Chương 5 - Gọi Tôi Là Chú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

Kỷ Tịch tiêu sái xoay người, để lại cho hai người một bóng lưng vai rộng eo thon tám mét đẹp trai đến không kìm được. Trong lòng lại lẩm bẩm, cậu đối với bố cục của công ty không rõ ràng, căn bản không biết văn phòng của người đại diện là phòng nào.

May mắn thay, sáng sớm không có ai trong công ty, khi đi ngang qua một căn phòng lớn đang phát nhạc, cậu đếm nhịp, đoán chắc đây là phòng tập nhảy.

Kỷ Tịch tiếp tục đi về phía trước, rẽ vào một văn phòng, cửa không đóng chặt truyền ra tiếng nói chuyện của hai người. Cậu ngẩng đầu nhìn bảng cửa viết phó chủ tịch. Kỷ Tịch không muốn nghe chân tường* cũng không muốn nhọc lòng chuyện của người khác, đang muốn xoay người rời đi, nghe thấy một người đàn ông nhắc tới tên mình, cậu dừng bước.

(nghe lén)

"Ai?" Kỷ Tịch? Cậu không nhắc tới tôi cũng quên mất công ty còn có người này, muốn diễn xuất không có diễn xuất, muốn tính cách không có tính cách, muốn khí chất không có khí chất, muốn quần áo không có quần áo, bộ dạng đẹp thì có ích lợi gì? Tài nguyên cũng không phải từ trên trời rơi xuống, nhân vật tốt như nam số 2《Nghịch Quang》 cho cậu ta, chính cậu ta không có bản lĩnh bắt được, công ty còn có thể xoay chuyển cho cậu ta được à? "Giọng người đàn ông rõ ràng là không hài lòng.

"Lý tổng, xin ông bớt giận, Kỷ Tịch tuy rằng không xuất thân chính quy, nhưng đứa nhỏ này rất có linh tính, nghe lời lại nỗ lực, cậu ấy chính là thiếu một cơ hội." Thanh âm này hẳn là người đại diện của nguyên chủ Lâm Tân.

"Còn muốn cho cậu ta cơ hội như thế nào? Nhân vật nam số 2 này của công ty có biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm, tôi nhìn vào mặt mũi người đại diện Lâm đại của cậu, cố gắng đề xuất cho cậu ta, kết quả thì sao? Bây giờ tôi thực sự hối tiếc, vai diễn đó vẫn trở thành đồ ăn dành cho người khác của công ty chúng ta đấy thôi. Giỏ tre múc nước công dã tràng!"Giọng nói của Lý tổng tràn đầy thiếu kiên nhẫn.

"Lý tổng..." Người đại diện vẫn còn muốn tranh thủ.

Lý tổng nhanh chóng đánh gãy y, dường như bất mãn với nguyên chủ đã lâu: "Tôi nói thẳng với cậu thế này, cậu ta không thích hợp ăn bát cơm này, khi diễn viên không có thiên phú, con đường ngôi sao lưu lượng cũng không đi được, lần trước công ty sắp xếp cho cậu ta và Tu Minh cùng nhau chụp bìa tạp chí, kết quả khuôn mặt bài Poker của cậu ta hại cậu ta trong phòng chụp ảnh suốt 20 giờ, khi nào hợp đồng của cậu ta hết hạn thì để cậu ta cút đi. "

"Lý tổng, người bên ngoài lẫn bên trong đều hoàn mỹ như Trì Tu Minh dù sao cũng là số ít. Kỷ Tịch cậu ấy..." Trong đầu Lâm Tân so sánh Kỷ Tịch với Trì Tu Minh, thanh âm lập tức yếu đi.

"Cậu có biết Trì Tu Minh hiện tại đang làm gì không? Cậu ấy là đang luyện công ở phòng khiêu vũ bên cạnh, Kỷ Tịch..." Điện thoại di động của Lý tổng vang lên, ông ta vung tay ra lệnh trục khách, khi nhìn thấy rõ tên người gọi đến, ông ta lập tức thay đổi thanh âm nịnh nọt "Trương đạo. "

Lâm Tân vốn đã chuẩn bị xoay người ra khỏi cửa, nghe thấy đối phương là đạo diễn phim, y lập tức dừng lại.

Lý tổng: "... Kỷ Tịch? Phải, phải! Cậu ta là một nghệ sĩ trong công ty của chúng tôi. ...... Tìm cậu ta thử vai cho nam số 1 trong《Song Sinh》? Ngài có nhầm người không? ...... Một nam nhân có hai tính cách, có thể chơi piano và khiêu vũ? Nhưng hai loại này Kỷ Tịch đều không biết, nếu không ngài nhìn xem Trì Tu Minh của công ty chúng tôi có thể không? ...... Được rồi, tôi sẽ nói người đại diện thông báo cho cậu ta để thử vai, cảm ơn Trương đạo."

Khóe môi Kỷ Tịch hơi nhếch lên, cười lạnh một tiếng. Chiêu này của Cố Tử An quá tàn nhẫn, hắn biết nguyên chủ không biết piano cùng khiêu vũ, hết lần này tới lần khác còn cho một nhân vật khó khống chế như vậy. Người này thật biết làm người tốt, nếu không thông qua thử vai chính là cậu không có bản lĩnh, lần sau cũng không còn mặt mũi lại mở miệng với hắn muốn tài nguyên.

Kỷ Tịch khóe môi lược ngoéo một cái, cười lạnh một tiếng. Cố Tử An chiêu này quá độc ác, biết nguyên chủ sẽ không dương cầm cùng vũ đạo, cố tình trả lại cho một cái như vậy khó có thể khống chế nhân vật. Người tốt hắn làm, thử kính không thông qua là chính mình không bản lĩnh, lần sau cũng không mặt mũi lại mở miệng cùng hắn muốn tài nguyên.

Lâm Tân so với Kỷ Tịch kích động hơn nhiều: "Lý tổng, tình huống thế nào rồi? "

Lý tổng nhìn điện thoại trầm tư một lát: "Trương Đạo bảo Kỷ Tịch ngày mai đi thử vai《Song Sinh》. Mặc kệ Kỷ Tịch vì cái gì mà có được cơ hội thử vai này, nhân vật này Kỷ Tịch khẳng định không lấy được, ngày mai anh mang theo Trì Tu Minh và Kỷ Tịch đi cùng đi. "

Kỷ Tịch cảm thấy thời cơ vừa vặn, cậu dùng tay gõ cửa.

"Tiến vào." Người bên trong cửa đáp một tiếng.

Kỷ Tịch biểu tình tự nhiên thoải mái hào phóng đi vào: "Lý tổng hảo, Tân ca hảo."

Mặt Kỷ Tịch được làm nổi bật trong bộ âu phục đen tinh xảo như bạch ngọc, thân hình cao ngất, quý khí mười phần.

Lâm Tân ngây ngẩn cả người, một lúc lâu sau mở miệng thử hô một câu: "Kỷ Tịch? "

Lý tổng cũng hai mắt nhìn chằm chằm vào người vừa tới, thấy cậu ăn mặc bất phàm, khí chất tuyệt hảo, liên tưởng đến cuộc gọi vừa rồi, nhanh chóng phản ứng được Kỷ Tịch đã gặp quý nhân, nay tịch bất đồng ngày xưa, ông ta đắc tội không được: "Kỷ Tịch, ngày mai bảo Lâm Tân dẫn cậu đi thử vai một bộ phim nam số 1, buổi chiều để cho giáo viên công ty dạy một chút kiến thức cơ bản về piano và khiêu vũ, miễn cho cậu không biết gì đi đến phim trường. "

Trong lòng ông ta nói thầm, nếu Kỷ Tịch Chân ôm được đùi kim chủ nào, theo lý tưởng hẳn là dựa theo điều kiện bản thân Kỷ Tịch cho một nhân vật không sai biệt lắm. Bộ phim《Song Sinh》 bộ điện ảnh ông ta có nghe thấy được đôi chút, là giải trí Mộng An đầu tư, đạo diễn Quan đại tự mình đạo diễn, nhân vật nam chủ được chia làm hai góc nhìn (hai tính cách), nhân vật như vậy đem cho một Kỷ Tịch không có bất kỳ thâm niên nào, nhìn thế nào cũng không giống như nâng cậu lên.

"Vậy cảm ơn Lý tổng." Kỷ Tịch mặt mày mỉm cười, khí định thần nhàn mà nhìn Lý tổng nói: "Gần đây tôi vẫn luôn luyện đàn piano và khiêu vũ, dùng trong phim hẳn là đủ rồi, đúng rồi, ngày mai chỉ có một mình tôi đi thử vai à? "

Lý tổng cho rằng Kỷ Tịch lần đầu tiên nghe được tin tức này, hoặc là từ chối sợ hãi, hoặc là hưng phấn thất thố, kết quả người trước mắt có bộ dáng tự tin.

Nghe ý tứ của Kỷ Tịch hẳn là vì bộ phim này chuẩn bị đã lâu hơn nữa sẽ thắng lợi, ông ta có chút không biết có nên để Trì Tu Minh cùng đi hay không, vạn nhất Trì Tu Minh không tranh thủ được nhân vật, thua người khác cũng tốt, thua Kỷ Tịch vẫn luôn diễn vai quần chúng trong công ty, đối với Trì Tu Minh mà nói cũng không phải là chuyện tốt.

"Đúng vậy, chỉ có mỗi cậu thôi." Ông ta cảm thấy vẫn nên nhìn tình thế trước đi, nếu Kỷ Tịch không tranh thủ được, ông ta sẽ gọi điện thoại cho Trương Đạo đợi một chút, bảo Trì Tu Minh thử lại.

Ra khỏi văn phòng Lý tổng, Lâm Tân vẫn nhìn chằm chằm Kỷ Tịch không kịp phản ứng: "Kỷ Tịch, hôm nay cậu quá tự tin rồi, ngày mai thử giọng cậu có lòng tin không? "

Kỷ Tịch cười khẽ một tiếng: "Tôi cố gắng hết sức. "

Lâm Tân giơ tay lên đang định gõ đầu Kỷ Tịch, lại đối với ánh mắt của Kỷ Tịch, y ngượng ngùng rút tay lại: "Kỷ Tịch, nói với Tân ca đi, rốt cuộc cậu đã quen biết được vị thần tiên nào. "

"Một thân thích phương xa mới phát triển." Kỷ Tịch cắn răng, "Theo bối phận nên gọi tôi một tiếng chú. "

------------------------------------------

Trong văn phòng tổng giám đốc tầng 66 của cao ốc Mộng An, Liễu Ấp đứng ở bàn làm việc, báo cáo: "Đã kêu cho đoàn phim《Song Sinh》thông báo cho công ty giải trí của Kỷ Tịch. "

"Ừm." Cố Tử An tự mình lật tài liệu bên cạnh, ngay cả mí mắt cũng không chớp một lần.

Liễu Ấp đặt mông ngồi đối diện với hắn: "Tử An, anh xác định vừa cho đã cho Kỷ Tịch một nhân vật lớn như vậy? Tôi vừa lật sơ yếu lý lịch của cậu ấy, cậu ấy chưa từng học diễn xuất, không biết piano và khiêu vũ, trong bộ phim lôi kịch duy nhất lộ mặt có dòng chữ, kỹ thuật diễn cũng thật sự là không dám khen tặng, dự án lớn《Song Sinh》chính là công ty chúng ta đã đầu tư 100 triệu. Tuy Rằng Kỷ Tịch là nam nhân Cố Cảnh Diệu chú định không chiếm được, cũng không thể ngay từ đầu đã cấp cho một nhân vật lớn như vậy a. "

"Anh nói với đoàn phim trực tiếp chỉ định cậu ta?" Cố Tử An ngẩng đầu, trong ánh mắt nhìn không ra cảm xúc.

"Tôi đã thông báo cho cậu ấy thử vai!" Liễu Ấp ngẩn ra, lập tức phản ứng lại, "Thử vai kia của cậu ấy khẳng định không thông qua, Quan đạo đối với diễn viên yêu cầu cao như vậy, chúng ta tốn rất nhiều công sức chỉ vì đả kích Kỷ Tịch? "

Cố Tử An: "Không được sao? " Trong lòng lại mơ hồ đối với người này có một tia chờ mong.

Liễu Ấp: "......"

Tác giả có lời muốn nói: 

Sau này:

Cố Tử An: Lão bà, em xem anh thật là tinh mắt, em chính là nam số 1 lóe sáng nhất.

Kỷ Tịch: Kêu em một tiếng chú, em sẽ thừa nhận anh thật tinh mắt. 

Cảm tạ các bạn đã bỏ phiếu bá vương hoặc tưới dịch dinh dưỡng tiểu thiên sứ nha~

Cảm tạ tưới [ dinh dưỡng dịch ] tiểu thiên sứ:

Duyên khanh. 3 bình

Phi thường cảm tạ các đại gia đối với tôi duy trì, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro