Câu chuyện thứ 2: Chương 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Câu chuyện thứ 2: Bạo quân của tập đoàn.

Chương 6: Lồn đĩ bị địt lỏng, Tổng giám đốc bị đụ tới vừa khóc vừa mắng, cuối cùng vẫn trợn trắng mắt ngất xỉu luôn.

Trong văn phòng thuộc về Tổng giám đốc, Nhạc Trăn bị lột trần như nhộng, thân hình xinh đẹp cơ bắp cân đối, làn da bóng loáng mềm mại, khuôn mặt vốn luôn lạnh nhạt giờ phủ đầy sắc hồng rực, toàn thân cũng bao trùm một lớp mồ hôi mỏng, hiện lên vẻ đẹp vô cùng hoang dã, cơ ngực của anh so sánh với cơ bắp bình thường thì có vẻ càng thêm mềm mại đầy đặn tới mức không thể tưởng được, quầng vú anh dần dần nhô cao lên, núm vú yêu kiều màu hồng nhạt không hề đồng bộ với bề ngoài lạnh lùng của Nhạc Trăn, cực kỳ xinh xắn đáng yêu, vì thế đã tăng lên độ gợi cảm của anh.

Hai cái chân thon dài xinh đẹp bị tách ra hai bên, khuôn mặt điển trai phiếm sắc đỏ ửng, hàng lông mi dày cong vút cũng vô lực run rẩy, hơi thở ướt nóng và cơn sướng được bú liếm từ âm hộ truyền tới đại não, khiến anh cảm thấy cực kỳ xấu hổ, không khỏi phát ra vài tiếng ừ hử nho nhỏ.

Vẻ yếu ớt này của Nhạc Trăn khiến cho gã đàn ông kia càng thêm muốn bắt nạt anh nhiều hơn, gã đứng dậy vươn tay bóp lấy cặp ngực đầy đặn của anh, mạnh bạo xoa bóp. Hai bàn tay của gã bận bịu nắm lấy núm vú anh xoay tròn, rồi lại ép hai vú anh vào nhau, thịt vú mềm mại tràn ra từ kẽ ngón tay gã, bởi vì gã bóp mạnh quá cho nên khiến Nhạc Trăn tìm được một chút thanh tỉnh từ trong giấc mộng hoang đường này.

Tuy anh không nhìn thấy gì, nhưng cảm giác từ ngực truyền đến lại quá rõ, có trong chớp mắt Nhạc Trăn tưởng như toàn thân anh đã nổi đầy da gà, anh gồng người liên tục giãy giụa: "Cút ngay...! Súc sinh...! Đừng có đụng vào người tao...!"

Gã đàn ông đứng giữa hai chân anh, đè lưng anh tì lên trên bàn làm việc, gã chẳng thèm để tâm đến sự phản kháng của anh, bàn tay như là bị dính keo chặt sát với ngực Nhạc Trăn, dành hết 100% công lực vào việc vuốt ve xoa nắn vú anh, bộ ngực đầy đặn rồi lại mềm mại ấy liên tục rung lắc, tạo nên từng đợt sóng thịt màu mật.

"Ưm... Dừng tay...! Con mẹ mày...!!" Tư thế nửa nằm này của Nhạc Trăn làm cho anh giãy giụa rất khó khăn, chỉ có thể bị gã đè ở dưới thân, cẳng chân anh quẫy đạp loạn xạ, mông cũng vặn vẹo theo, vừa lúc đưa cái lồn non ướt đẫm tới giữa háng gã đàn ông.

Khe lồn lúc đóng lúc mở, gã ta hẩy dương vật nương theo động tác của anh chà mạnh vào âm hộ ướt nóng, gã thoải mái than thở: "Tổng giám đốc Nhạc à, cái lồn của anh đang bú cặc tôi đây nè..."

Nhạc Trăn tức tới muốn chết muốn sống, bởi vì giận dữ nên toàn thân anh không nhịn được run rẩy, mép lồn đầy đặn theo đó cũng liên tục vỗ về đầu cặc dữ tợn, gã ta cười khẽ: "Anh xem, mới vừa nói bú cặc một cái là lồn anh vui cỡ nào này, đừng vội đừng vội, tôi thương anh ngay đây..."

Hai mảnh thịt mông bị tách ra một cách mạnh bạo, đầu cặc để ngay lên trên miệng lồn đã bị liếm ướt mềm của anh, cái lồn non hồng hào bị con cặc nóng hầm hập làm cho bỏng, cặp vú đầy đặn mướt mát cũng bị gã ta chộp ở trong tay, yêu kiều run rẩy, toàn thân Nhạc Trăn đã run như điên luôn rồi: "Không... Không cho đút vào...!!"

Gã biến thái đó thấy vẻ ngoài mạnh trong yếu này của anh quá sức đáng yêu, gã cúi đầu hôn một cái "chụt" lên trên môi anh, dương vật quá khổ kia không chút dừng lại đâm thẳng sâu vào bên trong thân thể Nhạc Trăn, chẳng mấy chốc mà độ ấm nóng bỏng ấy đã lan tràn vào chiếm trọn bên trong bụng anh.

"Ưm... A a..." Con ngươi Nhạc Trăn co chặt, nước mắt không thể khống chế mà lại ứa ra.

Âm đạo đã bị môi lưỡi khai thác hoàn toàn nên rất nhẹ nhàng tiếp nhận vật lạ xâm nhập, không hề có chút đau đớn nào, ngược lại lại nổi lên một cơn ngứa ngáy khó tả, giống như là muốn được đối xử càng thô bạo vậy, âm đạo chặt chẽ ướt nóng liên tục liếm mút dương vật đàn ông không muốn rời xa.

Sắc đỏ ửng trên mặt Nhạc Trăn đã giảm đi rất nhiều, gân xanh trên thái dương của anh giần giật, ngón tay cũng bấu chặt lên mặt bàn cào loạn xạ. Anh không thể chấp nhận việc thân thể mình sẽ thấy sướng khi làm tình với một tên đàn ông, một gã tội phạm cưỡng hiếp xa lạ xấu xí, Nhạc Trăn anh đây lại bị một gã ghê tởm như vậy dùng dương vật tởm lợm đâm vào âm hộ, toàn thân anh cũng bị gã sờ soạng hết, cơ ngực cũng bị gã xoa nắn thành vú, nỗi nhục nhã và xấu hổ này khiến Nhạc Trăn choáng cả đầu, bên tai anh vang lên từng tiếng va chạm bén nhọn gần như muốn nổ tung màng nhĩ, nhắc nhở Nhạc Trăn rằng danh dự và uy nghiêm của anh đang bị cây dương vật của gã phá tan thành mảnh nhỏ.

"Tô Tần!" Nhạc Trăn chật vật chảy nước mắt, cắn răng quát: "Tao chắc chắn sẽ giết mày!"

"Tô Tần? Là người mà anh thích hả?" Gã ta vừa đụ vào điểm nứng của anh, vừa tò mò hỏi.

Nhạc Trăn bị gã địt tới nỗi thở không ra hơi, âm đạo ướt mềm nhiệt tình ngậm mút dương vật to béo, anh giận dữ ngẩng đầu: "Thích... Thích đầu cha mày..."

"Nếu anh đã không thích thì đừng gọi tên gã đàn ông khác trong khi bị tôi đụ ná thở vậy chứ..."

Gã ta thở hổn hển nói sau đó lại đâm dương vật vào sâu bên trong, đến khi nguyên cây chôn sâu trong cái động ấm áp của Nhạc Trăn mới dừng lại, môi âm hộ dính sát với hai hòn bi, gã sướng tới độ thở hắt ra một hơi, nhìn chằm chằm vào nơi kết hợp của hai người, nói: "Cục cưng à, anh đúng là giỏi quá đi mất... Anh "ăn" hết luôn rồi này... Anh có cảm nhận được không? Cặc tôi đang hiếp tử cung của anh đấy..."

Nhạc Trăn cảm giác được bên trong vách âm đạo mình đang bị cây gậy của gã hung mãnh chà xát, mỗi lần gã đàn ông đó đút cặc vào đều rất sâu, giống như là muốn địt thủng người anh luôn vậy, thần trí của anh ở trong sự va chạm điên cuồng như vậy đã bị đụ nát, anh mơ màng nghĩ chẳng lẽ người này không phải là Tô Tần thật à? Sau đó thì anh đã không có cách nào tự hỏi được nữa.

Đầu cặc to béo hung ác đâm mở cổ tử cung anh, cán cặc nổi đầy gân xanh nặng nề cọ xát âm đạo ướt át mềm mại, đụ tới độ toàn bộ âm hộ càng ngày càng ướt, giống như là một cái suối phun, òng ọc phun nước sốt ngọt ngào ra ngoài.

Thân thể Nhạc Trăn ngày càng mềm mại, mũi chân cũng co chặt, từ trong cổ họng phát ra tiếng thét chói tai.

"A... Hahh... Đầy quá... Mau rút ra đi..." Tiếng rên rỉ của Nhạc Trăn bị từng cú đụ địt mãnh liệt đập tan thành từng mảnh nhỏ, hai tròng mắt anh đã đong đầy nước mắt uất ức, khoé mắt ửng đỏ, đôi mắt của gã đàn ông bỗng chốc tối sầm lại, dương vật đang chôn ở trong người anh bỗng giật mạnh, lại to thêm chút nữa.

"A... Súc sinh..." Nhạc Trăn muốn xốc lại khí thế chửi ầm lên, nhưng mở miệng ra lại là mềm mại tới độ giống như đang làm nũng vậy.

Gã ta bị tiếng rên rỉ của anh trêu chọc đến trái tim nhảy bịch bịch liên hồi, gã đè mông anh lại, tốc độ đưa đẩy hông càng lúc càng nhanh, 2 hòn dái đánh bịch bịch lên trên mông anh, chẳng mất bao lâu đã đánh ra một mảnh da thịt đỏ ửng bị nước lồn nhiễm ướt, hệt như một quả đào ngon ngọt đầy nước.

Dù cho anh có kháng cự cỡ nào, nhưng vẫn bị gã đàn ông đó thao tác dục vọng của mình một cách dễ dàng, Nhạc Trăn dần dần miệng khô lưỡi khô, đầu óc trở nên trống rỗng, thân thể không thể khống chế mà đón ý nói hùa động tác đụ địt của gã, dương vật và âm hộ của anh cùng lên đỉnh một lúc.

"Hahh... Hahh..." Nhạc Trăn thở dốc từng đợt, thất thần nằm ở dưới thân gã đàn ông, trong miệng liên tục lẩm bẩm: "Mày cút ngay..."

Gã ta lại nhéo núm vú anh, vùi đầu cắn mút cổ anh, mạnh bạo liếm láp: "Vừa sướng xong là đã trở mặt không nhận người rồi, tôi còn chưa kịp bắn nữa mà..."

Từng cú va chạm mãnh liệt lại lần nữa đánh úp lại, Nhạc Trăn khó có thể tin mà bắt đầu run rẩy: "Không... A a a... Đừng mà..."

Gã ta mắt điếc tai ngơ, mãi tới khi đụ anh lên đỉnh lần nữa mới từ trên bàn làm việc ôm anh lên, thân thể Nhạc Trăn đã hoàn toàn mềm nhũn, lúc bị đóng đinh ở trên dương vật anh chỉ hơi giãy giụa một chút là đã ngoan ngoãn vắt hai chân lên eo gã.

Gã ta ôm anh đi đi lại lại trong văn phòng, vừa đi vừa đụ, tư thế này khiến cho dương vật đâm vào rất sâu, Nhạc Trăn không chịu nổi mà hơi ngưỡng cổ ra sau, hầu kết nhúc nhích lên xuống, nước dâm nhão nhoẹt chảy ra từ nơi giao hợp của hai người, ướt cả sàn nhà.

Nhạc Trăn cảm thấy nước mắt của mình đã khô ráo luôn rồi, cổ họng cũng trở nên khàn đặc, nhưng động tác đụ địt của gã đàn ông trên người anh lại không hề dừng lại, anh nức nở nói không muốn, nhưng lại chỉ khiến cho dương vật bên trong người mình càng thêm phình to, rõ ràng đã bắn trong bụng của anh rồi, nhưng vẫn có thể cương lên ngay tắp lự, đè anh ra đụ như thỏ tiếp.

Chuyện về sau thì không cần nói cũng biết, bởi vì bị đụ quá nhiều nên Nhạc Trăn không chỉ không có sức lực phản kháng, ngay cả ý chí phản kháng cũng đã bị mài mòn. Gã ta ngồi lên trên chiếc ghế tượng trưng cho địa vị ở công ty của Nhạc Trăn, còn anh thì bị gã ôm vào trong ngực, Nhạc Trăn theo phản xạ tách hai mép lồn đã bị địt tới chín rục ra, cứ như vậy chủ động ăn dương vật của đàn ông vào, lỗ lồn đã bị đụ tới dễ bảo vô cùng, lấy lòng nhẹ nhàng mát xa cặc bự, căng chân tràn đầy sức bật của cơ bắp mỏi mệch vắt vẻo ở hai bên đầu gối gã đàn ông kia, bị đụ tới nỗi liên tục đong đưa.

Ở trong thang máy thì gã ta chỉ đụ có một lần, nhưng lúc này lại giống như là muốn ăn thua đủ vậy, gã ôm Nhạc Trăn ở trong ngực đụ một lần, còn ôm anh đi tới cửa sổ đụ tiếp lần nữa, pha lê lạnh lẽo khiến cho cặp vú đầy đặn của anh bị đè bẹp, hột le yêu kiều cũng ở trong từng lần va chạm chà xát thật mạnh với pha lê, Nhạc Trăn vừa sướng vừa đau, vẻ mặt vì thế cũng trở nên vặn vẹo, lồn đĩ run rẩy không ngừng, lại phọt ra một đống nước lồn nữa.

Ký ức cuối cùng Nhạc Trăn nhớ là bụng mình chứa đầy tinh dịch, trong lồn thì ngậm cặc, bị gã đàn ông đó ôm lấy hôn nồng nhiệt.

Lúc tỉnh lại, toàn thân Nhạc Trăn sạch sẽ thoải mái nằm trên giường bệnh, hai mắt đã có thể nhìn rõ được, chỉ là mí mắt vẫn còn sưng.

Anh nghi ngờ nhìn xung quanh, trần nhà màu trắng của bệnh viện lọt vào tròng mắt anh, anh vô thức hừ nhẹ một tiếng.

Chầm chậm, những ký ức bị chịch tới liên tục lên đỉnh hiện lên trong đầu anh, Nhạc Trăn tức giận tới độ đấm mạnh nắm tay xuống giường một cái.

Nghe được tiếng động, một bác sĩ mái tóc hoa râm kéo ra bức màn: "Tỉnh rồi à?"

"Tôi..." Nhạc Trăn vừa mở miệng đã phát hiện giọng mình khàn đặc, vì thế câm miệng không nói nữa.

"Tỉnh là được rồi, người trẻ tuổi à, dù có làm việc thì cũng đừng liều mạng như vậy chứ. Nếu mệt thì phải nghỉ ngơi, đến lúc mệt tới té xỉu mới chịu chạy chữa, lần này là do nhiễm trùng với mệt mỏi nên mới dẫn tới mù tạm thời, lần sau mà mù thật thì đừng có than trời trách đất. Càng nói càng bực, nếu không thoải mái thì lập tức tới bệnh viện ngay mới phải chứ, khóc thì được cái gì, cậu xem xem đôi mắt cậu sưng thành thế này rồi, muốn tiêu sưng thì phải mất vài ngày nữa, haiz, thật tình, cậu nhìn gương mặt này của cậu thử mà xem..."

"Bác sĩ..." Nhạc Trăn cau mày cắt đứt lời lải nhải của bác sĩ, miễn cường đứng dậy hỏi: "Ai đã đưa tôi tới viện thế?"

"Thì bạn của cậu chứ ai..."

"Gã ta bảo gã là bạn tôi?" Nhạc Trăn vội hỏi: "Ngoại hình gã ta trông như thế nào? Gã có để lại tên không?"

Bác sĩ nhìn anh một cách kỳ quái: "Chẳng lẽ bạn của cậu mà cậu không quen à?"

"Do tôi tăng ca nên mới mệt mỏi té xỉu, vừa tỉnh là đã ở bệnh viện rồi, nên tôi muốn biết người tốt nào đã đưa tôi tới ấy mà..." Nhạc Trăn vẻ mặt chân thành, không chút chột dạ nói.

Bác sĩ nghe vậy, thế là miêu tả người đã đưa anh tới đây, tổng kết lại là rất cao, rất đẹp trai, rất lễ phép.

Đệt! Nhạc Trăn thầm mắng ở trong lòng, bộ không phải là một gã đàn ông to con rất xấu xí rất biến thái à?

Anh không tin là mình không tóm được tên tội phạm hiếp dâm này! Nhạc Trăn ngồi ở trên giường bệnh vừa thở hổn hển, vừa tưởng tượng ra dáng vẻ của gã ta, kết quả nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu lại toàn là một cây dương vật to béo dữ tợn, núm vú và hột le bỗng trở nên đau xót, khiến anh tức giận đến mức muốn ngất xỉu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro