Chương 4: Cậu nghĩ cậu là ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Khê Niên lặng im nhìn chằm chằm điện thoại mấy giây, sau đó mới nghe máy.

Thậm chí không cần hỏi cậu cũng biết Tống Cảnh muốn nói cái gì.

Dù sao ngoài bản thân thì Tống Cảnh chính là người "quan tâm" đến Diệp Khê Niên nhất. Cuộc điện thoại này có lẽ là vì Tống Cảnh vừa xem xong video không thể ngồi yên một chỗ cho nên mới gọi điện tới.

Quả nhiên vừa nối máy, điện thoại đã vang lên giọng nói có chút thăm dò của Tống Cảnh: "Khê Niên, cậu thấy video kia chưa vậy?"

Diệp Khê Niên cũng không thèm che giấu sự chán ghét trong đôi mắt, nhưng giọng điệu lại không thay đổi: "Tớ cũng vừa mới xem."

Trong nháy mắt giọng nói của Tống Cảnh cao vút lên: "Có chuyện gì xảy ra thế? Khê Niên, không phải cậu đã đồng ý với anh Hạ sẽ không vào giới giải trí rồi sao? Sao bây giờ lại ở cùng với Sở Văn? Nếu như để anh Hạ biết thì phải giải thích thế nào?"

Diệp Khê Niên cười lạnh một tiếng, thế nào lại thành cậu và Sở Văn ở cùng nhau rồi?

Tống Cảnh đúng là biết cách nói chuyện, chỉ hai ba câu đã đánh tráo khái niệm biến cậu trở thành kẻ ngoại tình, thậm chí còn lấy Hạ Hoài Minh ra để uy hiếp cậu.

Đời trước đúng là ở trong lòng của Diệp Khê Niên chỉ quan tâm tới Hạ Hoài Minh thật, cũng bởi vì như vậy cậu mới bị Tống Cảnh nắm thóp.

Tiếc rằng Tống Cảnh lại không biết, bây giờ Diệp Khê Niên đã sớm không phải đồ ngốc năm đó mặc cho cậu ta sắp đặt rồi.

Giọng điệu Diệp Khê Niên vẫn không thay đổi: "Chuyện này tớ sẽ tự nói cho anh ấy biết, cậu không cần quan tâm tớ còn có chút việc, cúp máy trước."

Nói xong, Diệp Khê Niên cũng không muốn nhiều lời với cậu ta nữa, lập tức cúp điện thoại.

Nghe thấy tiếng "tút tút" của điện thoại, trong mắt Tống Cảnh tràn đầy kinh ngạc.

Diệp Khê Niên cứ vậy mà lại cúp điện thoại của mình?

Sắc mặt của Tống Cảnh vô cùng khó coi. Cậu ta cẩn thận nhớ lại cuộc nói chuyện vừa rồi, Tống Cảnh chắc chắn mình không nói sai cái gì, tại sao Diệp Khê Niên lại đột nhiên cúp điện thoại?

Từ trước đến nay Diệp Khê Niên không bao giờ làm như vậy, hơn nữa lần này cậu ta còn nhắc đến cả tên Hạ Hoài Minh, vậy mà nghe Diệp Khê Niên có vẻ không quan tâm chút nào? Chuyện này vô cùng kỳ lạ.

Chẳng lẽ cuộc nói chuyện qua điện thoại ngày hôm đó giữa cậu ta và Hạ Hoài Minh đã bị Diệp Khê Niên nghe thấy rồi?

Nếu không thì làm sao giải thích được sự khác thường hôm nay của cậu chứ?

Tống Cảnh hãi hùng khiếp vía.

Nhưng chỉ một lát sau, cậu ta lập tức bác bỏ suy đoán này.

Không thể nào, chắc là cậu ta nghĩ sai rồi.

Diệp Khê Niên không phải loại người có chuyện sẽ giấu trong lòng, nếu cậu có tâm sự gì thì cũng viết rõ lên mặt.

Nếu quả thật bị Diệp Khê Niên đoán ra được chuyện gì đó, chắc chắn cậu sẽ lập tức đến tìm mình để hỏi tội, tuyệt đối không im im như vậy được.

Nếu nguyên nhân không phải chuyện này, vậy thì là chuyện gì chứ?

Tống Cảnh càng nghĩ càng không hiểu, sau khi xoắn xuýt một hồi, cậu ta cũng quyết định cầm điện thoại lên gọi cho Hạ Hoài Minh.

Cậu ta không hỏi ra được nguyên do, nhưng chắc chắn Hạ Hoài Minh có thể hỏi được.

Dù sao Hạ Hoài Minh cũng là một người đàn ông có lòng chiếm hữu mạnh đến đáng sợ, lần trước Diệp Khê Niên quay video chung với Sở Văn, Hạ Hoài Minh đã vô cùng cáu kỉnh, nếu như Hạ Hoài Minh biết Diệp Khê Niên lại có video quay cảnh ở bên cạnh Sở Văn, còn cùng nhau đi ăn cơm...

Ánh mắt Tổng Cảnh lóe lên một tia giễu cợt, bỗng nhiên cậu ta nhịn không được muốn xem kịch hay.

––––––––––––

Sau khi Diệp Khê Niên cúp điện thoại, tâm trạng vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại.

Nhưng mà vừa rồi sau khi nói chuyện với Tống Cảnh, Diệp Khê Niên cũng nhớ tới, đúng thật là mình nên nói chuyện này với Hạ Hoài Minh.

Chẳng qua Diệp Khê Niên không định chủ động gọi điện cho Hạ Hoài Minh, mà chờ gã tìm cậu.

Diệp Khê Niên không thèm nghĩ tiếp về chuyện này nữa, cậu cứ đưa tài khoản Weibo và mật khẩu của mình cho Tạ Y trước vậy.

Tốc độ của Tạ Y vô cùng nhanh, cô ấy lập tức xác thực Weibo giúp Diệp Khê Niên, lại thuận tay giúp cậu theo dõi tài khoản Weibo của Sở Văn.

Sau đó, Tạ Y lập tức đăng xuất ra khỏi tài khoản của Diệp Khê Niên, gửi một đoạn giới thiệu cho Diệp Khê Niên để sáng ngày mai khi đăng lại bài trên Weibo của Sở Văn thì cậu chỉ cần copy rồi dán lên đó là được.

Diệp Khê Niên cũng không hỏi nhiều, trả lời "OK."

Sau khi trả lời xong, Diệp Khê Niên rời khỏi giao diện Wechat, không nhịn được lấy tài khoản phụ của mình đăng nhập vào Weibo.

Cậu không cần gõ tên mình trên thanh tìm kiếm, chỉ cần mở danh sách Hot search, lướt xuống một xíu là Diệp Khê Niên có thể thấy tên của mình và Sở Văn —— #Sở Văn Diệp Khê Niên dạo phố#

Ấn mở mục này, bài đăng ở vị trí đầu Weibo chính là video hôm nay bị cư dân mạng quay được.

Dưới bài đăng lượng chia sẻ đã tăng hơn 2 vạn, lượt like cũng đã vượt quá 10 vạn rồi.

Phần bình luận phía dưới hầu hết đều khen hai người đẹp trai.

[má uiii, hai người đẹp trai quáaaa!]

[Sao lại thấy quen thế, có phải tui đã gặp bọn họ ở đâu rồi không ta?]

[Ê người mặc áo thun trắng là Sở Văn này! Chính là Sở Văn tham gia chương trình 'Giọng ca ngôi sao mới', cậu ấy thuộc top 10 đó!]

[Bên phải ảnh là Diệp Khê Niên đúng hông?]

[Diệp Khê Niên?]

[Ôi mẹ nó! Là Diệp Khê Niên thật!]

Lát sau lại có netizen hỏi Diệp Khê Niên là ai.

Cư dân mạng nhanh chóng giải đáp:

[Diệp Khê Niên là nam thần mà chúng tôi công nhận ở Nam Đại đấy! Không hề khoác lác chút nào, mọi người chỉ cần lướt diễn đàn của Nam Đại một chút là biết, nơi để giao lưu kết bạn kia vậy mà toàn những lời thổ lộ ẩn danh thôi. À đúng rồi, còn có bức tường tỏ tình của trường nữa, ngày nào cũng có bạn học ở đó bày tỏ tình cảm với đủ kiểu khác nhau.]

[Nam Đại? Con mẹ nó, không chỉ có thành tích học tập tốt, lại còn đẹp trai như vậy, ghen tị quá!]

[Hai người này đi chung với nhau trông xứng đôi ghê! Không phải là một đôi thật sao?]

[Đừng có dùng mắt hủ nhìn đâu cũng thấy gay!]

––––––––––––

Diệp Khê Niên lướt một vòng bình luận, trước khi rời khỏi Weibo, cũng dùng nick phụ này like cho bài đăng một cái.

Nghĩ một chút, cậu lại dùng tài khoản phụ đăng một bài trên Weibo:

@Thích ăn bánh gạo: Bỗng nhiên lên Hot search, sau này muốn chính thức bước vào giới giải trí, hy vọng anh Hạ sẽ ít ghen hơn một chút.

Sau khi đăng bài xong, Diệp Khê Niên lại lập tức đăng xuất.

Ngay lúc cậu chuẩn bị rửa mặt rồi nghỉ ngơi thì chuông điện thoại vang lên một lần nữa.

Diệp Khê Niên nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, cười lạnh một tiếng, là Hạ Hoài Minh gọi điện thoại tới.

Cậu cầm điện thoại đi ra ngoài ban công nghe điện thoại: "Alo?"

Hạ Hoài Minh vừa mới nói chuyện điện thoại với Tống Cảnh xong. Sau khi gã biết được Diệp Khê Niên lại quay video cùng với người đàn ông khác, gã tức giận phát điên, đến giọng nói cũng mang theo một chút chất vấn: "Hôm nay em làm cái gì vậy?"

Diệp Khê Niên sớm đã đoán được Tống Cảnh sẽ mách lẻo với Hạ Hoài Minh, đây cũng là điều mà cậu muốn.

Diệp Khê Niên cố gắng khiến cho giọng mình thật dịu dàng, dùng loại ngữ điệu rất là vô tội nói: "Sao vậy? Anh đang trách em không gọi điện cho anh hay sao?"

Cái này cũng là một chuyện, nhưng thứ khiến Hạ Hoài Minh càng để tâm hơn, chính là video kia của Diệp Khê Niên và Sở Văn.

Không đợi Hạ Hoài Minh mở miệng, gã đã nghe thấy giọng nói tủi thân của Diệp Khê Niên từ bên kia truyền tới: "Lúc đầu em còn có chuyện rất vui muốn chia sẻ với anh, nếu tâm trạng anh không tốt, vậy em sẽ không nói chuyện này nữa."

Lông mày Hạ Hoài Minh lập tức nhăn lại, lời đến họng cũng bị gã nuốt trở về, đổi thành câu khác: "Em muốn nói với anh chuyện gì?"

Diệp Khê Niên nhíu mày, rất là hiểu chuyện: "Không phải tâm trạng anh không tốt à? Vậy em không nói nữa."

Hạ Hoài Minh: "Em nói thử xem, có khi tâm trạng anh sẽ tốt hơn."

Diệp Khê Niên cố nhịn cơn buồn nôn đang dâng lên trong lòng, kể chuyện mình ký hợp đồng với công ty Giải trí Vân Tinh cho Hạ Hoài Minh nghe.

Hạ Hoài Minh nghe đến đây, sắc mặt đã vô cùng khó coi: "Em ký hợp đồng với công ty giải trí? Tại sao em lại không bàn bạc trước với anh?"

"Anh không vui sao?" Diệp Khê Niên ra vẻ kinh ngạc: "Em còn cứ nghĩ là anh thấy mừng cho em cơ..."

Đối với con mồi còn chưa chiếm được, Hạ Hoài Minh vẫn luôn vô cùng kiên nhẫn, gã cố dằn cảm xúc trong lòng xuống, mở miệng nói: "Không phải anh đã nói với em rồi sao? Em không cần phải đi ra ngoài làm việc, anh hoàn toàn có thể nuôi em."

Diệp Khê Niên suýt thì không nhịn được mà cười thành tiếng.

Gã nuôi cậu?

Nuôi đến nỗi để tình nhân của gã là Tống Cảnh lái xe tông chết mình?

Diệp Khê Niên nghiến răng, một tay để bên người nắm chặt thành quyền.

"Nhưng em cũng không thể bắt anh đưa tiền cho em để mua quà cho anh được." Hít sâu một hơi, Diệp Khê Niên lại dịu dàng nói.

Nghe đến đây, Hạ Hoài Minh hơi sửng sốt, lửa giận trong lòng như bay mất một chút: "Em muốn mua quà tặng cho anh sao?"

Diệp Khê Niên nói: "Đúng vậy, không phải còn một tháng nữa là đến sinh nhật của anh à? Em ký hợp đồng cũng bởi vì đúng lúc có một chương trình tạp kỹ cần một khách mời, đợi em có được tiền lương, là có thể mua quà sinh nhật cho anh rồi."

Diệp Khê Niên muốn mua quà tặng mình, đây chính là lần đầu tiên đấy.

Để có thể đính hôn thành công với Diệp Khê Niên, Hạ Hoài Minh cũng phải giở chút thủ đoạn. Gã có thể nhìn ra được, lúc trước Diệp Khê Niên cũng không mấy tình nguyện đính hôn với gã lắm. Nhưng như vậy thì sao chứ, gã thích Diệp Khê Niên là được rồi.

Nửa năm ở bên nhau, Diệp Khê Niên vẫn rất thờ ơ với Hạ Hoài Minh. Tất nhiên Hạ Hoài Minh sẽ có cảm giác bị thất bại, thậm chí ngay cả tay Diệp Khê Niên cũng chẳng được nắm một chút.

Có lúc Hạ Hoài Minh nghĩ rằng trong lòng Diệp Khê Niên chẳng có gã.

Bây giờ Diệp Khê Niên lại bỗng nhiên nói muốn mua quà cho gã, có phải nghĩa là trong lòng của Diệp Khê Niên đã bắt đầu có vị trí dành cho gã rồi hay không?

Nghĩ tới đây, Hạ Hoài Minh lập tức vui vẻ, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, còn mang theo một chút ý cười: "Chỉ vì tặng quà sinh nhật cho anh sao?"

Diệp Khê Niên biết Hạ Hoài Minh đã tin mình rồi, cậu cũng thuận theo mà nói: "Không phải vậy thì còn vì cái gì?"

Hạ Hoài Minh cười hai tiếng, hẳn là vô cùng vui sướng.

Diệp Khê Niên lại nói chuyện với gã vài câu, thuận tiện nói cho gã biết sau khi thi xong lại phải đi ghi chương trình luôn, không thể gặp mặt gã được.

Lúc này tâm trạng của Hạ Hoài Minh đang tốt, nên chỉ phàn nàn vài câu liền đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khê Niên vào ký túc xá uống hết nửa chai nước khoáng.

Chu Bình thấy cậu buồn bực: "Sao thế?"

Diệp Khê Niên thản nhiên nói: "Không sao, chỉ là vừa nãy thấy hơi buồn nôn."

Lão Ngụy từ giường trên ló người ra: "Không sao chứ? Hay bị cảm rồi?"

Diệp Khê Niên cười trấn an bọn họ: "Không có gì đâu, đừng lo. Mau ngủ đi, ngày mai còn phải đi thi nữa."

Buổi thi ngày mai chính là môn cuối cùng, cũng là môn quan trọng nhất, cho nên đám bạn cùng phòng cũng không nói nhiều nữa. Chỉ là trước khi đi ngủ, họ lại lôi kéo Diệp Khê Niên tán gẫu vài câu về chuyện Hot search, giúp Diệp Khê Niên thỏa sức tưởng tượng về một tương lai tốt đẹp phía trước.

Cùng lúc đó, Tống Cảnh ở bên kia thấy thời gian cũng hòm hòm, lại gọi một cuộc điện thoại qua cho Hạ Hoài Minh.

Điện thoại vừa kết nối, Tống Cảnh lập tức dịu giọng thì thầm nói: "Hoài Minh? Anh vẫn còn tức giận sao?"

Hạ Hoài Minh không nói gì.

Tống Cảnh biết cơn tức giận của người đàn ông này sẽ không vơi ngay được, trong lòng có chút đắc ý, cậu ta nói tiếp: "Được rồi, anh đừng có tức giận với Khê Niên nữa mà. Em nghĩ Khê Niên không cố ý đâu, chắc chắn là cái tên Sở Văn kia lôi kéo Diệp Khê Niên để lăng xê cho nên mới như vậy."

"Nhưng mà lần này Diệp Khê Niên cũng quá đáng rồi! Đừng nói đến anh, ngay cả em khi thấy được video kia cũng còn hiểu lầm cậu ấy và Sở Văn có gì đó. Anh yên tâm, em sẽ đi khuyên Khê Niên, để cậu ấy nghe theo anh..."

"Tống Cảnh." Hạ Hoài Minh đột nhiên lên tiếng ngắt ngang lời Tống Cảnh: "Cậu đã theo tôi bao lâu rồi?"

Tống Cảnh sửng sốt một chút, mới trả lời nói: "Nửa năm rồi." Cậu ta dừng lại, tưởng là lời của mình có tác dụng, lập tức vô cùng vui vẻ: "Sao vậy, cuối cùng anh cũng nhận ra chỗ tốt của em rồi à?"

Hạ Hoài Minh nặng nề mà hừ một tiếng, một lúc lâu mới nói: "Nửa năm, mà cậu còn không nhận thức rõ thân phận của mình hay sao?"

Khóe miệng đang nhếch lên của Tống Cảnh lập tức cứng đờ.

"Cậu nghĩ cậu là ai mà dám đâm bị thóc chọc bị gạo* ở trước mặt tôi?"

(*đâm bị thóc chọc bị gạo: ý chỉ hành vi kích động, xúi giục, làm tăng thêm mâu thuẫn giữa hai bên)

Giọng nói thờ ơ của Hạ Hoài Minh khiến cho Tống Cảnh có cảm giác như rơi vào hầm băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro