Chương 77 + 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 77:

Bảo Mộc Minh Hiên dạo này bị thần kinh, thật ra Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh cũng thần kinh không kém.

Ví dụ như khi không có việc gì làm, Úc Hạo sẽ cầm con dao găm làm từ sừng linh xà mà Dao Quang đại sư cho mượn khua khua xung quanh hắn và Thích Cẩm Ninh. Chỉ sợ sơ sảy một cái sẽ có thứ gì đó không sạch sẽ ám lên người. Mà Thích Cẩm Ninh không những không phản cảm với hành vi kỳ lạ của đối thủ, thậm chí còn vô cùng hâm mộ ghen tỵ hận!

Đó, chỉ đơn giản như thế đã đủ giống hai thằng trốn trại rồi. ╮(╯▽╰)╭

Tuy nhiên đêm ngày hôm qua, cũng nhờ hành động chém tới chém lui như thằng dở của Úc Hạo mà hai người có thể lông tóc vô thương trở về khách sạn an toàn.

Sau khi kết thúc bữa tiệc tối, Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh ngồi xe về nhà. Khoảng cách từ địa điểm tổ chức tiệc tối đến khách sạn hai người đang ở chỉ khoảng 20 phút chạy xe. Ấy thế mà đêm qua trên con đường dọc bờ sông, xe cứ bon bon thẳng tiến suốt 1 giờ đồng hồ vẫn chưa tới nơi, cũng chẳng có dấu hiệu rẽ trái rẽ phải gì hết.

Đến khi cảm thấy có điều gì đó không ổn, Thích Cẩm Ninh đang hát hò say sưa còn nói đùa với lái xe và thằng đệ ngồi ghế trước: "Thường nói đi đêm lắm có ngày gặp ma, chắc hôm nay gặp ma thật ấy nhể~"

Úc Hạo đã tự mình lĩnh hội sâu cmn sắc khả năng 'biến lời nói thành sự thật' lúc linh lúc không của Thích Cẩm Ninh, vốn đang ngà ngà say nhưng nghe gã nói vậy cũng hết cả hồn, tỉnh cả ngủ. Chẳng biết có phải do tâm lý hay không mà hắn cảm thấy nhiệt độ trên xe hơi thấp, lạnh ghê.

Úc Hạo nhanh trí lấy ra dao găm khua khua khắp xe.

Vốn chỉ định làm cho có, để an cái tâm thôi, ai dè khua một lúc Úc Hạo lần thứ hai cảm nhận được cảm giác khi đâm vào con búp bê ma hôm bữa. Dao găm đâm bụp vào một nơi nào đó trong không khí, bên tai truyền đến tiếng la hét như người mà không phải người, sau đó là tiếng phanh kít của xe...

Khi xe dừng lại, thấy rõ hoàn cảnh của mình lúc bấy giờ, nhóm Úc Hạo, Thích Cẩm Ninh sợ toát mồ hôi lạnh. Vốn chạy dọc theo bờ sông, thế quái nào lại phi lên cầu, còn là cầu đang thi công! Cứ thế này thêm mấy phút nữa chắc chắn cả đám sẽ được du lịch sông Hồng miễn phí, tặng thêm voucher một đi không trở lại!

Có chuyện xảy ra tối ngày hôm qua, Úc Hạo đi đâu cũng đâm đâm chém chém, âu cũng có thể hiểu.

Mà Thích Cẩm Ninh hâm mộ ghen tỵ hận, âu cũng là hợp lý.

Sau khi tìm được bài thuốc dân gian có thể kéo dài tuổi thọ, gã đã hẫng tay trên của Úc Hạo một con cá cóc biến dị mọc sừng, đã thế có người còn bảo đây là sừng giao long, sừng giao long đó! Thấy thế nào cũng phải trâu bò hơn sừng linh xà mới đúng, thế quái nào lại ếu có tí tác dụng gì!

Đương nhiên, tuy triệu chứng của hai vị thiếu gia có vẻ giống với bệnh nghi thần nghi quỷ của anh ba Mộc, nhưng về bản chất lại khác nhau. Mộc Minh Hiên chỉ đơn thuần là sợ hãi, còn Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh vốn to gan từ nhỏ, đối mặt với một thế giới vừa mới mẻ lại vừa kích thích như thế, chủ yếu chỉ cảm thấy như đang chơi một trò chơi mạo hiểm mà thôi.

Hôm nay đến quán ăn nhà họ Lưu, phát hiện ra xe của Trì Hử, hai ổng còn đang hào hứng muốn trao đổi một chút với Dao Quang đại sư đây.

Ai dè... đại sư đẹp trai lai láng đến độ 'Kinh thiên địa, khiếp quỷ thần' thì íu thấy đâu, chỉ nhõn một con mèo trắng!

Mệ nhà nó, từ nhỏ đến lớn chơi độc một còn mèo mà đíu chán hở? Tình cảm đúng là bền chắc hơn vàng!

Đối với Trì Hử yêu mèo thành si đã có dấu hiệu tâm thần phân liệt trầm trọng, Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh chỉ có thể bất lực kêu gào trong lòng. Đang nói chuyện Dao Quang đại sư, mà ổng cứ nhìn chằm chằm mèo Dao Quang, một người một mèo trò chuyện đến là vui vẻ, lúc nào cũng có thể thồn bánh gato vào mồm người khác, này là chuyện gì hả giời!!!

#

Ăn xong cơm chưa, sau khi tạm biệt Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh, Trì Hử và mèo Dao Quang thẳng tiến đến mục đích của ngày hôm nay – cửa sông!

Dừng xe tại một đoạn đường vắng vẻ, mèo Dao Quang hun hun tự chủ nhà mình mấy cái rồi hồ hởi nhảy xuống sông.

Có kinh nghiệm từ lần trước đó, mục tiêu của Dao Quang bệ hạ giờ đã rõ ràng, pi sà trực tiếp lặn xuống cái khe thật sâu dưới lòng sông.

Dọc đường đi thi thoảng gặp được... nguyên liệu nấu canh cá, cá kho chua ngọt, chả cá viên, đầu cá nấu canh nấm hương đậu phụ... thi nhau tập kích, cá lớn cá nhỏ nhìn thôi đã thấy ngon rồi, nhưng mà mèo Dao Quang rất là kiên định, không hề bị mê hoặc bởi viên đạn bọc đường của đối phương, giữ vững lập trường lặn xuống cái khe tối đen như mực, lạnh lẽo thấu xương bên dưới.

Mãi cho tới khi phát hiện một tên nào đó có vẻ đang tìm kiếm cái gì đó bơi vào trong một cái hang dưới đất...

Mèo Dao Quang bấy giờ mới hồi hồn, bơi theo.

Sau đó là quá trình chiến đấu hết sức căng thẳng, binh bốp bùm chíu bla blo, lược đi 1800 chữ~

'Phụt!'

Tiếng mặt nước vỡ tan vang lên, mèo trắng đã trở lại sau quá trình thăm dò đáy sông sâu.

Còn con mồi của ngài ấy, nói thật, may mà Trì đại thiếu của chúng ta học rộng biết nhiều, luôn hướng tới sự điềm đạm thản nhiên, mới có thể không bị rớt hàm khi nhìn thấy sinh vật này~

"Meo meo~"

Rũ bỏ bọt nước trên người, mèo Dao Quang đặt chân lên chiến lợi phẩm của mềnh, lồi lõm tạo dáng =)))

Tiếp theo đây như thường lệ, mời quý zị và các bạn theo dõi chương trình chụp hình sau khi săn mồi của Miêu bệ hạ~~~

Đối với con mồi luôn khiến người ta choáng váng, khụ, ngạc nhiên không thôi mà mèo nhà mình bắt về, Trì Hử vẫn phải nói trước: "... Dao Quang bệ hạ, cái này đăng lên Weibo không ổn."

Khi mèo Dao Quang tha cái đuôi của con mồi lên bờ, Trì Hử cứ tưởng là con baba to như cái chậu rửa mặt, ai ngờ khi con baba lên đến bờ với cái cổ càng ngày càng dài, thì thực sự là...

Trông thế nào cũng thấy giống Huyền Vũ trong truyền thuyết đó!!!

Chụp ảnh đăng lên Weibo thì viết stt như nào?

Hôm nay trời trong nắng ấm, khi đi dã ngoại phát hiện ra một sinh vật lạ trông rất giống thần thú Huyền Vũ.

Sau đó...

Nó bị mèo nhà tui đập chết ╮(╯▽╰)╭

Chuyện mất não như vậy Trì Hử thực sự không làm được!

Nhanh chóng đóng gói sinh vật lạ bị con mèo bạo lực đánh chết cho vào trong cốp, sau đó lấy cái khăn mặt lau khô lông cho pi sà.

"Dao Quang bệ hạ, con mồi của ngài càng ngày càng lạ."

"Meo meo~"

Thôi được rồi, trong mắt mèo Dao Quang, cổ của con mồi có hơi dài cũng không thành vấn đề, mấu chốt là nó ăn ngon, lại rất giàu dinh dưỡng!

Trong một cái hang dưới đáy sông, hắn phát hiện một ít vụn xương kỳ lạ, lẽ nào đây chính là nơi an nghỉ của con bạch long trong truyền thuyết ở trần Ly Thủy mấy chục năm trước?

Rồng không tìm được, nhưng mèo Dao Quang đã phát hiện một sinh vật có cái cổ rất dài, ừm, tổng thể khá là giống ba ba, tục xưng con rùa. (≖‿≖✧)

Cổ dài như vậy, có khi là dị biến do con rùa to gan này ăn thịt rồng cũng nên. Kết luận này căn cứ trên ham muốn ăn tươi nuốt sống Dao Quang bệ hạ của nó, không giống với những con cá trước đó, nó chỉ chăm chăm vào mục đích ăn thịt pi sà mà thôi! Bởi vậy mới thấy, con này đã từng ăn được thứ tốt, nên mới biết thưởng thức như vậy, rất có mắt nhìn nha~

Vì thế, không gặp được rồng, mèo Dao Quang bèn bắt nó bù vào.

Nghe mèo nhà mình thuật lại câu chuyện, Trì Hử nhịn không được nở nụ cười, "Ăn ngon lại giàu dinh dưỡng? Không biết lúc ông nội nhìn thấy thứ này sẽ mừng hay là sợ~"

Trên đường về nhà, Trì Hử và mèo Dao Quang lại gặp Úc Hạo, Thích Cẩm Ninh và Mộc Minh Hiên cũng chuẩn bị rời đi, đôi bên chào hỏi vài câu rồi nối đuôi nhau rời khỏi trấn Ly Thủy.

Mới rẽ sang đường núi thì có một con xe tải đang lao với vận tốc cực nhanh thình lình xuất hiện, lấy tâm thế ngọc nát đá tan mà đâm thẳng về phía bọn họ.

Tình huống phát sinh quá bất ngờ, mọi người không được chuẩn bị tâm lý đều hết sức sửng sốt.

Mà chiếc xe đi đầu của Trì Hử và mèo Dao Quang tất nhiên đứng mũi chịu sào.

Tiếng phanh xe chói tai vang lên, Úc Hạo với Thích Cẩm Ninh ngồi ở xe phía sau thấy cảnh này cũng muốn nổ đầu. Úc Hạo theo bản năng muốn xông lên phía trước, tiếc rằng xe hắn ở phía sau, rồ ga thế nào cũng chẳng ích chi.

Mà khi xe tải sắp đâm sầm vào chiếc xe việt dã của Trì đại thiếu...

Tại khoảnh khắc chỉ mành treo chuông ấy, vang lên một tiếng 'rầm rầm' thật to...

Úc nhị thiếu lạnh cả người, nước mắt sắp trào mi bỗng trợn trừng trừng, miệng há thành chữ O: ... Chuyện này là sao??? Mẹ nó sao lại kinh khủng như thế!!!

Chỉ thấy trong lúc nguy cấp ấy, không hiểu vì sao chiếc xe tải kêu rầm một tiếng, đầu xe như một thiếu nữ tóc dài kiêu ngạo hất sang một bên, chiếc xe lướt qua xe Trì Hử với một khoảng cách cực kỳ nhỏ bé, oanh oanh liệt liệt đến với chuyến du lịch một chiều dưới vực sâu.

Nhóm người chứng kiến khoảnh khắc kỳ tích này đã ngây như phỗng: ...Ối trời cao đất dày ôi!!! Trì đại thiếu số hên vãi nồi!!!

"Em họ!!! Chú chú chú chú có làm sao không?"

Úc Hạo lẩy bẩy mở cửa xe chạy tới chỗ Trì Hử, lắp bắp hỏi thăm.

Thích Cẩm Ninh và Mộc Minh Hiên cũng chạy lại, giờ ai cũng có xúc động muốn ôm mặt khóc sau cơn hoạn nạn.

Trì Hử ôm mèo Dao Quang xuống xe, mặt trắng bệch, nhưng nói thật, anh là đương sự sắp tiếp xúc thân mật với xe tải đến nơi còn bình tĩnh hơn nhiều so với đám Úc Hạo đứng bên cạnh chứng kiến.

"Meo meo~"

Mèo Dao Quang cọ cọ cằm tự chủ, mắt mèo kim lục híp lại thành một hình cung sắc bén, dường như có một tia sáng sắc lạnh lao thẳng xuống chiếc xe tải dưới vực sâu.

"Tôi không sao, Dao Quang bệ hạ."

Trì Hử nắm lấy tay pi sà, một cơn mưa hôn rơi xuống mặt mèo trắng.

"Chiếc xe này có vẻ đã được chuẩn bị từ trước, cố ý đợi chúng ta ở đây."

"Thế nhưng, mục đích của hắn là Duyên Niên hay là tôi và Thích Cẩm Ninh? "

Không phải vô duyên vô cớ mà Úc Hạo với Thích Cẩm Ninh lại nghĩ như vậy, tối hôm qua bọn họ suýt thì gặp tai nạn đấy. Huống chi việc Trì Hử và mèo Dao Quang hôm nay tới trấn Ly Thủy, ngoại trừ ông cụ Trì và trợ lý Bạch Xuyên giúp liên hệ đặt bàn thì không có ai biết, trái lại, Úc Hạo, Thích Cẩm Ninh và Mộc Minh Hiên tới đây, số người muốn nịnh bợ, đi theo bọn họ lại chẳng ít.

Nghĩ đến khả năng này, nhớ lại hình ảnh chiếc xe tải hùng hổ lao tới, một lần nữa tim hai vị thiếu gia lại đập bình bịch, chắc gì bọn họ đã được may mắn như Trì Hử chứ huhu~~~

Chương 78:

Trong văn phòng tổng giám đốc, Trì Hử ngồi trước bàn xử lý công việc, mèo Dao Quang nằm trên ghế sofa ôm ipad lướt mạng, phân công rất là rõ ràng, việc ai người nấy làm.

"Meo meo~"

Chợt thấy tin tức về thằng nhóc xui xẻo Quý Thung, pi sà vui vẻ click vào đọc giết thời gian.

Bộ phim "Tìm về may mắn" của Quý Thung sắp ra mắt, antifan của anh chàng lại có dịp nhảy ra hắt nước bẩn, nào là tại một chương trình nọ, Quý thiếu gia đùa giỡn người nổi tiếng, nạt nộ người mới...bla...blo...

Là fan cuồng của Quý Thung, Sâu bé con luôn hăng hái tiên phong trên mọi mặt trận chống lại lũ antifan tàn ác, lần này cũng vậy, sao cô nàng có thể để yên cho lũ hater bôi xấu idol của mình chứ! Vì thế cuộc chiến fan vs antifan bùng nổ, đôi bên chiến đấu đến sông cạn đá mòn, à nhầm, trời đất mịt mù!

Từ khi account Sâu bé con vô ý đăng lên một đoạn video có sự hiện diện của vẹt Bằng Bằng, chuyện Âu Dương Loan Loan là Sâu bé con đã không còn là bí mật. Tuy nhiên, mặc cho cô nàng liên tục vỗ ngực tự xưng là fan cuồng của Quý Thung, luôn tận tâm tận lực bảo vệ thần tượng, tiếc rằng mỗi lần đánh ra chiêu cuối cùng, lực sát thương mạnh mẽ quá mức, ăn đứt cả đám antifan, thậm chí lan sang cả idol, khiến Quý Thung nằm im cũng trúng đạn.

Một ngày nọ, có kẻ mỉa mai Quý Thung là đồ giả tạo, ra vẻ thanh cao, nhưng thật ra là cặp kè đại gia. Khoác lên nick ảo Sâu bé con, Âu Dương Loan Loan public một đống ảnh chụp ngôi sao, người mẫu trong các buổi tiệc với những hành động hết sức thân mật cùng các đại gia có số có má trong làng giải trí, chứng minh rằng dù thần tượng nhà mình có đi tìm đại gia, phẩm vị cũng ăn đứt đám người kia nhé! – Cả showbiz dậy sóng, Quý Thung lại có thêm vài kẻ thù.

Rồi có kẻ châm chọc EQ của Quý Thung, nói hắn lăn lộn trong giới bao nhiêu năm mà ứng xử chẳng chút khéo léo..v..v.. Âu Dương Loan Loan đương tuổi dậy thì cộng thêm trí tưởng tượng phong phú quá mức bình thường, không kiên nhẫn đôi co với bọn họ, trực tiếp tung bằng chứng cô A anh B hình tượng ngoan hiền nhưng nhân cách thối nát cho dư luận phán xét. Chứng minh rằng dẫu lời anti có là sự thật, thì thần tượng nhà tui cũng là dạng người ngay thẳng có gì nói đấy trước sau như một, chứ không lá trái lá phải như ai kia nhé! – Một lần nữa giúp Quý Thung kéo thêm chục mối hận thù.

Quý Thung cũng đến quỳ với cái vị Sâu bé con chẳng biết là crazyfan hay antifan này. Giờ có người còn hoài nghi Sâu bé con là nick ảo của Quý Thung, oan không cơ chứ! T^T

Xem fan cuồng Sâu bé con lấy một địch trăm đại chiến 300 hiệp với đám antifan của Quý Thung mà mèo Dao Quang nằm vật ra sofa cười lăn cười bò.

Dõi theo con đường chiến đấu không biết mệt mỏi của Sâu bé con với đám antifan, mèo Dao Quang bỗng phát hiện một tin tức khá hot trong giới giải trí. Ấn vào đường link, ồ khéo làm sao, đại tiểu thư Lý gia – Lý Tế, nhị tiểu thư Đường gia – Đường Đóa Nhi và chàng thanh niên hết sức đáng nghi Từ Quy Lai, cùng xuất hiện trong một khung hình, hành động trái ôm phải ấp này khiến người ta phải suy ngẫm à nha~

Vì trước đây Lý Tế và Đường Đóa Nhi đều có tin đồn với 'nam thần quốc dân' Trì Hử, bây giờ lại xuất hiện bức ảnh sặc mùi drama này, khiến dư luận không thể không suy diễn~ Tác giả bài viết cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, đưa ra một đống giả thuyết vừa drama lại đúng lý hợp tình, vô cùng sống động, kéo người đọc vào một thế giới yêu hận tình thù vô cùng đặc sắc của giới thượng lưu...

Khụ, được rồi, nội dung bài báo không phải trọng điểm.

Không biết papazazi thời nay được đào tạo thế nào mà chuyên nghiệp thế. Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh còn không tra được chi tiết, ấy thế mà các anh papazazi vẫn chụp được ảnh cậu ta để viết bài.

Thanh niên mang tên Từ Quy Lai này thật sự rất bí ẩn.

Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh chỉ tra được những chuyện từ khi cậu ta xuất hiện bên cạnh Lý Tế, còn địa chỉ, người thân, bạn bè, hoàn cảnh sống trước đó của Từ Quy Lai thì trống trơn, cứ như từ không khí chui ra vậy.

Ban đầu Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh cũng không để anh chàng trẻ tuổi trông có vẻ non nớt ngây ngô này vào mắt, nhưng sau bao lần phái người đi điều tra đều trắng tay trở về, hai vị thiếu gia đã phải nhìn Từ Quy Lai bằng cặp mắt khác.

Nhưng từ khi bọn họ bắt đầu điều tra theo hướng Từ Quy Lai trông khá giống hai mẹ con Úc Liên, Tề Bân Úc, hôm trước tí nữa thì được tặng vé du lịch một chiều dưới đáy sông, hôm sau thì suýt có vé thám hiểm đáy vực sâu... khiến Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh không thể không hoài nghi Từ Quy Lai.

Nếu hai vụ tai nạn đều có liên quan đến Từ Quy Lai, Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh cũng phải thừa nhận, bọn họ đã đánh giá thấp cậu ta.

Vụ thứ nhất trông rất giống chuyện ngoài ý muốn, là tự bọn họ lái xe lên cầu. Nếu lúc ấy Úc Hạo không nhanh trí lấy dao găm ra đâm, chắc bọn họ chết thế nào cũng không biết.

Mà vụ thứ hai, nhờ vận may phi khoa học của Trì đại thiếu mà mọi người thoát hiểm, nhưng tài xế lái chiếc xe tải đâm bọn họ cũng chết ngay tại chỗ, đầu mối đứt đoạn từ đây.

Trong hai lần gặp nạn, hung thủ ra tay rất gọn ghẽ, không hề để lại dấu vết.

Hiện giờ cái người họ Từ tên Quy Lai trông có vẻ sáng sủa vô hại này đã được liệt vào danh sách nguy hiểm cấp độ cao của Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh.

Mèo Dao Quang vỗ vỗ lên khuôn mặt của người thanh niên trong bức ảnh, nhớ lại lần gặp gỡ trong đám cưới của Đường Phán Xuân và Lý Văn Ngạn.

Một thầy tướng số, thầy phong thủy cao tay, thì chỉ cần ngày sinh tháng để, tướng mạo hoặc một câu nói một chữ viết trong lúc vô ý của đối phương cũng có thể tính ra tam chín phần mười cuộc đời của người đó. Tuy nhiên, nó chỉ ứng với người bình thường, còn những người có số mệnh kỳ lạ, trải qua những chuyện kỳ lạ, thì không thể tính được.

Ví dụ như Từ Quy Lai trong ảnh.

Hay ví như tự chủ nhà hắn.

Vì sao Từ Quy Lai lại như thế thì pi sà không biết, còn về tự chủ, dùng cách nói của Kiều đại sư thì Trì Hử mang mệnh Phượng hoàng niết bàn rất đặc biệt, chú định sống trong gia đình đại phú đại quý, nói là kim tôn ngọc quý cũng chẳng đủ. Chỉ tiếc cũng định trước phải mất sớm. Phượng hoàng có thể niết bàn trùng sinh, nhưng phàm nhân nào có năng lực đó, đâu thể chết đi sống lại như Phượng hoàng?

Thế nhưng Kiều đại sư cũng chẳng thể ngờ, Trì đại thiếu vốn không thể vượt qua kiếp nạn lại vẫn khỏe mạnh sống tiếp, từ đó về sau, mệnh của anh đã không còn là thứ mà người bình thường có thể tính toán.

#

"Dao Quang bệ hạ, chúng ta có thể về nhà rồi."

"Meo, meo?"

Trì Hử giải quyết xong công việc, thông báo một tiếng cho Miêu bệ hạ. Khi ấy pi sà đang dùng cả hai tay hai chân lướt như bay trên màn hình ipad, đương lúc bận rộn 3 đầu 6 tay cũng không xuể, pi sà vẫn bớt chút thời gian, quay đầu trả lời tự chủ.

Thấy bộ dạng nghiện game của mèo trắng, nụ cười trên môi Trì Hử lại càng tươi. Được rồi, cái trò gây rối khi pi sà chơi điện tử này ấy mà, giám đốc Trì chơi trăm lần cũng không ngán~

"Meo~ meo!!!"

Đương lúc mấu chốt thì bị tự chủ ấu trĩ kéo cái đuôi, chi trước bị trượt, móng vuốt sắc bén bật ra theo phản xạ, chiếc ipad íu đúi chính thức ngủm củ tỏi dưới chân mèo.

Mắt mèo kim lục híp thành hình viên đạn...

Ngay lập tức, Trì 8 Tuổi chuyển về chế độ Trì Tổng Tài: "Dao Quang bệ hạ, tiền tiêu vặt tháng này hết rồi nha."

"Meo meo!"

Mèo Dao Quang vẫn hết sức bình tĩnh, trẫm biết mà, thế mới có thứ gọi là quỹ đen!

"Rất tiếc, không thể không nhắc nhở bệ hạ, hai ngày trước, khi bệ hạ lên mạng đặt mua một đống đồ linh ta linh tinh, quỹ đen của ngài đã bị tịch thu!"

Chú mèo một nghèo hai trắng: ...

Bắt nạt mèo Dao Quang xong, Trì đại thiếu am hiểu sâu sắc thế nào là một vừa hai phải mới có thể lâu dài, anh ôm mèo cưng vào lòng, hôn hôn cái mặt lông: "Ông nội gọi chúng mình về nhà ăn canh."

Dù sao việc kiếm tiền nuôi gia đình cũng do tự chủ phụ trách, Dao Quang bệ hạ không quá để ý đến vấn đề tiền bạc nhanh chóng bị dời sự chú ý, lỗ tai hồng phấn khẽ rung, cái đầu lông tựa lên vai tự chủ, thích chí kêu meo meo~

Lúc này con mồi đã hầm được hoảng 7 ngày.

Hai ngày đầu tiên, dù ninh thế nào thì nước vẫn là nước, ba ba vẫn là ba ba. Khiến mọi người không khỏi hoài nghi, hay con ba ba cổ dài này làm bằng sắt?

Buổi sáng ngày thứ ba, mèo Dao Quang không nhẫn nại được nữa, dứt khoát chạy vào bếp ném một ngọn lửa màu trắng vào nồi, thiêu con ba ba trong khoảng 15 phút, đánh bậy đánh bạ thế nào mà con ba ba bằng sắt bắt đầu có dấu hiệu hòa tan.

Vì thế, ngày nào Dao Quang bệ hạ cũng cho con ba ba một mồi lửa, không quản ngày đêm chẳng ngại sớm tối. Đến sáng hôm nay trước khi ra khỏi nhà, mùi thơm ngất ngây từ nồi đất đã bắt đầu trào ra.

Lúc một người một mèo về đến nhà, ông cụ Trì đã ngồi canh dưới bếp mấy ngày liền, hôm nay còn bị hương thơm nưng nức trong nồi 'tra tấn' suốt cả buổi, kích động tuyên bố canh đã ăn được. Ôi niềm vui ấy, chỉ thiếu điều đốt pháo ăn mừng thôi.

Thật ra khoảnh khắc đầu tiên trông thấy con mồi của mèo Dao Quang, trái tim kim cương nước lửa bất xâm trải qua bao gian nan thử thách của cụ Trì đã chính thức tan vỡ!

Cái giống trông y xì đúc thần thú thế này thì ăn kiểu gì?????

Thần thú mà dùng để ăn hả???

Ăn thần thú nhỡ bị trời phạt thì sao???

Tất nhiên ông cụ cũng không xoắn xuýt được bao lâu, bởi con mèo tường thụy thành tinh nhà cụ đã đập chết 'thần thú' rồi còn đâu. Không ăn nhanh mới là lãng phí~

Vì thế cụ Trì khi lo thì không ai bằng, mà khi ăn thì cũng chẳng thua kém mèo Dao Quang là bao~

Không biết có phải do lửa của Dao Quang bệ hạ hay không mà con ba ba đã hoàn toàn tan vào nước, ngoại trừ ít cặn lắng dưới đáy nồi thì cả nồi canh cứ phải gọi là trong văn vắt, còn trong hơn cả nước luộc rau! Nếu không phải mùi thơm nức mũi vẫn còn đó, lúc mở nắp vung cụ Trì đã ngỡ nồi canh bị đứa nào đánh tráo mất tiêu.

"Meo meo~"

Nếm một ngụm, mèo Dao Quang hài lòng híp mắt, quả đúng như trẫm nghĩ, vừa ngon vừa bổ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro