Chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lộ Văn Tinh như thế nào cũng không nghĩ tới Ngụy Trạch một câu thành sấm.

Cậu mở Weibo, click vô hot search, kéo xuống mục cuối cùng.

# Góc nghiêng chết người của em trai nhỏ #

Tiêu đề được ghim lên trang đầu ——

[Ngày đầu tiên đi thực tập, tôi làm việc với tổng biên tập ở bên ngoài, thế mà có bất ngờ (/ Lau nước miếng/)]

Đính kèm một đoạn video.

Đoạn video quay cảnh nhảy không đến 30 giây, là lúc bài nhảy gần kết thúc thì Ngụy Trạch nhảy lên ôm Lộ Văn Tinh.

[A a a a a a a! Tui chết tui chết mất thôi]

[Mặt nghiêng đẹp vãi, gửi (1)huyết thư cần mặt chính diện!!!]

[Chủ post, tui có một người bạn……]

[ Động tác đỉnh hông quá tuyệt!! Nước mắt bắn ra rồi.]

[Lầu trên có chút kì lạ.]

[ Đây là nhan sắc tuyệt mỹ gì vậy, thật sự không có filter à? Bảo bối lùn nhất ở giữa, ma ma ôm em một cái.]

[Tui thích anh trai tóc màu hạt dẻ, lớn lên đẹp trai quá trời.]

[Như lầu trên, anh trai (2)A khí bùng nổ!!]

Theo sau, *blogger lấy video của một số người làm thành vid, trong đó đoạn Lộ Văn Tinh ngửa đầu cùng năm người đồng thời đỉnh hông bị đăng lại nhiều nhất, khu bình luận có đủ thể loại thét chói tai của cư dân mạng.

*Chỗ này tớ chém ấy:') raw 博主将几人的视频单独抠出来做了动图, tát sừ kê tê với!!!

[Má ơi nhan sắc đỉnh cao, muốn nhảy vô màn hình quá.]

[Mấy bồ đều đang xem mặt, chỉ có tui chú ý tới màn hình toàn chân dài hở?]

[Mấy người này là luyện tập sinh à? Cảm giác vẫn chưa ra mắt.]

[Chắc thế, lớn lên đẹp như vậy ra mắt chắc chắn hot! Ra mắt nhanh lên, ma ma nâng mấy em!!]

[Em trai tóc hạt dẻ lẫn giữa đám tóc bạc không hợp lắm, để tui ôm ẻm đi.]

[Blogger là phóng viên thực tập à? Đi làm ở đâu vậy, cần Weibo của anh trai nhỏ.]

[Chấm một cái ở đây, tìm được Weibo mấy chị em nhớ ới tui.]

Tâm tình Lộ Văn Tinh rất phức tạp, cậu chuẩn bị rời đi xong hết rồi, đột nhiên bởi vì một đoạn video mà có chút hot lên, mới vừa mở WeChat, Lộ Văn Tinh đã bị kéo vào một nhóm chat.

Nhóm tên: Một đêm (3)bạo hồng.

Lộ Văn Tinh: “……” Cũng không cần hợp với tình hình như vậy.

[Ngụy đến đỉnh lưu] : A a a a a!! Ra là tui có thể chất (4)cẩm lý, chúng ta chuẩn bị hot à?

[Một con chó]: Ngụy Trạch, miệng cậu từng khai quang rồi hả?

[Một con chó khác]: Trâu bò! Tiểu Trạch nói nhiều lên nha.

[Người nuôi chó]: Tiểu Trạch được cẩm lý bám vào người phải không? Chỗ này yêu cầu một cái chúc phúc phất nhanh, cảm ơn @Ngụy đến đỉnh lưu.

Lộ Văn Tinh một tay ấn bàn phím.

[ET]: Xin lỗi, tôi thu hồi lời nói bảo cậu mộng tưởng hão huyền.

[Ngụy đến đỉnh lưu]: Hừ, tha thứ cho mấy cậu. Chờ xem, một năm 180 buổi biểu diễn, tui đến đây!!!

Lộ Văn Tinh cách màn hình đều có thể thấy biểu tình hưng phấn của Ngụy Trạch, có chút buồn cười lắc đầu, đánh một hàng chữ ấn gửi đi.

[ET]: Mấy cậu không hiếu kỳ là ai quay video sao?

[Ngụy đến đỉnh lưu]: Cậu biết?

Lộ Văn Tinh gửi ảnh chụp Weibo mà blogger đăng, sử dụng vòng màu đỏ hình bầu dục khoanh lại một chỗ.

—— [Ngày đầu tiên đi thực tập, tôi làm việc với tổng biên tập ở bên ngoài, thế mà có bất ngờ (/ Lau nước miếng)]

[ET]: Chú ý trọng điểm.

[Ngụy đến đỉnh lưu]: !!!!

[Một con chó]: Từ từ, không phải là…… Tổng biên tập của đoàn phóng viên tới phỏng vấn Văn Dụ chiều nay hả?

[Người nuôi chó]: Không nghĩ tới một người (5)phi tù như tôi còn có vận khí nhặt của hời.

[Một con chó khác]: Hiện tại tôi đi mua vé số còn kịp không?

Nhưng mà bọn họ không có vui vẻ lâu lắm, hot search rất nhanh đã bị đè ép xuống, thay thế chính là một cái quảng cáo sữa bò.

[Ngụy đến đỉnh lưu]: Không phải chứ, tui cho rằng ít nhất có thể ngồi đó đến 1 giờ.

[Một con chó]: Xoa xoa, tốt xấu gì cũng từng lên rồi.

[Người nuôi chó]: Hot search này xuống dưới cũng quá nhanh rồi, mông tôi còn chưa ngồi nóng đâu.

[Một con chó khác]: Tại sao tôi cảm thấy hot search này không giống như bị đè xuống, mà như bị ép rút xuống ấy, nếu không thì cũng quá vô lí rồi.

[ET]: Em trai, rút hot search là phải bỏ tiền, chúng ta ở phần rìa, bị ép xuống  cũng bình thường.

Giới giải trí nghệ sĩ lăng xê mua hot search, nghệ sĩ có scandal cũng rút hot search, đều là kịch bản thường thấy. Màn hình TV Lộ Văn Tinh cũng chưa được lên, tiếp quảng cáo quay chụp cũng phần lớn là chất loại giấy, tạp chí hoặc quảng cáo tuyên truyền bên ngoài.

Flop đến mức chả ai biết cậu, hơn nữa bốn người Ngụy Trạch còn chưa ra mắt, ai sẽ nhàn rỗi tiêu tiền rút hot search cho bọn họ chứ?

Vài người bên nào cũng cho là mình đúng, nhìn màn cãi nhau đến khí thế ngất trời trong nhóm WeChat, Lộ Văn Tinh không chống cự được cơn buồn ngủ, nói chúc ngủ ngon thì đi ngủ.

*****

Vài ngày sau, official Weibo của <<Cuối Tuần Không Giới Hạn>> tuyên bố động thái mới nhất.

Thông báo <<Cuối Tuần Không Giới Hạn>> mọi người chờ mong đến rồi!!! @ Cố Yến Thâm @ Lý Hướng Minh @ Tống Gia Giai (/ Yêu cậu /)(/ Yêu cậu /)(/ Yêu cậu /), mấy thành viên hợp tác tạm thời bảo mật nhé, yên tâm tuyệt đối đều đảm đương vị trí nhan sắc(/ Suỵt /)

Kèm theo là mấy bức ảnh của Cố Yến Thâm, Lý Hướng Minh và Tống Gia Giai.

[Biết chờ mong còn bảo mật? Tổ tiết mục lại không làm người]

[Liếm nhan sắc của cưa cưa em một phát, anh trai đẹp quá à!]

[Anh Thâm đã biến mất ba tháng, cuối cùng cũng thấy hoạt động mới, tuy rằng không phải ảnh đăng]

[Chị Gia Giai vẫn xinh như trước, đăng Weibo đều kèm biểu tượng yêu em]

[Chị em thích Minh Minh tập hợp nào]

Trong chương trình này, có Cố Yến Thâm, người liên tục đoạt giải ảnh đế ba lần, Lý Hướng Minh, được xưng là hoàng tử bé của giới âm nhạc, còn có Tống Gia Giai, nữ thần quốc dân được yêu thích nhất trong phim truyền hình và điện ảnh, tùy tiện bốc một vị đều là tuyển thủ thường trú trên hot search.

Không đến nửa ngày bài đăng đã nhảy lên hot search.

Cư dân mạng còn đang nhiệt tình thảo luận xem ba vị này sẽ lựa chọn đồng đội thế nào, không bao lâu đã mở cuộc bỏ phiếu.

Thời điểm suy đoán Lý Hướng Minh và Tống Gia Giai hướng gió vẫn bình thường, nhưng đến Cố Yến Thâm thì phong cách bỗng đột biến.

#Thông báo <<Cuối Tuần Không Giới Hạn>>#Các fan đoán xem anh Thâm sẽ chọn đồng đội như thế nào, chia sẻ bài đăng, sẽ chọn ra mười vị (5)Âu Hoàng từ phần bình luận rút thăm nhận thưởng son môi VL, tùy chọn màu sắc. ↓Anh Thâm là người được bầu phiếu nhiều nhất trên Weibo↓.

[Đại tỷ quyến rũ]

[Cô nàng bé nhỏ dịu dàng thục nữ]

[Mãnh nam 1m88]

[Anh Thâm lấy một địch mười, không cần đồng đội]

Khu bình luận, cư dân mạng thảo luận một hồi, còn có người kiến nghị đưa ra lựa chọn khác.

[Bé loli đáng yêu xin phép nhập hội]

[Lông xù tỏ vẻ chính mình mới là chân ái]

[Đàn ông đích thực phải độc thân chứ]

[Không dám giấu giếm, anh Thâm khoá cứng cùng tôi rồi]

[Lầu trên đừng nói nữa, tui ăn dấm rồi, anh Thâm còn đang vội dỗ tui đó(/ thẹn thùng /)]

………

Địa điểm quay kỳ đầu tiên của <<Cuối Tuần Không Giới Hạn>> ở nước E.

Sau khi Lộ Văn Tinh xuống máy bay thì được xe chuyên dụng của tổ tiết mục đón, sân bay cách chỗ quay khoảng chừng 40 phút lái xe, cuối cùng dừng ở trước cổng một ngôi nhà riêng có phong cảnh cùng hoàn cảnh đều không tồi, hơi giống bãi cỏ rộng lớn ngoài trang viên.

Lộ Văn Tinh không phải là người đến đầu tiên, khi cậu vào nhà thì thấy trên sô pha là nữ thần quốc dân Tống Gia Giai. Còn có hai vị nghệ sĩ không quen biết, chắc là đồng đội hợp tác giống Lộ Văn Tinh.

“Hello.”

Tống Gia Giai là người trước tiên phát hiện Lộ Văn Tinh vô nhà, khuôn mặt cô trang điểm tinh xảo, không hổ là nữ thần quốc dân, 360 độ không góc chết.

"Chúc chị Gia Giai ngày mới tốt lành, em là Lộ Văn Tinh, đồng đội của thầy Cố.”

Tống Gia Giai kinh ngạc che miệng lại: "Tổ tiết mục tại sao không báo trước cho tôi, có khách quý nhan sắc cao đến mức này. Tôi có thể xin trao đổi đồng đội sao?”

Ra Tống Gia Giai là người rất biết đùa, Lộ Văn Tinh cong cong khóe mắt: "Chị Gia Giai mới là người đảm đương giá trị nhan sắc chứ.”

Lộ Văn Tinh lại nhìn về phía hai người đồng đội một nam một nữ. Nữ là đồng đội mà Tống Gia Giai chọn, Lộ Văn Tinh chưa thấy qua, nhưng phỏng đoán là thành viên trong nhóm nhạc.

"Chào cậu, Văn Tinh, tôi là thành viên của new4, Ôn Miểu.”

Lộ Văn Tinh lịch sự duỗi tay, Ôn Miểu đưa tay ra nắm lại.

"Xin chào Văn Tinh, tôi là Chu Tử Đồng. Đồng đội của thầy Lý.”

Tính tình của mọi người đều không thuộc dạng ngại ngùng, một đến một đi không khí dần dần sinh động, trong lúc đang trò chuyện vui vẻ, Lý Hướng Minh đẩy hành lý đi đến.

Cùng mấy người chào hỏi qua sau, Lý Hướng Minh đẩy rương hành lý tính toán lên lầu, bị Tống Gia Giai ngăn cản.

“Còn chưa phân phòng đâu, trước tiên để hành lý ở đây.” Tống Gia Giai chớp chớp mắt với Lý Hướng Minh, đối phương nháy mắt bắt được ám chỉ của Tống Gia Giai, hơn nữa còn lý giải chính xác ý tứ của cô.

Hắn để rương hành lý sang một bên, mở đầu chủ đề vui đùa.

“Đợi lát nữa kéo búa bao phân phòng à?”

“Đạo diễn nói đợi mọi người đến đông đủ sẽ tuyên bố nhiệm vụ thứ nhất.”

Vừa dứt lời, Cố Yến Thâm mở cửa đi đến, không khí bỗng nhiên trở nên tăng vọt, mấy người sôi nổi chào hỏi Cố Yến Thâm, Lộ Văn Tinh gật đầu với anh, đang muốn thu hồi ánh mắt, cánh cửa chưa đóng lại có thêm một người đi vào.

“Chào mọi người, tôi là Văn Dụ.”

Thấy Văn Dụ, trong con ngươi Lộ Văn Tinh hiện lên một tia kinh ngạc, vấn đề cậu bối rối cũng được giải đáp ở đây.

Bảo sao giải trí Mang Chanh đồng ý hủy hợp đồng, hoá ra là đưa Văn Dụ vào đây.

Lộ Văn Tinh khẳng định việc này cùng Cố Yến Thâm có quan hệ, tức khắc cảm thấy cảm tạ bằng thù lao đóng phim còn lâu mới đủ.

Nhưng Văn Dụ xuất hiện cũng khiến Lộ Văn Tinh nhẹ nhàng thở ra, cũng may một vài tình tiết lệch lạc sẽ không ảnh hưởng đến mạch chính quan trọng của cốt truyện, Văn Dụ vẫn tham gia chương trình này.

Lộ Văn Tinh lớn mật suy đoán, tuy rằng cốt truyện phát triển hơi khác so với giấc mơ của cậu, nhưng hướng đi chủ tuyến sẽ không thay đổi, chẳng sợ hiệu ứng bươm bướm dẫn tới những thay đổi rất nhỏ, nhưng sẽ không cản trở công thụ chính tiếp xúc rồi phát triển tình cảm.

Cho nên, mặc dù Văn Dụ không kịp phỏng vấn, nhưng vẫn có thể dùng cách khác tham gia quay chương trình.

Văn Dụ cười tủm tỉm chào hỏi cùng mọi người, cuối cùng đi tới chỗ Lộ Văn Tinh, “Đã lâu không thấy, Tinh Tinh.”

Lộ Văn Tinh bị cái xưng hô thân mật này làm nổi lên một tầng da gà, hai người tuy rằng đều được Vương Mạn dẫn dắt, nhưng số lần thấy mặt nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay. Văn Dụ vội vàng đóng phim tiếp đại ngôn, Lộ Văn Tinh vội vàng chụp tạp chí đợi poster.

Ngẫu nhiên chạm mặt cũng chỉ có gật đầu chào hỏi một cái, còn lâu mới đến trình độ có thể kêu biệt danh của đối phương.

“Hai người quen nhau à?”

“Quen chứ.” Văn Dụ hơi hơi mỉm cười, rốt cuộc cũng không nói ra chuyện hai người từng có chung một người đại diện. “Chúng ta là bạn bè, đúng không? Tinh Tinh.”

Văn Dụ đều nói như vậy, Lộ Văn Tinh đương nhiên không thể phá đám phủ nhận, biên độ nhỏ gật gật đầu như đáp lại.

“Văn Dụ đến cùng anh Thâm hả?”

Nói đến cái này thì khoé miệng Văn Dụ hơi hơi giơ lên, "Tôi cũng không nghĩ tới sẽ trùng hợp như vậy, được đi chung máy bay với anh Thâm.”

Tống Gia Giai đưa ra vấn đề, "Máy bay của khách quý có mấy cái?”

“Một cái.” Anh trai Camera trả lời.

Người đều đến đông đủ, đạo diễn bắt đầu tuyên bố quy tắc.

“Mỗi kỳ sẽ có một cái máy bay cho khách quý, đội chiến thắng ở vòng thứ nhất sẽ được máy bay trợ giúp, cũng có nghĩa là trong ba đội sẽ có một đội có ba người.”

“Thêm một người phần thắng sẽ lớn hơn nữa? Là ý tứ này sao? Vậy Văn Dụ sẽ trở thành đối tượng tranh đoạt của mọi người rồi.”

Đạo diễn cười mà không đáp, Lý Hướng Minh lại hỏi.

“Vòng thứ nhất thi cái gì?”

Đạo diễn ngồi ở trên ghế đẩu nhỏ, cuốn lại quyển vở trong tay, đặt ở bên miệng như ống truyền âm. “Cái này đợi lát nữa tôi sẽ tuyên bố, hiện tại có một vòng kiểm tra.”

Lộ Văn Tinh đã nhận được tin nhắn của Thịnh Siêu khi ở giai đoạn chuẩn bị, tổ đạo diễn sẽ kiểm tra rương hành lý, tịch thu đồ ăn vặt hoặc tất cả đồ dùng gian lận.

Đương nhiên, càng quan trọng là vì nhiệt độ, khán giả tuyệt đối sẽ tò mò rương hành lý của các nghệ sĩ có cái gì.

Mặt ngoài là đột kích kiểm tra, nhưng vì để không phát sinh sự việc xấu hổ, tổ đạo diễn đã nhắc nhở bọn họ cất mấy đồ quá mức riêng tư hoặc đồ dùng mà không muốn bị người khác nhìn thấy đi.

Vừa rồi Tống Gia Giai ngăn cản Lý Hướng Minh dọn hành lý cũng là vì phân đoạn này. Nhưng vì hiệu quả tiết mục, bọn họ vẫn tỏ vẻ kinh ngạc.

"Mọi người đứng thành một hàng, bắt đầu từ trái sang phải.”

Người đầu tiên bị kiểm tra là Lý Hướng Minh, quần áo giày tất cả đều dùng túi màu trắng bọc lại, không ai sẽ kiểm tra quần áo, nhưng đồ vật đặt ở trên cùng rất dễ nhìn thấy.

Một quả bóng tennis màu xanh.

“Đây là gì?” Tống Gia Giai kinh ngạc đến mức dùng khẩu âm Tứ Xuyên. "Cậu mang bóng tennis để chơi như bóng rổ à?”

Mọi người bị chọc cười bởi câu nói thật thà của cô.

Lý Hướng Minh không hiểu được tại sao bọn họ lại cười, nghiêm trang giải thích: "Thật ra trong lúc viết nhạc, tôi có thói quen nắm đồ vật gì đó trong tay.”

Tống Gia Giai tỏ vẻ lý giải: "Tôi hiểu, người có thiên phú sẽ luôn có một vài sở thích kì quái. Nhưng sao lại là tennis?”

Lý Hướng Minh không nghe ra Tống Gia Giai đang trêu chọc, hết sức nghiêm túc cùng nghiêm cẩn nói: “Bóng rổ quá lớn, một bàn tay tôi không cầm hết nổi.”

Mọi người: “……”

Tiếp theo là Lộ Văn Tinh, trừ bỏ quần áo cùng đồ dùng hằng ngày, còn có một cái đồng hồ báo thức to bằng bàn tay.

Không cần chờ bọn họ hỏi, Lộ Văn Tinh đã trực tiếp giải thích: "Lúc lên cấp ba mẹ mua cho tôi.”

"Cậu vẫn luôn dùng đến bây giờ mà chưa hỏng ư?”

Lộ Văn Tinh lắc đầu: "Dùng rất bền, đổi pin là được. So với chuông báo trên điện thoại thì tôi quen dùng đồng hồ báo thức hơn.”

Mọi người đều cảm thấy tò mò với đồng hồ báo thức của Lộ Văn Tinh, nhìn con gà trống nho nhỏ kia, coi như làm đồ trang trí thì cũng khá thích hợp.

“Là kiểu chuông báo như bình thường, hay là sẽ giống như gà trống kêu?”

"Nó sẽ gáy.”

Nghe Lộ Văn Tinh nói như vậy, bọn họ  càng thêm tò mò, hiện tại rất ít người còn mua đồng hồ báo thức, hơn nữa có vẻ khá thú vị.

"Tôi muốn nghe thử xem nó gáy lúc bình minh thế nào.”

"Tôi cũng muốn.”

Lộ Văn Tinh cài báo thức một phút, sau đó mọi người lẳng lặng mà nhìn cậu đặt đồng hồ ở trên mặt đất.

"Thả trên bàn cũng được, chúng ta nghe thử âm thanh một chút.”

“Sau đó nó sẽ hỏng.”

Mọi người:???

Mấy đôi mắt động loạt nhất trí dừng ở trên người gà trống nhỏ, thừa nhận mọi người chờ đợi ánh mắt, gà trống bắt đầu kêu.

Sau đó, gà trống đang ngẩng cổ gáy đột nhiên bước chân ngắn chạy về phía trước.

Mọi người:???

“Nó còn biết chạy?” Lý Hướng Minh kinh ngạc trừng lớn mắt.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bé gà trống chân ngắn chạy mất dạng, đạo diễn cười đến mặt đầy nếp nhăn, thúc giục nhân viên công tác bắt đồng hồ báo thức của Lộ Văn Tinh lại.

Đón lấy ánh mắt mọi người, Lộ Văn Tinh thản nhiên giải thích.

"Tôi thuộc nhóm rời giường khó khăn, trước khi ngủ đặt đồng hồ báo thức ở trên mặt đất, vừa vang nó đã chạy khắp phòng.”

Mọi người: “…………”

"Mọi người buổi tối ngủ nhớ rõ khoá cửa phòng, đừng để cho bé gà trống của Văn Tinh mò vô được.”

Lộ Văn Tinh: “……”

Tiếp theo là mấy người còn lại, có mang album hoặc là mang ôm gối các thứ, đều là vật phẩm bình thường. Tò mò một phen thì cũng qua đi, cuối cùng đến phiên Cố Yến Thâm, ánh mắt mọi người nháy mắt sáng lên, động tác nhất trí dừng trên hành lý của anh.

Bọn họ quá tò mò Cố Yến Thâm sẽ mang cái gì, nhưng đồng thời lại cảm thấy với hình tượng thâm trầm cao lãnh bên ngoài của Cố Yến Thâm, trừ bỏ nhu yếu phẩm hẳn là sẽ không có đồ vật gì hiếm lạ hay cổ quái.

Quả nhiên,rương hành lý thứ nhất mở ra, tất cả đều là quần áo.

Mọi người tiếc nuối dời ánh mắt sang rương thứ hai.

Rương hành lý thứ hai đựng đồ dùng hằng ngày.

Quả nhiên không tồn tại đồ vật hiếm lạ gì, Tống Gia Giai cảm thán một tiếng đang muốn đứng dậy, bỗng nhiên phát hiện sườn hành lí đè lên một tờ giấy như poster.

“Anh Thâm, đây là gì thế?”

Tống Gia Giai đầy mặt đều viết tò mò, mọi người cũng tiến lên xem thử.

Lý Hướng Minh duỗi tay lấy ra tấm poster bị cuốn lại, cùng vài người cùng nhau mở ra. Lộ Văn Tinh không có nửa điểm do dự, bay nhanh mà gia nhập vào hội ăn dưa.

Sau đó, bên trong poster bại lộ dưới tầm mắt mọi người, mà người trên poster chính là tên trong đoàn ăn dưa —— Lộ Văn Tinh.

Lộ Văn Tinh: “!”

Cố Yến Thâm: “!”

Mấy người khác: “!”

Bọn họ đều nhìn thấy kinh ngạc từ trong mắt của nhau, không khí tức khắc đọng lại, ai cũng chưa lấy lại tinh thần từ trái dưa kinh thiên động địa này.

Lộ Văn Tinh vẻ mặt phức tạp nhìn hình mình trên poster, hình như cậu lại phát hiện ra một vườn dưa to bự nữa.

Lý Hướng Minh cầm poster mà thấy phỏng tay, chất phác hỏi: “Anh, sao anh lại có poster của Văn Tinh?”

Cố Yến Thâm: “……”

Lộ Văn Tinh: “……”

____________

Tâm sự của editer:
Dạo này nhà tớ có việc bận ý, nên tháng vừa rồi không có chương nào hết, tháng này việc cũng sắp xong rồi...nên tớ sẽ cố làm xong chương nào đăng luôn chương đó, xin lỗi mọi người vì sự cố này:((

Chú thích:
(1): Huyết thư là thư uy hiếp ấy.
(2) A khí: mình nghĩ là khí chất ngầu.
(3) Bạo hồng: cái này chắc nhiều bạn biết rồi, là nổi rần rần ý.
(4) Cẩm lý: hay cá koi, chỉ người có vận may rất cao.
(5) Phi tù: chỉ việc đen như người da đen, trái ngược với Âu hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro