Chương 32: Hạnh phúc đến quá nhanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong ngày cuối cùng diễn ra giải đấu đội, toàn bộ công hội đều cố gắng hết mình, đặc biệt là TK và Star. Hai đội chênh lệch không lớn, chỉ cách nhau 30 điểm tích lũy, có thể dễ dàng bù đắp bằng ba lần ăn mạng.

Ngày cuối cùng này, Quỷ Phong không muốn gây quá nhiều áp lực cho mọi người, anh chỉ nói: "Cố lên, cứ chơi như mọi khi, thắng thì tuyệt, nhưng nếu thua cũng không sao cả."

Ba người cùng lên tiếng nói 'vâng', thi đấu đoàn đội hôm nay bắt đầu.

Đối với trận đầu tiên, họ chọn bản đồ sa mạc, nhóm Quỷ Phong trực tiếp nhảy xuống San Martin, cầm súng lên 'thịch thịch thịch', nhanh chóng quét sạch toàn bộ thị trấn, A Toái chỉ còn lại một ít máu, Bùi Túc kịp thời cho cậu ta một gói hồi máu.

Sau đó, nhóm 4 người xuất phát về hướng nhà máy nước.

Dọc đường đi giết đỏ cả mắt, gặp ai giết nấy.

Cuối cùng, cả đội đạt được thành tích tốt nhất về ăn mạng và xếp hạng.

Trận thứ hai, bốn người của đội Quỷ Phong biểu hiện kém hơn một chút. Lúc A Toái cố gắng đột kích địch, thì đã bị phát hiện, ba người còn lại lần lượt bị diệt, trong nháy mắt không còn một ai.

Trận thứ ba, TK Cô Đảo một mình sống sót đến cuối cùng, thuận lợi ăn gà.

Trận thứ tư, hai đội TK và Star cuối cùng cũng chạm mặt nhau trong vòng bo, trận chiến nổ ra, Star thắng hiểm.

Trận thứ năm, trận quyết đấu cuối cùng.

Trước mắt thành tích của hai đội TK và Star đều dẫn đầu, ngay cả khi cả hai trực tiếp bỏ buộc, thì hạng đầu và hạng hai vẫn thuộc về họ. Chênh lệch giữa hai đội giờ đây đã nhỏ hơn so với ban đầu, chỉ kém hai đầu người.

Tuy nhiên Star xuất sư bất lợi, lúc rơi xuống sân bay bị người đối diện phát hiện, đối phương giống như một con cá, đã nhanh chóng bơi đi mất, không kịp nhìn thấy, sau đó gã đã lén lút bắn hạ A Toái và Đinh Đinh sau khi Mã Thành rời đi, cũng may Bùi Túc phản ứng nhanh, cậu xoay người, bắn vài phát súng xuyên thủng giáp cấp 2 của đối phương, tiếp đó bắn thêm hai phát đạn biến đối phương thành hộp.

Tóm lại, tổn thất vẫn rất nặng nề.

Sau đó khi hai người băng qua cầu, gặp phải đội hình đầy đủ trang bị chặn đường, Quỷ Phong nheo mắt tăng tốc lao tới, cùng Bùi Túc, hai người nổ súng, tiêu diệt được ba người, Quỷ Phong nhanh chóng trở lại ghế lái lái xe nghiền xác chết dưới bánh xe.

Trên màn hình bình luận hàng loạt đều là 666.

Tuy nhiên, Quỷ Phong vừa mới dùng thuốc hồi máu xuống xe liếm túi, không may bị hai phát súng từ hướng Tây Bắc lấy mạng.

Star chỉ còn một hạt giống duy nhất là Bùi Túc.

Trong khi đó, đội TK cho đến bây giờ vẫn chưa có thông báo nào về việc có thành viên đã bị tiêu diệt.

Qủy Phong mím môi nhìn vào bảng thành tích của đội, thực tế số đầu người của đội vẫn luôn dẫn đầu, nhưng mấu chốt là một số người chơi game đều rất cứng đầu, dẫn đến thứ hạng của họ thường rất xấu. Điều này là một trong những điểm khác biệt giữa các streamer và game thủ chuyên nghiệp.

Ngoài ý thức ra, những game thủ chuyên nghiệp như Cô Đảo có thể tìm ra ngay lối chơi phù hợp nhất với mình trong hoàn cảnh hiện tại.

"Tinh Tinh đừng áp lực quá, muốn diệt ai thì cứ giết, nếu muốn giữ thứ hạng thì giữ, không cần sợ đâu."

Tai nghe truyền đến giọng nói của Quỷ Phong, sau đó là im lặng. Lúc đó, thậm chí tiếng hít thở cũng xa dần đi. Bùi Túc lái chiếc xe hỏng tìm một ngọn núi, tự dùng thuốc hồi máu, tìm hiểu tình huống hiện tại.

Vòng bo an toàn thu hẹp lại ở Gatka, một nơi không quá giàu có, hơn nữa nơi này không giống như sân bay, xung quanh có nhiều tòa nhà để che chắn. Và trong túi cấp hai của cậu chỉ còn hai gói thuốc và ba viên Painkiller (thuốc giảm đau). Đây là do cậu liều mạng liếm một hộp mới có được.

Tình hình trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

Tống Đình Nghiên ngồi trước máy tính, anh không di chuyển vị trí từ khi trận đầu tiên bắt đầu, cho đến giờ phút cuối cùng của trận đấu, một mình Bùi Túc còn có thể nghênh chiến với 26 người còn lại, trong đó có bốn thành viên của TK. Ngay cả khi góc dưới bên phải của máy tính không có camera, Tống Đình Nghiên gần như có thể bổ não ra bộ mặt của đối phương nhất định rất nghiêm túc.

Hoàn toàn khác với tiếng cười nhẹ khi chơi với mèo con.

Anh dùng ngón tay nhè nhẹ cọ sát điện thoại, nén lại ý định gửi tin nhắn cho đối phương, lo làm phiền Bùi Túc.

Một phút sau, Bùi Túc tiếp tục khởi hành.

Cậu vẫn lái chiếc xe hỏng, đi dọc theo đường cao tốc muốn tìm một chiếc xe mới. Cung may vận may của cậu không tệ, đúng lúc tìm thấy một chiếc jeep. Bùi Túc đổi xe, rồi chạy về Gatka, nhưng vừa mới lên dốc, một loạt âm thanh bắn trúng kịch liệt nhanh chóng vang lên, tất cả đạn đều kẹt trước đầu xe jeep. Bùi Túc thậm chí còn trúng một phát, mất một ít máu.

Trong kênh công hộ TK, Cô Đảo hét lên: "Là độc lang*, tên đó không dám đến đây."

*Người chơi đơn độc

Tiểu Thương Long: "Vậy chúng ta bọc cậu ta lại không? Đừng đi quá xa. Suốt quá trình chúng ta không gặp được ai, nếu không ăn mạng, chỉ dựa vào thứ hạng, chắc chắn đội ta không thể thắng được Star."

Tiểu Thương Long nói thật, Cô Đảo luôn quan sát đến thông báo tiêu diệt, cho đến hiện tại Star đã cầm 5 đầu người, tuy chỉ còn lại một con độc lang Tinh Túc, nhưng nếu tiếp tục theo hình thức thế này thì bọn họ cũng sẽ không được tốt đẹp.

Suy nghĩ về nó, một trong số họ cười và hỏi: "Star chỉ còn lại Tinh Túc thôi phải không? Liệu con độc lang bên kia có phải cậu ta không?"

Tiểu Thương Long: "......"

Cô Đảo: ".... Cũng không phải quá kịch tính như vậy chứ, nào có chuyện trùng hợp như vậy."

Vì thế, bốn người quyết định bao vây con độc lang đó. Cô Đảo và Tiểu Thương Long lặng lẽ đi từ phía dưới bên phải, hai người còn lại đi phía dưới bên trái, bốn người gần như di chuyển đồng thời, nhưng không ai nghĩ tới---- có người đang ôm cây đợi thỏ.

Bùi Túc sau khi nhận ra có người ngồi xổm trên đầu mình đã nhanh chóng rời khỏi xe, quay đầu chạy về phía dưới gốc cây bên phải. Hai bên cách nhau một cái dốc, không phát hiện ra nhau, Bùi Túc cứ như vậy mà ngồi xổm, lập tức nhìn thấy hai người đang tiến lại gần.

Một lúc sau, bốn mươi viên đạn được bán hết vào Tiểu Thương Long và Cô Đảo.

Lúc Cô Đảo thông báo trên kênh, Bùi Túc ấn phím R nạp đạn, đổi sang ống nhòm 4x, đầu tiên mở ống nhòm 4x lên, nhìn qua mục tiêu đã giải quyết được một người, đồng thời cậu cũng bị bắn còn chút máu xót lại. Cậu co lại dựa vào sau cây, dùng thuốc hồi máu.

Cô Đảo hét vào kênh chat: "Cậu ta còn ít máu! Đang dùng thuốc."

Thành viên TK cắn răng vọt tới, nhưng sau một trận súng, người vừa rồi còn đang dùng thuốc đã vượt lên chính mình, tiếp tục bắn liên tiếp vài phát đạn.

Thành viên cuối cùng ngã xuống, ba người Cô Đảo chờ cứu viện trong nháy mắt biến thành hộp.

Bùi Túc núp ở sau cây, cuối cùng yên tâm bắt đầu từ từ dùng thuốc.

TK: "......"

Ai vừa mới nói con độc lang này là Tinh Túc hả? Bước ra đây nói chuyện.

[Ối trời ơi!!! Một đấu bốn! Đẹp đến đơ người gâu gâu gâu!!!]

[Đờ mờ miệng TK linh thật.]

[Ah ah ah Tinh Tinh mami iu con!!]

[Ồ, là mami nam à, thôi thì cũng hông sao cả.]

[Ờm? có kỹ năng này tại sao không trở thành game thủ chuyên nghiệp, sao lại chỉ là một streamer nhỏ nhỉ?]

[Được rồi. Phần còn lại của thi đấu không cần xem nữa, tôi tuyên bố Star là đội chiến thắng ngay tại đây. Tinh Túc thực sự quá mạnh!]

Trận đấu cuối cùng đã kết thúc trong mười phút, chỉ dựa vào sức của một người Bùi Túc đã diệt được 7 mạng, giành được hạng đầu, không cần tính cũng biết đội chiến thắng trận thi đấu đoàn đội chính là Star.

Thân thể và tinh thần căng thẳng của Bùi Túc đột nhiên được thả lỏng, cậu dựa vào ghế, ôm lấy Thập Nhất - mèo con vẫn luôn kêu meo meo quanh cậu, cậu vùi mặt vào bụng mềm mại của Thập Nhất, cười một tiếng, "Thập Nhất, giờ chúng ta có 10 vạn rồi đấy, sau này ba sẽ mua cho con đồ ăn ngon, còn tiết kiện tiền hồi môn cho con."

Thật Nhất kêu meo meo vài tiếng, rồi ôm ngón tay Bùi Túc cắn, răng cọ với ngón tay, không phát ra lực.

Khi Bùi Túc cúi đầu xuống, cậu thấy màn hình điện thoại sáng lên, phía trên viết ông chủ S, cũng gần như đoán được ông chủ S đã gửi gì---- chắc chắn là chúc mừng cậu lấy được vị trí đầu.

Quả nhiên, khi Bùi Túc mở wechat, có một tin nhắn từ ông chủ S: [Chúc mừng, rất lợi hại.]

Vài giây sau, một đoạn video gửi đến.

Bìa video là Bội Bội, Bùi Túc cũng không nghĩ nhiều, cho đến khi video bắt đầu phát.

Trong video, Bội Bội ngoan ngoãn nằm sấp trên đùi một người, camera chỉ quay được áo sơ mi và phần đầu gối của người đó, những ngón tay dài của người đàn ông lướt qua thân thể của Bội Bội, đặt nó ngồi trên đùi anh ta----

Người đàn ông nhẹ nhàng dỗ dành Bội Bội: "Bội Bội, anh trai Tinh Tinh vừa giành được hạng nhất, con có muốn chức mừng cậu ấy không?"

Bội Bội được nâng lên lắc lắc cái đuôi, meo meo nhè nhẹ đổi lại là người đàn ông cười khẽ một tiếng.

Video kết thúc đột ngột.

Bùi Túc: "!"

Thiên địa ơi!

Ông chủ S!

Áo sơ mi trắng, quầy tây, chỉ thiếu mỗi bộ vest thôi!

Bùi Túc chớp mắt, nhất thời nửa lúc sau cũng chưa kịp phản ứng, ngón tay bất giác động đến video, lần thứ hai xem. Hiện giờ, sự chú ý của Bùi Túc đều ở trên người đàn ông làm nền kia, cậu nhìn ngón tay của người đó khớp xương rõ ràng, màu da trắng nổi bật, lúc nâng Bội Bội, khớp ngón tay hơi nhô lên, mang một nét gợi cảm khó tả.

Xuôi thân thể của Bội Bội, áo sơ mi trắng được nhét vào thắc lưng quần, nhưng cùng với động tác của anh, áo sơ mi bị kéo ra một chút, làm nó trở nên lỏng lẻo.

Không biết ông chủ S có cơ bụng hay không.

Bùi Túc: "......"

Bùi Túc đột ngột đặt tay lên mặt, nhưng đầu ngón tay vừa trải qua trận đấu, lòng bàn tay nóng bỏng, dán lên mặt như đặt thêm một chiếc túi ấm, làm khuôn mặt vốn đã đỏ càng trở nên đỏ hơn.

Bùi Túc trong lòng mắng thầm chính mình một câu---- LSP.

*LSP: Ám chỉ mấy chuyện/ người phóng đãng, dâm dục.

Sau đó nghiêm túc trả lời: [Wow, Bội Bội thật quá dễ thương] [Mèo con bán manh]

Trong một khoảnh khắc, Bùi Túc có cảm giác cái meme [mèo con bán manh] này không trong sáng.

Tống Đình Nghiên cười một tiếng, hỏi cậu: [Khi nào thi đấu cá nhân bắt đầu?]

PS bậc thầy chỉnh ảnh: Ba ngày sau, nhưng theo quy định sẽ được nghỉ vài ngày.

S: Sao không nhân ba ngày này ra ngoài giải tỏa, thư giãn?

PS bậc thầy chỉnh ảnh: Vừa rồi anh Quỷ đã nói sẽ đưa tôi đi xem phim.

Tống Đình Nghiên: "?"

Anh lặng lẽ ấn gửi: [Không phải nói không thích xem phim sao?]

PS bậc thầy chỉnh ảnh: ......

PS bậc thầy chỉnh ảnh: Cũng có một chút liên quan đến nhân vật chính của bộ phim [Mèo con vẫy đuôi]

Tống Đình Nghiên nhíu mày, rất nhanh hiểu được ý nghĩa những lời này của Bùi Túc----

Phim của người khác có thể xem, nhưng Ôn Hướng Thần thì không cần thiết.

Hai phút sau, Đông Dật Minh đang ở quán bar còn đang vọng tưởng 'hồ bằng cẩu hữu' của mình muốn học kỹ xảo theo đuổi, nhận được một bài hát chia sẻ từ Tống Đình Nghiên:

Hạnh phúc đến quá nhanh, không kịp suy nghĩ.

Đông Dật Minh: ?

* Hồ bằng cẩu hữu: bạn bè chuyên cùng nhau làm chuyện càn quấy, xấu xa.

------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro