CHƯƠNG 1.3: "Trọng sinh"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

22:30__16/06/2023

______________________

Khi Lan Khâm và Dương Kiện ra ngoài, vừa lúc chạm mặt Trần Hộ Kim đang đưa cơm tới, đi theo sau là em gái của cậu ta Trần Hộ Ngân.

Dương Kiện nhạy bén phát hiện ánh mắt hai anh em nhà này đều mang theo vẻ say mê đối với Lan Khâm, đối mặt với tình huống anh em ruột có phải hay không cùng nhau thích một người đàn ông Dương Kiện chỉ cảm thấy có hơi đau đầu.

Anh ta chỉ có thể nghĩ tới những việc tốt đẹp hơn, ít nhất cuộc phỏng vấn của bọn họ trước tiên có thể bắt đầu từ hai người này.

Có bữa tối nóng hổi đưa tới tận cửa Dương Kiện lại lần nữa vui vẻ tươi tắn phát huy kỹ năng giao tiếp xã hội của mình, sau khi mời hai anh em tiến vào, chỉ trong vài bước anh ta đã có được một số thông tin hữu ích.

Ánh mắt Trần Hộ Kim và Trần Hộ Ngân đều dồn hết lên người Lan Khâm, ngoại trừ Trần Hộ Ngân thân là con gái còn hơi kiềm chế, chỉ là thường xuyên ngẩng đầu lên nhìn Lan Khâm một cái, thời gian còn lại chỉ giúp đỡ sấp xếp chén đũa.

Nhưng Trần Hộ Kim thì trực tiếp giải phóng cảm xúc ra ngoài dò hỏi Lan Khâm có chỗ nào cần cậu ta hỗ trợ hay không.

"Ta là người hiểu biết trong thôn nhất, tuyệt đối không có ai càng hiểu biết nơi này hơn ta, cậu...các cậu có chuyện gì cần giúp đỡ, thì không cần khách khí, cứ trực tiếp tới tìm ta là được rồi!"

Nước da ngăm đen rất giống trưởng thôn màu làm cho Trần Hộ Kim có một loại khí chất chính trực, thật thà. Nhưng bởi vì thể hình cao to của cậu ta mà khiến người ta chỉ nhìn một cái liền biết đây không phải là một cậu trai dễ trêu chọc.

Trưởng thôn nói ông ta có thể tay không đánh chết một con lợn rừng, nhưng có lẽ con trai ông ta Trần Hộ Kim có khả năng đánh bại lợn rừng nhiều hơn.

Dương Kiện sử dụng tài ăn nói cao siêu của mình để thu hút sự chú ý của hai người họ. Chẳng qua không như mong muốn, tài ăn nói cao siêu của anh ta trước mặt Lan Khâm hoàn toàn không có tác dụng.

Mắt thấy Dương Kiện nói rất nhiều lời nhưng đều không ai để ý, Lan Khâm nhanh chóng bắt chuyện thay anh ta nói chuyện với hai anh em.

Dương Kiện có chút lo lắng, nhưng nhìn hai người họ sôi nổi trả lời câu hỏi của Lan Khâm anh ta liền mắng thầm trong lòng một câu nhan cẩu chết tiệt!!

Đầu tiên Lan Khâm hỏi lịch sử trước đây của thôn Thạch Lĩnh và tình huống của Tần Thạch Lĩnh, sau khi phỏng vấn xong thì cậu hỏi về mục đích lớn nhất trong chuyến đi này của bọn họ đó là về sự kiện quỷ dị ở thôn Thạch Lĩnh.

Lúc trước hai anh em họ đều tranh nhau trả lời câu hỏi giờ đây khi hỏi đến trong thôn có nghe đồn hay xảy ra sự kiện kì quái nào không thì hai anh em họ không hẹn mà cùng dừng lại một lúc.

Nụ cười khách sáo trên mặt Lan Khâm cũng không vì vậy mà biến mất, còn rất biết điều nói nếu không tiện thì không cần nhắc đến, nhưng nụ cười của cậu vẫn ẩn chứa một tia thất vọng.

Trong khi Trần Hộ Ngân vẫn còn đang do dự, thì Trần Hộ Kim đã mở miệng trả lời, cậu ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lan Khâm, giọng điệu nói chuyện tuy rằng có chút kích động nhưng cũng chú ý nói nhỏ nhẹ chậm rãi, phảng phất là cậu ta lo lắng nếu to tiếng sẽ dọa sợ Lan Khâm.

"...... Thật ra thôn của chúng tôi cũng không có chuyện gì đặc biệt, chính là mỗi năm một lần sẽ tổ chức hiến tế Quỷ thần, đây đều là truyền thống mà tổ tiên chúng tôi để lại và đã tồn tại hơn nghìn năm, tôi cảm thấy nó không phải điều gì quan trọng cho nên vừa nãy không nói. Nhưng nếu cậu đã quan tâm, Lan Khâm, tôi... tôi cũng có thể giới thiệu cho cậu chi tiết một chút."

Trần Hộ Kim vừa nói vừa ngượng ngùng sờ sờ cái ót, biểu tình ngượng ngùng khi nhìn về phía Lan Khâm cùng với làn da ngăm đen kia cũng không thể che giấu được đỏ ửng, điều này chứng minh cậu trai trẻ này đã lâm vào mối tình đầu của mình.

Trần Hộ Ngân thấy lực chú ý của Lan Khâm đều bị anh trai thu hút liền vội vàng chạy tới bổ sung thêm, " Em cũng hiểu biết hiến tế Quỷ thần mà! Lan...Lan Khâm anh cũng có thể hỏi em...... Hơn nữa em so với Trần Hộ Kim còn biết nhiều quy củ về chuyện hiến tế Quỷ hơn đó!"

Vừa nói xong, vẻ mặt Trần Hộ Ngân liền thay đổi, bởi vì cô nhìn ra cửa sổ gỗ phát hiện cha cô đang ở bên ngoài nhìn vào.

Trần Hộ Kim còn chưa nhận ra cha mình đang nhìn đang muốn nói chuyện, lại bị em gái Trần Hộ Ngân đánh khuỷu tay dùng ánh mắt ra hiệu cậu ta nhìn ra ngoài với ánh mắt sợ hãi.

Trần Hộ Kim cuối cùng cũng chịu rời mắt khỏi Lan Khâm, sau đó cậu ta nhìn thấy khuôn mặt âm u của cha mình ngoài cửa sổ cậu ta lập tức sợ tới mức gọi một tiếng ''cha ''.

Mặt mũi trưởng thôn tràn đầy âm u nhìn thoáng qua hai người, nói xong một câu liền xoay người rời đi.

" Hai người các con mau về nhà!"

Hai anh em Trần Hộ Kim không dám cãi lời mệnh lệnh của cha mình, vội vàng cầm lấy giỏ tre đựng cơm rời đi nhưng trước khi đi còn lưu luyến không rời nói nếu có chuyện gì thì nhất định phải đi tìm họ.

"Lan Khâm, cậu không cần tùy tiện tin tưởng những người khác, bọn họ đều không đáng tin cậy bằng ta."

Lan Khâm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hai người liền gật gật đầu ý bảo chính mình hiểu rồi.

Chờ sau khi hai anh em đều rời đi, Lan Khâm và Dương Kiện liếc nhau, sau đó liền rất ăn ý từng người bắt đầu kiểm tra tiến độ công việc.

Sau khi kiểm ra không có gì bất thường, bọn họ bắt đầu thảo luận về lễ hiến tế Quỷ thần trong lời hai người Trần Hộ Kim.

Dương Kiện vừa rồi bị trưởng thôn sọa sợ, nếu không phải Trần Hộ Ngân và Trần Hộ Kim lên tiếng, anh ta căn bản là không có phát hiện trưởng thôn.

"Ta xem như phát hiện, người dân trong thôn Thạch Lĩnh này đi đường đều không có âm thanh đúng là cùng mấy thứ kia giống như nhau."

Lan Khâm biết mấy thứ kia trong lời Dương Kiện chính là chỉ ma quỷ nhưng vì kiêng dè cấm kỵ, liền đổi thành cách nói như vậy.

Dương Kiện không biết gì nhiều về hiến tế Quỷ thần nhưng có một điều chắc chắn là hiến tế cần phải có tế phẩm, lúc này Dương Kiện liền sử dụng trí tưởng tượng của mình suy đoán đến nhiều thứ kì lạ.

" Trưởng thôn nói chính mình có thể tay không đánh lợn rừng, vậy thì lợn rừng rất có khả năng là một tế phẩm, trừ cái này ra nói không chừng còn có thể hiến tế cả người sống...... nếu là vậy thì khả năng lớn sẽ không dùng người trong thôn, cho nên người từ bên ngoài đến như chúng ta thì rất thích hợp để làm tế phẩm."

Dương Kiện sờ cằm nghĩ, nhưng khi nói ra cái suy đoán này, chính anh ta đều cảm thấy hơi buồn cười, "Chúng ta tới thôn Thạch Lĩnh này là chỉ thị của cấp trên rõ ràng là nơi này có liên lạc với bên ngoài nếu thật sự dùng người sống hiến tế, thì đã sớm bị cảnh sát tìm tới cửa."

Lan Khâm vẫn luôn nghe Dương Kiện nói chuyện nhưng cậu lại không lên tiếng, bởi vì cậu đúng thật là không hiểu biết về thế giới nhiệm vụ này, nói nhiều thì sai nhiều.

Dương Kiện tự hỏi tự trả lời một hồi lâu, sau đó thì đột nhiên vỗ trán một cái quyết định đi ăn cơm tối trước.

"Lan Khâm à, chúng ta vẫn là ăn cơm trước đi, người là sắt cơm là thép, không ăn cơm sẽ rất đói bụng mà đói bụng thì sẽ thông nghĩ được chuyện gì."

Lan Khâm không có phản đối, vì thế hai người bắt đầu cầm lấy đũa ăn cơm.

Dương Kiện một bên lùa cơm gắp đồ ăn, một bên nói thầm trong lòng tài nấu nướng của người dân thôn Thạch Lĩnh này cũng không tệ lắm, với lại ăn trái cây rau củ nơi non xanh nước biết thế này cũng tốt, nhưng vì sao cái thôn Thạch Lĩnh này lại xa xôi và nghèo nàn như vậy?

Anh ta cảm thấy việc này rất không bình thường, nhưng khi nhớ đến mười ngọn núi lớn đầy sương mù và thôn Thạch Lĩnh chỉ có 300 hộ gia đình, thì thấy điều này là rất hợp lí.

Sau khi Dương Kiện và Lan Khâm dùng xong cơm nước, không bao lâu thì có hai người dân xa lạ đưa tới cho bọn họ hai thùng nước nóng, thuận tiện còn thu dọn chén đũa rời đi.

Ngôi nhà này có một phòng tắm, chẳng qua là không có nguồn nước, nước và đồ ăn đều cần dựa vào thôn.

Lan Khâm và Dương Kiện thay phiên nhau xách nước nóng đi tắm rửa, sau đó thay quần áo sạch sẽ, cũng đem quần áo bẩn bỏ vào một cái bao nilon, bọn họ dự tính đem quần áo bẩn trở về rồi giặt.

Sau khi hai người đều tắm rửa xong, thì nằm trên hai cái giường gỗ chuẩn bị ngủ, nhưng có chút không hài lòng về điều kiện chổ ở khi mà ở trên giường chỉ có một cái chiếu trúc và một tấm mền, đến cái gối cũng không có.

"Cái giường này cũng quá cứng, gối đầu cũng không có, người tôi béo còn có thể chịu đựng được, nhưng Lan Khâm cậu da thịt non mịn có phải rất khó chịu phải không? Sớm biết được thì nên đề ra chút yêu cầu cho bọn Trần Hộ Kim dù sao Lan Khâm nếu là cậu nói, khẳng định sẽ không bị từ chối."

Lan Khâm rất là có lệ ' ừ ừ ' hai tiếng, đối với hoàn cảnh sống gian khổ cũng không có cảm giác gì khác.

Đương nhiên cậu cũng cảm thấy cái giường này rất cứng, không có gối đầu cũng bất tiện, nhưng cậu đã sớm quen thuộc.

Dù sao hoàn cảnh càng gian khổ cậu cũng đã trải qua rồi.

Hai người trèo đèo lội suối cũng đã cảm thấy rất mệt, đặc biệt là sau khi nằm ở trên giường thì càng thêm mơ màng buồn ngủ.

Dương Kiện cũng mệt mỏi, đang nói một hồi thì bất tri bất giác mà ngủ luôn rồi.

Lan Khâm không nghe thấy Dương Kiện nói chuyện nữa, ngược lại là truyền đến từng đợt tiếng ngáy, ở trong lòng suy nghĩ một chút hệ thống 1122 bây giờ đang làm cái gì, cậu cũng chìm vào giấc ngủ.

Sau khi ngôi nhà này trở nên yên lặng, ánh trăng sáng bên ngoài cũng dần trở nên ảm đạm tối tăm, toàn bộ trong thôn vào ban đêm bởi vì bóng tối mà càng trở nên yên tĩnh, tiếng côn trùng ồn ào và tiếng chim kêu cũng biến mất, không còn thấy bóng dáng.

Khi sương mù dày đặc đang dần dần bao phủ toàn bộ thôn Thạch Lĩnh thậm chí là toàn bộ Tần Thạch Lĩnh, dòng sông lớn không có người nhìn đến lại đột nhiên trở nên gợn sóng mãnh liệt.

Theo dòng chảy hỗn loạn của dòng dông, một số thứ kì lạ đang gầm rú lăn lộn trên sông, giống như giây tiếp theo là có thể lao đến trên bờ, tấn công vào trong thôn......

"Sương mù......"

Ở nơi cách thôn Thạch Lĩnh khoảng mười mấy cây số, vẫn còn ở trong khu vực Tần Thạch Lĩnh, sau khi Hứa Dịch mở cửa lều ra, thấy bên ngoài toàn là sương mù dày đặc như thế thì thở dài một hơi .

Hắn nghĩ đến sự bất hạnh của chính mình và các bạn ở kiếp trước, cũng trong một đêm sương mù như vậy, bạn của hắn liên tiếp chết đi, chỉ còn lại hắn và bạn trai Tần Tử Uy cùng vượt qua đủ loại khó khăn và nguy hiểm mới giữ được một hơi tàn rời khỏi nơi nguy hiểm này.

Nhưng mọi chuyện lại không giống như bọn hắn mong đợi, khi bọn hắn cho rằng đã an toàn, lại phát hiện vị Quỷ thần đáng sợ kia cũng đi theo đằng sau bọn hắn rời đi Tần Thạch Lĩnh, thậm chí toàn bộ mười vạn ác quỷ bị trấn áp cũng xuất hiện và rất nhanh liền đem toàn bộ thế giới đều biến thành quỷ vực.

Càng đáng sợ hơn chính là, những người sống bị bắt sinh tồn ở quỷ vực dần dần đều biến thành xác sống......

Đối với người sống mà nói, đó căn bản chính là ngày tận thế đáng sợ nhất.

Theo Hứa Dịch, so với biến thành xác sống không chết cũng không sống kéo dài hơi tàn còn không bằng trực tiếp chết đi.

Nhưng điều Hứa Dịch không ngờ được chính là, sau khi hắn nổ súng tự sát sẽ gặp phải chuyện thần kỳ như vậy -- trọng sinh.

Nhưng trọng sinh như vậy cũng không có ý nghĩa gì bởi vì lúc này bọn hắn đã tiến vào Tần Thạch Lĩnh để thám hiểm, muốn lập tức đi ra ngoài là chuyện không có khả năng.

Hứa Dịch nhớ rất rõ trong ký ức của kiếp trước, chỉ cần người sống một khi bước vào địa bàn Tần Thạch Lĩnh đều sẽ trở thành một tồn tại bị mọi người lãng quên, nếu bọn họ không thể an toàn rời đi, vậy thì chỉ có thể trở thành một dân cư mất tích không lí do.

Tác giả có lời muốn nói:

Đề cử với các tiểu bảo bối truyện ta dự tính viết , cũng là mau xuyên chủ thụ, văn án như sau, đại khái là vào tháng 3 năm 2023 sẽ ra mắt, mời đến xem ~

--

《 Pháo hôi xinh đẹp cùng nam chính trong truyện kì quái he rồi》

Là câu chuyện mà nhân vật chính xinh đẹp xuyên đến các loại phim kinh dị để cứu vớt nam chính mỹ cường thảm, hơi mang khuynh hướng cứu rỗi hơi kinh dị, các loại nam chính phim kinh dị đều là không phải mỹ cường thảm.

【 cụ thể văn ăn cùng 《Nhân vật qua đường Giáp 》giống nhau về hình thức yêu đương, nhưng sẽ khủng bố hơn một chút, hoan nghênh các tiểu bảo bối đón xem nha~】

Thế giới một: 《 Trúng tà 》

( Ở đây tất cả mọi người đều trúng tà! )

Thế giới hai: 《 Quỷ thai 》

( Lòng mang quỷ thai, người mang quỷ thai √ )

Thế giới ba: 《 Ác lân 》

( Bạn thật sự hiểu biết người hàng xóm của bạn sao? )

Thế giới bốn: 《 Vật xấu 》

( không cần đối với thứ xấu xa mang lòng thương hại... )

Thế giới năm: 《 Túi da 》

( Bọn nó còn có bao nhiêu túi da phụ dưới lớp da đó. )

Thế giới sáu: 《 Đêm kinh ngạc 》

( Đây là một đêm mưa tràn ngập "Kinh hỉ".)

Thế giới bảy: 《 Dị biến 》

( Hoan nghênh gia nhập 'kế hoạch X' thanh trừ loài người.)

Thế giới tám: 《 Con đường tử vong 》

( Từ lúc bắt đầu xuất phát thì cái chết đã lan tràn....)

Còn tiếp......

ps:

1. Luyến ái não phi nhân loại mỹ cường thảm nam chủ công, EQ, IQ đều rất cao cấm dục ưu nhã đại mỹ nhân thụ, đều là mối tình đầu của nhau.

2. Những tiểu bảo bối ai không hoan nghênh màu da hay chủng tộc thì nên cân nhắc đọc nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro