Chương 17 - Tiệc rượu tư nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

Kỷ Tịch nhìn Liễu Ấp thong dong đáp: "Không cần bắt cóc, hai người chúng tôi tự có kế hoạch. "

Liễu Ấp mở to mắt: "Ôi! Tiến triển này thật nhanh nha "

Kỷ Tịch nghiêng đầu nhìn Cố Tử An, trong con ngươi long lanh tràn ngập khiêu khích: "Hai chúng ta tình đầu ý hợp, lưỡng tình tương duyệt, hỉ hận gặp nhau quá muộn, đúng không Cố ca?"

" Đúng vậy! Cố Tử An nhíu mày nhìn đồ lẳng lơ kiêu ngạo kia, đưa tay kéo tay cậu, dùng sức nhéo lấy đầu ngón tay cậu, nghiến răng nghiến lợi từng chữ từng chữ nói, "Tình, Đầu, Ý, Hợp, Lưỡng, Tình, Tương, Duyệt..."

Kỷ Tịch đau đớn lại tránh không thoát được, vừa rồi mạnh miệng với Liễu Ấp, lúc này cũng không tiện biểu hiện ra cái gì, đành phải hít vào cố nén đau, vừa dùng ánh mắt khẩn cầu đáng thương với Cố Tử, tựa vào lòng hắn nhỏ giọng nói: "Cố ca, lần sau anh có thể nhẹ hơn một chút được không? Người ta sợ đau. "Âm thanh đuôi kéo dài ngọt ngào quyến rũ người khác.

Thân thể Liễu Ấp bị chấn động bởi âm thanh ngọt ngào quyến rũ kia, trong lòng thầm nghĩ lão xử nam Cố Tử An này nghẹn hơn hai mươi năm, mấy ngày nay không chừng đã gây sức ép với Kỷ Tịch. Thân thể nhỏ bé của Kỷ Tịch làm sao có thể chịu nổi?

Y sợ hai vị này ở trong xe lại lau súng cướp cò, vội vàng kéo vách ngăn ở ghế sau lên, lại suy nghĩ đợi lát nữa phải mua cho hai vị này một ít thuốc bổ bổ tinh huyết.

Cố Tử An nhìn vách ngăn bị kéo lên xuống từng tấc từng tấc, nghiêng đầu vững vàng cắn vào vành tai Kỷ Tịch, hạ thấp giọng nói mơ hồ nói: "Tiền lương tháng này của cậu sắp khấu trừ xong rồi. "

Nói xong nhanh chóng buông người ta ra, di chuyển về phía cửa sổ, trong nháy mắt toàn thân toát ra khí thế lạnh băng cường đại, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Kỷ Tịch trêu người không thành bị cắn ngược lại, dùng ngón tay đỏ bừng xoa xoa vành tai có dấu răng, yên lặng tính toán cuối cùng có thể nhận được mấy đồng tiền trong tháng này.

Trước kia cậu đã từng theo cha mẹ tham gia không ít yến hội, tuy rằng có thể dễ dàng ứng phó các loại tình huống lớn, nội tâm lại không thích giao tiếp hay bỡn cợt, bằng không cũng sẽ không buông tha tiền đồ tốt trong mắt người khác, lựa chọn làm giáo viên đại học.

Nhưng cậu hạ quyết tâm, tiệc rượu tối nay vô luận như thế nào cũng phải biểu hiện thật tốt, vội vàng cố gắng lấy được nhiều tài nguyên hơn, tranh thủ sớm chạy trốn khỏi ma trảo của Cố tư bản.

Bên ngoài cửa sổ xe ánh đèn đường rực rỡ, Kỷ Tịch rất nhanh đã bị cảnh đêm rực rỡ của thành phố lộng lẫy này thu hút toàn bộ ánh mắt.

"Cố ca, nhìn kìa, Song Tử Lâu đó! Tòa nhà này hẳn là cao hơn 300 mét! Ánh sáng thật đẹp! "Khi đi ngang qua tòa tháp đặc trưng của thành phố B, Kỷ Tịch duỗi chân chọt chọt Cố Tử An.

Cố Tử An mở mắt ra: "Ban đêm từ tầng trên cùng tầng 60 có thể nhìn ra cảnh đêm của toàn bộ thành phố B, giữa hai tòa nhà còn có một lối đi bằng kính. "

"Oa!" Trước khi Kỷ Tịch xuyên thư, công việc của cha mẹ đều rất bận rộn, cậu không phải đi học thì làm việc hoặc là ở nhà chăm sóc em gái, rất ít thời gian có thể ra ngoài chơi.

Cố Tử An thấy cậu lộ ra vẻ mặt ước ao mong muốn, ném ra một cái cần câu : "Muốn đi sao? "

Kỷ Tịch nghiêng đầu nhìn hắn: "Nếu em muốn đi, Cố ca có thể đưa em đi không? "

Cố Tử An nhìn đôi mắt lấp lánh của cậu: "Nhìn biểu hiện của cậu trước. "

Kỷ Tịch quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thẳng thắn chấm dứt cuộc thăm dò này: "Em căn bản không muốn đi. "Song Tử Lâu này chính là tổng bộ tập đoàn Mộng An của Cố Tử An, cậu một nghèo hai tay trắng, đi vào tập đoàn tài chính lớn này tự tìm ngược à?

Cố Tử An: "..." Đồ lẳng lơ này càng ngày càng vô pháp vô thiên, phải tìm cơ trừng trị trị cậu thật tốt.

Xe vội vàng xuyên qua cả thành phố, lái đến con đường núi quanh co quạnh vắng, buổi tối núi rừng yên tĩnh, trong lòng Kỷ Tịch lại có chút nghi hoặc: "Cố ca, chúng ta đi đâu vậy? "

Xe dừng vững vàng ở cửa một tòa nhà cổ kính ở sườn núi, bên cạnh đã dừng vài chiếc xe sang trọng.

Liễu Ấp cùng tài xế xuống xe trước một bước, một trái một phải mở cửa xe cho Cố Tử An và Kỷ Tịch.

Cố Tử An dừng bước, từ trên xuống dưới đánh giá Kỷ Tịch một cái: "Cậu mà không nghe lời, tôi sẽ bán cậu đi."

Kỷ Tịch hào phóng nắm lấy cánh tay hắn, cười đùa nói: "Em không tin, em là một tiểu khả ái luyến rũ như vậy, chỉ có kẻ ngốc mới nỡ bán. "

Cố Tử An trừng mắt nhìn cậu một cái, trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ không đồng ý.

Cảm giác được điện thoại di động đặt trong túi quần rung lên, hắn chào hỏi Lãnh Ngạn đi ra nghênh đón, nói với Kỷ Tịch: "Cậu đi trước đi, tôi nghe điện thoại xong liền đi tìm cậu. "

"Bên này mời." Lãnh Ngạn cười nhìn về phía Kỷ Tịch, nhất thời hiểu tại sao Cố Tử An đột nhiên đến tham gia náo nhiệt này: "Tôi là Lãnh Ngạn, vị tiên sinh này xưng hô như thế nào? "

Lãnh Ngạn là con trai của chủ tiệc rượu - Lãnh Gia Thực, cha anh là đạo diễn huy chương vàng trong nước, lúc còn học đại học anh đã tham gia diễn vai quan trọng trong rất nhiều phim truyền hình, hiện tại là diễn viên thực lực nổi bật.

"Cảm ơn, tên tôi là Kỷ Tịch." Kỷ Tịch đi theo anh vào trong viện.

Trước kia cậu từng tham gia tiệc rượu đều ở trong khách sạn cao cấp sang trọng, loại tụ hội có tính chất riêng tư này cậu vẫn là lần đầu tiên tham gia, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy mới lạ, xuyên qua một cây cầu nhỏ, bên cạnh là rừng trúc rậm rạp, phong cảnh so với cảnh sắc trong thành phố tốt hơn nhiều, hai người đơn giản trao đổi vài câu liền đến phòng khách đang sáng đèn.

Nghe thấy tiếng mở cửa, hơn mười đôi mắt tụ tập ở một chỗ nói chuyện phiếm đồng thời nhìn về phía cửa, Lãnh Ngạn nhẹ giọng nói với Kỷ Tịch: "Không cần khẩn trương, tôi sẽ giới thiệu cho cậu. "

"Cảm ơn." Kỷ Tịch nghênh đón ánh mắt tìm tòi nghjeen cứu hoặc xem xét, lưng thẳng tắp mỉm cười, bình tĩnh thong dong đi vào trong phòng, trải qua lễ nghi với tiểu thư bên cạnh, cậu thuận tay bưng ly rượu.

Lãnh Ngạn dẫn cậu đến bên cạnh một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, người đàn ông đang đứng đùa giỡn với một cây đàn cổ, nghe thấy tiếng bước chân quay đầu, Lãnh Ngạn cùng Kỷ Tịch giới thiệu: "Đây là cha tôi, đạo diễn Lãnh Gia Thực. "

Lại quay đầu giới thiệu với cha mình: "Đây là Kỷ Tịch. "

Kỷ Tịch hơi khom lưng hạ thấp người cùng Lãnh Gia Thực đụng phải một chút, có lễ có tiết không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Lãnh đạo xin chào, tôi là diễn viên Kỷ Tịch, nếu có cơ hội còn mong ngài chăm sóc nhiều hơn. "

Lãnh Gia Thực tuy rằng chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng ông biết Lãnh Ngạn vừa mới đi đón Cố Tử An, lại thấy người này tướng mạo tuấn mỹ khí chất bất phàm, ông cũng không dám xem thường, mỉm cười nói: "Tiểu Kỷ xin chào, không cần câu nệ, tối nay người cũng không nhiều, mọi người uống rượu tán gẫu, coi như là tới kết bạn, để Lãnh Ngạn dẫn cậu đến bên kia quen biết một chút. "

Anh và Cố Tử An bởi vì phim hợp tác hai lần, biết người này chưa bao giờ thích xuất đầu lộ diện, hôm nay nguyện ý đến đây, nhất định là vì mở đường cho nam hài này.

Lãnh Ngạn biết người có thể ở bên cạnh Cố Tử An cũng sẽ không phải là người bình thường, hơn nữa Kỷ Tịch thân thiết dễ tính, anh cũng rất có thiện cảm, rời khỏi bên người cha, anh đến gần bên tai Kỷ Tịch nói: "Trước tiên tôi dẫn cậu đi gặp Hạ Tinh Kiếm, hiện tại người muốn nổi thành ngôi sao phim truyền hình nhiều như vậy, dù là ai trước sau cái này đều sẽ gặp người này nói chuyện đầu tiên. "

Hạ Tinh Kiếm đang cùng Bạc Văn Đống ngồi trên sô pha nói chuyện, thấy Lãnh Ngạn dẫn người tới, hai người bọn họ đều không đứng dậy.

Lãnh Ngạn cười nói với hai vị: "Hạ đài trưởng, Bạc đạo, giới thiệu cho hai người một diễn viên trẻ có tiềm năng-  Kỷ Tịch. "

Kỷ Tịch hướng về phía hai người khẽ khom người: "Hạ đài trưởng khỏe, bạc đạo khỏe, tên tôi là Kỷ Tịch. "

Hạ Tinh Kiếm cùng lão thần Bạc đạo nâng ly lên với Lãnh Ngạn, ánh mắt ngắn ngủi quét trên người Kỷ Tịch một chút, khẽ gật đầu ý bảo, hai người bọn họ lại tiếp tục nói chuyện.

Lãnh Ngạn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Kỷ Tịch như trấn an.

Kỷ Tịch hiểu được ý tứ của hắn, quay đầu cho hắn một nụ cười tỏ vẻ cậu cũng không để ý.

Vừa rồi Lãnh đạo nguyện ý nói nhiều lời như vậy với cậu, hẳn là biết quan hệ của cậu với Cố Tử An, ở trước mặt hai vị này không có cờ hiệu Cố Tử An, thái độ của bọn họ đối với tiểu diễn viên không biết từ đâu ra này, cũng là chuyện bình thường.

Lãnh Ngạn lại dẫn Kỷ Tịch đi tới trước cửa sổ sát đất, nơi đó có hai người đang thân mật cắn lỗ tai, trong đó một người không ngừng cọ vào trong lòng người khác.

"Lão tổng Long Khang của giải trí điện ảnh Long Đằng, kia là tiểu tình nhân mới của anh ta - Hề Trì, hiện tại là tiểu lưu lượng rất hot." Lãnh Ngạn cùng Kỷ Tịch nhỏ giọng giới thiệu.

Cách hai người bọn họ vài bước, Lãnh Ngạn liền lớn tiếng nói: "Long tổng, Hề Trì, giới thiệu cho hai người một người bạn mới quen biết của tôi. "

Long Khang cùng Hề Trì đồng thời xoay người, Long Khang vừa thấy Kỷ Tịch ánh mắt sáng ngời, Hề Trì lại cả người tản ra bất mãn bị quấy rầy.

Kỷ Tịch mỉm cười nói: "Long tổng khỏe, Hề Trì xin chào, tôi là Kỷ Tịch. "

Long Khang buông tay Chế Trì ra, từ trên xuống dưới nhìn lướt qua chân dài eo thon của tiểu mỹ nhân trước mặt, người đã từng nhìn thấy qua các thể loại mỹ nam như anh ta trong nháy mắt bị người trước mắt này gợi lên hứng thú: "Kỷ Tịch, tên thật hay. "

Kỷ Tịch cảm nhận được ánh mắt không rõ ý tứ của anh ta, nụ cười thoáng xa cách: "Hôm nay có duyên quen biết Long tổng, Kỷ Tịch vạn phần vinh hạnh! "

Hề Trì biết Long Khang từ trước đến nay nhìn thấy tiểu soái ca liền không đi nổi, hơn nữa thân hình tư sắc của người này quả thật không bình thường, tuyệt đối sẽ là loại Long Khang thích.

Cậu ta nhìn về phía sau, không thấy người đi cùng tiểu soái ca này đi tới đây, cảm thấy không ổn, vội vàng đưa tay nắm lấy cánh tay Long Khang, cố ý vô tình đùa giỡn với Lãnh Ngạn: "Lãnh Ngạn, có phải chúng tôi đến quá nhiều lần, ngưỡng cửa nhà anh liền hạ thấp ai cũng có thể vào được hay không! "

Cậu ta cố ý muốn nhắc nhở Long Khang, người này là tiểu diễn viên tuyến 18, ngươi cũng đừng tự hạ thấp thân phận ai cũng nhớ tới.

Lãnh Ngạn nghe ra cậu ta đang châm chọc Kỷ Tịch không có danh tiếng, lại không tiện nói thẳng sau lưng người ta có đại lão, chỉ có thể cười nói: "Hề đệ thật khéo nói đùa, tuy rằng ngưỡng cửa nhà chúng tôi thấp, nhưng nhà tôi cao, chân không dài thì người cũng không bước lên được. "

Kỷ Tịch thản nhiên đối mặt với ánh mắt khiêu khích đề phòng của cậu ta, trên mặt là nụ cười vô tội vô hại: "Tôi sẽ lấy Hề ca làm mục tiêu, cố gắng thật tốt. "

Long Khang xoa xoa gáy Hề Trì, ánh mắt lại thủy chung liếc nhìn Kỷ Tịch: "Hề Trì, tôi đói bụng, đi lấy cho tôi chút đồ ăn tới đây. "

Hề Trì nào dám rời đi, lập tức mềm nhũn tựa vào người Long Khang làm nũng nói: "Long ca, em không biết anh thích ăn cái gì, chúng ta cùng đi được không. "

Long Khang nhíu mày, đang muốn nói chuyện, nghe thấy Chung Ly gọi anh ta, anh ta đáp một tiếng, cùng mấy người Kỷ Tịch chào hỏi liền đi qua.

Lãnh Ngạn lại nói hai câu với Hề Trì, đang chuẩn bị dẫn Kỷ Tịch quen biết mấy người còn lại, thấy ba anh vẫy tay với anh, anh cùng Kỷ Tịch nói: "Kỷ Tịch, Cậu tùy ý nhìn xem trước, Tôi xong việc sẽ tìm cậu."

Kỷ Tịch gật đầu, chuẩn bị chào hỏi Hề Trì một cái liền đi lấy chút món tráng miệng ăn, buổi trưa không ăn no, lúc này bụng đã đói.

Hề Trì lại nhìn cậu nói: "Kỷ Tịch? "

Kỷ Tịch cho rằng cậu ta quen biết nguyên chủ, vội vàng hô: "Hề ca. "

Chế Chi cười nhạo một tiếng: "Nếu cậu đã gọi tôi một tiếng ca, tôi có mấy câu muốn dạy cậu. Là một người đàn ông, phải kiên định một chút, đặc biệt là trong dòng diễn viên này, diễn xuất luôn luôn là ưu tiên. Không cần ỷ vào mình có vài phần tư sắc, liền cả ngày muốn tìm kim chủ, cậu cho rằng tới nơi này lắc lắc một vòng, liền có thể tìm được kim chủ? Cậu có thấy người trong căn phòng này không? Cùng lắm cũng chỉ là điều mới mẻ, ngay cả tên của cậu cũng sẽ không nhớ. "

Trên mặt Kỷ Tịch vẫn mỉm cười thích hợp, theo lời cậu ta hỏi: "Vậy có thể hỏi Hề ca làm sao có thể cuốn lấy kim chủ Long tổng này? "

Hề Trì cũng không tức giận, tiếp tục nói: "Là do toio mây mắn a, cậu so với tôi có thể so sánh được không? Làm người, cũng phải biết được vị trí cuat mihf, tôi ngược lại quen biết không ít lão bản, điều kiện này của cậu giới thiệu cho họ thì cũng có thể chupk được một người, hay là để tôi giới thiệu cho cậu? "

"Vẫn nên lo lắng cho mình đi, cậu ấy có bạn trai rồi." Phía sau đột nhiên truyền đến một âm thanh lạnh như băng, rồi lại lập tức lại ôn nhu nói: "Kỷ Tịch, đói không? Tôi lấy một vài miếng đồ ăn điểm để xem nó có hay không phù hợp với khẩu vị của em. "

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Há há ta tức cười vãi, được kim chủ bao nhiêu mà lại bảo người ta không cùng đẳng cấp đó nga. Ta cũng nên kím một chú kim chủ bao nuôi ta để được nâng tầm đẳng cấp mới được.

-Từ giờ ngoại trừ hậu trường của tác giả và nhân vật hay tiểu trường kịch thì ta không edit lại lời cảm tạ của tác giả nữa.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro