Câu chuyện thứ 2: Chương 5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Câu chuyện thứ 2: Bạo quân của tập đoàn.

Chương 5: Tổng giám đốc bị cưỡng hôn, lồn nhỏ lên đỉnh liên tục.

Nhạc Trăn không phải là một tên yếu đuối ẻo lả, ngược lại ngoại hình anh rất cao lớn điển trai, mày kiếm mắt sáng, mùi vị đàn ông bừng bừng, vốn không nên giống như là đàn bà bị đàn ông ôm công chúa, càng đừng nói anh hoàn toàn không muốn như vậy, nên Nhạc Trăn phản kháng rất kịch liệt.

Nhưng tên đàn ông đê tiện kia lại bóp chặt nơi yếu ớt nhất trên người anh, khiến cho sự giãy giụa của anh có vẻ càng không chút sức lực, hơn nữa mắt anh còn đang mù tạm thời, nơi có lực sát thương cao nhất trên người anh chỉ có một cái miệng, nên anh không hề giữ lại mà trao hết cho gã bao lời vàng ngọc của mình.

Gã đàn ông mặc cho anh muốn mắng sao thì mắng, động tác gã cực kỳ nhanh nhẹn mạnh mẽ, sau khi ôm Nhạc Trăn vào văn phòng anh, gã không để anh kịp phản kháng đã đẩy anh ngã về phía sau. Nhạc Trăn theo bản năng duỗi tay về sau tìm kiếm thứ để đỡ mình, vừa lúc chống lên trên bàn làm việc của mình, hình thành một tư thế ngửa ra sau ưỡn ngực lên, gã đàn ông thấy thế dựa sát vào người anh, hôn một cái thật kêu lên môi anh: "Anh đáng yêu quá đi mất."

Nhạc Trăn không ngờ tới trên thế giới này lại có một người không biết xấu hổ là gì như thế, nhất thời giận đến trợn trắng mắt, nhưng bởi vì đôi mắt anh quá sưng, một giọt nước mắt không chịu anh khống chế chảy dài từ khóe mắt xuống. Nỗi căm hận ở trong đôi mắt Nhạc Trăn bị hơi nước mênh mang bao trùm lấy, mí mắt anh sưng đỏ, khiến cho khuôn mặt vốn lạnh băng có vẻ trở nên mềm mại hơn rất nhiều.

"Anh đang khóc đấy ư? Đúng là đáng yêu chết đi mất..." Nhạc Trăn nghe được gã đàn ông đó nói như vậy, anh giận đến toàn thân đều đang run lẩy bẩy, tên biến thái kia yêu muốn chết muốn sống dáng vẻ nước mắt lưng tròng của anh, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mí mắt anh, giọng nói chứa đầy sung sướng: "Nên đôi mắt anh sưng vậy là do khóc thật à? Tổng giám đốc Nhạc sao anh ngây thơ thế, chỉ cần tưởng tượng đến việc anh vì bị tôi phá trinh lồn mà vùi vào chăn khóc tới nỗi mù tạm thời, tôi hứng tới nỗi muốn nổ banh cặc luôn rồi này..."

Sự biến thái của tên này đã vượt qua khỏi khả năng tiếp thu của Nhạc Trăn, anh thà mình cứ vậy hôn mê ngất xỉu luôn cho rồi chứ không muốn tiếp tục dây dưa với gã nữa, nhưng anh không thể nói vì điều tra gã nên anh phải nhìn rất nhiều cây dương vật xấu xí rồi mới bị vậy, chỉ đành phải uất ức ngậm cục tức này vào bụng.

"Cút ngay! Đồ biến thái chết bầm!" Nhạc Trăn cắn răng mắng, dù cho trước mắt anh chỉ là một khoảng không đen đặc, còn bị tên đàn ông kia đè ở dưới thân, nhưng khí thế hung hãn đó không hề bị giảm sút mảy may.

Nhưng tên biến thái đó lại không bị sự hung hãn của anh dọa sợ, gã xoay mặt anh lại rồi nhanh chóng hôn lên đôi môi dày kia. Đầu lưỡi gã liếm láp cánh môi anh, muốn cạy khớp hàm anh ra, Nhạc Trăn mím chặt môi không chịu mở khớp hàm ra, thế là gã lại ở trên môi anh hết hôn rồi liếm, Nhạc Trăn thật sự không tài nào thở nổi nữa, anh hơi hơi hé miệng ra, đầu lưỡi gã ta thừa cơ chen vào, mạnh bạo chui vào trong khoang miệng anh mút liếm, đầu lưỡi xảo quyệt biến hóa rất nhiều góc độ, nước bọt của gã ta hòa trộn với nước bọt của anh.

Nhạc Trăn bị hôn đến hô hấp dồn dập, mãi một hồi lâu mới hồi phục tinh thần, anh không quan tâm mà cắn mạnh xuống, gã ta nhanh nhẹn rút đầu lưỡi ra, xui rủi chỉ có Nhạc Trăn vì anh không kịp cong lưỡi nên đầu lưỡi bị răng cạ tới chảy ra máu.

"Sao lại không cẩn thận thế chứ..." Tên đàn ông đó lại cúi người hôn anh, mềm nhẹ liếm láp đầu lưỡi Nhạc Trăn: "Thật là đáng thương..."

Nhạc Trăn tức giận đến đầu óc choáng váng, anh muốn chửi gã nhưng miệng lại bị môi gã chặn lại, không mắng cũng không chửi được, chỉ có thể phát ra vài tiếng rên rỉ dồn dập.

Tên đàn ông đó hôn anh thật lâu thật lâu, đầu lưỡi bị cuốn lấy điên cuồng mút liếm, khiến cho anh thở rất dồn dập, khóe miệng cũng chảy ra ít nước bọt. Nhạc Trăn bị hôn đến chịu không nổi, toàn thân khô nóng khó chịu, liên tục lắc đầu, muốn thoát khỏi nụ hôn quá mức dài lâu này.

Anh hoàn toàn không biết dáng vẻ nhíu chặt mày hai má phiếm hồng, mờ mịt mở to đôi mắt chứa đầy hơi nước bị yêu thương quá đà này có bao nhiêu mê người.

Đầu lưỡi gã luyến tiếc rời đi khoang miệng Nhạc Trăn, khi dứt ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc, đại não Nhạc Trăn bởi vì còn trong trạng thái thiếu oxi nên anh vẫn còn có chút ngơ ngác, phần thân dưới bỗng truyền tới cảm giác lạnh lẽo, lúc này anh mới ý thức được quần của mình đã không cánh mà bay, anh nhấc chân lên giận dữ đạp về phía gã đàn ông: "Cút ngay, đừng có chạm vào người tao! Con mẹ mày! Thằng cặn bã! Tên súc sinh heo chó không bằng!"

Gã đàn ông nắm lấy cổ chân trần trụi của anh, hơi hơi nâng lên, hôn lên trên mu bàn chân anh một cái: "Anh là người cứng miệng nhất mà tôi từng thấy đấy, đừng cậy mạnh nữa, lúc anh bị tôi đụ rõ ràng là thoải mái muốn chết, lồn anh nhịn lâu vậy rồi, lúc bú cặc tôi cũng bú không muốn nhả ra, nhưng sao anh không chịu mở lòng hưởng thụ khoái cảm vậy?"

Bây giờ Nhạc Trăn giận không thể cài bom lên người rồi kéo tên khốn này nổ tan xác chung với mình, anh giận quát: "Thoải mái mẹ mày! Đồ đồng tính ghê tởm! Tội phạm hiếp dâm! Cặn bã xã hội! Rác rưởi bị đào thải!"

"A~" Gã ta nhẹ nhàng cười nói: "No no no... Đồng tính là không có đụ lồn đàn bà đâu à nha..."

"Vậy mày cút đi tìm đàn bà mà đụ! Mày không có tiền thì để tao trả giùm mày luôn! Mày muốn đụ minh tinh cũng được, tao thay mày hẹn minh tinh! Được chưa!!"

"Anh hư quá nè..." Tên đàn ông đó mạnh mẽ tách hai cái đùi thon dài xinh đẹp của anh ra, duỗi tay đẩy đẩy cây dương vật rất có cảm giác tồn tại giữa hai chân Nhạc Trăn: "Sao Tổng giám đốc Nhạc có thể đuổi người đàn ông đầu tiên của mình tới chỗ người khác được vậy? Loại hình tôi thích là kiểu đậm chất đàn ông như Tổng giám đốc Nhạc đây..."

Sau đó gã lại nhìn chằm chằm vào âm hộ đầy đặn mềm mại của anh, nhẹ nhàng nói: "Nhưng mà tôi cảm thấy lồn của Tổng giám đốc Nhạc vẫn rất đẹp, đúng ra mà nói vậy thì chắc tôi là Bisexual rồi..."

Giọng điệu "à thì ra là thế" của gã giống như là được Nhạc Trăn chỉ dạy bài học đầu tiên về giới tính, khiến anh giận tới mức muốn hộc máu: "Con mẹ mày cái này là trọng điểm à?! Ai quan tâm mày là Bisexual hay Bi gì, mày mau cút xa tao ra!"

"Cục cưng à, tôi đã bảo là anh đừng có mãi tức giận như vậy nữa rồi mà..." Gã đàn ông đó nũng nịu nói: "Lúc anh tức giận thì bé bướm của anh cũng sẽ cùng nhau co rút, anh có biết không, bây giờ bướm anh hồng như là một nụ hoa sắp nở rộ vậy, đẹp quá đi mất..."

"Hahh... Hahh" Nhạc Trăn tức đến phải há to miệng để hô hấp, sau đó anh cảm giác được có một luồng khí nóng phà lên môi âm hộ mình, toàn thân Nhạc Trăn cứng đờ, anh cố che giấu sự run rẩy ở trong giọng nói mình: "Mày, mày dám...!"

"Tôi dám gì cơ?" Nhạc Trăn không nhìn thấy vẻ mặt của gã ta, chỉ nghe thấy tiếng nói cực kỳ ngây thơ của gã, nếu không phải anh cảm nhận được môi của gã ta chỉ cách lồn mình vài centimet, thì sợ là anh sẽ lầm tưởng rằng mình trách lầm gã.

Anh đau khổ lắc đầu, thật sự nói không nên lời câu "Đừng liếm lồn tao", chỉ vừa nghĩ tới thôi mà anh đã xấu hổ muốn chết luôn rồi.

Nhưng tên khốn kia lại thật sự muốn đẩy anh vào chỗ chết, gã bảo "Như ý anh thôi", sau đó ôm chầm mông Nhạc Trăn rồi vùi đầu mình vào háng anh, môi ngậm lấy hai mép lồn béo mập thèm khát bú liếm. Đầu lưỡi ấm áp mạnh bạo hút liếm khe lồn ướt át, lại thọc vào trong âm đạo điên cuồng mút liếm, chóp mũi cao thẳng vừa lúc chạm vào hột le bé xinh mạnh bạo chà xát với nó.

Nhạc Trăn sao có thể chịu nổi khoái cảm như vậy, lần trước là bởi vì vừa bắt đầu là đã đau đớn nên anh mới có thể chịu đựng được, nhưng lần này lại là ê ẩm tới độ khiến da đầu anh tê dại, anh đã mất hết sức lực để có thể tiếp tục chống tay lên bàn làm việc, nên anh chỉ có thể nằm nửa người lên bàn, hai chân xụi lơ đặt lên trên vai tên biến thái đó, cái mông vểnh của anh lơ lửng giữa lưng chừng, bị gã ta tách ra điên cuồng mút liếm.

Nhạc Trăn nhục nhã nhắm hai mắt lại, bóng tối dày đặc khiến cho cảm quan của anh càng thêm nhạy bén, anh đã cảm nhận được gã đàn ông đó đang mút liếm mép lồn anh, kéo ra hai bên, sau đó chen đầu lưỡi vào khe thịt múp thèm khát bú chùn chụt.

"Ưm..." Nhạc Trăn cắn chặt răng, trên khuôn mặt nam tính toàn là vẻ nhẫn nại.

Đầu lưỡi của gã ta nghiền nát điểm nhạy cảm của lỗ lồn, liếm tới mức lồn nhỏ liên tục ọc ra nước dâm nhớp nháp tanh ngọt, trong nhất thời ở văn phòng toàn là tiếng nước nhóp nhép, gã đàn ông thấy lồn anh chảy nước nhiều quá, thế là dứt khoát há to mồm ngậm lồn anh vào miệng mạnh mẽ liếm láp.

"A...!" Nhạc Trăn bị gã bú lồn tới độ vòng eo giật mạnh lên trên, sướng tới hai hàm răng cũng có cảm tưởng như run theo nhịp run của lồn non, lồn anh giật giật, phun ra càng nhiều nước dâm hơn, gần như muốn nhuộm ướt nửa khuôn mặt của tên đàn ông.

"Ư... Mẹ nó, đĩ quá..." Gã ta vừa hôn hít cái lồn nhèm nhẹp nước của Nhạc Trăn vừa đùa giỡn anh: "Tổng giám đốc Nhạc à... Cảm giác bị đàn ông bú lồn ra sao nè, hửm? Sướng lắm đúng hay không...?"

"Không..." Nhạc Trăn bị y vét máng tới toàn thân mềm nhũn, chật vật chảy ra nước mắt sinh lý.

Gã đàn ông nghe thế hừ lạnh một tiếng, như là không hài lòng với câu trả lời mạnh miệng của anh, đầu lưỡi gã liếm thật mạnh lên vách trong yêu kiều, cái lồn của Nhạc Trăn quả thật là đĩ hết chỗ nói, điểm nứng bên trong âm đạo anh quá nhiều, bị đầu lưỡi ăn hiếp như vậy nên chẳng mất bao lâu vách thịt trong âm đạo cũng chầm chậm mấp máy, mông anh cũng theo đó run rẩy như điên. Gã đàn ông biết anh sướng điên luôn rồi, thế là càng thêm dùng sức tách lồn anh ra, đầu lưỡi liên tục hiếp bức vách thịt non mềm.

Nhạc Trăn chỉ cảm thấy lồn mình như đang bị hàng trăm hàng ngàn con kiến thay nhau gặm cắn, vừa ngứa vừa khó chịu, vòng eo anh càng ngày càng hạ thấp xuống, hệt như là đang ngồi ở trên mặt gã ta, lồn non ướt áp múp rụp dính sát với đôi môi của gã, quả thực là dâm đãng không thôi, khiến đầu lưỡi của gã ta càng chui sâu vào lồn anh hơn.

Thứ nước thơm ngon do âm hộ chảy ra thật sự quá nhiều, đến nỗi ngay cả miệng gã đàn ông dưới háng anh cũng không uống hết kịp, rớt ở trên mặt phát ra tiếng phụt phụt rất nhỏ, kích thích thần kinh vốn dĩ đã nhạy cảm của Nhạc Trăn, rốt cuộc anh đã bị liếm tới không tài nào chịu nổi, gần như muốn mất đi ý thức trong bể dục sâu hun hút này.

"A..." Nhạc Trăn khẽ rên rỉ một tiếng, môi lồn co giật rồi phun ra từng đợt chất lỏng trong trẻo, đầu óc anh cũng trở nên trống rỗng.

"Tôi bị sao thế...?" Hàng lông mi bị nước mắt tẩm ướt của anh khẽ khàng run rẩy, mơ mơ hồ hồ tiếp tục khóc: "Tôi đi tè à...?"

Gã đàn ông nghe lời nói ngây thơ của anh, thở dài một hơi, nhẹ hôn lên bé bướm xinh xắn vẫn đang trong cơn sướng, nói: "Bởi vì anh sướng quá nên lên đỉnh đó..."

Khuôn mặt vốn lạnh lùng của Nhạc Trăn giờ chứa đầy tình dục say lòng người: "Lên đỉnh...?"

Gã ta nhìn anh, cặc gã đã nứng đến độ muốn bể banh nóc luôn rồi, gã ôm mông anh, đút đầu lưỡi vào vừa bú vừa liếm, Nhạc Trăn hoàn toàn không có thời gian phản ứng, đã bị gã ta đưa lên đỉnh hết lần này tới lần khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro