Chương 13+14+15 (Chương 7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Lăng Thù cùng Vệ Chử Uyên bỗng nhiên ngước mắt.

Vệ Chử Uyên tò mò truy vấn: "Phát hiện ở thiên ngoại? Chẳng lẽ ở ngoài không chỉ có duy nhất một Vực Ngoại Thiên Ma? Hay có thể nói, truyền thừa này đến từ chính Vực Ngoại Thiên Ma?"

Lão giả thần bí lại chỉ khẽ lắc đầu: "Cái này không phải thứ mà các người bây giờ có thể hiểu biết được. Những thứ mà ta nói cho các ngươi nãy giờ, đều để chỉ ra một điều rằng - truyền thừa ở đây, chưa từng có một ai là tiền lệ đạt được trước đây."

"Các ngươi nếu là xác định tiếp nhận phần truyền thừa này, thì trước mặt các ngươi từ đó về sau đều sẽ là một con đường không biết điểm cuối giăng đầy sương mù."

Ông nhìn chăm chú vào hai người: " Không biết, không rõ bất cứ điều gì đang chờ ở phía trước, các ngươi đã hiểu rõ chưa?"

Đó là tương lai vô định.

Có lẽ sẽ là đại thu hoạch, cũng có khả năng sẽ là chết không có chỗ chôn.

Vệ Chử Uyên theo bản năng quay đầu nhìn về phía Yến Lăng Thù.

Yến Lăng Thù cẩn thận suy tư trong chốc lát: "Theo như lời tiền bối, truyền thừa nơi đây là hai chức nghiệp [Trừ ma giả] với [Linh vật], cùng với thanh thần binh này? Ba thứ này là năm đó đồng thời được phát hiện cùng lúc?"

Lão giả thần bí gật đầu: "Không tồi." 

Yến Lăng Thù hiểu rõ.

Khó trách việc phương thức dựng dục thần binh cùng chức nghiệp [Trừ ma giả] này có liên quan tới nhau.

Như vậy truyền thừa ...

Yến Lăng Thù quyết đoán nói: "Chúng ta tiếp nhận."

Chức nghiệp có sáu lần chuyển, cùng bộ với một thanh tuyệt thế thần binh có thể trưởng thành, tuyệt đối có thể coi là thứ mạnh nhất mà Yến Lăng Thù cả hai đời nhìn thấy.

Liền tính con đường phía trước tràn ngập những điều không biết thì thế nào? Tổng vẫn hơn con đường mà dù cố cũng không thể trở nên mạnh mẽ!

Yến Lăng Thù không sợ hãi nguy hiểm.

Hắn chỉ sợ mình không có đủ năng lực chống cự lại nguy hiểm.

"Tốt!" Lão giả thần bí vô cùng vừa lòng với sự quả quyết của Yến Lăng Thù.

Ông từ hư vô lấy ra một tấm lệnh bài bằng đồng thau: "Đây là Trừ ma giả truyền thừa lệnh bài. Mỗi lần chức nghiệp chuyển chức muốn tiến giai, đều cần tới nơi có truyền thừa để tiếp thu khảo nghiệm. Ngươi trước cầm lệnh bài này, tới lúc đó sẽ tự biết nên làm thế nào." (1)

Yến Lăng Thù vội vàng đưa hai tay lên tiếp nhận: "Đa tạ tiền bối tặng bảo." ('bảo' này trong 'bảo vật' nhé.)

"Đừng tạ ơn vội như vậy. Ta vẫn còn có chuyện chưa nói xong." Lão giả loát râu.

Ông ý vị thâm trường nhìn Yến Lăng Thù: "Cái lệnh bài này, còn có thể làm những người khác chuyển chức thành Trừ ma giả."

Vệ Chử Uyên hiếu kỳ nói: "Ơ, này chẳng phải là một đại bảo bối sao? Hai khối lệnh bài trước chúng ta lấy được đều là hàng dùng một lần thôi á."

Lão giả thần bí gật đầu: " Không tồi. Đây là vĩnh cữu chuyển chức đạo cụ. Cũng là đồ vật cần thiết để khai tông lập phái. So với những đạo cụ chuyển chức chỉ có thể sử dụng một lần khác, xác thật quý trọng hơn mấy trăm lần."

"Oa!!~" Vệ Chử Uyên kinh ngạc cảm thán.

Nhưng Yến Lăng Thù lại không bị cái bánh trên trời rơi xuống này đập cho choáng váng.

Hắn bình tĩnh hỏi: "Tiền bối, lệnh bài này có hạn chế gì?"

Với cái vận may âm này của hắn, cái bánh có nhân này không có khả năng sẽ to như vậy.

Lão già thần bí thấy Yến Lăng Thù trầm ổn như vậy, càng thêm thưởng thức: "Không tồi. Cùng là chức nghiệp chuyển chức sáu lần, chỉ có một người có thể đột phá lần chuyển thứ năm."

Nếu ngươi thông qua khảo nghiệm truyền thừa, cái lệnh bài này sẽ dung nhập vào trong cơ thể ngươi, không bao giờ có thể sử dụng lên bất kì người nào khác. Trừ phi .... Ngươi chết."

Yến Lăng Thù sắc mặt rùng mình.

Vệ Chử Uyên bỗng chốc cả kinh: "Nói cách khác, những [Trừ ma giả] khác nhiều nhất chỉ có thể có bốn lần chuyển chức, muốn lên nữa thì chỉ có một cách duy nhất ..... "

Giết Yến Lăng Thù!

Lão giả thần bí đưa lệnh bài cho Yến Lăng Thù cũng là một hồi khảo nghiệm.

Khảo nghiệm tâm cảnh(2) của hắn, cũng khảo nghiệm năng lực bảo thủ bí mật. ('bảo thủ' ở đây mang nghĩa là bảo vệ, thủ vệ chứ không phải là 'suy nghĩ bảo thủ' hay 'đầu óc bảo thủ'.)

Đương nhiên, Yến Lăng Thù có thể giấu chức nghiệp này đi, để không bồi dưỡng người cạnh tranh với mình.

Lựa chọn như thế nào, phụ thuộc hoàn toàn vào một ý niệm của hắn.

Nhưng hậu quả tạo thành, cũng yêu cầu hắn một mình toàn lực gánh vác.

Yến Lăng Thù nháy mắt liền nhớ kỹ những mặt lợi và hại.

Hắn thu hồi lệnh bài vào trong balo hệ thống: "Đa tạ tiền bối đã giải tích nghi hoặc. Ta sẽ sử dụng khối lệnh bài này một cách thích đáng."

Lão giả thần bí nhẹ nhàng gật đầu, lại nhắc nhở: "Nhớ kỹ, truyền thừa khảo nghiệm chỉ có cơ hội một lần duy nhất. Nếu không thông qua, thì cả đời này cũng đừng nghĩ có thể vào lại."

Điều này Yến Lăng Thù đã sớm biết, nhưng vẫn phi thường nghiêm túc nói cảm ơn.

Vệ Chử Uyên đợi bọn họ nói xong, lập tức chờ mong mà tiến lên: "Lão gia gia, tui có phải cũng có truyền thừa lệnh bài gì đó hay không?"

Lão giả cười khẽ: "Với vận may của ngươi, còn sợ tương lai sẽ không tìm thấy lệnh bài sao?"

" Ặc! He he he!" Vệ Chử Uyên lập tức không rối rắm nữa, ngược lại hỏi: "Vậy có còn mặt khác khen thưởng sao?"

Lão giả lắc đầu: "Không có. Thứ tốt đều đã cho các ngươi rồi."

" Vậy à." Vệ Chử Uyên cũng không thất vọng, lại nhiệt tâm nói: "Vậy lão gia gia, ngươi có yêu cầu gì cần chúng ta hỗ trợ không?"

Lão giả thần bí có chút kinh ngạc nhìn về phía Vệ Chử Uyên: "Lão phu không có cấp bất luận chỗ tốt nào cho ngươi, ngươi có còn nguyện ý giúp ta sao?"

Vệ Chử Uyên: "Trợ giúp người khác, vốn dĩ đâu có cần phải vì chỗ tốt đâu."

Lão giả thần bí hơi chững lại, ngay sau đó ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha ha! Hay cho câu 'giúp người không phải vì chỗ tốt'! Hay! Hay! Hay!"

Lão giả thần bí khen không dứt miệng, ánh mắt nhìn về phía Vệ Chử Uyên cũng càng thêm thưởng thức: "Nhóc con, ta vẫn là nói thêm một câu nữa với ngươi đi. Này cũng không phải là lão phu bất công. Chỉ là nếu không cho tiểu tử kia nhiều chút đồ vật, ta sợ hắn về sau chẳng có cơ hội để tìm được đồ."

Yến Lăng Thù: ".........??"

Này có được tính là công kích cá nhân không?

Không lẽ vận may -10 của mình đã bị nhìn thấu?

Vệ Chử Uyên không hiểu ý tứ trong lời nói của lão giả, cười đến xán lạn: "Này không quan hệ. Tui có một khối chuyển chức lệnh bài là vui rồi, tui rất thích cái chức nghiệp này á ~"

Đừng nói là ở trong trò chơi, liền tính là ở trong hiện thực, Vệ Chử Uyên cũng sẽ không để ý đến việc mình bị phân chia thiếu đồ vật."

Người ta nguyện ý phân chia đồ vật cho chính mình, cũng đã rất tốt rồi!

Vệ Chử Uyên còn tưởng báo đáp lão giả: "Lão gia gia, ngươi thật sự không có sự tình muốn chúng ta hỗ trợ sao?"

Lão giả lúc này nhưng thật sự nghiêm túc suy tư trong chốc lát.

Hắn ngước mắt nhìn về phía hai người Yến Lăng Thù, ngữ khí thêm vài phần tang thương: "Ta bất quá là một sợi tàn hồn, rất mau liền sẽ tiêu tán. Các ngươi nếu nói muốn giúp ta, về sau nếu được thì tiêu diệt nhiều ma vật ở Vực Ngoại Thiên Ma một chút, cũng coi như là vì ta báo thù đi."

Vệ Chử Uyên nghe được lời này, vẻ tươi cười trên mặt nháy mắt thu liễm lại, thương cảm mà nhíu mày: "Lão gia gia, ngươi không có biện pháp lưu lại sao?"

Lão giả thần bí trầm mặc lắc đầu: "Bản thể của ta đã sớm chết đi. Lực lượng tàn hồn bảo vệ nơi truyền thừa này sớm đã là đèn cạn dầu. Này không phải là điều mà các ngươi ở hiện tại có thể cứu trở về."

"Bất quá các ngươi cũng không cần thương tâm. Sinh lão bệnh tử, bất quá chỉ là nhân chi thường tình. Nhiều năm trôi qua như vậy, ta cũng sớm đã nhìn thấu. Không có gì ghê gớm."

Vệ Chử Uyên nghe ông nói như vậy, ngược lại càng thêm khổ sở.

Yến Lăng Thù nhìn lão giả, ngữ khí thập phần bình tĩnh đáp: "Tôi sẽ tiêu diệt sạch chúng nó."

Ngữ khí này nghe không giống như lời hứa hẹn hay chí hướng.

Ngược lại nó giống như đang nói về một việc bình thường như "Tôi sẽ về nhà ăn cơm tối nay".

Đây cũng là mục tiêu cuối cùng của Yến Lăng Thù sau khi trọng sinh.

Bởi vì sự kiện tận thế của hành tinh bọn họ, cũng là do Vực Ngoại Thiên Ma tạo thành!

Giữa bọn họ cùng Vực Ngoại Thiên Ma, chỉ một phe được phép tồn tại!

Lão giả thần bí nhìn ra được hận ý cuồn cuộn của Yến Lăng Thù, lần nữa ngửa mặt lên trời cười to: "Tốt! Tốt! Tốt! Không hổ là người có thể nhận được được truyền thừa Thiên Mệnh. Có những lời này của ngươi, cả đời này của lão phu cũng không có gì hối tiếc nữa."

Ông nhìn Yến Lăng Thù, trong mắt bốc lên một ngọn lửa hy vọng có phần ảo tưởng: "Thần Châu đại lục, liền giao lại cho các ngươi."

Nói xong, thân thể ông lão dần dần trở nên trong suốt.

Vệ Chử Uyên bỗng chốc cả kinh: "Lão gia gia! Ông phải rời đi sao? Chúng ta còn chưa biết tên ông là gì đâu?"

Lão giả thần bí nhìn hắn một cái, mỉm cười nói: " Lão phu là nhậm chưởng giáo của Thủ Tinh Các thứ 324, Huyền Cơ Tử."

Vệ CHử Uyên vội vàng nói: "Huyền Cơ Tử gia gia! Cháu tên Vệ Chử Uyên, cậu ấy tên Linh Xu. Chúng ta ......"

Hắn còn chưa nói xong, thân ảnh Huyền Cở Tử đã hoàn toàn tan biến.

Vệ Chử Uyên há miệng nhưng thanh âm lại nghẹn ở cổ họng, hai mắt hiện lên thương cảm nồng đậm.

Trái lại, sắc mặt Yến Lăng Thù lại rất bình tĩnh.

Kiếp trước hắn đã gặp qua quá nhiều sinh ly tử biệt, so với tình cảnh hiện tại còn muốn bi tráng hơn.

Tiền bối Huyền Cơ Tử phải đi tất nhiên sẽ khiến người tiếc nuối.

Nhưng ở thế giới này, thương cảm lại là thứ vô dụng nhất.

Chỉ có cách nhanh chóng tăng lên thực lực, tiêu diệt Vực Ngoại Thiên Ma, mới có thể chân chính vì Huyền Cơ Tử báo thù.

Yến Lăng Thù vỗ vỗ vai Vệ Chử Uyên, dựa vào vách tường cạnh bên, mở ra hệ thống game.

Hắn vừa lên lv5, có thể mở ra kho kĩ năng chức nghiệp, chọn cho mình kĩ năng chức nghiệp thứ hai.

Có [Định càn khôn] làm tiền lệ, hắn có vài phần chờ mong đối với bảng kỹ năng của Trừ ma giả.

——

Skill 1

[Kim quang khổng tước linh]: Tiêu hao 10 điểm linh lực, tác động lên 5~10 mục tiêu trên đường, tạo thành 10~50 điểm thương tổn hệ kim. (gấp bội khi tấn công ma vật)

Phạm vi thi triển: 10 mét.

CD: 5 phút.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

****

Skill 2

[Kim ô thiên hoả]: Tiêu hao 10 điểm linh lực, gây cho 1 mục tiêu bị chọn 50~100 điểm thương tổn hệ hoả. (gấp bội khi tấn công ma vật)

Phạm vi thi triển: 1 mét.

CD: 5 phút.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

****

Skill 3

[Chúc phúc của Thần mộc]: Tiêu hao 10 điểm linh lực, hồi phục cho một mục tiêu được chọn 100~200 điểm HP. (không có tác dụng đối với ma vật)

Phạm vi thi triển: 10 mét.

CD: 5 phút.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

****

SKill 4

[Thuỷ xà chi tế]: Tiêu hao 10 điểm linh lực, trói buộc 5~10 mục tiêu trong phạm vi trong 1~10 giây.

Phạm vi thi triển: 10 mét xung quanh người thi triển.

CD: 5 phút.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

****

Skill 5

[Hoàng sa chi vũ]: Tiêu hao 10 điểm linh lực,  (3) (gấp bội khi tấn công ma vật)

Phạm vi thi triển: 10 mét.

CD: 5 phút.

Độ thuần thục: 0 cấp (0/100)

——

Năm kỹ năng, phân biệt đối ứng với thuộc tính ngũ hành.

Yến Lăng Thù đọc giới thiệu kỹ năng, nhíu mày, như suy tư gì đó.

Mỗi một kho kỹ năng chức nghiệp, đều đại biểu cho con đường phía trước của chức nghiệp đó.

Tỷ như chức nghiệp [Vô Tình Kiếm] trứ danh, kho kỹ năng tất cả đều là kỹ năng có tính chất xoá bỏ dần cảm xúc, từng bước một, cuối cùng đạt tới cấp bậc Thái Thượng Vong Tình.

Còn có [Bá Thể], kỹ năng trong kho kỹ năng với mục đích chính là chịu sát thương, thậm chí là tự làm thương tổn bản thân nhằm rèn luyện cơ thể, , cuối cùng tu luyện bản thân thành hoàn mỹ vô lậu, vạn pháp không xâm.

Cho nên, với một chức nghiệp mà bản thân không biết rõ nó sẽ phát triển như thế nào trong tương lai , việc xem kho kỹ năng chức nghiệp giúp ta có thể hiểu được đại khái một bộ phận nhỏ.

Năm kỹ năng trước mắt Yến Lăng Thù.

Công kích, trị liệu, phụ trợ đều có, có thể nói đây là chức nghiệp khó nhất - chức nghiệp toàn năng.

Mà nếu như ngũ hành đều có .......

Nghĩa là phải đi ngũ hành thuật pháp chiêu số sao? (này tui không biết edit sao)

Lượng tin tức quá ít, Yến Lăng Thù khó có thể suy đoán.

Cho nên Yến Lăng Thù dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, quyết đoán chọn kỹ năng số hai [Kim Ô Thiên Hoả].

Yến Lăng Thù đối với những dự định trong tương lai đã quy hoạch rõ ràng, hắn phải làm một chủ công có thể đảm đương một phía.

Ba kĩ năng thuần phụ trợ sẽ bị loại bỏ đầu tiên.

[Kim quang khổng tước linh] là kỹ năng sát thương quần thể, cho nên thương tổn tính trên mỗi cá thể sẽ tương đối kém.

Hiện tại Yến Lăng Thù có bản lĩnh lấy một địch nhiều rồi, cái thiếu duy nhất là một kỹ năng cường hoá tất sát thôi.

Mà [Kim Ô Thiên Hoả] lại vừa vặn thích hợp.

Yến Lăng Thù lựa chọn xong.

Icon kỹ năng có màu sắc rực rỡ như lửa bay đến trong Thanh Kỹ năng, vị trí song song với kỹ năng [Định càn khôn].

Lúc này, Vệ Chử Uyên cũng đã phục hồi khỏi cảm xúc bi thương, than nhẹ một hơi: "Linh Xu, kế tiếp chúng ta sẽ đi đâu vậy?"

Yến Lăng Thù: "Đêm rồi. Nghỉ ngơi đêm nay, ngày mai đi giao nhiệm vụ."

Nhiệm vụ khảo hạch của Nhất phẩm tông môn bọn họ sớm đã hoàn thành vượt mức, sau khi nhận thưởng, trong balo trò chơi cũng đã tự động có thêm một khối lệnh bài có ghi【 nhất phẩm 】.

Chỉ cần cầm lệnh bài này, đi tìm NPC, là họ có thể thành công gia nhập tông môn.

Vệ Chử Uyên tự nhiên không có ý kiến: " Chúng ta hay là đi vào sâu trong cung điện để nghỉ ngơi đi? Có lẽ so với chỗ này sẽ thoải mái hơn chút."

Yến Lăng Thù gật đầu: "Cậu đi trước đi."

Nói xong thì đột nhiên bắt đầu gỡ đai lưng, chuẩn bị cởi quần áo.

Vệ Chử Uyên: "!!!!"


(1) bên QT là như này: ' Hắn trống rỗng lấy ra một quả đồng thau lệnh bài: "Đây là trừ ma giả truyền thừa lệnh bài. Mỗi cái năm chuyển phía trên chức nghiệp muốn tiến giai thứ năm chuyển, đều cần thiết đi trước truyền thừa nơi tiếp thu khảo nghiệm. Ngươi cầm cái này lệnh bài, đến lúc đó sẽ tự biết như thế nào làm." ' Tui không biết edit sao nữa, đại khái đợi đọc đến đoạn sau, hiểu rồi thì sẽ beta lại.

(2) Bản QT là "Khảo nghiệm hắn thức người chi minh" , trong đó 'Chi minh; mình tra trên gg chỉ có tên người, có nghĩa là: 'người sống minh bạch, ngay thẳng, rõ ràng, dòng dõi sáng giá của gia tộc mình.'. Tui chuyển thành 'tâm cảnh' tại không biết nên dùng từ gì, với lại tu tiên hay dùng từ này (theo mấy bộ mà tui đọc thì là vậy).

(3) này là tui edit theo tên skill cũng như cách tui hiểu, chứ bản QT đây: 'sử phóng thích phạm vi 10 mét vuông nội 5~10 cái mục tiêu, trí manh 1~10 giây.' Tui không hiểu cái 'trí manh' là gì luôn :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro