Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ hai đến, Kiều Ngự đem sách giáo khoa đã đánh dấu xong trọng điểm giao cho Tống Thiên Vũ.

Tống Thiên Vũ vậy mà thật sự đem tóc nhuộm về lại màu đen.

Kiều Ngự có cảm giác cực kỳ vui mừng, ánh mắt nhìn về phía Tống Thiên Vũ mang theo chút từ ái, giống như ánh mắt mà gà mẹ nhìn gà con vậy.

Nhìn đến mức tóc gáy của Tống Thiên Vũ dựng hết cả lên, "Ánh mắt đó của cậu là sao chứ."

Tâm trạng của Kiều Ngự xem như không tệ, cậu không trả lời vấn đề này, ngược lại dặn dò một câu: "Nghiêm túc một chút, buổi tối tôi sẽ kiểm tra cậu đó."

Tống Thiên Vũ biểu hiện không phục.

"Tôi phải bỏ ra mấy buổi tối mới sửa sang lại được như vậy đó." Kiều Ngự nói.

Trên thực tế thì chỉ cần có một buổi tối.

"Hiện tại như vậy là đã ngộp chết rồi."

Trên thực tế, hắn đợi lát nữa sẽ giả bộ ngủ, cúi đầu xuống gầm bàn chơi điện thoại.

"Đừng để tôi làm chuyện vô ích, tôi sẽ rất khó chịu đó."

Ánh mắt Kiều Ngự nhìn về phía hắn, bao hàm một chút mong đợi.

Tống Thiên Vũ đối mặt với tầm mắt của hắn, trái tim đột nhiên đập nhanh mấy nhịp.

Bởi vì trong nhà có tiền, xung quanh hắn chưa bao giờ thiếu những thành phần a dua nịnh hót. Như con người khi uống nước, ấm lạnh tự mình biết. Hắn thật ra rất rõ ràng, nhiều người đối với hắn cùng lắm chỉ là hư tình giả ý*.

(*hư tình giả ý: giả dối, không có ý tốt)

Mà Kiều Ngự lại không phải loại người như vậy.

Hắn bình thường vung tiền như rác, nhưng trong ánh mắt Kiều Ngự không có đố kị cũng không có lấy lòng.

Một chiếc xe nhà hắn lái đã có giá bốn triệu nhân dân tệ, Kiều Ngự cũng sẽ không tâng bốc hắn hay giả vờ cẩn trọng từng li từng tí một.

Thậm chí Tống Thiên Vũ còn không cảm thấy Kiều Ngự có yêu cầu gì đối với hắn.

Giống như cậu nhìn hắn vừa mắt, cho nên cậu mới vì vậy mà tiện thể đem hắn dung nhập vào phạm vi thế lực của mình.

Cha hắn tốt nghiệp trung học liền ra ngoài bốc gạch, tuy rằng sau đó vẫn có bằng thạc sĩ của IBM, nhưng vẫn luôn hối hận rằng mình không thể học đại học.

Kiều Ngự là thật sự hi vọng hắn có thể cố gắng học tập, sau này sẽ không như cha hắn vậy.

Tống Thiên Vũ liếc nhìn quyển sách to bằng lòng bàn tay, chậm rãi nhận lấy, hết sức trịnh trọng nhìn cậu rồi nói: "Cảm ơn."

Ngoan quá.

Nụ cười mỉm trên mặt Kiều Ngự chợt lóe, nhưng rất nhanh liền biến mất. Chỉ còn sót lại chút ý cười nho nhỏ, lại như mặt nước đang gợn sóng, sâu sâu dập dờn ẩn trong đáy mắt.

Kiều Ngự thu lại tâm tình, sau đó về lại chỗ ngồi của mình.

Buổi học đầu tiên của sáng thứ hai hôm nào cũng là tiết sinh hoạt, hiệu trưởng trường sẽ tổng kết công tác nhà trường rồi phát lên đài phát thanh. Theo lý thuyết, trong tình huống bình thường thì giáo viên chủ nhiệm đều đứng lớp, chẳng qua hôm nay Trương Văn Quân giống như có việc, cũng không có trong lớp.

Uỷ viên kỷ luật là bạn thân của La Tiếu Tiếu, mối quan hệ với Kiều Ngự cũng xem như tạm được. Nên đối với hành vi cúi đầu chơi điện thoại của Kiều Ngự là mở một mắt nhắm một mắt—— dù sao thì phần trăm cả lớp nghịch điện thoại phải có ít nhất 80% à nha.

Kiều Ngự lướt điện thoại di động, bởi vì ngày hôm qua cậu đã suy nghĩ rất lâu, rốt cục nghĩ ra một công việc bán thời gian chẳng những được hệ thống cho phép, mà còn có thể kiếm tiền nhanh chóng.

Kiếm tiền là vì cậu muốn thuê phòng để Kiều Nguyệt dọn ra ngoài, đồng thời có thể mời người đến chăm sóc bà.

Kiếm tiền là vì cậu muốn nhanh chóng tìm được người thu thập một nhà Kiều Hải Phong.

Nói tóm lại, tiền thật sự rất quan trọng.

Thiên Hải là một thành phố lớn, trong phạm vi toàn quốc thì chỉ có thủ đô Yến Kinh là có thể cạnh tranh cao thấp. Nơi này hiển nhiên sẽ không thiếu kỳ ngộ.

Bây giờ là năm 2013. Một số phương pháp kiếm tiền mà Kiều Ngự biết được bao gồm mua cổ phiếu của nhà máy rượu, tạo một trò chơi tên là "Vinh quang XX" rồi tích trữ trước số phiên bản trò chơi, mua một nghìn đôi giày thể thao nhãn hiệu XX, .v.v.., giá của chúng rồi sẽ tăng hàng chục lần trong tương lai, sau đó cậu lại bán hết chúng đi. Thậm chí còn có thể đạo lại một số loại điện thoại di động hiệu 8848 và bình trà nhỏ.

Mà những thứ này cũng không phải là điều Kiều Ngự muốn.

Kiều Ngự còn nhớ năm đó sau khi cậu vào làm ở công ty của gia đình, nhiệm vụ đầu tiên cậu nhận được chính là mua lại một nền tảng khóa học trực tuyến tên là MK.

Vốn đây chỉ là một đề án khởi nghiệp của sinh viên, nhưng năm năm sau lại đạt được vốn tài chính ở mức 70 triệu.

Người sáng lập nền tảng sau đó sớm nổi lên trong giới vì sự liều lĩnh của mình, trước đó truyền thông Thiên Sang và một số công ty lớn đã nhiều lần tung cành ô-liu nhưng không có một công ty nào thành công cả.

Tất cả mọi người đều chờ xem chuyện cười của Kiều Ngự, tuy nhiên đợi mãi lại đợi đến tận khi Kiều Ngự thành công, ngược lại là bọn họ biến thành trò cười.

Cho dù là Kiều Ngự của mấy năm sau nhìn vào, cũng không thể nào đối với nền tảng mình thu mua lúc trước xoi mói ra được.

Tất cả những thứ này đều không tránh khỏi có liên quan đến người sáng lập Cố Vân Tranh, vì thế nên ngay sau đó, Cố Vân Tranh đã trở thành thư ký đầu tiên của cậu.

Công việc bán thời gian mà Kiều Ngự nghĩ đến bây giờ chính là trở thành một giảng viên trực tuyến.

Các khóa học trực tuyến đều có thể ghi lại vào cuối tuần, thời gian tự do linh hoạt, mức lương hậu hĩnh. Hơn nữa còn có thể căn cứ vào tiến độ của bản thân mà ôn tập.

Kiều Ngự đã từng tìm hiểu cặn kẽ về phương thức trả lương của nền tảng MK, các giảng viên trực tuyến không chỉ có lương căn bản mà còn có một phần được chia từ nền tảng. Ngoài ra, còn có một hệ thống hợp đồng. Ở các thế hệ sau, các giảng viên đạt huy chương vàng của nền tảng sẽ có mức lương cơ bản là 16.000 mỗi tháng.

Nền tảng trực tuyến cũng có lợi cho cậu trong việc tích lũy sự nổi tiếng, để có thể nhanh chóng mở khóa hệ thống phiên bản 3.0... Nếu không, với tốc độ một ngày một hai điểm của hiện tại, còn không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể đạt được 1000.

Sau khi hoàn thành tích hợp trọng văn, xếp hạng toàn trường của cậu đã tăng lên đến vị trí số 1.

Trong vòng một tuần rưỡi, từ vị trí chót bảng của lớp bảy lên đến vị trí số 1 toàn trường.

Nhìn qua khó mà tin nổi, nhưng cũng không phải không thể lý giải.

Cậu có một hệ thống giải thích miễn phí những điểm quan trọng và khó khăn vì cậu, có những nỗ lực kiên trì bền bỉ và năng lực học tập mạnh hơn gấp mấy lần so với đời trước.

Hơn nữa hiện tại mới chỉ vừa khai giảng. Kiến thức của mọi người còn chưa có cao mấy. Do đó, việc xảy ra bước ngoặt tiến bộ cũng đặc biệt đơn giản.

Nếu để cho Kiều Ngự sống lại hồi cậu còn học lớp 12, có thể cậu phải mất cả một học kỳ mới có thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao cho.

Hiện tại tuy rằng vẫn chưa có kỳ thi nào, nhưng học tập ở trường học đã không còn là nhiệm vụ trọng điểm mà Kiều Ngự cần hoàn thành nữa rồi.

Nếu Kiều Ngự nhớ không lầm, năm ngoái Cố Vân Tranh đã tốt nghiệp đại học, còn đồng thời tạo ra nền tảng khóa học trực tuyến MK, bây giờ có lẽ anh ta đang cố gắng hết sức tìm giáo viên và quảng bá nền tảng.

Đúng như dự đoán, Kiều Ngự tìm kiếm một lúc liền từ một góc nhỏ nhìn thấy một trang quảng cáo nhỏ, ghi là "Các khóa học trực tuyến MK đang chiêu mộ giảng viên".

Kiều Ngự lấy ra một quyển sổ nhỏ và một cây bút rồi viết lại địa chỉ. Suy nghĩ một chút, liền viết thêm một vài phương thức liên lạc được cung cấp phía trên.

Có khả năng Cố Vân Tranh bởi vì mới vừa gây dựng sự nghiệp, thuê không nổi người. Cho nên phương thức liên lạc được cung cấp trên đây, dĩ nhiên là số điện thoại của chính anh ấy.

Chậc chậc chậc, vừa nghĩ tới thư ký nghiêm túc thận trọng của mình cũng có một mặt xấu hổ như vậy, Kiều Ngự không hiểu sao lại cảm thấy rất là vui vẻ.

*

Cố Vân Tranh hiện tại chính là hối hận, vô cùng hối hận.

Một năm trước, anh mới vừa tốt nghiệp Đại học Thiên Hải ra liền tràn đầy phấn khởi bắt đầu kế hoạch gây dựng sự nghiệp đầu tiên của mình. Đồng thời dựa tài ăn nói xuất sắc, dùng thành tích người đứng đầu trong Giải thưởng Sáng tạo và Khởi nghiệp của một sinh viên Đại học, lấy được 100 ngàn đầu tư của tập đoàn Giang Ninh.

Khi đó anh cỡ nào sáng sủa, mộng tưởng cỡ nào đẹp đẽ?

Vậy mà giờ đây, các bạn học của anh đều đang trải qua một cuộc sống công sở 9h đi 5h về, kế hoạch gây dựng sự nghiệp của anh lại liên tục bị đả kích, bây giờ đã sắp đến bờ vực thất bại.

Trình độ giáo viên không đủ, nền tảng ngoại tuyến không người quan tâm, tương tác trực tuyến lác đác không có bao nhiêu. Muốn quảng cáo, nhưng lại không có tiền mua quảng cáo, chỉ có thể thuê mấy thuỷ quân đi tieba mỗi ngày đăng bài, sau đó cứ như vậy chờ bị quản trị viên kéo đen...

"Nếu thực sự không được, liền đem MK bán cho tập đoàn Giang Ninh đi, sau đó về nhà nuôi heo."

Cố Vân Tranh thở dài trước lưu lượng truy cập trên nền tảng của ngày hôm nay.

Ngay lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên một tiếng.

Cố Vân Tranh cần lên xem qua, phát hiện là một lời mời thêm bạn tốt trên WeChat.

Đối tượng thêm bạn tốt này, ảnh đại diện là hình nền cơ bản của hệ thống mới, nick name có tên là "AN", ghi chú bạn tốt đề "Tôi có vài điều muốn nói, liên quan tới nền tảng MK."

Cố Vân Tranh nhất thời sững sờ, anh ta tuy rằng mới tốt nghiệp đại học, cũng đã có một năm làm dự án, tiếp xúc qua không ít người, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết cái người có nick name là AN này có lai lịch gì.

Cố Vân Tranh lựa chọn thông qua.

AN: Tập đoàn Giang Ninh, công ty con của khoa học kỹ thuật Thiên Sang, đang có kế hoạch thu mua nền tảng khóa học trực tuyến MK của anh. Đúng không?

Con ngươi của Cố Vân Tranh nhất thời chấn động.

Đây là hạng mục dự án mà giám đốc khoa học kỹ thuật Thiên Sang có nói qua, anh ta chỉ cười ha hả ứng phó cho qua chuyện. Dù sao đây cũng là tâm huyết của mình, mặc dù bởi vì nó mà thiếu nợ rất nhiều, Cố Vân Tranh cũng không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy.

Quan trọng nhất là, đánh giá nội bộ của khoa học kỹ thuật Thiên Sang về khóa học trực tuyến MK chỉ ở cấp D, và họ cũng chỉ đưa ra 150 ngàn nhân dân tệ. Miễn cưỡng đủ cho anh ta trả hết nợ ngân hàng, nhưng nếu anh ta bán nó đi, một năm tâm huyết liền trôi theo nước, làm sao Cố Vân Tranh có thể cam tâm?

Câu hỏi Cố Vân Tranh hỏi Kiều Ngự cũng nằm trong dự đoán của cậu.

Vân Tranh: Cậu là ai?

Phải biết rằng, mặc dù vấn đề nhỏ, số tiền cũng không nhiều, thế nhưng nó cũng được coi như là bí mật thương mại.

Nếu Kiều Ngự đã quyết định mạnh mẽ tiến quân, vậy thì cậu sẽ phải tinh tướng đến cùng.

AN: Anh không cần hỏi tôi là ai, tôi chỉ có chút thù cũ với tập đoàn Giang Ninh thôi.

—— nói đến sau này, cậu và tập đoàn Giang Ninh xác thực phát sinh không ít tranh chấp thương mại.

Sau đó, Cố Vân Tranh nhìn thấy "AN" lạch cạch ném qua một cái văn kiện PDF. Đối phương đưa ra một phân tích toàn diện về khóa học trực tuyến MK, thậm chí còn có các đề xuất phát triển trong vài năm tới.

Cố Vân Tranh càng xem càng mê muội.

Ví dụ, AN nói rằng định vị các khóa học trực tuyến của anh ta có vấn đề, hiện tại anh ta không nên nghĩ đến việc xây dựng nền tảng khóa học trực tuyến chuyên nghiệp trên internet toàn quốc gia, mà phải nhắm mục tiêu vào nhóm phụ huynh ở thành phố Thiên Hải trước, bọn họ mới là người cần vì không muốn con cái họ thua người khác ở vạch xuất phát.

Việc mở rộng quảng bá nền tảng khóa học trực tuyến đòi hỏi phải có sự cạnh tranh. Tạo tâm lý lo lắng cho các bậc cha mẹ, khiến cho bọn họ cảm thấy con mình sẽ bị tụt hậu so với con nhà người ta, trong khi cả hai đều là học ở nhà.

Mới bắt đầu còn có thể dùng biểu ngữ miễn phí để hấp dẫn mọi người, chờ hiệu quả vòng thứ nhất ra tới, lại cẩn thận thu hoạch đến cùng.

Lại ví như, AN nói, đối với giảng viên phải tiến hành đóng gói và xếp hạng, đồng thời thông qua Đại học Thiên Hải, dùng cái giá thấp hơn, đổi lấy các video thi đua trước đây của trường chuyên trung học Thiên Hải (trung học cơ sở số 3). Khởi động hình thức bình luận trực tuyến để tăng cường độ gắn bó của người sử dụng, còn có thể định kỳ tổ chức các hoạt động để khuyến khích người dùng tham gia dưới hình thức chia sẻ lợi nhuận, đây sẽ trở thành điểm tăng trưởng doanh thu mới.

Nếu có thể dùng một câu nói để hình dung tâm trạng của Cố Vân Tranh hiện tại thì đó chính là "Như nghe được tiếng nhạc tiên, tai tạm nghe rõ ràng"(1).

AN này tuyệt đối là một đại lão.

Từ phương thức hoạt động, đến việc mở rộng quảng bá, đến sự phát triển trong tương lai, những kiến nghị mà AN đưa ra đều "nhất châm kiến huyết"*, đâu ra đó. Cố Vân Tranh cẩn thận suy nghĩ, cảm giác như những phương án được đưa ra đều có thể được hoàn toàn.

(*nhất châm kiến quyết: chỉ châm một mũi là thấy máu, ý chỉ một câu ngắn mà chỉ được chỗ trọng yếu)
Nhìn đến cuối cùng, đầu óc Cố Vân Tranh đã bắt đầu tắc nghẽn, anh ta cảm giác AN nói cái gì cũng đều đúng cả. Bao gồm những gì AN nói để lôi kéo một giáo viên trực tuyến nổi tiếng...

Cõi lòng Cố Vân Tranh tràn đầy kích động, tim đập cơ hồ muốn vọt ra khỏi cuống họng, cảm giác so với lúc nhận được 100 ngàn tiền đầu tư còn kích động hơn. Đến cuối cùng, thậm chí anh còn nhịn không được mà run rẩy cả người.

Đây đều là những kinh nghiệm thành công vô cùng khả thi mà Kiều Ngự đã từng gặp qua. Giả sử nếu không có Kiều Ngự, lại qua một đoạn thời gian nữa thì Cố Vân Tranh cũng sẽ tự mình tìm ra biện pháp.

Mà điều này không thể nghi ngờ là đã tiết kiệm rất nhiều công sức cho Cố Vân Tranh, cũng làm cho anh ta tránh được rất nhiều trở ngại. Có lẽ Cố Vân Tranh cùng khóa học trực tuyến MK của anh ta có thể đạt được thành công sớm hơn cả kiếp trước nữa.

Vân Tranh: Ngài thật sự là cha mẹ tái sinh của tôi, tôi không biết phải làm thế nào để cảm tạ ngài nữa!

Vân Tranh: Đại lão, có thể mời ngài ăn một bữa cơm không?

Ặc, rồi sau đó anh sẽ phát hiện ra người anh quỳ gọi bố dĩ nhiên còn là học sinh trung học.

AN: Không cần cám ơn, cũng không cần nói về tôi với người khác. Chờ sau khi anh đạt đến độ cao này của tôi thì chúng ta sẽ gặp lại nhau.

Hệ thống: "..."

Kiểu giả trang này của Kiều Ngự thật sự rất trâu bò, hệ thống nguyện ý cấp điểm tối đa.

*

Cố Vân Tranh bỏ ra thời gian một ngày, nghiêm túc nghiên cứu kế hoạch mà Kiều Ngự đề xuất.

Lúc đầu khi anh ta vừa mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp, các tiền bối liền vỗ vai anh ta, giọng điệu nghiêm túc nói cho anh ta biết, thương trường quỷ quyệt, hơi bất cẩn một chút liền chính là vạn kiếp bất phục, nhà tư bản đều chẳng có chút lương tâm nào, khuyên anh ta an phận làm một người làm công.

"Dù tiền kiếm được là bạc triệu, thế nhưng áp lực lại quá lớn. Nếu để cho tôi làm lại một lần, tôi tuyệt đối sẽ không lựa chọn tự gây dựng sự nghiệp."

Tiền bối nói.

Nếu không có chiếc Rolex sáng lấp lánh trên cổ tay vị tiền bối kia, không chắc nói mà Cố Vân Tranh đã tin.

Thế nhưng hiện tại xem ra, tư bản xã hội chủ nghĩa dưới ánh mặt trời bây giờ chính là không giống nhau. Trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt.

Điều thắc mắc bây giờ là, anh ta phải đi đâu tìm một hạt giống như thế để trở thành giảng viên nổi tiếng đây?

Cố Vân Tranh ngồi ở trong làm việc nhỏ hẹp, tâm trạng mờ mịt.

Ngay lúc này, cửa nhà anh ta bị gõ vang.

Sau đó, Cố Vân Tranh liền nhớ lại cái ngày đã thay đổi vận mệnh của mình.

Ngày đó dưới ánh mặt trời chói chang, Kiều Ngự đẩy cửa đi vào, trên người tựa như có thánh quang, một cái liếc mắt liền khiến cho nhịp tim của Cố Vân Tranh đập nhanh hơn.

Người dựa vào quần áo, ngựa dựa vào yên cương.

Kiều Ngự lấy bệnh án bệnh tim ra, dùng lý do mình muốn đi tái khám mà đổi lấy một ngày nghỉ từ chỗ giáo viên chủ nhiệm. Sau đó, cậu đi đến trung tâm thương mại gần đó mua một bộ quần áo với giá một ngàn hai.

Thời điểm đi tới cả người cậu mặc đồng phục học sinh, thời điểm rời đi liền trông như người nổi tiếng đang đi chụp ảnh dạo phố, hấp dẫn vô số ánh mắt dính trên người cậu của nhân viên và những người mua sắm gần đó.

Hiện tại, ánh mắt của Cố Vân Tranh cũng đồng dạng dính lên người cậu.

"Đây có phải là nền tảng khóa học trực tuyến MK không? Tôi đến để xin làm giảng viên." Kiều Ngự một mặt mỉm cười, "Xin hỏi quy trình phải làm thế nào.. ?"

Bất tiếu tây sơn thiên thu tuyết.

Nhân tiếu thế gian phú quý hoa*.

(*hai câu thơ trên là tui dựa theo qt vs raw tự ý chỉnh sửa lại á, chứ tui kiếm mãi hong thấy🥲)

Cố Vân Tranh đứng dậy, vươn tay bắt tay với Kiều Ngự, vẻ mặt hốt hoảng nói: "Đăng ký hả? À được, mời đăng ký."

Trong nháy mắt đó, anh ta có cảm giác cuộc đời của chính mình đã bắt được hi vọng.
-----///----
(1): Là một đoạn thơ trong tập thơ Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị
Tiếng Hán:
...今夜聞君琵琶語,
如聽仙樂耳暫明。
莫辭更坐彈一曲,
為君翻作琵琶行。

Phiên âm:
... Kim dạ văn quân tỳ bà ngữ,
Như thính tiên nhạc nhĩ tạm minh.
Mạc từ cánh toạ đàn nhất khúc,
Vị quân phiên tác Tỳ bà hành...

Dịch nghĩa:
... Đêm nay nghe được tiếng tỳ bà của nàng
Như nghe được tiếng nhạc tiên, tai tạm nghe rõ ràng
Xin ngồi lại đàn một khúc
Tôi sẽ vì nàng làm bài Tỳ Bà hành...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro