Chương 22: Không Cưỡng Lại Được! (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⭐Chương 22: Không Cưỡng Lại Được (2)

Quân Hành Kỷ nhếch môi lên, bây giờ Thẩm Ngọc Hành đang mê mẩn nhìn y, chắc chắn là đã yêu thích nhan sắc của y. Không hiểu sao y lại thấy vui vẻ lạ thường. Y cũng không hiểu bản thân lại thấy hắn hình như cũng rất vừa mắt. Y siết chặt eo hắn, áp hắn dựa sát vào người mình. Sau đó Quân Hành Kỷ đưa một chân ra để Thẩm Ngọc Hành ngồi lên đùi còn bản thân mình thì dựa vào bờ để không bị ngã.

Y choàng hai tay bị trói qua sau lưng Thẩm Ngọc Hành, khó vuốt ve tấm lưng trần của hắn, y ngửi lên cổ hắn hít một hơi thật mạnh liếm một đường thật dài đến tận xương quai xanh. Thẩm Ngọc Hành run rẫy rên lên một tiếng, hai tay cào trên vai Quân Hành Kỷ giống như một con mèo nhỏ, hơi nước dưới hồ càng làm hắn trở nên mẫn cảm. Hắn sau đó cũng vô cùng thành thật ôm lấy cổ y rồi nói:

- Huynh ngồi lên bờ đi.

- Tại sao?

- Ta muốn nếm thử của huynh!

Quân Hành Kỷ trợn mắt, y không ngờ là đứa nhỏ này lại bạo dạn như vậy. Nhưng y cũng muốn xem thử hắn sẽ làm được trò trống gì. Cho nên y sau đấy cũng ngồi lên trên bờ, hai chân quấn eo Thẩm Ngọc Hành kéo tới. Mặt Thẩm Ngọc Hành đối diện với dương vật đã cương cứng của y, khi đối diện với loại dương vật vừa đen vừa thô như thế này thì hắn vẫn có phần không thích ứng nổi.

Quân Hành Kỷ dùng lực đạo nhẹ nhàng nhất vùi đầu Thẩm Ngọc Hành vào hạ bộ của y, khố gian nồng đậm mùi vị của giống đực khiến hắn mê mẩn. Hắn há miệng ngậm lấy dương vật của y, mũi liền bị nhúm lông mềm đâm vào đến khó chịu.

Quân Hành Kỷ nheo mắt lộ ra biểu tình thích thú, y một tay nhéo lên mặt Thẩm Ngọc Hành, trượt một đường xuống cổ rồi vuốt ve nhưng bởi vì hai tay đang bị trói nên động tác trở nên khó khăn. Thẩm Ngọc Hành lúc này đã đẩy nhanh tốc độ phun ra nuốt vào, dương vật Quân Hành Kỷ chảy ra dịch mằn mặn trong miệng hắn, mùi vị nồng đậm tràn đầy trong miệng hắn hòa với nước bọt phát ra tiếng lép nhép dâm mỹ. Hắn bấu một tay lên đùi Quân Hành Kỷ cào cào mấy cái, là tự hắn làm cho chính mình bị nghẹn, rõ ràng là cái người ở trên không hề động đậy mà vẫn đem được dương vật lộng đầy trong miệng hắn, nong đến cổ họng cũng thấy ngứa rát đến không chịu nổi. Tiểu huyệt phía dưới cũng sắp sửa không nhịn được nữa.

- Ha... Được rồi, được rồi, đến đây.

Quân Hành Kỷ buông một tiếng thở dốc sau đấy trượt xuống nước. Y nhìn lên bờ rồi nói:

- Nằm trên đó.

- Để làm gì?

Y không trả lời, Thẩm Ngọc Hành sau đó cũng nghe theo. Hắn tự động leo lên bờ, theo ý của Quân Hành Kỷ nằm ngửa ra. Y nhướng người tới hôn một lượt từ bụng xuống nhúm lông mềm còn ướt đẫm nước của hắn rồi liếm lấy. Thẩm Ngọc Hành bị sự kích thích này làm cho cả người cong lại như con tôm, hai chân run run vòng qua cổ Quân Hành Kỷ quấn chặt lấy. Bây giờ người ở trước mặt hắn tóc dài rũ xuống, dung nhan mỹ lệ lãnh đạm trong phút chốc bỗng như hóa thành thần tiên. Trong bốn đối tượng công lược nếu Quân Hành Kỷ tự nói bản thân có nhan sắc đứng thứ hai thì chắc chắn sẽ không ai dám nhận thứ nhất.

- Hành Kỷ, huynh thật là đẹp...

Thẩm Ngọc Hành nhìn đến mơ màng, loại người tuyệt mỹ cỡ nào hắn cũng đã từng thấy qua chỉ là loại nhan sắc vô phép vô thiên này thì đúng là lần đầu tiên cho nên không tránh khỏi phải cảm thán thêm nhiều lần. Lần trước y bịt mắt cho nên hắn không nhìn được rõ ràng, còn lần này thì lại thấy được mọi biểu cảm trên khuôn mặt y.

Quân Hành Kỷ liếm một vòng quanh lớp lông đã hơi khô lại của Thẩm Ngọc Hành, liếm láp gốc dương vật đã sớm cương cứng của hắn, đem nước bọt vẽ trọn từ gốc đến ngọn sau đấy ngậm vào. Quy đầu mẫn cảm va chạm với răng môi ẩm ướt liền run rẫy tiết ra dịch nhầy, ở trong khoang miệng của Quân Hành Kỷ vừa nóng vừa ẩm ướt, bọc hắn đến không còn kẽ hở.

- Ưm... Ha a a..... Hành Kỷ! Thật thích!

Thẩm Ngọc Hành khẽ lắc eo tránh né nhưng không cách nào trượt ra được khoang miệng chật hẹp ẩm ướt kia, ngón tay hắn đan vào tóc Quân Hành Kỷ, xen qua từng sợi tóc cào loạn trên đầu y. Hắn lúc này đầu óc đã sớm mơ màng, hai mắt ngấn nước lộ ra một bộ dẫn dụ hơn bao giờ hết. Còn Quân Hành Kỷ ở bên dưới lại không hề có ý định dừng lại, tốc độ cắn mút càng lúc càng nhanh hơn, bởi vì tay không thể làm ra hành động nào khác cho nên chỉ có thể dùng miệng để làm tất cả. Răng của y hơi nhọn như có như không cạ trên dương vật của Thẩm Ngọc Hành làm hắn rên lên từng đợt đứt quãng.

- A a a ha a... Ưm hức! Hành Kỷ... Ức...!

Thẩm Ngọc Hành dường như không thể bắt kịp tốc độ di chuyển của Quân Hành Kỷ, hắn càng uốn éo thì lại càng làm cho người kia mút càng hăng say, chẳng qua bao lâu liền cảm giác được một trận co giật mãnh liệt, sau đấy là một cỗ bạch dịch phun đầy trong khoang miệng ẩm ướt kia. Qua đi cơn khoái cảm Thẩm Ngọc Hành mới hoảng hồn mà đỏ mặt, hắn vậy mà lại bắn tinh dịch vào trong miệng của tên đại ác giết người không gớm tay này. Y giết hết người này đến người khác dám động vào Thẩm Ngọc Nghiên, vậy mà hắn thì lại bắn tinh dịch vào miệng y.

- X...xin lỗi, ta....

- Không sao.

Quân Hành Kỷ nhả dương vật của hắn ra, tinh dịch từ trong miệng y chảy ra dính trên mép nhìn thế nào cũng thấy vô cùng quyến rũ. Thẩm Ngọc Hành giơ tay quệt lấy, chùi cho y.

- A!

Đột nhiên Quân Hành Kỷ túm lấy một bên đùi Thẩm Ngọc Hành tách ra, từ nơi kẽ mông ẩn hiện một điểm màu hồng hồng đỏ đỏ đang nhấp nhô hít thở. Từng nếp gấp ẩn giấu bởi vì sự hồi hộp của chủ nhân mà trồi ra rụt vào giống như một cái miệng nhỏ hư hỏng, bên trong cũng đã sớm tiết ra dịch ruột non chảy tràn ra cả bên ngoài.

Quân Hành Kỷ chà một ngón tay bên ngoài tiểu huyệt của Thẩm Ngọc Hành, vẽ một vòng rồi đem dịch ruột non liếm lấy. Thẩm Ngọc Hành nhìn thấy hết thảy cảnh tượng này liền không tránh khỏi hoảng hốt mà né tránh, chỉ là càng né tránh càng khơi mào lên dục vọng chiếm hữu của y. Y không biết là bản thân rốt cuộc bị cái gì ám rồi. Chỉ biết bây giờ y đang vô cùng thèm khát Thẩm Ngọc Hành mà thôi.

Lúc này đây Thẩm Ngọc Hành đang run rẫy cảm nhận tiểu huyệt bị chen vào một ngón tay, ngón tay của Quân Hành Kỷ đặc biệt dài, lại linh hoạt giống như hiểu rõ từng ngóc ngách trong cơ thể hắn. Rồi từ một ngón thành hai ngón nhẹ nhàng tách mở, nội bích sâu thẳm tiết ra dịch ruột non bôi trơn làm ngón tay đi vào càng thông thuận, tràng vách bị ma xác run lên từng đợt, đến cả tuyến tiền liệt cũng không tránh khỏi bị vùi dập đến thảm thương.

- A... Thích quá! Hức... A haa...

Thẩm Ngọc Hành bị lộng đến đầu óc mơ hồ chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ cùng với âm thanh than khóc một cách sung sướng, hai chân cũng tự động dang rộng làm tầm nhìn của Quân Hành Kỷ càng rõ ràng, hai ngón tay phun ra nuốt vào chưa bao giờ dễ dàng đến vậy, rồi đến ba ngón, bốn ngón cũng không gây ra trở ngại gì.

- Hức... A ư, a a chỗ đó... Thật sướng!

Quân Hành Kỷ nhìn bộ dạng dâm đãng không chút che giấu của Thẩm Ngọc Hành mà cả người nóng đến không chịu nổi. Ngón tay của y càng đâm càng sâu nhưng bởi vì bị trói lại cho nên cũng vô cùng khó khăn. Y nhìn thấy dương vật của hắn đã qua một lần bắn lại dựng thẳng lên lần nữa. Về phía Thẩm Ngọc Hành lúc này lại cảm thấy bốn ngón tay cũng không đủ, hắn muốn một thứ to hơn, dài hơn, ấm nóng hơn lộng đầy trong tiểu huyệt chính mình. Đầu óc hắn đã sớm mơ màng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ngay lúc này lại nảy ra một ý nghĩ táo bạo, hắn đã không thể chịu đựng nổi nữa.

- Hành Kỷ... Huynh vào đi!

- "Vào"? Cái gì?

Quân Hành Kỷ giả vờ không hiểu, ngón tay đang lộng hành ở bên trong đã hơi chậm lại làm người phía dưới càng thêm sốt ruột. Thẩm Ngọc Hành lại càng táo bạo giơ chân đạp nhẹ lên vùng bụng dưới của y, dùng ngón chân vuốt ve dương vật của y.

- "Vào" cái gì, cái gì đi vào chẳng lẽ huynh còn không hiểu hay sao?

Quân Hành Kỷ nhìn thấy hành động cùng lời nói này của hắn đúng là chất dẫn dụ mê người. Y không nhịn được nữa vận linh lực xé nát dây buộc tóc trói trên tay sau đó vung tay đánh một cái "bốp" lên đùi hắn. Y sau đó đứng thẳng lên, một đường vuông góc với cơ thể Thẩm Ngọc Hành chỉ với một phát duy nhất chen dương vật của chính mình vào. Dương vật của Quân Hành Kỷ vừa to vừa dài, mỗi một tấc chen vào đều chà xác hết thảy vách tràng trơn ướt của hắn, quy đầu thô cứng không ngừng ấn lên tuyến tiền liệt yếu ớt của hắn. Thẩm Ngọc Hành chỉ biết há hốc miệng rên rỉ, hai mắt hắn giống như mờ mịt không nhìn thấy gì nữa.

- Ưm... A... Hưm! Sướng quá!

Hai tay Thẩm Ngọc Hành cào loạn lên hai bên vai Quân Hành Kỷ. Dương vật của y đúng là trời phú, làm cho hắn sướng đến mức cả người co quắp lại. Hắn cũng không tránh khỏi nức nở khóc lên, nước mắt tràn ướt mặt. Quân Hành Kỷ ở bên dưới đã bắt đầu ra ra vào vào, từ nhẹ nhàng chuyển thành kịch liệt cắm rút, mỗi một bước di chuyển đều chà đạp lên vách tràng của Thẩm Ngọc Hành không một chút thương tiếc. Tuyến tiền liệt đã giống như bị đánh đến thảm thương, mỗi một lần cắm sâu đều khiến cho Thẩm Ngọc Hành phải phun ra một chút tinh dịch, tiểu huyệt cũng không tránh khỏi phải tràn ra dâm thủy ướt át.

- A thích quá! Hành Kỷ... Hành Kỷ!

- Thật sướng...! Thật yêu ngươi!

Thẩm Ngọc Hành lớn tiếng rên rỉ, nhưng mà Quân Hành Kỷ bây giờ để rơi vào hoang mang. Bởi vì cái cách Thẩm Ngọc Hành nói yêu y làm y mơ hồ nghĩ đến Thẩm Ngọc Nghiên, y chìm đắm trong những lời yêu thương này. Khiến y không muốn dứt ra. Hơn nữa Quân Hành Kỷ lúc này cũng bị kẹp đến khó thở, nội bích chật hẹp giống như muốn cắn đứt y ra, sự chật hẹp quen thuộc này khiến y giống như muốn bắn tới nơi.

Thẩm Ngọc Hành thì lại không ngừng quấn lấy eo Quân Hành Kỷ, hai chân vòng qua thắt lưng y, tay bấu víu lên hai cánh tay y mà rung lắc theo từng cái nhấp mạnh mẽ. Tóc dài của Quân Hành Kỷ đã ướt giống như bị dội nước lên, mồ hôi nhỏ thành từng giọt lên đùi, lên bụng Thẩm Ngọc Hành, khuôn mặt hắn đỏ lên lộ ra dáng vẻ kích tình ma mị. Y híp mắt lại nhìn, mày ngọc sắc bén quét qua từng điểm trên cơ thể Thẩm Ngọc Hành, ngay cả một lỗ chân lông cũng không bỏ sót.

Quân Hành Kỷ vừa cật lực thao lộng vừa cúi xuống liếm mút lên hai khỏa thù du màu hồng nhạt cũng đã cương lên cứng ngắc. Thẩm Ngọc Hành bị kích thích ập tới, hai mắt trợn trắng thở dốc, cả dương vật cũng bị Quân Hành Kỷ nắm lấy vuốt ve, cả cơ thể không một chỗ nào thoát được sự truy bắt gắt gao này của y.

- Hức... Ta ra a a, ta muốn ra!!! Hành Kỷ... Ưm hức...!

Quân Hành Kỷ thở ra một tiếng, y không nói gì nhưng trong hơi thở nóng rát kia của y cũng biểu hiện rõ y cũng đã tới cực hạn.

Thẩm Ngọc Hành cảm nhận từng đợt đâm tới càng kịch liệt, đùi Quân Hành Kỷ va chạm với hông hắn phát ra tiếng bạch bạch cực lớn, mỗi một cú thúc cứ giống như muốn xẻ đôi hắn ra làm hai, y giống như loài thú dữ đang phát tiết trên người hắn. Thẩm Ngọc Hành hai tay ôm ghì lấy cổ Quân Hành Kỷ mà nức nở khóc không ra tiếng, cả cơ thể run rẫy đón nhận sự vùi dập cho đến khi không chịu nỗi nữa cuối cùng run rẫy bắn ra, tinh dịch bắn đầy trên bụng, lẫn cả trên mặt Quân Hành Kỷ đang liếm mút ngực hắn. Quân Hành Kỷ đang trên đà cắm rút bị ép chặt liền không chịu nổi nữa đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng cũng đem chỗ tinh dịch nóng bỏng trút đầy trong cơ thể Thẩm Ngọc Hành. Y nằm trên người hắn, thở dốc từng cơn.

Nhưng chưa qua bao lâu thì y lại mạnh mẽ lật úp sấp Thẩm Ngọc Hành lại, để hai chân hắn xuống nước, sau đấy từ phía sau công tiến. Thẩm Ngọc Hành từ trong cơn khoái cảm vẫn chưa kịp giảm xóc lại bị làm liền không khống chế nổi khóc lớn lên:

- Hức, hức... Tha ta! A...!

Tiếng nước hòa lẫn với tiếng va chạm trở nên kịch liệt phấn khích, tiếng khóc của Thẩm Ngọc Hành lại càng kích thích thú tính trong người Quân Hành Kỷ, càng tiến tới càng mạnh mẽ. Cứ như thế không biết qua bao lâu cho đến khi hắn ngất đi cũng không biết bằng cách nào trở về phòng của người kia.

Quân Hành Kỷ nằm bên cạnh Thẩm Ngọc Hành, y chống cùi chỏ lên giường, bàn tay thì chống lên mặt. Y nằm đó nhìn hắn đã trọn một canh giờ chưa hề dời mắt đi hướng khác.

- Ngọc Nghiên... Ngọc Hành... Những người họ Thẩm thật đúng là khiến cho ta trở nên khốn đốn.

Nói rồi y xoay người nằm thẳng người lại. Y nhắm mắt lại. Bây giờ thê tử của y đang nằm lạnh lẽo một mình mà y lại ở nơi này cuồng nhiệt với kẻ khác, mê mẩn kẻ khác. Y đúng là một tên khốn kiếp nhất trên đời này.

Y đã sống bao nhiêu trăm năm vậy mà lại không thể khống chế nổi dục vọng của mình. Y thật không ngờ bản thân mình lại trở nên mất khống chế và nhu nhược đến như vậy.

Nghĩ rồi Quân Hành Kỷ ngồi dậy muốn đi ra, nhưng chỉ mới vừa ngồi dậy thì Thẩm Ngọc Hành lại đột ngột gác tay ngang hông của y. Giọng hắn vẫn còn ngái ngủ.

- Sao vậy? Không muốn ngủ cùng ta sao?

Quân Hành Kỷ không trả lời ngay, y muốn gỡ tay Thẩm Ngọc Hành ra nhưng không thể nào gỡ ra được. Y nói:

- Ngươi không trở về thì cậu của ngươi sẽ nổi điên lên mất.

- Không sao đâu, cậu ta đang bế quan tu luyện mất đến vài ngày. Ta ngủ với huynh vài ngày thì cậu cũng không biết được.

- Ngươi... Đúng thật là...

Quân Hành Kỷ thở dài một hơi, ngay sau đó Thẩm Ngọc Hành đột ngột áp y nằm ngửa ra giường rồi leo lên người y:

- Sao vậy, ngủ cùng ta không sướng sao?

Hắn vừa nói vừa chà xát mông lên đũng quần Quân Hành Kỷ, đã vậy hắn còn nắm lấy tay y để lên ngực mình, cách một lớp áo ngủ mỏng tang cảm nhận được vô cùng rõ ràng. Quân Hành Kỷ cuối cùng chịu thua, y vuốt ve trên người hắn, chạm qua từng thớ thịt trên người hắn, vừa nóng bỏng vừa mê người. Y khẽ thở ra một hơi:

- Là ngươi tự mình đi tìm khổ, đừng có trách ta.

- Sao có thể trách được chứ... He he he! Ngươi "làm" ta sướng muốn chết!

- Ha...

Quân Hành Kỷ thở dốc. Bộ dạng này của Thẩm Ngọc Hành khiến y không thể nhẫn nhịn được, khuôn mặt của hắn ẩn hiện dưới ánh nến càng khiến y thêm hưng phấn. Y nghĩ... chỉ một lần này nữa thôi, chỉ thêm lần này nữa y sẽ không bao giờ chạm vào cơ thể của hắn nữa!

*Cảm ơn các bình chọn và bình luận nhiệt tình của mọi người nha (・∀・) tui đọc được hết luôn nha, yêu mọi người rất nhiềuuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro