Chương 1: Chồng ơi, sao anh lại đối xử với em như vậy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nthien

Beta: Tự Ngưngg (Apple)

___________

"Chuyên ngành Luật của đại học C, một chuyên ngành lấy chương trình học khảo biến thái mà nổi tiếng chuyên nghiệp."

"Học viện Luật có ba bảo vật, Trần Khước cao lãnh, nụ cười của Trần Chấp Nhan ẩn giấu một con dao bên trong, Thiếu gia âm thanh mềm mại dễ đẩy ngã."

"Lầu trên đừng nói nữa, cậu nói Thiếu gia của chúng tôi như thế, sẽ bị Ôn Nhu Đao chém thành từng mảnh."

"Lầu trên bảo trọng 【 Tạm biệt 】"

"Quần chúng ăn dưa không biết sự thật, Thiếu gia là ai? Ôn Nhu Đao là ai?"

......

Chuyện này là sao? Đỗ Thức Phi là người trong cuộc, giờ phút này lại không biết nói gì, đảo các tầng lầu, xóa các từ trong khung gõ một chút lại xóa tiếp, nhìn Trần Chấp ở bên cạnh đang chăm chú nghe giảng, thật sự không hiểu, tại sao hai người bọn lại bị YY.

Đỗ Thức Phi thở dài, lấy di động nhét vào trong túi, nâng đầu, đối diện với ánh mắt đầy thâm ý của giáo sư. Trong lòng thầm nghĩ không tốt, quả nhiên một giây sau giáo sư nâng kính, ung dung mở miệng, "Không bằng liền mời Đỗ Thức Phi tự mình dựng lại vụ án này cho chúng ta, em có thể chọn một bạn học làm cộng tác."

Đỗ Thức Phi bất đắc dĩ nhìn qua Trần Chấp , Trần Chấp khẽ thở dài, lấy mắt kính xuống, đi theo Đỗ Thức Phi lên bục giảng.

Đây là một vụ án ly hôn, cho nên --

"Chồng ơi, sao anh lại đối xử với em như vậy?!"

Cái này là lời kịch quỷ quái gì vậy???

Đỗ Thức Phi đỡ trán đọc câu thoại này, căn bản không có ý định nhìn Trần Chấp. Trần Chấp ngược lại vẫn ôn nhu, không chút xấu hổ nhìn Đỗ Thức Phi đọc xong lời thoại.

Rất nhiều người tham gia lớp học vì ba người họ, nhìn xem một màn này, nhất thời trở nên hưng phấn. Mấy nữ sinh kích động đến không nhịn được.

Đỗ Thức Phi lần nữa đỡ trán, mấy cái bài đăng đó đoán chừng sẽ sôi trào......

Thật vất vả mới nói xong tất cả lời thoại, Đỗ Thức Phi giống như chạy trốn xuống bục, Trần Chấp cũng không nhanh không chậm xuống bục.

Giáo sư gật đầu, ung dung nói: "Rất tốt, lên lớp đừng có chơi điện thoại nữa."

Đỗ Thức Phi có chút xấu hổ, câu này hiểu nhiên là nói cậu. Vị giáo sư này có tiếng khó làm, thỉnh thoảng có ý tưởng bộc phát sẽ gây rối các học sinh một chút.

Đỗ Thức Phi xuống bục giảng, lấy ra quyển tập, nghiêm túc nghe giảng, quyết tâm trở thành học sinh giỏi.

Chỉ tiếc, có câu nói gọi là có lòng không đủ lực.

Đại học C là một trong những trường đại học hàng đầu trong nước, lấy thành tích của Đỗ Thức Phi, lẽ ra là vạn vạn không thể thi đậu. Thế nhưng lúc thi tốt nghiệp trung học, cậu hết lần này đến lần khác gặp vận may, ôn tập đến vượt qua điểm chuẩn, thế là đỗ vào đại học C với thành tích vượt xa bình thường, còn đăng ký vào một chuyên ngành không tệ.

Có đôi khi Đỗ Thức Phi cảm thấy, có thể là do tổ tiên cậu tích đức.

Nhưng cái đức này chỉ giúp cậu có thể trà trộn vào đại học Luật C, không thể giúp cậu biến thành một học sinh giỏi.

Cậu rất chuyên tâm nghe, chỉ tiếc là nghe không hiểu. Đành phải đánh dấu tất cả những chỗ không hiểu, dự định tan lớp sẽ hỏi Trần Chấp.

Trần Chấp là bạn cùng phòng của cậu, bên trong có sức chiến đấu của học bá, theo lý thuyết, hắn không nên ở đây. Cậu đã hiểu rõ một chút, bởi vì lúc thi tốt nghiệp trung học bị ốm, cho nên mới tới đây.

Không thể không cảm thán, người so với người, có thể khiến người tức chết.

Tựa như hiện tại, thế mà Trần Chấp có thể nghe giảng say sưa ngon lành như vậy. Nhìn lại mình một chút, cậu xứng làm người sao?

Đỗ Thức Phi rất hổ thẹn, cậu còn cùng Trần Khước, Trần Chấp trở thành ba học viên cơ sở của trường Luật. Trần Khước cũng là bạn cùng phòng của cậu, kí túc xá của bọn họ được xếp cuối cùng nhất bởi vì xếp hạng của họ, chỉ có ba người. Trần Khước cũng là một học bá thuần túy 24k, cao lớn, cũng rất đẹp trai, nhưng là luôn luôn lộ ra một cổ hơi thở người sống chớ lại gần. So sánh, Trần Chấp lại càng được người yêu thích hơn, bởi vì hắn luôn mỉm cười dịu dàng.

Về phần chính mình, cậu cảm thấy mặc dù mình lớn lên so với người qua đường tốt một chút, thế nhưng không tính là đẹp trai, thành tích lại tệ, cậu vẫn hoài nghi liệu mình có thể là một trong ba thành viên đứng đầu hay không, là do Trần Chấp ảnh hưởng.

Hoặc là nói, do đám hủ nữ kia ảnh hưởng.

Hiện nay, hủ nữ nắm quyền. Ngành giải trí cũng xào cp cùng giới không ít, nhưng, cậu cùng với Trần Chấp là trong sạch mà!!!

Cậu tức giận nhìn thoáng qua Trần Chấp, nhận ra được ánh mắt của cậu, Trần Chấp nghiêng đầu qua, "Sao vậy?"

Đỗ Thức Phi rõ ràng nghe được cô gái sau lưng hít mạnh thở ra một hơi, cậu vô lực khoát khoát tay, "Không có gì không có gì."

Tôi có một bất đắc dĩ, một chút xíu hiếu kì, một chút xíu nghi hoặc, cùng một chút xíu bối rối.

Trong đầu của mấy cô gái đó là cái gì!

A!

Trời ơi!

Đất ơi!

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro