mão biết lời hắn nói đều có đạo lý, nhưng cậu sợ chúng nó, cậu không có biện pháp nào.

Mở bức ảnh xinh đẹp của Thẩm Ngọc mà người giới thiệu đã đưa cho cậu, Hứa Mão Mão chảy nước miếng thưởng thức một lát, thở ngắn than dài mà nhắm mắt lại.

Người đẹp ơi, làm sao cậu có thể bị hút mèo vậy!

Khả năng ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó, nửa đêm trong cơn mơ màng, cậu nghe được có một con mèo con đang kêu.

Con mèo này thật xinh đẹp, nhưng nó có vẻ rất không cao hứng, vây quanh cậu một lát, nó đứng dậy, xoa eo nói: "Nghe nói ngươi không thích trẫm? Vậy tốt, ngươi đã thu hút sự chú ý của trẫm!"

Con mèo kêu meo một tiếng rồi đột nhiên lao về phía cậu vọt.

Hứa Mão Mão rất sợ sinh vật có lông, nó còn chưa lao tới trước mặt thì cái mũi đã chuẩn bị muốn đánh một cái hắt xì thật lớn, nhưng mà giây tiếp theo cậu liền tỉnh.

Huh? Tầm nhìn có chút không đúng?

Chỉ thấy cảnh tượng trước mắt là một cái ôm ấm áp mà bình thản, trong mũi tràn ngập hương vị sữa tắm nam rất dịu nhẹ.

Hứa Mão Mão chớp chớp mắt, theo cái ôm ấp này hướng lên trên nhìn, xương quai xanh nhô ra, hầu kết gợi cảm......

Lại hướng lên trên......

Thẩm Ngọc!?

Hứa Mão Mão thở dốc vì kinh ngạc!

Tôi sao lại ở chỗ này, còn bị cậu ôm!

Nhưng mà lúc cậu há miệng chất vấn cũng không phát ra được gì, mà những gì lọt vào tai lại là một trận thét chói tai dồn dập giống như bị dẫm vào đuôi.

"Meo meo meo meo meo!"

...... Hả?

Tác gi có li mun nói:
Awww, bt đu mt tác phm mi ~(≧▽≦)~
Mc dù nhân vt chính hin tại nói rng anh y không th hòa hp vi mèo, nhưng ngưi đàn ông ca anh y có mt con mèo, và tên anh y là "Mão Mão", vì vy định mnh ca anh y s bị trói buc vào mt con mèo, haha, xin hãy đ lại bình lun và tích phân nhé.

_____________________________
Bn dịch và edit thuc v @Sw33t_0c34n trên watt không đăng trên nn tng khác. Ai reup thì đến dog cũng không bng!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro