Chương 11+12+13 (Chương 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Thế mà lại là kỹ năng nhất kích tất sát!

Loại ký năng này, từ trước tới giờ chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Càng miễn bàn tới cách biệt 20 cấp!

Phản ứng đầu tiên của Yến Lăng Thù là kinh nghi bất định.

Đây là kỹ năng mà hắn có thể có được sao?

Hắn vội vàng đem bàng thông tin của hệ thống lăn qua lộn lại, nhìn săm soi nhiều lần, xác định thật sự không có bẫy rập gì.

Yến Lăng Thù, phi tù 2 kiếp, thật sự nhận được một bảo bối siu to khủng lồ!

Hắn nhìn tới chức nghiệp [Trừ ma giả], không nghĩ tới nó có thể khủng như vậy.

Hắn vốn tưởng một chuyến này, thu hoạch lớn nhất là Tảng Sáng.

Nhưng xem ra hiện tại, chức nghiệp [Trừ ma giả] này, có lẽ cũng không thua kém gì một thanh thần binh.

Lúc này, Yến Lăng Thù theo bản năng không khỏi nhìn về phía Vệ Chử Uyên.

Giống như là sau khi gặp hắn, vận khí của bàn thân thật sự là tốt lên không ít.

Vệ Chử Uyên lúc này cũng thập phần cao hứng: "Linh Xu, nhiệm vụ chuyển chức của tui hoàn thành rồi nè! Có được Kỹ năng chức nghiệp đầu tiên nè, cậu coi ~"

Nói rồi đem kỹ năng của mình gửi lên Kênh đội ngũ.

Yến Lăng Thù click mở, vừa thấy kỹ năng, không khỏi nheo mắt lại.

——

[Khí vận cố định]: Chỉ định một mục tiêu để chúc phúc vận may. Mục tiêu được chỉ định có giá trị Vận may x5, liên tục trong 60 phút, đồng thời đạt được buff [Khí vận cố định].

Sau 60 phút buff bùng nổ, hạ thấp điểm Vận may của mục tiêu được chỉ định xuống 200%, liên tục trong 1 vòng.

Trước khi buff bùng nổ, có thể chuyển sang mục tiêu là kẻ thù.

Phạm vi thi triển: 100 mét.

CD: 1 vòng.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

——

Không ngoài ý muốn, đây cùng là một thần kỹ.-

Giá trị Vận may có thể tăng lên 5 lần trong một tiếng, 1 tiếng này, có thể làm được rất nhiều việc.

Chỉ cần trước khi hết 1 tiếng, đem buff ném cho mục tiêu khác, thì chính là chỉ có lời chứ không có lỗ!

Nhưng Yến Lăng Thù lạnh giọng cảnh cáo trước: "Không cần sử dụng kỹ năng này với tôi."

Vệ Chử Uyên cứng đờ lại, tay dừng lên nút, chuẩn bị nhấn kích hoạt kĩ năng: "Ơ? Tại sao? Không phải giá trị Vận may thấp sao? Để tui buff cho cao lên nha ~"

Yến Lăng Thù chỉ liếc mắt qua, cho hắn một cái nhìn thật sâu, không trả lời lại.

Vì đây là một bài toán quá mức đơn giản.

-10 nhân 5 bằng bao nhiêu?

Bằng -50!!!!!

Yến Lăng Thù có mà bị điên mới muốn cái "Chúc phúc Vận may" này!

Quả nhiên, Âu hoàng với hắn là trời sinh đối nghịch, liền tính cả kỹ năng chức nghiệp mở đầu, cũng là đại khắc tinh của hắn.

Yến Lăng Thù nhìn con Kiến Ma mới bò ra, nổi giận đùng đùng xông lên, bắt đầu một vòng chém giết mới.

Vệ Chử Uyên nhìn Yến Lăng Thù đột nhiên tức giận, nghi hoặc chớp chớp mắt.

Vị bằng hữu này của hắn tính tình thật là cổ quái.

Nhưng mà ........ Ở chung vẫn tương đối tốt ~

Bời vì bình thường Yến Lăng thù có tính tình lạnh nhạt xa cách, phảng phất giống như bức tượng băng điêu khắc mỹ lệ nhất, xinh đẹp nhưng lạnh băng vô tình.

Nên những lúc hắn vô lý tức giận, ngược lại đem tới vài phần sinh động đáng yêu.

Càng thêm đẹp ~

Tuy vậy, Vệ Chử Uyên nhanh chóng thu liễm tâm thần, chuyên tâm kiềm chế một con Kiến Ma khác.

Hiện tại, so với quá khứ, các động tác của hắn cũng đã giống mô giống dạng.

Bây giờ, cho dù có không sử dụng kỹ năng của hệ thống, hắn cũng có thể vung thanh trọng kiếm, miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Kiến Ma.

Mà Yến Lăng Thù cầm thành trường thương, càng là một nhát một con Kiến Ma.

Không đến nửa tiếng, năm con Kiến Ma lv5 đã chết dưới mũi thương Tảng Sáng, thanh tiến độ của thần binh lại lần nữa đầy.

Lại một luồng sáng chói mắt chiếu sáng toàn bộ huyệt động.

Táng Sáng đã lên tới Linh giai 4 sao, thuộc tính công kích đã lên tới 400!

Gần như đã đuổi kịp điểm HP của một con Kiến Ma lv4.

Với cái này, Yến Lăng Thù tấn công càng là thế như chẻ tre.

Lại liên tiếp tiêu diệt 10 con Kiến Ma nữa, thanh kinh nghiệm cũng đã sắp đầy.

Chỉ cần tiêu diệt thêm một con nữa, là có thể lên lv5, từ đó đủ điều kiện để mở khoá kho kĩ năng chức nghiệp.

Nhưng mà, sau khi Yến Lăng Thù lưu loát dứt khoát tiêu diệt con Kiến Ma xong, lại không thấy có âm thanh loạt xoạt nào phát ra từ trong sâu huyệt động vang tới.

Yến Lăng Thù nghi hoặc: "Không có?"

Vệ Chử Uyên tò mò hướng bên trong thăm dò, cau mày: "Linh Xu. Tui lại có cảm giác nguy hiểm, so với lần trước thì nghiêm trọng hơn, khả năng lần này có thể sẽ mất mạng. Chúng ta làm sao bây giờ?"

Yến Lăng Thù khẽ lắc đầu: "Tiếp tục quan sát, có lẽ sẽ xuất hiện quái lớn."

Yến Lăng Thù mới nhận được kĩ năng bảo mệnh [Định càn khôn], hiện tại tự tin rằng vẫn tương đối đủ.

Vệ Chử Uyên nghe vậy, lập tức tỏ thái độ: "Tui nghe cậu!"

Khi hai người đang nói chuyện, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng sột sột soạt soạt vang lên.

Nhưng đi kèm với âm thanh đó, là cỗ hơi thở nóng rực phả vào mặt.

Yến Lăng Thù cùng Vệ Chử Uyên ngay lập tức nhận một debuff [Cực nóng bỏng cháy], thanh HP mỗi giây mất 1 điểm, tụt xuống dần dần.

Mà hai người hiện tại mỗi người còn không đến 500 điểm HP, nếu cứ kéo dài, không đến mười phút, thanh HP của họ sẽ tụt về không rồi trực tiếp tử vong.

Yến Lăng Thù nhanh chóng tính ra kết quả, ngược lại không có nửa điểm hoảng loạn, bình tĩnh chỉ huy: "Vệ Chử Uyên, sử dụng chúc phúc lên bản thân cậu."

Hắn và Vệ Chử Uyên hiện tại đang chiền đấu cùng nhau, chỉ cần Vận may của Vệ Chử Uyên tăng lên, thì dù sau đó có xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể hưởng ké một xíu may mắn.

Đây cũng là phương án duy nhất Yến Lăng Thù nghĩ đến có thể dùng ngoại lực để trợ lực lúc này.

Tiếp theo, việc họ sẽ sống hay chết, phụ thuộc vào thực lực của chính mình.

Thực lực, mới là căn cơ của hết thảy!

Vệ Chử Uyên không chút do dự, vội vàng sử dụng kĩ năng.

Tay trái của hắn lập tức kết một ấn chú phức tạp, một đạo ánh sáng lập tức bay vào trán.

Vệ Chử Uyên thấp giọng nói: "Được rồi. Điểm Vận may của tớ đã lên 150 điểm."

Sau khi hắn nói xong, một cái đầu to màu đỏ thẫm xấu xí đột nhiên xuất hiện, nhô ra từ trong hiện động.

Là một con Kiến Ma có kích cỡ to gấp 10 lần những con lúc nãy!

Trên đầu nó là dòng chữ đỏ: [Kiến Ma Hậu (tinh anh) lv24]. (hậu ở đây có thể hiểu giống quân hậu trong bộ cờ ấy)

Ma vật tinh anh lv24.

Chỉ số phòng ngự cùng công kích, so với ma vật bình thường là gấp hai lần!

Liền tính Yến Lăng Thù tay cầm Tảng Sáng, dù có đánh nửa tiếng cũng chưa chắc đã tiêu diệt được.

Nhưng mà .....

Khi nhìn thấy cấp bậc của nó, Yến Lăng Thù thiếu chút nữa phụt cười.

Không nhiều không ít, vừa vặn cao hơn hắn 20 lv.

Yến Lăng Thù ngoái đầu lại nhìn thoáng qua Vệ Chử Uyên: "Làm không tồi."

Vệ Chử Uyên: "Hả????"

Hắn đã làm gì đâu??

Yến Lăng Thù không trả lời, trực tiếp cầm thương nhanh chóng xông lên.

Nhưng con Kiến Ma kia cũng không phải là bao cát đứng yên.

Nó nhìn đến Yến Lăng Thù cà người dính đầy huyết nhục cảu hai nhi của mình, phẫn nộ ngữa mặt lên trời thét dài.

" Phụt! Phụt! Phụt!" mấy tiếng.

Năm quả cầu giống như Độc nham bay thẳng về phìa Yến Lăng Thù.

Vệ Chử Uyên thét chói tai: "Cận thận!"

Biểu tình Yến Lăng Thù rùng mình, thân thể giống như đang chơi tạp kĩ, di chuyển tạo thành những động tác quỷ dị, nhưng lại kinh hiểm mà né sượt qua được năm quả cầu kia.

Độc nham sau khi chạm đất, trực tiếp hoà tan mặt đất thành hố sau một mét!

Đồng thời, độ ẩm không khí đột nhiên tăng lên, tốc độ mất máu của hai người cũng tăng lên gấp ba!

Nhưng không sao, Yến Lăng Thù nhìn trước mắt Kiến Ma, khoé môi nhếch lên một độ cong lạnh lẽo.

Tâm niệm vừa động, quyết đoán sử dụng kĩ năng.

[Định càn khôn]

Trong nháy mắt, một lực lượng khủng bố vô hình ngưng tụ ở đầu mũi thương Tảng Sáng.

Yến Lăng Thù nhẹ nhàng giơ tay, giống như đang chọc vỡ một cái bong bóng xà phòng.

"Phụt" một tiếng.

Phía Kiến Ma lập tức xuật hiện một dòng chữ bằng máu:【Sát thương trí mạng -9999.】

【Người chơi tiêu diệt [Kiến Ma Hậu (Tinh anh) lv24, đạt được 1260 điểm kinh nghiệm.】

【Chúc mừng người chơi đã lên lv5, đạt được 5 điểm Thuộc tính tự do. Mở khoá [Kho kỹ năng của chức nghiệp], người chơi có thể vào lựa chọn kỹ năng phù hợp.】

Sau hai thông báo của hệ thống, thi thể của con Kiến Ma kia đã bị Tảng Sáng hút hết tinh chất, biến thành bột mịn.

Không khí nóng bức kia cũng nháy mắt tan đi.

Trong cơ thể Yến Lăng Thù xuất hiện dòng nước ấm, thanh HP trên đầu nháy mắt hồi phục về trạng thái đầy cây.

Thể lực cùng tinh thần một lần nữa khôi phục lại hoàn hảo, đồng thời cũng tăng trưởng trên diện rộng.

Vệ Chử Uyên vội vàng vọt tới trước mặt hắn, khẩn trương hỏi: "Linh Xu, cậu không sao chứ? Vừa rồi có bị thương chỗ nào không?"

Yến Lăng Thù nhìn Vệ Chử Uyên quan tâm lo lắng không chút nào che dấu, trong đôi mắt luôn đạm mạc hiện lên một mạt khác thường.

Hình như đã rất lâu rồi, không có ai quan tâm hắn như vậy.

Yến Lăng Thù thu liễm đôi mắt: "Không sao."

Vệ Chử Uyên còn muốn nói thêm gì đó, nhưng hắn đột nhiên dừng lại.

Cả hai bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía sâu trong huyệt động, liền thấy một vị lão nhân tiên phong đạo cốt, đỉnh đầu có dòng chữ [Thần bí lão giả] màu xanh lục, chậm rãi đi ra.

Tên màu xanh lục, nghĩa là không phải kẻ thù.

( QT là 'hữu hảo đơn vị' mà tự dưng không nghĩ ra được cụm từ khác. Đôi khi tui bị làm sao ấy, kiểu tự dưng bị mất chữ á :))) )

Nhưng Yến Lăng Thù không hề thả lòng cảnh giác, đề phòng nhìn về phía vị lão nhân: "Xin hỏi tôn giá là ai?"

( tôn giá: theo í tui hiểu thì 'tôn' trong 'tôn giả'- người có bậc tri thức cao, hiểu biết rộng; 'giá' trong 'giá lâm' (giáng lâm) hoặc gì đó tương tự vậy. Đại khái có thể hiểu giống như 'rồng tới gặp tôm' ấy.)

Lão giả kia nhìn Yến Lăng Thù, lại nhìn Vệ Chử Uyên, vừa lòng vuốt râu: "Không cần khẩn trương. Ta bất quá chỉ là một sợi tàn hồn, không cần để ý danh hào."

"Các người có thể thông qua được khảo hạch truyền thừa ở thời điểm này, cũng coi như là thiên mệnh. Nếu như là một tháng sau, nơi này chỉ sợ là chỉ còn lại mỗi thanh thần binh."

Yến Lăng Thù nghe vậy, tâm niệm vừa động.

Khó trách, kiếp trước hắn không nghe được phúc lợi dựng dục thần binh.

Càng không nghe được hai chức nghiệp [Trừ ma giả] với [Linh vật].

Xem ra không phải có người âm thầm tới lấy trước, mà là hết thảy đều đã quá muộn.

Vệ Chử Uyên vốn không có tâm cảnh giác đối với lão nhân, hiếu kì hỏi: "Lão gia gia, ông làm sao có thể đi từ trong đó ra được vậy? Huyệt động này cùng với toà cung điện ngoài kia đều là của ông sao? Còn có những con kiến to bự đó nữa, đều là ông nuôi sao?"

"Ông nói ông chỉ là một sợi tàn hồn, vậy có phải ông sắp tiêu tán rồi hay không? Bọn tôi có thể giúp ông làm cái gì không? Còn có khảo hạch truyền thừa, giờ bọn ta đã thông qua rồi, có phải là sẽ có khen thưởng gì đó hay không?"

Vệ Chử Uyên như súng liên thanh, liên tục một tràng đưa ra vấn đề.

Tuy rằng là một đống loạn thất bát tao, nhưng lại vừa chuẩn hỏi ra đước vấn đề mà Yến Lăng Thù muốn biết nhất.

Yến Lăng Thù cũng nhìn về phía lão giả thần bí kia, muốn biết đáp án của đống câu hỏi trên.

Lão giả thần bí lại từ tốn vuốt vuốt bộ râu: "Không tồi. Bây giờ vẫn còn thời gian, ta liền cùng các ngươi nói từ lúc bắt đầu đi."

Ánh mắt hắn nhìn về phía ngoài huyệt động, dần trở nên xa xăm, giống như đang nhìn bầu trời xanh rộng lớn ở bên ngoài: "Vạn năm trước, Vực Ngoại Thiên Ma xâm lấn Thần Châu đại lục. Muôn vàn tu sĩ tắm máu, chiến đấu hăng hái, huyết nhiễm Thần Châu. Nhưng ..... Vực Ngoại Thiên Ma có thực lực quá mạnh, Thần Châu đại lục liên tiếp bại lui."

Nói đến đây, ánh mắt lão nhân ảm đạm đi vài phần: "Mắt thấy Thần Châu đại lục sắp bị Vực Ngoại Thiên Ma xâm lấn từ từ như tằm ăn dâu, năm đó, các thủ tinh chưởng giáo của Nhất phẩm tông môn, đã tính ra được vạn năm sau, Thần Châu đại lục sẽ nghênh đón cơ hội nghịch chuyển."

"Vì lẽ đó, năm gia nhất phẩm tông môn liên thủ, lại hy sinh hơn phân nửa, mới tạm thời phong toả lại Thần Châu đại lục, cũng để lại truyền thừa ở các nơi.  Chờ đợi đến vạn năm sau, sẽ có thiên mệnh chi tử ngang trời xuất thế, cứu vớt thế giới."

Nói đến đây, lão giả thần bí tạm dừng, nhìn về phía Yến Lăng Thù cùng với Vệ Chử Uyên.

Vệ Chử Uyên truy vấn: "Cho nên đây là một trong số những nơi lưu lại truyền thừa năm đó?"

Lão giả thần bí: "Đúng, đồng thời cũng sai."

Yến Lăng Thù như suy tư gì đó mà ngước mắt.

Lão giả thần bí cùng Yến Lăng Thù đối mặt, ý vị thâm trường nói: "Nơi truyền thừa này, thực ra là do nguyên tự năm đại tông môn trong một lần ngoài ý muốn phát hiện ở thiên ngoại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro