Chương 28 - Trợ Lý Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

Sáng hôm sau, sau khi Kỷ Tịch tỉnh lại, ôm chăn lại thẫn thờ trên giường một lát, nhớ tới buổi chiều sẽ cùng Cố Tử An khởi hành đi nước Y, nên phải thừa dịp nửa ngày này sắp xếp vài việc.

Thay đồ giặt phải thu thập, những điều cần lưu ý khi ra nước ngoài phải đối chiếu lại với Liễu Ấp.

Quan trọng nhất là, chương trình tạp kỹ hai tuần sau sẽ bắt đầu ghi hình, sau khi từ Y trở về còn phải phối hợp với tổ chương trình tuyên truyền trước, tính toán thời gian, hôm nay phải đến công ty ký hợp đồng trước.

Cậu cắn răng xốc chăn lên rời giường, đẩy cửa phòng tắm ra, liếc mắt một cái đã nhìn thấy bên trái tủ đựng mặt chậu bày hai bộ sản phẩm chăm sóc da chưa được .

Hôm qua cậu vô tình nói với Cố Tử An một câu, nói gần đây thời tiết có hơi khô, lúc ấy Cố Tử An còn trừng mắt nhìn cậu một cái, chê cậu chuyện.

Kỉ Tịch nhếch khóe môi, rửa mặt xong, mở ra một bộ tinh chất , lần lượt vỗ vỗ xoa xoa lên mặt, nhìn vào gương, ừm, quả nhiên càng thơm càng đẹp trai.

Cậu không hiểu sao tâm tình tốt, ngâm nga bài hát mở cửa phòng ngủ ra, thấy trên sô pha có một người đàn ông xa lạ, hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ thanh tú và cao ngất. Kỷ Tịch nhớ tới sản phẩm chăm sóc da vừa rồi, đoán được đây đại khái lại là trợ lý Cố Tử An nói sẽ chuẩn bị cho cậu.

Tân Vũ nghe thấy động tĩnh vội vàng đứng lên, đi lên phía trước: "Ngài là Kỷ tiên sinh sao? "

Anh ở bên cạnh Cố tổng đã làm thư ký của đội thứ hai nhiều năm, tuy rằng tính chất công việc không quan trọng bằng Lý thư ký và Trương thư ký, nhưng tốt xấu gì cũng là hậu nghiệp vụ nồng cốt của tập đoàn Mộng An, làm thêm vài năm nữa nói không chừng có thể thăng chức. Ai mà biết được Cố tổng đột nhiên đánh một gậy đuổi anh qua làm trợ lý cho một diễn viên nhỏ tuyến 18, ngoài mặt thì anh phục tùng, nhưng thật ra trong lòng có chút không được tự nhiên.

Kỷ Tịch mỉm cười gật đầu: "Là tôi, gọi tôi là Kỷ Tịch được rồi. "

Tân Vũ buông tay cung kính nói: "Xin chào Kỷ tiên sinh, tôi là Tân Vũ, Cố tổng sắp xếp tôi tới làm trợ lý cho ngài. "

Kỷ Tịch có thể cảm nhận được sự xa cách và bài xích, với tính tình Cố Tử An, người có thể tùy tiện ra vào nhà, nhất định là cấp dưới đắc lực bên cạnh Cố Tử An, nhưng lại bị đày đi làm trợ lý tạp vụ cho cậu, người này cảm thấy bất bình cũng là chuyện thường tình.

Cậu đi lên hai bước, cười nói: "Xin chào Tân Vũ, anh không cần khách sáo như vậy, trực tiếp gọi tôi là Kỷ Tịch là được." Cậu quay đầu nhìn cầu thang đi lên tầng hai, hỏi Tân Vũ, "Cố ca đã dậy chưa? "

Tư thế Tân Vũ không thay đổi: "Cố tổng vừa mới đến công ty. "

Kỷ Tịch gật gật đầu đi về phía phòng bếp: "Tân Vũ, anh ăn sáng chưa? "

Tân Vũ sửng sốt: "... Tôi đã ăn rồi. "Thật ra anh không ăn, đêm qua bàn giao xong công việc đã khuya, nhà lại cách nhà Cố Tử An xa, nên sáng sớm rời giường lập tức chạy đến đây liền.

Thấy ông chủ mới này đi vào phòng bếp, anh chỉ có thể đi theo: "Kỷ tiên sinh, tôi xem hành trình của cậu* rồi, buổi chiều cậu còn phải đi công tác với Cố tổng, gần đây cậu có việc gì cần xử lý, tôi sẽ vội vàng đi làm ngay."

(giải thích chút, là do bạn Kỷ bảo Vũ đừng gọi tiên sinh nữa nên ta đổi thành xưng hô cậu-tôi)

Kỷ Tịch lấy trứng gà từ tủ lạnh, xúc xích và các nguyên liệu nấu ăn khác, lại lấy bột mì, thêm nước vào trứng gà nhanh tay khuấy đều, thủ pháp thành thạo động tác lưu loát bắt đầu bày bánh trứng: "Không cần gấp, bữa sáng chắc chắn là anh chỉ ăn qua loa vài cái, tôi nấu nhanh lắm, anh nếm thử tay nghề của tôi đi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."

Trong nồi vang lên âm thanh tít tít, mùi thơm rất nhanh đã bay đầy phòng bếp, Tân Vũ cẩn thận nuốt nước miếng, dạ dày réo, thái độ cũng mềm nhũn theo một chút: "Kỷ tiên sinh, có cần tôi giúp đỡ không? "

Kỉ Tịch lật mặt cho bánh trứng trong nồi, lấy ra hai cái bát từ tủ khử trùng bên cạnh: "Trong nồi có cháo hạt bí ngô, anh múc hai bát đi."

"Được." Tân Vũ mở nắp nồi ra, mùi bí ngô thanh ngọt nồng đậm xông vào mũi, "Kỷ tiên sinh, cậu đã dậy sớm nấu cháo à."

Kỷ Tịch quay đầu lại nhìn anh một cái, cười nói: "Anh không biết có chức năng hẹn giờ sao? Chuẩn bị nguyên liệu vào đêm hôm trước, nhấn nút và thức dậy vào ngày hôm sau là có thể ăn."

Tân Vũ bưng cháo bí ngô đến phòng ăn, đột nhiên cảm thấy ông chủ mới của anh cũng rất thú vị, nhìn bộ dáng còn nhỏ hơn anh, giọng điệu nói chuyện có chút giống giáo viên chủ nhiệm lúc anh còn đi học.

Tay trái Kỷ Tịch bưng một đĩa bánh trứng gà xúc xích màu vàng son thơm ngát bốn phía, tay phải cầm một chai nước sốt thịt bò, đặt ở trên bàn ăn, nâng cằm về phía ghế ăn đối diện, nói với Tân Vũ đứng ở một bên: "Không cần khách khí, cũng không có người bên ngoài, ngồi xuống cùng nhau ăn đi."

Tân Vũ thấy thái độ chân thành của cậu, lại bị thức ăn hấp dẫn, anh hào phóng ngồi xuống: "Cảm ơn Kỷ tiên sinh. "

Anh húp một miếng cháo, lập tức cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều cực kỳ thoải mái.

Kỉ Tịch gắp một miếng bánh trứng gà lại bôi chút nước sốt thịt bò, thấy anh buông ra một chút, nói ngắn gọn giới thiệu tình huống của mình và công việc kế tiếp với anh, sợ Tân Vũ có băn khoăn, lại nói, "Cố ca bảo anh làm trợ lý của tôi cũng là tạm thời mà thôi, sau này anh chắc chắn vẫn còn có thể trở về tập đoàn Mộng An, yên tâm đi. "

Tân Vũ vừa nhai xong bánh trứng gà trong miệng, nghe vậy ngẩn ra: ". Tạm thời? "

Kỷ Tịch cười cười không giải thích thêm, đến khi thời hạn hợp đồng bốn tháng nữa giữa cậu và Cố Tử An kết thúc, thì làm sao người ta còn lý do tiếp tục dùng trợ lý cho cậu.

Hai người ăn xong, Tân Vũ rất biết ý rửa chén, trong lòng ngược lại đối với ông chủ mới này lại có thêm một phần hảo cảm, cũng càng tò mò.

Mấu chốt là, ở chung với ông chủ mới quả thật quá thoải mái, anh không dám tưởng tượng Cố Tử An ở trong phòng bếp nấu cơm, lúc đó anh sẽ cảm thấy như mình sắp phải ăn bom.

Kỷ Tịch bảo Tân Vũ đi giải trí Tân Nguyệt tìm Lâm Tân, cậu cũng không chậm chạp, thay quần áo rồi bảo tài xế lái xe đến bệnh viện.

Anh nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bệnh ra, nghe thấy Liễu Ấp đang đùa giỡn với tiểu y tá: "Chị ơi, hồi nãy quả thật có chút không thoải mái, sau khi chị vào, em đột nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều."

Kỉ Tịch cười lắc đầu, chuẩn bị đóng cửa chờ lát nữa sẽ đi vào.

Y tá chiếu cố Liễu Ấp mấy ngày, biết y thích đùa giỡn, cười lấy tay đánh y, nâng tay trái của y chuẩn bị châm cứu, nghe thấy động tĩnh ở cửa, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cậu đẹp trai hôm đó, cô kiềm chế kích động trong lòng, nhẹ giọng nhắc nhở Liễu Ấp nói: "Anh có ban đến thăm kìa."

Liễu Ấp duỗi đầu nhìn, vui vẻ hô: "Kỷ Tịch, mau vào đi. "

Kỷ Tịch cười gật gật đầu với y tá, thấy bàn gấp trước mặt Liễu Ấp đặt xuống, y nửa tựa vào đầu giường đang dùng tay phải châm cái gì đó trên bàn.

"Liễu ca, anh cũng liều mạng quá, sinh bệnh mà vẫn không quên công việc, tôi phải chụp lại cho Cố ca xem, bảo anh ấy tăng ..." Hai chữ lương còn chưa ra khỏi miệng, đã thấy trên bàn có một cái máy tính bảng, người này thân tàn chí kiên* dùng tay phải chơi game.

(người thì tàn tật nhưng vẫn có ý chí kiên cường)

Liễu Ấp ngẩng đầu nhìn thấy thần sắc ghét bỏ của Kỷ Tịch liền cười ha ha: "Kỷ Tịch tôi nói cho cậu biết, cậu có biết lúc xảy ra tai nạn xe hơi phản ứng đầu tiên của tôi là gì không? "Không đợi Kỷ Tịch trả lời, y lại nhanh chóng nói, "Nếu chết không thành, tôi phải thừa dịp nằm viện, chuyện gì cũng không làm, quang minh chính đại không hề có gánh nặng mỗi ngày chơi game, đây không phải là cuộc sống mà tôi tha thiết ước mơ sao! Ngày đầu tiên ở bệnh viện, tôi chơi trò chơi mà hạnh phúc đến nỗi muốn bay lên, wow! Nó thực sự tuyệt vời! Hai ngày nay chơi nhiều, haizz, phát hiện thật ra chơi game cũng không có ý nghĩa gì."

Kỷ Tịch bị y chọc cho mắc cười, ngồi xuống ghế bên cạnh, thấy tinh thần y không tệ, có chút hứng thú hỏi y: "Liễu ca, anh ở bên cạnh Cố ca cũng như vậy sao? Anh ấy có thấy anh phiền không? "

Liễu Ấp vỗ đùi một cái: "Anh ta thấy tôi phiền muốn chết, anh ta nói nếu không phải sợ tôi chết đói, thì đã đấm cho tôi bay ra khỏi công ty từ sớm rồi, ha ha ha, có một khoảng thời gian anh ta còn hạn chế tôi số lần gặp mặt anh ta, một ngày nhiều nhất chỉ có thể xuất hiện hai lần trước mắt anh ta, một lần không quá năm phút. "

Kỷ Tịch phụt một tiếng cười ra tiếng, nếu mỗi ngày cậu đều chọc Cố Tử An, không biết Cố Tử An sẽ dùng chiêu số gì đối phó cậu, đang chuẩn bị mở miệng, chợt nghe Liễu Ấp "au" một tiếng.

Y tá từ sau khi Kỷ Tịch tiến vào đã không ngừng nhìn trộm cậu, một lòng hai dụng* khẩn trương, ấn tay trái Liễu Ấp, dùng kim tiêm chọc nửa ngày, cũng không tìm được mạch máu.

(dụng ý)

Nhìn những giọt máu chảy ra, khuôn mặt đỏ bừng của cô thì thầm xin lỗi: "Xin lỗi, tôi hơi lo lắng."

Liễu Ấp nhìn tay trái khắp nơi đều là lỗ kim, tính tình tốt đưa tay phải qua: "Không sao, da tôi nhiều thịt, cứ coi đây là thịt lợn, yên tâm mà tìm. "

Kỷ Tịch thấy tiểu y tá quả thật có hơi lo lắng, trêu ghẹo nói: "Chị gái thấy anh luôn chơi trò chơi, nên muốn anh nghỉ ngơi ánh mắt đó."

Tiểu y tá không muốn mất mặt trước mặt trai đẹp nữa, ổn định tâm tư, chuyển qua tay phải đâm một lần đã thành công, điều chỉnh tốc độ từng chút một, cô liếc mắt nhìn Kỷ Tịch, vành tai ửng đỏ nhanh chóng đi ra ngoài.

Liễu Ấp tiếp tục nói với Kỷ Tịch: "Tôi nói với anh một chuyện vui, năm ngoái tôi cùng mấy thư ký cùng Tử An đi công tác nước Y, khách sạn ở có một suối nước nóng ngoài trời, xung quanh là băng thiên tuyết địa*, trong suối nước nóng nóng hổi, đừng nói là thoải mái biết bao. Mấy thư ký lén cá cược với tôi, nói Cố tổng nhất định sẽ đi tắm suối nước nóng, kết quả tôi thắng 20.000 đó ha ha ha ha ha. "

(ý nói trời rất lạnh toàn băng với tuyết khớp nơi)

Kỉ Tịch nghe được suối nước nóng hai mắt tỏa sáng: "Vui không?"

Liễu Ấp gật gật đầu, vẻ mặt thần bí du ngoạn nói: "Giữa mỗi con suối đều có núi đá ngăn cách, tính riêng tư vô cùng tốt, cho dù hai người làm chút abcxyz gì cũng không ai nhìn thấy. "Thấy Kỷ Tịch rất động tâm, y cười xấu xa tiếp tục nói, "Vừa lúc eo cậu không tốt, có thể đi ngâm nhiều hơn, nếu không hai chúng ta cũng đánh cuộc, xem Tử An lần này có đi hay không. "

Kỷ Tịch ngược lại rất chờ mong khi cùng Cố Tử An ngâm mình trong suối nước nóng ngoài trời: "Được! Đến lúc đó tôi sẽ làm trai đẹp bán khỏa thân ra tắm cho anh xem. "

Liễu Ấp không nghĩ tới hắn sảng khoái đáp ứng như vậy, vừa lúc nhìn thấy phương án M&A đã bị Cố Tử An đánh dấu ba lần là thu mua trên máy tính bảng: "Tôi thắng cậu giúp tôi viết hai phần tài liệu, nếu tôi thua..." Y suy nghĩ một chút, "Sau này Cố Tử An ngoại tình, tôi giúp cậu đánh tiểu tam."

Kỉ Tịch cười ha ha: "Anh cảm thấy Cố ca chắc chắn sẽ không ngâm suối nước nóng, hay là cảm thấy anh ấy chắc chắn sẽ không ngoại tình? "

Liễu Ấp thắng lợi nắm trong tay nói: "Sẽ không đi ngâm suối nước nóng! "

Kỷ Tịch nhớ tới phòng tắm trong nhà Cố Tử An không có bồn tắm, cậu thăm dò hỏi: "Tại sao anh ấy không đi, anh ấy... Sợ nước? "

Liễu Ấp vốn ngẩng đầu nhìn cái bình treo trên tường, nghe vậy nhanh chóng nhìn Kỷ Tịch một cái: "Tôi không nói. "

Hai người nói vài câu, Liễu Ấp khôi phục bộ dáng nghiêm túc, đem những điều cần lưu ý đã viết trên bản ghi nhớ giao cho Kỷ Tịch, lại nói chuyện quan trọng cùng thói quen sở thích của Cố Tử An dặn dò với Kỷ Tịch vài câu.

Kỷ Tịch nhìn đồng hồ, nói lời tạm biệt với Liễu Ấp rồi trở về nhà Cố Tử An.

Ký xong hợp đồng cho chương trình tạp kỹ, dưới sự trợ giúp của quản gia Lý, cậu đóng gói xong quần áo và đồ dùng tùy thân của hai người, nằm trên ghế xoa bóp nghỉ ngơi một lát.


Cố Tử An xử lý xong đống văn kiện trong tay, ấn điện thoại bàn phân phó thư ký: "Xuất phát ngay bây giờ."

Nghe thấy điện thoại di động vang lên, hắn cầm lên nhìn, lập tức cau mày, sau đó tựa vào ghế da rộng, hắn nhắm mắt xoa huyệt thái dương: "Bà nội. "

"Cố tổng còn biết mình có bà nội?" Cố lão phu nhân ngữ khí không tốt.

Cố Tử An: "Bà nội, cháu..."

Cố lão phu nhân nghiêm khắc cắt ngang hắn: "Cậu bảo cảnh sát tìm Tiểu Dật là ý gì, cậu hiện tại đã là người làm ăn lớn, sao, ngay cả em trai ruột của mình cũng không dung nạp được? Cậu không xử lý tốt chuyện này, ba ngày sau thọ yến đừng để tôi nhìn thấy cậu!"

Cố Tử An còn chưa kịp nói chuyện, bên kia điện thoại đã truyền đến âm thanh tít tít.

Hắn cười lạnh và đứng dậy và trở về nhà.

Kỷ Tịch thấy Cố Tử An trở về, cậu vội vàng nghênh đón, thấy sắc mặt Cố Tử An không tốt lắm: "Cố ca, nơi này cách sân bay rất xa, chúng ta có nên xuất phát ngay bây giờ luôn không? "

Cố Tử An tối hôm qua lại một đêm không ngủ, quen mất ngủ, quen dựa vào thuốc ngủ để ngủ, tối hôm trước vị cam quýt khiến anh ngủ ngon một đêm trông có vẻ trân quý này.

Hắn thu lại khuôn mặt đen thui sắc bén, đảo qua sương mù lúc trước, bất động thanh sắc ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, nhẹ nhàng ngửi ngửi mùi vị suy nghĩ cả đêm: "Thổ bao tử*, Cố ca của em dẫn em đi máy bay riêng."

(ta thấy trans nó dịch là đồ nhà quê đọ)

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-A hèm, sau đây ta xin giải thích một chút, tên của Tân Vũ (Võ) bên convert dịch là Tân Võ. Tên gốc đây 辛武 (pinyin: Xīn wǔ) mà kỳ thật chữ 武 này dịch Võ cũng được dịch Vũ vẫn đúng, thành ra tùy người dịch hoi à, thích Vũ đặt Vũ, yêu Võ đặt Võ. Ta cũng họ Võ nè thành ra họ ta cũng ghi 武 luôn. Mà do ta thích chữ Tân Vũ nghe nó kiểu nó được hơn 'ý kiến riêng' nên ta đặt Tân Vũ nhá.

-À quên, chương trước ta đã đổi xưng hô của chú Cố từ 'cậu-tôi' thành 'em-tôi' rồi á. Vì ngủ chung một đêm nên tâm tình chú Cố có chút zung zinh rồi 😁😁, đổi xưng hô là dừa dồi 😁😁.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro