Thế giới 1:《Quỷ áo cưới》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1.1: " CẨN THẬN"

22:30__ 12/06/2023
_____________________________

Vào ngày đầu tiên Lan Khâm đến thôn Thạch Lĩnh, là đã cảm thấy nơi này rất tà môn.

Thôn Thạch Lĩnh hẻo lánh này nằm ở nơi có tên Tần Thạch Lĩnh, hay còn được gọi là Tần Thập Lĩnh vì được bao quanh bởi mười ngọn núi lớn và thường xuyên có sương mù. Nếu không phải bởi vì công việc yêu cầu, Lan Khâm cũng sẽ không một mình cùng cấp trên kiêm học trưởng của cậu đến nơi này phỏng vấn và lấy tài liệu.

Lan Khâm thực chất là một nhân viên đến từ Trung tâm hệ thống vũ trụ, phụ trách nhập vai một người qua đường Giáp gần như là một phông nền hoặc là một phần tóm tắt của câu chuyện truyện trước đó. Công việc này có đôi khi thì đơn giản và khi thì phức tạp, nhưng nói chung thì cũng xem như là một việc nhẹ lương cao, đãi ngộ cũng rất tốt. Vậy nên Lan Khâm khá là hài lòng với công việc mà cậu nhận được sau cái chết tức tưởi của mình.

Chỉ là hiện tại cậu lại gặp phải một chút vấn đề, đó chính là thời điểm cậu tiến vào thế giới nhiệm vụ này ngày đầu tiên, lại phát hiện vì một số sự cố trước khi nhiệm vụ vừa rồi kết thúc mà Trung tâm hệ thống vũ trụ 1122 không có trở về. Cho nên cậu mất đi cộng sự của mình, đồng thời cậu cũng không thể nhận được nhiệm vụ nhập vai ở thế giới này.

Tuy rằng bình thường cậu chưa bao giờ có thể cùng hệ thống 1122 nói chuyện, hầu hết chính là hệ thống 1122 tuyên bố nhiệm vụ nhập vai, sau đó cậu hoàn thành nhiệm vụ nhập vai, trừ việc đó ra thì không có bất kì liên hệ gì khác.

Nói chung thì chỉ khi có người qua đường Giáp tử vong ngoài ý muốn, tỷ như người qua đường Giáp trong thế giới nhiệm vụ này, bởi vì làm việc quá sức mà ở trên đường đi công tác đột ngột qua đời, cho nên mới cần Lan Khâm đến thay thế. Trước khi Lan Khâm đến, người qua đường Giáp đều không có tên, khi Lan Khâm đến đây thì tên của người qua đường Giáp sẽ được thay bằng tên của cậu.

Khi Lan Khâm qua đời chỉ mới 18 tuổi, là một học sinh ngoan ở trường, chăm chỉ học tập, bởi vì có cha mẹ và anh trai bảo vệ cộng với việc cậu bẩm sinh mắc bệnh tim nên ít tiếp xúc với những người khác. Thành ra là cậu không trải nhiều sự đời, nên ở cậu hiện lên một vẻ ngây thơ và thuần khiết sâu sắc đồng thời cũng không giỏi ở cùng với người khác, nói chi là với hệ thống.

Nhưng may mắn thay điều này không ảnh hưởng tới cậu hoàn thành nhiệm vụ nhập vai.

Trước khi đi vào thế giới nhiệm vụ này, Lan Khâm đã hoàn thành xuất sắc mười một lần nhiệm vụ, nên cũng xem như cậu có kinh nghiệm và hiểu biết phong phú. Lúc phát hiện hệ thống 1122 không trở về, chính mình cũng không nhận được nhiệm vụ nhập vai, cậu sửng sốt một lúc sau đó liền quyết định cứ thuận theo tự nhiên đã. Trước tiên đi theo nhân vật trong thế giới nhiệm vụ, rồi đợi hệ thống 1122 trở về.

Ấn tượng đầu tiên của Lan Khâm về thế giới nhiệm vụ này chính là Dương Kiện, anh ta cũng là một phóng viên giống như cậu, dựa vào ký ức của thân thể này, Dương Kiện là học trưởng và là cấp trên của cậu, hiển nhiên là quan tâm đến cậu rất nhiều, về cơ bản có thể nói là quan hệ bạn bè.

Thật ra nếu không phải Dương Kiện chỉ lớn hơn thân phận này tám tuổi, Lan Khâm sẽ cho rằng Dương Kiện xem cậu như là con trai của mình.

Nguyên nhân rất đơn giản, Dương Kiện đối với cậu thật sự rất tốt, đã đến trình độ lải nhải nói cả ngày không ngừng, hơn nữa anh ta thật sự đã cưới vợ và sinh một đứa con trai.

Làm cấp dưới kiêm bạn bè, cậu tất nhiên đã thấy con trai của Dương Kiện, đứa bé kia trắng trẻo mập mạp, mới hơn một tuổi lại hoạt bát, năng động nên rất là đáng yêu.

Dương Kiện và Lan Khâm đều làm việc ở trong một công ty tạp chí chuyên viết tin tức và tiểu thuyết về đề tài khủng bố, Dương Kiện là một phóng viên kỳ cựu đã làm việc được bảy năm, trong khi Lan Khâm mới tốt nghiệp được một năm vẫn còn là một phóng viên thực tập, chưa có nhiều kinh nghiệm.

Vào ngày đầu tiên Lan Khâm đi vào thế giới nhiệm vụ này, lúc phát hiện hệ thống 1122 không có ở đây, cậu đã hoảng sợ một thời gian, nhưng chẳng cần bao lâu, sự hoảng sợ đã hoàn toàn biến mất dưới những lời lải nhải của Dương Kiện.

Trên đường đi đến thôn Thạch Lĩnh lúc đó điện thoại của bọn họ vẫn còn có tín hiệu.

Dương Kiện rõ ràng là rất biết cách giết thời gian trong các chuyến đi công tác, anh ta một bên xem các loại video khác nhau, một bên còn cười đùa rồi chia sẽ với Lan Khâm, lúc thì bé mèo con thật đáng yêu, anh ta cũng nhớ tới bé cưng Heo Heo ở nhà, lúc thì nói đùa rằng đứa bé này lớn lên rất cute giống như đứa nhỏ nhà anh ta.

Lan Khâm từ kí ức của mình biết được bé cưng Heo Heo chính là con mèo cam mà vợ Dương Kiện nuôi, bởi vì nó có hơi béo mà đã bị Dương Kiện thân thiện đặt một cái biệt danh đầy yêu thương là "Heo Heo".

Tất nhiên anh ta đã bị vợ đánh rất nhiều, cô đã rất tức giận cảnh cáo rằng con mèo tên là Bánh Trôi không phải Heo Heo.

Dương Kiện ngoài miệng đáp ứng với vợ nhưng sau lưng vẫn phàn nàn cùng cấp dưới kiêm học đệ của mình là Bánh Trôi và Heo Heo đều tròn trịa mũm mỉm, giống nhau như đúc.

Là một người có đam mê chia sẻ cao, các trang trò chuyện của Dương Kiện và Lan Khâm cơ bản đều là anh ta chia sẻ các loại video hài hước cùng một hàng dài 'ha ha ha ha', thỉnh thoảng cũng có những bài báo cảnh báo việc tuổi trẻ mà làm việc quá sức dẫn đến đột quỵ. Tóm lại Dương Kiện chính là giữ một thái độ --' Bạn câu cá tôi câu cá, xe sang của sếp biến thành xe ôm. '[*]

Ví dụ như bây giờ, Dương Kiện đang dùng giọng nói lớn và tiếng cười ha ha của mình tra tấn lỗ tai Lan Khâm.

"Ha Ha Ha hài muốn chết! Lan Khâm cậu mau xem cái video này nè, chủ kênh này đúng là một chút tự ý thức đều không có Ha Ha Ha! Ngoại hình bình thường cũng được đi, đây lượng fans cũng bình thường nốt mà cậu ta còn có can đảm đăng bài hỏi fan nếu cậu ta và một cái hộp chứa một trăm vạn cùng lúc rơi xuống nước, nếu fans lựa chọn cứu cậu ta thì cậu ta sẽ cưới bọn họ, hỏi người hâm mộ sẽ cứu ai?"

"Cái việc này còn có gì để hỏi sao? Ha Ha Ha. Sau đó khu bình luận có fans nói rằng 'bọn họ sẽ đạp lên đầu của cậu ta để cứu cái hộp'. Ha Ha Ha một vài bình luận của fans còn thú vị hơn là ' bọn họ đã cứu cậu ta, mà cậu ta còn muốn cưới họ. Đây hoàn toàn chính là lấy oán trả ơn mà.' ".

"Cứu mạng! Lần này sao fans lại bình tĩnh lý trí như vậy? Nhưng mà nghĩ thì như vậy thôi, đàn ông ở đâu mà cứ để ý đến chuyện tiền bạc? Nếu là tôi..., tôi chắc chắn cũng sẽ cứu một trăm vạn Ha Ha Ha! Nhưng nếu rơi xuống nước là vợ của tôi, con trai tôi và Heo Heo, tôi chắc là phải nhịn đau từ bỏ một trăm vạn rồi...... Cũng may vợ của tôi biết bơi, kỹ năng còn giỏi hơn cả tôi, đến lúc đó kêu cô ấy đi cứu một trăm vạn, còn tôi thì đi cứu con trai và Heo Heo là được......"

Lan Khâm: "......"

Nếu chị dâu biết anh có kế hoạch như vậy sợ là có thể đem anh đuổi giết từ phía Bắc thành phố đến phía Nam thành phố mất.

Dương Kiện cũng không biết suy nghĩ trong đầu của Lan Khâm, dù sao trong suy nghĩ của anh ta cậu đàn em Lan Khâm này trong lòng chỉ biết tới công việc, tuy rằng anh ta trước giờ đều không rõ tại sao lại có một nhân viên nỗ lực làm việc cho ông chủ kiếm siêu xe như thế!

Nhưng anh ta vẫn tôn trọng sự lựa chọn của cậu đàn em này.

Thế giới rộng lớn như vậy, có nhân viên không thích làm việc thì tất nhiên cũng sẽ có người yêu thích làm việc, cuồng sự nghiệp.

Dương Kiện thầm than trong lòng, cũng thu hồi tầm mắt thấy nhiều không trách nhìn về phía Lan Khâm, chỉ là lúc này anh ta có một cảm giác rất kỳ lạ, bởi vì trước chuyến đi công tác này anh ta nhớ rõ ràng là trên mặt Lan Khâm vì thức khuya mà tái nhợt thiếu sức sống, tinh thần thì uể oải mà sao bây giờ anh ta thấy tinh thần Lan Khâm giống như là đột nhiên phấn chấn hẳn lên?

Hơn nữa trước đó Lan Khâm có đẹp trai như vậy sao? Quả thực giống như là nam minh tinh tiểu bạch kiểm mà vợ anh ta thích nhất kia.

Không! Có lẽ Lan Khâm càng muốn đẹp hơn nhiều so với nam minh tinh có cái tên khó nhớ đó.

Ở trong lòng Dương Kiện, những nam minh tinh đó không biết sài cái bộ lọc gì mà đôi mắt chỉnh sửa cho thật to, cằm thì nhọn hoắc, làn da thì lán đến nổi không thấy cả lỗ chân lông. Nhìn qua thì cũng đẹp đó, nhưng chắc chắn là dựa vào bộ lọc và photoshop mới có một người đàn ông như vậy.

Bởi vì tính chất nghề nghiệp mà Dương Kiện rất am hiểu với kỹ thuật chụp ảnh dùng bộ lọc và photoshop, anh ta nghĩ kỹ rồi, khi đi công tác về sẽ khuyên vợ đổi một thần tượng khác -- có người đẹp như Lan Khâm ở đây, cô ấy nhất định sẽ đồng ý đem ảnh chụp dán trên tường của tên thần tượng đáng ghét đó xé bỏ và thay vào đó là ảnh kết hôn của hai vợ chồng bọn họ!

Trăm nghe không bằng mắt thấy Lan Khâm đang ở trước mặt anh ta đây, nhìn thế nào cũng không thấy có chỗ nào là không hoàn mỹ, này căn bản là có thể trực tiếp cầm đi làm khuôn mẫu phẫu thuật thẩm mỹ trong giới giải trí luôn!

Cho nên vợ anh ta chắc chắn sẽ đồng ý.

Hiện tại Dương Kiện còn đang vui vẻ nghĩ thật đẹp, hoàn toàn không cân nhắc đến một việc đó là vợ anh ta đúng là có khả năng hồi tâm chuyển ý, nhưng ảnh chụp thay thế không phải hình kết hôn của bọn họ mà là ảnh chụp của Lan khâm.:)))

May mà khi đó Lan Khâm đã có người yêu và cậu cũng kiên quyết từ chối, bằng không thì trong nhà Dương Kiện phải diễn ra một truyện 'bi kịch' rồi.

Sự buồn chán và mệt mỏi khi trèo đèo lội suối rất nhanh trôi qua trong những lời lải nhãi liên tục không ngừng của Dương Kiện, khi Lan Khâm và Dương Kiện đã thành công đến thôn Thạch Lĩnh thần bí quỷ dị trong truyền thuyết thì trời cũng đã gần tối.

Khi Dương Kiện nhìn thấy thôn làng ẩn mình trong nhiều ngọn núi to lớn trên mặt liền hiện lên vẻ kích động không thôi "Cuối cùng cũng tới nơi rồi! Không thì đêm nay ta phải ngủ ở trong rừng hoang dã rồi còn phải ăn bánh quy khó nuốt đó! Lan Khâm à, lần này nhất định phải hoàn thành bài phỏng vấn thật tốt, chờ chúng ta có được tiền thưởng là có thể mua cho chị dâu của cậu cái túi sách mà cô ấy nhắc đến rất nhiều lần đó".

Tầm mắt Lan Khâm dán chặt trên cây cầu gỗ nối liền giữa hai ngọn núi lớn, bọn họ ở bên đây cầu còn thôn Thạch Lĩnh ở phía bên kia cầu, phía dưới là dòng sông lớn trong vắt chậm rãi chảy qua.

Đứng ở đầu cầu bên này du khách đang xem tình huống trong thôn, mà ở một đầu cầu khác, người trong thôn cũng đang đánh giá du khách đi đường xa đến đây.

Tuy rằng Dương Kiện có hơi cẩu thả trong công việc và sinh hoạt hằng ngày, nhưng thật ra tính cách của anh ta rất tinh tế. Lúc này mà anh ta cũng nhạy bén nhận ra được ánh mắt của người dân thôn Thạch Lĩnh nhìn bọn họ có chút quá phận, không giống như đang đánh giá người xa lạ mà càng giống như là đang đánh giá giá trị của một mặt hàng nào đó.

"Cẩn thận một chút."

Dương Kiện trước tiên nhắc nhở Lan Khâm sau đó mới bước lên cầu với một nụ cười tươi tắn, cũng lớn tiếng chào hỏi cùng với những thôn dân trông có vẻ kì quái kia.

Lan Khâm rũ đôi mắt xuống trông rất ngoan ngoãn xách lên cameras treo ở cổ đi theo đằng sau Dương Kiện, đồng thời không dấu vết bắt đầu chụp ảnh. Trừ cái này ra, trên người cậu còn mang theo bút ghi âm được sạc đầy pin, bút này phải luôn được bật mọi lúc để có thể ghi lại thông tin thực tế từ các cuộc trò chuyện.

Dương Kiện kỳ thật là một nam nhân có hơi béo, khuôn mặt đều đặn và thỉnh thoảng luôn nở một nụ cười tươi tắn, cơ bản chính là đại diện cho con người tốt bụng và thành thật. Với lại người bình thường không ai sẽ duỗi tay đánh người đang cười, cho nên vẫn là Dương Kiện phụ trách giao tiếp cùng người dân địa phương, còn Lan Khâm người yêu thích công việc, chịu trách nhiệm chụp ảnh và ghi lại tài liệu.

Đây là sự ăn ý mà hai người đã bồi dưỡng trong một năm.

Lan Khâm đã chụp được mấy tấm ảnh về những ngôi nhà, cầu gỗ và dòng sông của thôn Thạch Lĩnh một cách kỹ càng hơn.

Cậu cảm thấy dòng sông này có hơi kì lạ, nhìn như nước sông trong vắt nhưng lại rất khó để nhìn đến đáy sông.

Nếu nhìn chằm chằm vào mặt nước, còn sẽ có một cảm giác choáng váng.

Lan Khâm âm thầm ghi nhớ tình huống này trong lòng, động tác trong tay lại không ngừng cầm cameras chụp thêm mấy tấm.

Còn một vài bước khi Lan Khâm đi đến bên kia cầu gỗ, Dương Kiện đã bắt chuyện cùng trưởng thôn của thôn Thạch Lĩnh, thậm chí còn luôn miệng gọi ' trưởng thôn đại ca ', làm như là bạn tốt nhiều năm không gặp của anh ta.

Lan Khâm hoài nghi nếu không phải trưởng thôn nhìn qua đã lớn tuổi cùng với gương mặt thờ ơ và ánh mắt không thân thiện thì Dương Kiện sợ là có thể trực tiếp lôi kéo ông ta kết bái làm anh em khác cha khác mẹ luôn rồi.

Khi Dương Kiện còn cùng trưởng thôn lôi kéo làm quen, Lan Khâm đã nhân cơ hội này quan sát tình huống của thôn Thạch Lĩnh.

Cậu phát hiện ngoại hình và tinh thần của người dân thôn Thạch Lĩnh đều rất kì quái, mặc kệ là nam hay nữ hầu hết đều để tóc dài như nhau, sau đó cuộn lại và quấn trong một cái khăn xếp bằng tấm vải sẫm màu.

Mà điều làm cậu cảm thấy kì quái nhất chính là vẻ mặt của bọn họ, tất cả đều vô cảm, đôi mắt thâm quầng u ám, ngay cả trẻ con đang chơi bùn ở ven đường cũng hoàn toàn vô hồn không có sức sống.

Người dân thôn Thạch Lĩnh đều mặc quần áo rất cổ xưa, khi họ nghe hay là nhìn thấy Lan Khâm và Dương Kiện qua cầu, đều ngẩng đầu nhìn lại với thần sắc uể oải, nhưng họ không nói lời nào, mà chỉ là nhìn chằm chằm vào bọn họ bằng cặp mắt bất động.

Không biết vì lí do gì mà Dương Kiện cảm giác có chút không thích hợp, đồng thời cũng có chút sởn tóc gáy, bởi vì hắn phát hiện ánh mắt những người dân thôn này giống như đều dán chặt ở trên mặt Lan Khâm mặc kệ nam nữ già trẻ đều là như vậy.

Tuy rằng Lan Khâm lớn lên thật sự rất đẹp, nhưng mấy người cũng không thể cứ nhìn mãi như vậy chớ!!!

Với lại ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm người khác như vậy thật sự là dễ dàng làm người ta cảm thấy khó chịu.

Lỡ như dọa sợ Lan Khâm làm cậu chạy mất thì ai đến làm phỏng vấn và ghi chép bây giờ?

Dương Kiện lẩm bẩm trong lòng, thuận tiện còn có chút khẩn trương mà sờ sờ bùa hộ mệnh nằm trong túi trong của áo khoác, không cảm giác được bất kì tình huống dị thường nào. Lại nghĩ đến anh ta và Lan Khâm đều mặc quần lót màu đỏ để trừ tà thì rất nhanh liền nhẹ nhõm hẳn lên.

Không có lý nào đều đã làm những việc này mà còn có thể gặp được ác quỷ.
________________________________________

Chú thích:
[*]: ' Bạn câu cá tôi câu cá, xe sang của sếp biến thành xe ôm. '

Raw là:'你摸鱼 我摸鱼, 老板豪车变摩托'。

Bạn nào biết còn có thể dịch theo cách nào khác thì chỉ mình. Theo mình hiểu nôm na là "tôi với bạn cùng lười biếng trốn việc, vừa làm vừa chơi thì ông chủ sẽ không có siêu xe để đi mà chỉ có thể đi bằng xe ôm" chắc là dị.😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro