Chương 3: Video hot rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Diệp Khê Niên về ký túc xá bạn cùng phòng đều không có ở đây, hành lý của cậu không nhiều, nhét vừa đủ một vali.

Tạ Y nhìn thấy Diệp Khê Niên xách một cái vali thì vẻ mặt có phần kinh ngạc: "Em chỉ mang thế này thôi hả?"

Diệp Khê Niên gật đầu: "Vâng, em mang vài món đồ qua trước, ngày mai còn thi cho nên tối nay em vẫn còn ở trường, chờ khi thi xong em lại mang hành lý qua nữa."

Tạ Y gật đầu, giúp cậu mở cốp sau ra, Diệp Khê Niên mang vali bỏ vào xe.

Xe vừa lăn bánh thì âm báo tin nhắn Wechat đặc biệt trên điện thoại di động của Diệp Khê Niên đột nhiên vang lên. Cậu lấy điện thoại ra xem thử, chỉ thấy trên mục ghim của phần người liên hệ xuất hiện thêm thông báo số "1" màu đỏ.

Đồng tử của Diệp Khê Niên co lại, đầu ngón tay cầm điện thoại dùng sức siết chặt, do dự hai giây, cậu mới mở tin nhắn ra xem.

[Hạ Hoài Minh: Em thi xong chưa? Anh nhớ em quá.]

Tên cặn bã này mới hôm qua còn lên giường với tình nhân, hôm nay đã chạy đến giả vờ yêu đương thắm thiết trước mặt mình.

Diệp Khê Niên cười lạnh, bây giờ còn chưa phải lúc, tạm thời cậu không thể ngửa bài với Hà Hoài Minh.

Diệp Khê Niên rũ mắt suy nghĩ, sau đó lại giống như bình thường, gõ dòng chữ xuống.

[Chưa thi xong, ngày mai em còn phải thi thêm một ngày nữa. Anh nhớ em đến vậy thì xem hình của em đi.]

Hạ Hoài Minh nhắn lại rất nhanh: [Làm gì đẹp bằng người thật chứ?]

Nếu là Diệp Khê Niên của lúc trước, khi nghe lời mật ngọt này thì đã lập tức chạy đến bên cạnh Hạ Hoài Minh rồi.

Bây giờ Diệp Khê Niên lại biết rất rõ Hạ Hoài Minh giả nhân giả nghĩa thế nào, tình yêu ngày xưa đã không còn từ lâu, trong lòng Diệp Khê Niên chỉ có thù hận.

Nghĩ đến hình ảnh đời trước Hạ Hoài Minh và Tống Cảnh ở cạnh nhau, lồng ngực Diệp Khê Niên lại nghẹn ngào, dường như chúng muốn xông lên cổ họng nôn mửa một trận. Cậu hít sâu một hơi, mới có thể đè xuống cảm giác buồn nôn.

Tay còn lại siết chặt thành nắm đấm, Diệp Khê Niên hít sâu một hơi, cất điện thoại di động, gỡ phần ghim tin nhắn của Hạ Hoài Minh, không trả lời tin nhắn của gã.

Tạ Y cũng nhận ra tâm trạng của Diệp Khê Niên, cô ấy chủ động bắt chuyện: "Đúng rồi, Khê Niên, em đã nói chuyện ký hợp đồng với công ty cho người nhà chưa?"

Lúc này Diệp Khê Niên mới hơi bình tĩnh trở lại, khẽ gật đầu một cái: "Chưa ạ, tạm thời em không định nói với họ."

Tạ Y có hơi tò mò: "Sao vậy?"

Diệp Khê Niên nhếch miệng, im lặng một hồi lâu, cậu mới hỏi: "Chị Tạ Y chị thấy hoàn cảnh gia đình em thế nào?"

Tạ Y liếc nhìn Diệp Khê Niên, cười nói: "Nói thật thì lúc ấy chị mới biết em, chị còn tưởng rằng hoàn cảnh gia đình em không được tốt lắm, cho nên em mới vừa học vừa làm. Nhưng hôm qua em đã nói với chị, em sẽ đính hôn với người nối nghiệp của nhà họ Hạ..."

Lời còn lại Tạ Y cũng không nói nữa, nhưng Diệp Khê Niên cũng biết ý của Tạ Y là gì.

Mặc dù Tạ Y không hiểu tình huống cụ thể của nhà họ Hạ, nhưng chỉ cần chịu lên mạng tìm kiếm một chút, sẽ biết nhà họ Hạ là nhà giàu mới nổi ở thành phố Hải. Mấy chung cư nổi tiếng ở Hải thành đều do nhà bọn họ nhận thầu, gần hai năm nay nhà họ Hạ còn liên tục trở thành đề tài của báo kinh tế tài chính trong khu vực.

Tuy bây giờ không còn thịnh hành chuyện môn đăng hộ đối, nhưng dù sao cũng là mối hôn sự của nhà giàu, vẫn phải xem chuyện môn hộ.

Nếu hoàn cảnh gia đình của Diệp Khê Niên bình thường, sao có thể đính hôn với người nối nghiệp của nhà họ Hạ? Nhưng nếu hoàn cảnh gia đình của Diệp Khê Niên tốt, vậy tại sao cứ có thời gian rảnh là cậu lại đi làm thêm kiếm tiền?

Tạ Y nghe bạn nói, tiền sinh hoạt và học phí đều do Diệp Khê Niên tự mình kiếm được.

Diệp Khê Niên cũng không nói nhiều, chỉ nói: "Nhà em có hơi phức tạp, nhưng chị cũng không cần lo bọn họ sẽ gây ảnh hưởng gì đâu."

"Vậy thì tốt." Tạ Y cười nói, sau đó đổi sang đề tài thoải mái hơn.

Một giờ sau, xe chầm chậm lái vào một tiểu khu xa hoa. Tiểu khu này đã được Giải trí Vân Tinh bao trọn để nghệ sĩ chuyển đến ở, tất cả chủ nhà ở trong này đa phần đều là nghệ sĩ, minh tinh của công ty.

Tạ Y dẫn Diệp Khê Niên lên lầu, còn giới thiệu sơ qua về tình huống trong tiểu khu cho cậu nghe.

Trong tiểu khu có siêu thị chuyên đồ tươi, ra cửa quẹo trái đi chừng năm phút sẽ có một trung tâm mua sắm lớn, mua đồ vô cùng thuận tiện. Hơn nữa lại khá gần với công ty và trên hết tất cả người ở đây đều là nghệ sĩ, cho nên an ninh cũng không có vấn đề gì.

Nhà của Diệp Khê Niên là một căn hộ thông tầng, có hai phòng và một phòng khách, dư sức cho một người ở.

Trước khi đến Tạ Y có cho người đến quét dọn trước, bây giờ trong phòng vẫn còn mùi thuốc tẩy nhàn nhạt.

Diệp Khê Ninh vừa bước vào nhà, còn chưa tham quan được gì, đã nghe ở đằng sau có một giọng nam vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Chị Tạ Y!"

"A, đây không phải là Khê Niên sao?"

Trên đường đi Tạ Y có nói với Khê Niên, nghệ sĩ kiêm hàng xóm cạnh nhà cậu là Sở Văn - người lúc trước đã từng quay video cùng với cậu.

Diệp Khê Niên có ấn tượng khá tốt với Sở Văn, cười chào hỏi với hắn: "Đã lâu không gặp."

"Cũng không lâu lắm." Sở Văn có gương mặt trẻ con, tính ra còn lớn hơn Diệp Khê Niên hai tuổi nhưng nhìn không ra khác biệt: "Cảm ơn trời cao cuối cùng đã cho con một người bạn!"

Tạ Y cười: "Nếu hai người đã biết nhau rồi thì chị cũng không giới thiệu nữa, sau này cả hai nhớ chăm sóc nhau một chút."

Sở Văn lập tức nói: "Đương nhiên rồi."

Tạ Y còn việc cần xử lý, không thể ở lâu, sau khi giao chìa khóa và thẻ chủ nhà cho Diệp Khê Niên, lại dặn dò vài câu với Sở Văn rồi lập tức rời đi.

Sở Văn cũng không nhịn được tò mò, lại gần hỏi Diệp Khê Niên: "Ban đầu không phải cậu nói không muốn vào giới giải trí sao? Bây giờ lại nghĩ thông suốt rồi hả?"

Diệp Khê Niên từng hợp tác với hắn nên cậu cũng biết Sở Văn không có ý xấu, vừa dọn dẹp hành lý vừa nói: "Chắc là do tôi tỉnh ngộ rồi."

Sở Văn bị cậu chọc cười, không nhịn được ôm bụng cười: "Cậu thú vị thật đấy."

Diệp Khê Niên mỉm cười bất đắc dĩ.

Sở Văn nhìn chằm chằm ngoại hình tuyệt đẹp của Diệp Khê Niên hai giây, không nhịn được than thở: "Nhưng tôi nói thật, chỉ dựa vào gương mặt này của cậu, tôi cảm thấy chắc chắn cậu có thể nổi tiếng."

"Vậy thì xin nhận lời chúc phúc của anh nhé." Diệp Khê Niên cười nói.

Dù sao Diệp Khê Nên cũng mới chuyển đến, trong nhà này còn vài đồ hằng ngày chưa mua, vì vậy Sở Văn xung phong nói sẽ dẫn Diệp Khê Niên đến trung tâm mua sắm gần đây mua đồ.

Mua đồ sinh hoạt xong, hai người cùng ăn một bữa cơm, Diệp Khê Niên lại mang đồ dùng hằng ngày về căn hộ, sắp xếp đơn giản một chút mới trở về trường học.

Đến cổng trường, Diệp Khê Niên cũng không quên mua một phần cơm đùi gà về cho ba người bạn cùng phòng. Trên đường về ký túc xá, Diệp Khê Niên phát hiện có mấy người cứ nhìn cậu chằm chằm.

Diệp Khê Niên cho rằng những bạn học này có xem video mà cậu đóng lúc trước nên cũng không nghĩ gì nhiều.

Trở về ký túc xá, Diệp Khê Niên đẩy cửa ra, còn chưa kịp đặt cơm đùi gà xuống, đã thấy vẻ mặt Chu Bình vô cùng kích động chạy đến chỗ cậu: "Khê Niên! Cậu có tiền đồ thật đó!"

Diệp Khê Niên hơi ngơ ngác.

Hai người bạn cùng phòng khác thấy Diệp Khê Niên cũng kích động đứng lên, vui mừng nói: "Bạn học Diệp Khê Niên! Hôm nay cậu và Sở Văn đi dạo phố có phải không? Hai người bị quay lại rồi!"

Chu Bình vội vàng lấy điện thoại của mình ra đưa đến trước mặt Diệp Khê Niên: "Cậu xem! Có fan quay được cảnh hai người cùng nhau dạo phố, bây giờ lượt like trên video này đã hơn 30 vạn rồi!"

Diệp Khê Niên vội vàng nhận lấy điện thoại xem thử.

Video được quay có hơi vội vàng, có thể nhận ra là người đi đường quay được. Mặc dù hình ảnh có hơi rung nhưng vẫn còn nhìn rõ. Có thể thấy Diệp Khê Niên đang sóng vai với Sở Văn đi cùng nhau, hai người vừa nói vừa cười đi ra khỏi trung tâm mua sắm, sau đó cùng nhau đến một nhà hàng.

Nhấn mở bình luận ra xem thử, hầu như đều đang khen nhan sắc của hai người.

[Đù! Đẹp trai quá! Hai người này là ai đấy??]

[Minh tinh à?]

[Aaaaaaaaa đây không phải là Diệp Khê Niên của trường tụi tui saoo? Bên cạnh là Sở Văn hả!]

[Là Diệp Khê Niên đóo, tui chắc chắn không nhìn nhầm! Lúc trước video cậu ấy quay cùng với Sở Văn đỉnh lắm, hai người này hẹn nhau cùng đi dạo phố hả?]

[Trời má! Đẹp trai quá đẹp trai quá! Yêu rồi yêu rồi!]

––––––––––––

Thời đại mà những nghệ sĩ nổi tiếng làm chủ, đôi khi chỉ có một video không hề có nội dung gì cũng có thể hấp dẫn sự chú ý của cư dân mạng. Lượt xem video này cứ tăng lên mãi, không bao lâu nữa sẽ đứng trong top Hot search.

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi khi Diệp Khê Niên xem xong video, thế mà lượt like đã tăng lên 1 vạn.

Thậm chí, Diệp Khê Niên còn chưa kịp trả điện thoại lại cho Chu Bình thì điện thoại của cậu đã vang lên, là Tạ Y gọi đến.

Cậu đưa cơm đùi gà cho Chu Bình, rồi ra ban công nghe điện thoại.

"Alo, chị Tạ Y."

"Em xem video chưa?" Giọng nói của Tạ Y có hơi kích động.

Diệp Khê Niên có loại cảm giác rất không chân thật: "Vừa xem xong ạ."

Tạ Y cười một tiếng, rõ ràng là rất vui: "Lần này đúng là may mắn, sự nổi tiếng miễn phí thế này có muốn cũng không có được, chị đã liên lạc với đoàn đội bắt đầu xử lý. Mặc dù chuyện này là lần đầu tiên em gặp phải nhưng em cũng đừng quá lo, mọi việc cứ giao cho chị xử lý là được."

Bây giờ giới giải trí không thiếu mấy chuyện như vậy, thậm chí có rất nhiều nghệ sĩ hay minh tinh dựa vào mấy video vô tình này để hâm nóng tên tuổi bản thân. Nhưng chủ đề mà cộng đồng mạng đẩy độ hot cũng có hạn, nếu cứ mặc kệ, chủ đề tự nhiên sẽ bay hơi rất nhanh, cho nên lúc này cần đội quan hệ công chúng dẫn dắt dư luận.

Ý của Tạ Y là như thế.

Diệp Khê Niên cũng đã chuẩn bị rất kỹ: "Em có cần làm gì không ạ?"

"Dĩ nhiên là có." Tạ Y rất thích sự thông minh của Diệp Khê Niên: "Em xin làm lại một tài khoản Weibo đi, đến lúc đó chị sẽ đưa đoạn giới thiệu cho em, em share lại Weibo của Sở Văn là được."

Diệp Khê Niên gật đầu nói được.

Tạ Y lại nói thêm: "Đúng rồi, chị đã liên hệ tìm trợ lý giúp em được rồi, ngày mai cậu ấy sẽ đến trường học đón em, lúc thi em cũng chú ý một chút, nếu có thể mang khẩu trang thì cứ mang đi."

Diệp Khê Niên đều đồng ý hết.

Cúp điện thoại, Diệp Khê Niên vừa quay đầu, đã nhìn thấy mấy đôi mắt nhiều chuyện của ba cậu bạn cùng phòng.

"Có chuyện gì vậy?" Chu Bình hỏi đầu tiên.

Diệp Khê Niên cười cười: "Thì giống như các cậu đang nghĩ đó."

"Đù má!" Lão Ngụy kêu lên: "Khê Niên của chúng ta thật sự muốn làm đại minh tinh nè!"

"Vậy thì mời khách đi!" Lão Trương cũng nói theo.

Tâm tình của Diệp Khê Niên cũng rất tốt, vui vẻ nói: "Được!"

Bên trong phòng lập tức vui vẻ hoan hô.

Diệp Khê Niên tranh thủ chuẩn bị đăng ký tài khoản, cậu vốn có một tài khoản Weibo nhưng tài khoản này được Diệp Khê Niên dùng để đăng cuộc sống hằng ngày mất rồi.

Trước khi đăng ký, Diệp Khê Niên vốn muốn xóa tài khoản này đi luôn, nhưng lúc cậu lướt trang của mình không ngờ lại thấy có một hai bài đăng liên quan đến Hạ Hoài Minh.

Diệp Khê Niên lập tức thay đổi ý định, cậu đăng xuất tài khoản này, dùng số điện thoại khác để đăng ký tài khoản khác.

Vừa đăng ký xong, cậu còn chưa gửi tài khoản qua cho Tạ Y thì điện thoại lại reo lên.

Lần này là Tống Cảnh gọi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro