Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Rầm !!!"

Nam sinh trực tiếp bay lên, va đập ầm ầm hướng về phía cánh cổng đang đóng chặt của cung điện.

Cánh cổng bằng đá dày nặng kia, cứ như vậy bị hắn ngạnh sinh sinh phá khai! Cả người trực tiếp bay vào trong cung điện.

Sau đó, cánh cửa đá kia bắt đầu chậm rãi khép lại.

Yến Lăng Thù: " .......????????? "

Hắn vội vàng nhảy lên, lộn một vòng, kịp thời tiến vào trước khi cửa đóng hẳn.

"Ầm !!!!" Một tiếng.

Cánh cửa đã hoàn toàn khép lại.

Ngoài cửa truyền đến tiếng va chạm "Rầm rầm rầm" rất lớn.

Chính là bầy sói kia, nhưng cho dù chúng có tông mạnh như thế nào thì cánh cửa vẫn không chút sứt mẻ.

Thậm chí cánh cửa còn toả ra một lực lượng thần kỳ, ngăn cách mọi động tĩnh ở bên ngoài.

Yến Lăng Thù nhìn thấy một màn như vậy, thần sắc có chút phức tạp.

Kiếp trước khi hắn tới nơi này, sơn cốc sớm ngay cả một ngọn cỏ cũng không còn.

Hắn không dự đoán được cánh cửa của cung điện lúc này, thế nhưng lại có loại này thần kỳ lực lượng.

Vừa rồi nếu không có vị Âu hoàng kia mở đường, hắn chắc ngay cả cửa cũng không vào được đi?

" Xin chào ~"

Một âm thanh "quen thuộc" gọi Yến Lăng Thù tỉnh táo lại.

Yến Lăng Thù quay đầu, thấy rõ được bộ dáng của vị Âu hoàng kia.

Âu hoàng thoạt nhìn tuổi còn trẻ, có lẽ là không vượt quá hai mươi tuổi, ngũ quan trong sáng, mày kiếm mắt sáng, là một soái ca rất có sức hút.

Trên người hắn cũng mặc một bộ trang phục áo quần ngắn tay màu nâu bằng vải thô giống Yến Thanh Thù. Tuy vậy, chính bộ quần áo thấp kém này lại có thể rõ ràng mà phác hoạ ra thân hình thon dài đĩnh bạt, tay vượn eo ong, dáng người hình tam giác ngược của Âu hoàng.

So với Yến Lăng Thù thì hoàn toàn là hai người hoàn toàn là hai loại hình soái ca khác nhau.

Soái ca nhìn Yến Lăng Thù, trong đôi mắt sáng ngời kia phảng phất như đang có ngôi sao nhỏ đang lập loè: "Ngươi không sao chứ?"

Hắn có chút ảo não: "Ngại quá, lúc nãy ta không kịp thời dẫn dụ bầy sói kia đi qua nơi khác. Ngươi có bị thương hay không? À đúng rồi, ta kêu Vệ Chử Uyên, ngươi tên là gì?"

Yến Lăng Thù ngước mắt lên nhìn về phía thanh máu còn chút xíu trên đỉnh đầu Chử Vệ Uyên, không trả lời câu hỏi sau: "Không có việc gì."

Nói xong, hắn đứng dậy nhìn quanh bốn phía.

Kiến trúc của toà cung điện vô danh này vô cùng đơn giản, trái phải tổng cộng có mười sáu cây cột bảo vệ một cột đá ở chính giữa.

Chất liệu đều nhìn như là đá bình thường, lúc này trên cột đã có nhiều vết nứt rạn.

Yến Lăng Thù nhìn về phía trên cùng của cột đá ở giữa kia.

Ấy vậy mà thấy ở hai bên trái phải trên đỉnh của cột đá, mỗi bên có một khối lệnh bài đang toả sáng.

Ở kiếp trước, Yến Lăng Thù chưa bao giờ nghe nói đến việc này.

Hắn bước nhanh về phía trước, theo thói quen tính lấy lệnh bài bên phải.

Hệ thống lập tức đưa ra thông tin giám định:

[ chuyển chức lệnh bài? Trừ ma giả ]

Giới thiệu chức nghiệp: Lấy tiêu diệt ma vật làm nhiệm vụ chức nghiệp, sát thương lên ma vật sẽ tăng mạnh, nhưng bản thân chức nghiệp giả cũng sẽ là mục tiêu truy sát hàng đầu của ma vật. Tối đa có thể chuyển chức sáu lần.

------------

Vậy mà lại là chuyển chức lệnh bài!!

Hệ thống chức nghiệp, là chức năng quan trọng nhất trong game 《 Vấn Tiên 》.

Nó yêu cầu người chơi tự mình tìm kiếm đạo cụ chuyển chức để có thể chuyển sang chức nghiệp mà mình muốn.

Mà mồi khi tăng lên năm cấp, những người chơi có chức nghiệp có thể lựa chọn những kĩ năng hạng nhất phụ hợp từ kho kĩ năng của chức nghiệp đó của game.

Cho nên việc chức nghiệp mạnh hay yếu sẽ gắn liền với thực lực trong tương lai của người chơi.

Yến Lăng Thù nhìn câu giới thiệu cuối cùng, trong lòng càng thêm kinh hỉ.

Sáu lần chuyển chức nghiệp, ở kiếp trước chính là sự tồn tại chỉ có trong truyền thuyết!

Nhưng Yến Lăng Thù không bị cái bánh trừ trên trời rơi xuống đầu này làm choáng váng.

Hít sâu mấy lần để bình tĩnh lại, hắn quay đầu lại nhìn về phía bên trái.

Vệ Chử Uyên cũng cầm lấy khối lệnh bài còn lại, nghi hoặc nói: " Hả, chuyển chức lệnh bài? Này có ích lợi gì?"

Hắn đi về phía Yến Lăng Thù, đem lệnh bài đưa qua: " Cậu muốn nó chứ?"

Yến Lăng Thù rũ mắt nhìn cái lệnh bài trước mặt: " Cậu muốn cho tôi cái này?"

Vệ Chử Uyên gật đầu: " Ừm! Thứ này thoạt nhìn là thứ tốt. Lúc nãy tôi đã không thể cầm chân được đàn sói kia, giờ tôi đem thứ này cho cậu, cậu có thể cùng nhau chơi game được không?"

Yến Lăng Thù ngước mắt xem hắn: "Cái này còn quý giá hơn cả cơ hội có thể gia nhập nhất phẩm tông môn đấy."

Vệ Chử Uyên mắt sáng ngời: "Vậy cậu nhận lấy cái này rồi có thể dẫn tôi theo cùng chơi được sao?"

Yến Lăng Thù đã hiểu rõ ý của hắn: "Cậu muốn đi theo tôi?"

Vệ Chử Uyên vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.

Yến Lăng Thù nghi hoặc: "Vì sao?"

Vệ Chử Uyên suy tư trong chốc lát, rồi nở một nụ cười xán lạn: "Bởi vì cậu đẹp á!!"

Yến Lăng Thù: "...............????"

Chương 3

Yến Lăng Thù sắc mặt cổ quái mà trầm mặc nửa giây..

Đây là lần đầu tiên mà nhan sắc của hắn đem lại chỗ tốt cho hắn.

Hơn nữa, cái chỗ tốt này hắn cò kiếm được từ trên người một Âu hoàng!

Cái này làm cho tâm tình của Yến Lăng Thù trở nên phức tạp.

Bất quá hắn vẫn là nhanh nhẹn nhận lấy khối lệnh bài.

Chỉ cần có thể nhanh chóng tăng lên thực lực, hắn cũng không ngại việc nhận thêm một đồng đội Âu hoàng...... Hả??

--------

[Chuyển chức lệnh bài: Linh vật ]

Giới thiệu chức nghiệp: Thao tác khí vận thần bí chức nghiệp.

Yêu cầu Điểm May mắn lớn hơn 20 mới có thể nhận chức. Tối đa có thể chuyển chức sáu lần.

---------

Yến Lăng Thù: ".........???"

Đen đủi!!

Yến Lăng Thù vô cùng ghét bỏ, ném cái lệnh bài như ném rác ngược lại về phía Vệ Chử Uyên.

Vệ Chử Uyên nhìn biểu tình của Yến Lăng Thù, nghi hoặc nói: "Sao vậy? Cậu không thích cái này sao?"

Yến Lăng Thù lạnh lùng trả lời: "Không phải."

Không thể không thừa nhận, cái chức nghiệp này đối với hắn có thể nói là rác rưởi.

Nhưng ba chữ "sáu lần chuyển" cũng có thể làm cho giá trị của nó tăng lên rất nhều.

Ở Thần Châu đại lục, không phân biệt là người chơi hay NPC, mỗi 30 cấp thì đều phải chuyển chức một lần, như thế mới có thể tiếp tục thăng cấp.

Chức nghiệp có số lần chuyển chức càng nhiều, có nghĩa là tiềm lực của chức nghiệp đó càng lớn.

Sáu lần chuyển chức nghiệp, ở toàn bộ Thần Châu đại lục, có thể coi là lông phượng sừng lân. (nghĩa là ' rất, vô cùng, vô cùng hiếm' ấy)

Yến Lăng Thù sau khi trọng sinh đã lên kế hoạch cho chức nghiệp của mình, nhiều nhất cũng chỉ có từ năm đổ lại.(đoạn này mình cũng không hiểu rõ nữa :)))) )

Vệ Chử Uyên nghe Yến Lăng Thù nói, thập phần đáng tiếc: "Vậy được rồi. Cái lệnh bài này mình đành dùng vậy."

Yến Lăng Thù ngước mắt xem hắn: "May mắn của ngươi có giá trị 20?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro